Đàn ông cũng cần được nếm nỗi đau của chúng ta khi bị họ dối lừa.
Đàn ông là thế, luôn làm cho phụ nữ đau khổ. Bạn biết không, khi gặp phải loại đàn ông lừa gạt mình, bạn đừng quá tuyệt vọng. Ở đời không có con đường cùng chỉ có các chọn lựa. Tôi đã chọn con đường “ăn miếng trả miếng”.
Tôi đã nhắn tin cho vợ anh đến bắt tại trận anh ngoại tình với tôi.
Số tôi cứ gặp trắc trở trong chuyện tình duyên thế nào ấy. Tôi đã bị hai người từng yêu coi thường. Trái tim và lòng tự trọng của tôi chẳng để họ được thoải thê mãi. Tôi ủ mưu trả thù tình và đã thành công. Giờ đây, tôi vui vì nỗi hận thù đàn ông bao năm được giải tỏa.
Người đàn ông đầu tiên tôi yêu và yêu tôi (hình như vậy) khá điển trai, phong độ, vui tính. Anh đang học văn bằng hai ngành kinh tế. Chúng tôi đã gặp nhau trong buổi sinh nhật người bạn thân. Khi ấy, tôi đã là nhân viên kinh doanh trong một đơn vị khá uy tín.
Dù tôi không xinh đẹp nhưng khá ưa nhìn và ăn mặc rất thời trang. Vì thế tôi được nhiều đàn ông tiếp cận tán tỉnh. Lúc nhìn thấy vẻ điển trai của anh, trái tim tôi chợt loạn nhịp. Đàn ông như vậy tôi gặp nhiều rồi. Cuối buổi sinh nhật, anh chủ động xin số di động của tôi. Những ngày sau đó, những dòng tin nhắn mùi mẫn của anh khiến tôi ngất ngây.
Chúng tôi đã yêu nhau nửa năm. Lúc anh ra trường, tôi đã giới thiệu anh vào chỗ tôi làm việc. Tôi muốn rút ngắn dần khoảng cách giữa chúng tôi. Khi đã “ấm” chỗ ở cơ quan, anh đã tán tỉnh một cô bé mới vào đây thực tập.
Anh tán gẫu với đám bạn: “Nhà nhỏ này có tiền, mẹ đi lao động ở Đài Loan gần chục năm rồi”. Nghe nói, anh còn dẫn cô ấy về nhà ra mắt gia đình. Hai tuần nữa, họ sẽ tổ chức đám cưới. Khi được cô bạn thân kể lại điều này, đầu tôi sôi sùng sục lên. Thì ra tôi đã yêu phải anh chàng “hôi” của. Anh ta đã lừa gạt tình cảm của tôi. Tôi quyết tâm cho anh nếm mùi tiền bạc.
Video đang HOT
Tôi đến nhà ông chú họ giàu có ở Quảng Ninh chơi. Tôi đã chụp rất nhiều ảnh tại căn biệt thự của chú. Sau chuyến đi, tôi mở máy ảnh cho anh xem. Tôi nói căn nhà xa hoa này là của gia đình tôi. Anh sáng mắt lên khi thấy các nội thất đắt tiền trong ảnh này.
Anh ra sức tán tỉnh tôi bằng những lời có cánh. Tôi nói “tỉa” với anh rằng: Biết đâu gia đình cô gái thực tập kia lại giàu hơn thì sao, anh nên đi lấy vợ đi. Anh đã gọi điện cho cô gái hủy hôn vì: “Anh nhìn lại rồi, nhà em cũng chẳng lấy gì làm giàu có. Chúng ta kết thúc ở đây thôi”. Mấy ngày hôm sau, điện thoại của anh tắt máy. Anh muốn trốn tránh sự phẫn nộ của nhà gái.
Một tháng sau, chuyện hủy hôn của anh yên ổn, anh lại tán tỉnh tôi. Tôi đem chuyện vui này ra kể với cả cơ quan. Tôi nói cho anh sự thực: Nhà em không giàu có như anh tưởng và em không chấp nhận kẻ chỉ biết sống vì tiền. Anh bị đồng nghiệp, họ hàng xỉ vả thậm tệ. Anh đã bỏ việc và làm ở nơi nào khác, tôi cũng không rõ nữa.
Tôi đã mất khoảng thời gian khá lâu để quên con người hám của đó. Tôi cố gắng vùi đầu vào công việc nhằm trốn tránh sự cô đơn. Cuộc sống có nhiều cái “duyên”. Tôi lại có duyên gặp được chàng trai có hoàn cảnh giống tôi ngày trước. Anh từng bị bạn gái lừa lọc rồi “đá”. Trái tim buồn của tôi và anh cùng nhịp đập với nhau.
Chúng tôi đã yêu nhau bằng sự đắm đuối cuồng nhiệt. Tôi muốn quên đi chuyện cũ và hai đứa cùng xoa dịu trái tim đau đớn của nhau. Tôi và anh đã đi quá giới hạn nhưng tôi chẳng hối hận về điều đó bởi chúng tôi thực lòng yêu nhau.
Yêu lâu không cưới, anh lại thay đổi và kiếm hết lý do này đến lý do khác biện minh cho hành động của mình. Tôi bắt đầu tỏ ra dè dặt với anh.
Một hôm anh ngủ rất say, tôi thấy tin nhắn báo về máy anh. Tôi chủ động đọc và choáng váng trước dòng chữ: “Cuối tuần này anh về thăm nhà nhé, con đang bị sốt virut”. Cuối tuần đó, tôi lảng đi theo anh. Tôi phát hiện ra anh đã có gia đình thực sự. Bao lâu nay tôi đã bị anh lừa.
Tôi nói với anh là đã phát hiện ra sự thật đó. Tôi khuyên anh lựa chọn: Bỏ vợ con hoặc bỏ tôi. Anh đã chọn gia đình mình. Nhưng anh vẫn cố gạt tình để đi lại với tôi. Một đêm, anh dối vợ đi công tác. Anh đã tới ngủ với tôi. Tôi nhắn tin vào điện thoại của vợ anh. Vợ anh đã tới bắt quả tang cảnh chồng đang ngoại tình.
Ngay lập tức, vợ anh đã làm đơn ly dị anh. Anh chạy đến bấu víu tôi. Anh đề nghị kết hôn với tôi. Nhìn vẻ anh thảm thương vì bị tống ra khỏi nhà không đồng xu dính túi, tôi cười nhạo. Tôi bảo: “Anh đi đi. Anh biết vì sao vợ anh biết mà đến đây mà bắt quả tang không? Tại anh gây ra thôi. Anh đã gạt tình tôi. Tôi làm cho vợ con anh bỏ anh. Công bằng nhé!”.
Hai người đàn ông đi qua đời tôi, họ đã lừa tôi. Nhưng giờ họ phải nhận quả đắng do chính mình gây ra. Những con người không chung tình cần được nhận bài học đắt giá.
Đàn ông là thế, luôn làm cho phụ nữ đau khổ. Bạn biết không, khi gặp phải loại đàn ông lừa gạt mình, bạn đừng quá tuyệt vọng. Ở đời không có con đường cùng chỉ có các chọn lựa. Tôi đã chọn con đường “ăn miếng trả miếng”. Đàn ông cũng cần được nếm mùi mất mát như nỗi đau của chúng ta khi bị họ dối lừa.
Theo VNE
Gái ế 29 tuổi: Lấy đại cho có tấm chồng
5 năm kể từ sau khi chia tay mối tình gắn bó suốt thời sinh viên, Tuyết gần như quên mất sự tồn tại của khái niệm tình yêu, thế rồi đùng một cái, Tuyết tuyên bố lấy chồng với một thái độ dửng dưng chưa từng thấy.
Sau bao lần hẹn hò, tôi cũng gặp được Tuyết - một người hoạt ngôn, xinh xắn, năng động và rất cá tính. Tuy nhiên, khi nhắc đến chuyện kết hôn sắp tới, sự bất cần, và "ý nghĩ thoáng" của cô gái 29 tuổi này bỗng khiến người viết phải giật mình.
Sau sự đổ vỡ của mối tình đầu tiên, Tuyết trở nên bất cần hơn.
Tuyết (quê Hải Phòng) hiện đang là nhân viên kinh doanh cho một công ty chuyên về ngành may mặc ở Hà Nội. Cách đây 5 năm, cả KTX nơi cô ở, không ai là không biết đến mối tình tuyệt đẹp của cô với chàng sinh viên trên cô 1 khóa.
Thế nhưng, cũng chính vì yêu nhiều, hứa hẹn nhiều nên khi bị người yêu phản bội, nỗi đau trong cô càng lớn khiến từ đó cho đến nay, dù đã 29 tuổi nhưng bạn bè không ai thấy cô yêu thêm một người đàn ông nào khác. Với cô, dường như cả thế giới, không còn một người đàn ông nào tốt, không còn một người đàn ông nào thật lòng. Tất cả chỉ là "một lũ đểu giả". Và hôn nhân chỉ là sự trói buộc của hai người... Vì thế, Tuyết không muốn lấy chồng.
Tin này đến tai bố mẹ Tuyết, cả gia đình lo lắng không yên. Họ ra sức "đốc thúc" Tuyết lấy chồng. Đến nỗi, Tuyết cảm thấy thấy sợ mỗi khi về quê. Bởi mỗi lần về quê là mỗi lần Tuyết muốn nổ tung đầu. Đằng này ba dò hỏi "Có thằng nào chưa? Năm nay có xong không?", đằng kia mẹ nói: "Có con lớn trong nhà như quả bom nổ chậm mà nổ được thì mừng chứ nó không nổ thì ê mặt gia đình". Còn 2 anh trai thì hùa vào trêu Tuyết là "bà cô", rồi thắc mắc, "Trông thì có đến nỗi nào mà sao lại không có đứa nào nó nhòm ngó?"...
"Tóm lại là, mỗi người một câu làm mình cảm thấy chán nản và áp lực vô cùng. Đã vậy, cứ mỗi lần thấy bạn bè vào chơi là y như rằng bố mẹ mình xúm vào hỏi xem đó có phải người yêu của mình không, rồi bao giờ cưới? Khiến mình nhiều lúc ức quá không chịu được cũng phải gắt lên và nói thẳng với bố mẹ rằng: "Đàn ông bây giờ, làm gì còn thằng nào tử tế mà lấy? Còn nếu bố mẹ thích thì con lấy cho bố mẹ một thằng rể là được chứ gì..." - Tuyết nói. Thế là từ đấy, bố mẹ Tuyết ở nhà càng sôi sục cho đến khi Tuyết quyết định lấy chồng.
Nhắc đến đám cưới chỉ còn 20 ngày nữa là diễn ra, Tuyết không hào hứng như bao cô gái khác mà chỉ thở dài: "Một lần, nghe mẹ gọi điện về quê có việc gấp, mình tức tốc về ngay, tưởng có chuyện gì to tát lắm, ai ngờ là chuyện xem mặt vớ vẩn. Tay đó tên Hoàn, hơn mình 10 tuổi, đi nước ngoài về được mấy năm rồi, gia đình cơ bản. Hiện tại, hắn ta có nhà cửa và công việc khá ổn định ở Hà Nội, lại đang muốn lấy vợ. Mình thì cũng đang "ế", nên thôi thì "có cung có cầu", mình cũng gật đầu đồng ý cho xong chuyện một tấm chồng.
Không ngờ, tin mình lấy chồng lại khiến bạn bè ngỡ ngàng và lo lắng cho mình đến thế. Ai cũng gọi hỏi, rồi đưa ra lời khuyên cho mình nhưng mình chỉ biết cười vì: Bố mẹ thì thích có thằng con rể, anh chị cũng thích tống "bà cô" này đi rồi, các bạn cũng thích tôi kiếm người "trao thân gửi phận thì chả lấy đi còn để đến bao giờ".
"Nếu có mình tôi, tôi chả cần lấy. Ở một mình cho khỏe chứ cái lũ đàn ông đa phần là hèn nhát, chỉ ham dục vọng và địa vị, sẵn sàng từ bỏ người yêu khi có bất cứ trở ngại nào thì lấy ai mà chẳng như nhau. Nên thôi thì... việc phải lấy cứ lấy, kiếm đứa con. Hợp thì chung sống đầu bạc răng long, còn không thì đường ai lấy đi, giải thoát cho nhau. Mình hoàn toàn thoải mái trong chuyện này" - Tuyết nói.
Có lẽ vì suy nghĩ như vậy cho nên, người ta mới thấy hiếm có một cô dâu nào như Tuyết, bởi chỉ còn vài ngày nữa là cưới mà cô vẫn "hồn nhiên" như không có chuyện gì xảy ra. Việc trọng đại của cuộc đời mà cô "bình chân như vại", phó mặc cho gia đình muốn làm gì thì làm.
Theo VNE
Tôi không thèm giữ trinh và cũng chẳng cần làm gái trinh tiết Tôi không thèm giữ trinh và từ chối làm gái trinh. Và tôi sẽ luôn sống một cách kiêu hãnh, ngẩng cao đầu thế này. 2 tháng trước, tôi đang quen một chàng đang trong giai đoạn tìm hiểu. Tình cờ một lần nghe chàng khuyên thằng bạn chí cốt của mình rằng: "Yêu loại con gái mất trinh đó để đổ vỏ...