Đàn ông “đổ vỏ” thì đã sao?
“Đổ vỏ” để có một cô vợ đẹp, một đứa con xinh xắn… thì nỗi nhục đó có là gì. Chỉ sợ sĩ diện lấy được vợ trinh nguyên mà về được vài bữa bỏ nhau”.
Tôi lấy vợ năm 29 tuổi. Khi đó tôi vừa đi tu nghiệp nước ngoài về và được mọi người giới thiệu cho cô ấy. Chúng tôi tìm hiểu nhau một thời gian và tôi cảm thấy vô cùng ưng ý với người con gái này.
Cô ấy đẹp, từ gương mặt tới sắc vóc, đã vậy lại còn ăn nói ngọt ngào, dễ nghe. Chẳng trách sao cô ấy có bao nhiêu người theo đuổi. Nhưng tôi cũng chỉ nghe đồn cô ấy từng yêu sâu nặng một người đàn ông, tới 4, 5 năm gì đó. Thôi thì tuổi trẻ, ai chẳng có tình yêu, hơn nữa cô ấy cũng đâu phải trẻ trung gì mà mơ mộng mình là người đầu tiên trong đời cô ấy.
Chúng tôi tìm hiểu nhau được gần 1 năm, tới một ngày, cô ấy tìm đến tôi và khóc như mưa. Cô ấy nói cô ấy có bầu, tất nhiên đứa con không phải của tôi mà là của người đàn ông kia. Cô ấy nói không còn tình cảm với anh ta nhưng vì còn nợ anh ta một khoản tiền nên suốt thời gian quen tôi cô ấy cũng không thể dứt tình với anh ta.
Lòng tôi đau nhói khi biết cô gái mình yêu, xác định sẽ cưới làm vợ lại lâm vào hoàn cảnh này. Tôi giận chứ, giận tới tím tái cả người. Chẳng phải chỉ vì cô ấy đã giấu tôi đi lại với người cũ trong khi quen tôi mà giờ còn để lại hậu quả như vậy.
Cô ấy không cầu xin tôi tha thứ, cô ấy chỉ mong tôi rủ lòng thương. Tôi cân nhắc rất nhiều. Tôi là một người đàn ông thành đạt, kiếm được nhiều tiền, học hành giỏi giang vậy mà cuối cùng lấy một người vợ lại phải ăn “của thừa”, phải nuôi con của người như vậy thì thật sự không dễ chấp nhận chút nào.
Hơn 2 tuần liền tôi đấu tranh tư tưởng, và rồi tôi quyết định cưới, biến mình thành cha đứa bé trong bụng cô ấy. Cũng chẳng phải tôi cao thượng hay sĩ diện, chỉ đơn giản tôi thấy không ai hợp làm vợ tôi hơn cô ấy cả. Cô ấy đẹp, lại khéo léo… Hơn nữa, tôi lấy cô ấy, chắc chắn cô ấy sẽ rất cảm động và không bao giờ làm điều gì có lỗi với tôi nữa.
Video đang HOT
Vậy là cuối cùng tôi cưới, người ngoài bàn ra tán vào về chuyện tôi chẳng đến nỗi nào mà đi “đổ vỏ”, nhưng tôi bỏ ngoài tai tất cả. Xét cho cùng, hạnh phúc là của mình, cuộc sống cũng là của mình, tôi không muốn bị ảnh hưởng bởi những lời đàm tiếu xung quanh.
Đến giờ, tôi có một gia đình hạnh phúc, vợ tôi đang có bầu đứa thứ hai. Đứa con đầu lòng của tôi rất ngoan dù nó không phải là con tôi nhưng tôi thực sự rất quý nó. Nhìn ra xung quanh, thấy bạn bè mình vật lộn với gia đình, cãi vã, vợ ngoại tình … tôi lại thấy quyết định được làm một người đàn ông “đỏ vỏ” năm xưa là đúng đắn.
Quan trọng gì việc “đổ vỏ” hay ăn “của thừa”, tôi thấy miễn là vợ lấy về ngoan ngoãn, nghe lời mình, biết trân trọng hạnh phúc đang có còn hơn là hăm hở lấy được cô vợ tưởng là ngoan hiền rồi bị “cắm sừng”. Nhìn gia đình mình, tôi tự hào vỗ ngực: Phải, tôi là người đàn ông “đổ vỏ”!
Theo Blogtamsu
Tâm sự đau lòng của người đàn ông trắng tay vì lấy vợ đẹp
Hồi trước vợ tôi thường lấy lý do là mới cưới nhau cần tích góp tiền rồi mới sinh con, sau đó thì bảo là cần phải tập trung phấn đấu cho sự nghiệp. Nhưng thực ra đây mới là nguyên nhân chính.
ảnh minh họa
Ngày tôi đưa vợ tôi về giới thiệu với bố mẹ, mẹ tôi nhất quyết phản đối. Mẹ bảo vợ mà quá đẹp thường không tốt cho đàn ông. Tuy nhiên, tôi không thể nào từ bỏ vợ tôi được. Không dễ gì mà tôi có thể theo đuổi Minh Anh, một người con gái đẹp mê hồn với số đo ba vòng hoàn hảo.
Còn tôi, dù chỉ là một kỹ sư tin học, gia cảnh ở quê cũng không mấy khá giả nhưng tôi luôn được bạn bè ngưỡng mộ và coi như "đại gia" khi sánh bước bên cạnh mình là một người phụ nữ trẻ trung, xinh đẹp, thân hình cao ráo như Minh Anh
Để có được tình yêu của em, tôi đã mấy bao nhiêu năm đeo đuổi, chiều chuộng và chăm sóc em hết mình. Tôi xem việc nâng niu và chiều theo mọi sở thích của em là niềm vui. Chỉ cần em nhăn mặt là tôi lại đau đầu tìm nguyên nhân, tìm cách để khiến em vui trở lại.
Mẹ tôi cực kỳ bực mình khi nhìn thấy tôi cung phụng em như vậy. Mẹ tôi bảo cưới đàn bà về làm vợ, chứ không phải đưa hoàng hậu về phục dịch. Còn tôi lạ cho rằng một khi đã cưới em về rồi tôi vẫn coi việc nâng niu, đem lại niềm vui cho vợ là hạnh phúc của mình.
Thấy tôi nhất quyết cưới em, mẹ tôi chỉ biết thở dài rồi đồng ý. Tôi biết người mà mẹ tôi nhắm cho tôi là cô gái ở xóm bên, vừa hiền lành lại vừa đảm đang. Thế nhưng đâu dễ gì bắt ép tình cảm được. Tôi đành trái lời mẹ đi theo tiếng gọi của trái tim.
Dù tôi thừa biết rằng em có nhiều điều không như tôi mong đợi. Em suốt ngày dành thời gian tăm tia những shop thời trang, hay spa làm đẹp. Em chưa bao giờ nấu cho tôi lấy một bữa cơm. Tôi cũng hiểu rằng, không phải tự dưng phụ nữ đẹp được. Chắc chắn vợ tôi cũng phải dành nhiều thời gian, tâm huyết để giữ vẻ đẹp của mình, để khiến tôi hãnh diện. Còn chuyện cơm nước thì có gì đâu. Dùsao vợ chồng son, đi làm cả ngày, tối dắt nhau đi nhà hàng cũng là một cách hưởng thụ cuộc sống. Nhưng cơm hàng cháo chợ lắm cũng chán, thỉnh thoảng tôi gợi ý vợ chồng ở nhà tự nấu ăn thì cô ấy nhăn mặt khó chịu, tỏ ý không hài lòng. Và tất nhiên người vào bếp lúc đó sẽ là tôi.
Sống với nhau một thời gian, tôi mới nhận ra rằng bao nhiêu trí thức, sự quan tâm vợ tôi dành cho lĩnh vực chăm sóc sắc đẹp. Còn những kiến thức thường ngày, quan hệ gia đình hay đối nội đối ngoại, vợ tôi thường không quan tâm. Dù đã có gia đình riêng nhưng mọi việc trong nhà, ngoài cửa đều do tôi gánh vác.
Tôi bàng hoàng nhận ra rằng thậm chí đến cả chồng, vợ tôi cũng không quan tâm. Vợ tôi không biết lúc nào chồng vui, chồng buồn hay chồng mệt. Thậm chí tôi ốm nằm rạp ở giường, nếu không nói thì vợ tôi cũng không hay. Còn nhớ cách đây mấy tháng, do tập trung hoàn thành dự án, tôi làm việc kiệt sức và bị sốt virus, phải nghỉ nằm nhà gần 1 tuần. Vợ tôi chăm tôi bằng nồi cháo thịt băm cả mấy ngày trời. Khiến tôi cứ ngửi thấy mùi cháo đã nôn thốc nôn tháo. Bởi theo vợ tôi chỉ có món cháo này mới nhanh tiện và đủ chất.
Dù chồng sốt hầm hập tới 39-40 độ, vợ tôi vẫn không thể ở nhà được trọn 1 buổi. Bởi cô ấy bảo đã lên kế hoạch đi spa và mua sắm với bạn rồi. Nằm một mình ở nhà, tôi mới thấm thía lời mẹ nói.
Vừa mới ốm dậy được một thời gian, tôi nghĩ rằng mình nên nói chuyện với em để thay đổi cách sống. Vợ chồng có gì không bằng lòng thì nhẹ nhàng khuyên nhủ nhau.
Tôi chưa kịp mở miệng thì một hôm nghe em thủ thỉ: "Nhà mình còn hơn 200 triệu tiền tiết kiệm, em nghĩ nên đem đi thụ tinh ống nghiệm rồi kiếm thêm tiền thuê người đẻ. Em đã tìm hiểu rồi, đẻ thuê bây giờ đầy dịch vụ ra, không phải mất công đẻ làm gì cho mất dáng, hại da nữa!".
Tôi choáng váng nhìn vợ và không tin nổi vào tai mình. 3 năm lấy chồng, vợ tôi luôn dùng thuốc tránh thai. Cô ấy tìm cách trì hoãn việc sinh con trong khi hai bên nội ngoại ra sức thúc giục. Hồi trước vợ tôi thường lấy lý do là mới cưới nhau cần tích góp tiền rồi mới sinh con, sau đó thì bảo là cần phải tập trung phấn đấu cho sự nghiệp. Nhưng thực ra đây mới là nguyên nhân chính.
Tôi hoảng hốt nhìn vợ mà không thốt nên lời, còn cô ấy vùng vằng bỏ đi và cho rằng tôi tiếc tiền, không yêu cô ấy nữa nên mới không chấp nhận phương án đó.
Tôi cay đắng vì nhận ra mình đã thất bại hoàn toàn trong cuộc hôn nhân này rồi. Bản thân tôi còn không thể chấp nhận được lối suy nghĩ ấy huống chi là gia đình, bố mẹ tôi ở quê vốn đang đặt rất nhiều kỳ vọng vào vợ chồng tôi. Giờ thì tôi đã hiểu thế nào là bi kịch của kẻ lấy vợ đẹp.
Cuộc hôn nhân của tôi giờ không còn lối thoát nào nữa rồi. Vợ đẹp cũng có ích gì. Tôi đâu phải rước bình hoa về đặt ở phòng khách đâu. Đàn ông 35 tuổi như tôi giờ mới vỡ lẽ ra mình mất bao nhiêu năm tuổi trẻ để ngồi trông nom chăm sóc cho bình hoa rỗng.
Theo blogtamsu
Tâm sự của đàn bà đẹp lấy phải chồng xấu Thiên hạ cho rằng nhất lé nhì lùn thì chồng cô lại hội tụ được cả hai. Ai cũng cho rằng cô như bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu. Thậm chí họ còn quay qua bảo cô chỉ làm vẻ bề ngoài hạnh phúc mà thôi. Nhìn cô rực rỡ, trẻ trung ở độ tuổi vừa chớm 30, ai cũng thầm ghen...