Đàn ông có thể thật sự tha thứ khi người yêu đã từng 3 năm sống thử với “tình cũ”?
Tôi năm nay 27 tuổi, hiện là cán bộ của một cơ quan nhà nước. Tôi và gia đình đang hân hoan, phấn khởi chuẩn bị cho hôn lễ của mình vào tháng tới thì một câu nói của chồng sắp cưới khiến tôi hoang mang, đắn đo và muốn suy nghĩ lại mọi chuyện trước khi quá muộn.
Chồng sắp cưới của tôi hơn tôi 3 tuổi, anh là kỹ sư xây dựng và thường xuyên xa nhà. Trước anh, tôi đã từng yêu thương say đắm với một người bạn cùng học từ thời phổ thông với anh. Có lẽ, do tuổi trẻ suy nghĩ chưa thấu đáo và có tư tưởng hết mình vì tình yêu nên trong mối tình trước tôi đã đi quá giới hạn. Đã từng sống chung với người ấy từ năm cuối đại học. Nhưng khi tốt nghiệp được 2 năm thì chúng tôi chia tay vì có nhiều bất đồng trong cuộc sống, suy nghĩ. Chán nản, mất niềm tin tôi trở về quê làm việc và gặp chồng sắp cưới. Vì cùng quê với nhau lại học cùng người cũ của tôi nên chẳng khó khăn gì để anh biết được mọi chuyện trong quá khứ của tôi. Qua thời gian dài suy nghĩ, anh vẫn đồng ý chấp nhận yêu, luôn an ủi tôi vì đó chỉ là quá khứ. Tôi đã từng thấy may mắn, hạnh phúc và trân trọng anh biết bao về chuyện đó. Và quả thực, suốt hai năm yêu nhau, chưa khi nào anh trách cứ, nhắc lại chuyện quá khứ của tôi. Anh luôn ân cần, yêu thương và quan tâm tôi hết mực, khiến tôi luôn cảm thấy thời gian ở cạnh anh là hạnh phúc nhất, chẳng còn mong đợi gì hơn. Hai gia đình biết chuyện cũng ủng hộ, tác hợp và đã xem ngày lành để chúng tôi tổ chức hôn lễ vào tháng sau. Nhưng có một chuyện khiến tôi còn do dự, đắn đo và suy nghĩ mãi, liệu anh có bỏ qua quá khứ của tôi thật không hay chỉ tạm cho qua để tôi yên lòng kết hôn với anh.
Anh ôm chầm lấy tôi mà nói “suốt thời gian qua, em có ngủ với ai ngoài anh không?”
Chuyện là đợt vừa rồi, anh đi họp lớp và uống rượu say khướt. Vừa nhìn thấy tôi, anh ôm chầm lấy, ban đầu tôi nghĩ là anh nhớ tôi, cần tôi nhưng khi nghe câu nói vô định, lạnh lùng khi say khướt của anh khiến tôi chỉ muốn khóc. Anh nói “em đây rồi, anh sợ em đi mất. Hôm nay em ngủ lại với anh nhé. Suốt thời gian qua, em có ngủ với người khác ngoài anh không?” Tôi nghe xong mà chẳng hiểu nổi anh đang nghĩ gì trong đầu nữa. Người ta nói lời nói khi say là lời thực lòng, là những điều khi tỉnh luôn nghĩ trong đầu. Vậy lời nói khi ấy của anh là sao vậy? Có lẽ nào đó là những điều thường trực trong suy nghĩ của anh? Tôi đỡ anh về giường ngủ còn mình thì mông lung với hàng ngàn câu hỏi. Chắc rằng lúc nào anh cũng nghĩ về chuyện đó nên khi say mới nói ra những điều như vậy. Hóa ra, anh vốn chẳng tin tưởng về tôi, luôn lo sợ ngoài anh ra tôi vẫn còn người khác. Giá như anh cứ nói thẳng với tôi rằng chưa thể tha thứ cho quá khứ ấy, chưa thể chấp nhận việc tôi đã từng có người đàn ông khác trước anh thì tôi còn dễ chịu hơn.
Tôi đã nghe những điều anh nói trong vô thức, và biết rằng lòng anh vẫn chưa tin tưởng và tha thứ cho mình. Tự dưng tôi thấy chẳng còn tin anh nữa, chẳng còn tin vào những điều anh nói, những yêu thương anh dành cho mình suốt thời gian qua. Có lẽ nào, tất cả những gì anh làm đều không xuất phát từ trái tim và suy nghĩ. Sẽ ra sao khi lời nói, hành động và suy nghĩ của anh không đồng nhất? Miệng anh nói yêu tôi, tha thứ và chia sẻ mọi chuyện cùng tôi nhưng lòng anh nơm nớp lo sợ, nghi ngờ, cảnh giác với tôi mọi lúc.
Tôi hiểu rằng, thời gian qua, có thể anh miễn cưỡng chấp nhận cũng có thể anh cho qua mọi chuyện thực sự nhưng trong buổi họp lớp, anh gặp lại người ấy nên ký ức lại sống dậy khiến anh đau khổ và nói ra những điều đó. Dù lí do gì đi nữa thì tôi vẫn không thể không nghĩ về chuyện này. Anh là người thành đạt, lại nhiều bạn bè mà hơn nữa, năm nào lớp anh cũng gặp mặt đầu xuân. Vậy nếu tư tưởng anh không kiên định hoặc không thể quên chuyện cũ, cứ gặp lại người đó những ký ức ấy lại ùa về. Và rồi anh lại hành động như vừa qua thì tôi và anh liệu có sống hạnh phúc được không? Tôi đắn đo nhiều lắm, cứ định nói chuyện với anh nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu nữa. Tôi không đủ dũng khí để nói những suy nghĩ, những nỗi niềm trong lòng mình với anh, vì tôi sợ làm anh buồn. Dù sao, anh là đàn ông lại gạt bỏ tự trọng của mình chấp nhận người không hoàn hảo như tôi thì việc tôi yêu cầu này nọ, bắt anh không được nhắc lại chuyện đó là quá đáng. Tôi biết phải làm gì đây? Cứ tiếp tục xem như chưa có chuyện gì để chuẩn bị đám cưới hay cùng anh nói chuyện, suy nghĩ kỹ trước khi quá muộn? Tôi sợ mất anh và càng sợ hơn khi phải gắn cuộc đời mình với anh mà anh luôn hoài nghi chẳng tin tưởng mình. Xin mọi người hãy chia sẻ để tôi tin hơn đưa ra quyết định lớn cho cuộc đời mình.
Video đang HOT
Theo Công Luận
Vợ sắp cưới của tôi... đang sống thử với người khác được 3 năm
Đến căn phòng thuê chật chội để tạo bất ngờ, tôi ngã ngửa trước hiện thực bày ra trước mắt, người yêu sắp cưới cắm sừng tôi "trọn gói".
Tôi năm nay 30 tuổi, đang theo đuổi một cô gái mới tròn 23, xinh đẹp, ngoan ngoãn, dịu dàng... nhưng tôi chưa sẵn sàng để đến với em, yêu thương em hết mình vì quá khứ đầy thù hận và đau đớn khiến tôi dè chừng với lòng tốt "đáng nghi" của những cô gái hiện đại.
Tôi đã từng yêu một người bằng tất cả tấm lòng. Hương cùng quê với tôi, học hành nghiêm chỉnh, bằng cấp cao và có một tâm hồn thực sự khiến chàng trai nào cũng mê mẩn. Cô ấy nấu ăn ngon, suy nghĩ, ứng xử sâu sắc cho gia đình và cho tôi.
Chúng tôi yêu nhau được 2 năm và có những cuộc hẹn hò đầy hạnh phúc. Hương làm việc tại Hà Nội, sống cùng với một đứa bạn thân đại học hơi khó tính, không thích bạn trai đến nhà chơi (đấy là lời cô ấy từng nói với tôi). Còn tôi dân công trình đi suốt nên có chăng hàng tuần chúng tôi hẹn hò tại quán xá, những con đường, hoặc quê nhà của hai đứa.
Tôi không qua căn phòng nhỏ của cô ấy bao giờ, và cô ấy cũng chưa bao giờ cho phép tôi qua mỗi lần tôi ngỏ ý! Tin tưởng người mình yêu tuyệt đối, tôi không đòi hỏi nhiều.
Tôi ngã ngửa trước hiện thực bày ra trước mắt.
Hôm đó, đang trên đường đi công tác về Hà Nội, thật bất ngờ tôi thấy nàng đang đi phía bên kia đường. Tôi thư thái phóng xe qua lại theo em. Hạnh phúc của một chàng trai thật lạ khi âm thầm đi sau mà người yêu không biết. Tôi biết nhà trọ của Hương, nhưng chẳng dám vào vì sợ phiền lòng cô bạn khó tính.
Tôi đã rất vui vì mình biết thêm chút bí mật về em như thế. Tôi ra về trong mãn nguyện... từ đó thỉnh thoảng tôi cũng ghé qua chỉ để vô tình nhìn thấy em... nhưng hơi khó vì căn phòng luôn đóng kín.
Và tôi vẫn còn nhớ như in ngày hôm đó. Tôi gọi điện cho Hương, cô ấp úng "Em đang mệt chút, anh gọi lại sau nhé! Em hơi đau đầu, chút em sẽ gọi lại", tin tưởng em nhưng trong lòng có chút rối bời vì vợ sắp cưới đang ốm. Không suy nghĩ nhiều, tôi vội vã mang đồ sang thăm em! Tôi chắc mẩm Hương sẽ hạnh phúc lắm khi bất ngờ thấy tôi.
Vừa tới cổng, tôi mở cửa đi vào. Chiếc xe máy bỏ ngoài đúng là xe của em, chiếc phòng khóa trái đằng trong, đèn ngủ đỏ lòm, tôi gọi nhưng không thấy người mở cửa, mọi thứ im lìm. Rút điện thoại ra gọi thì thuê bao không liên lạc được.
Sợ có chuyện chẳng lành, tôi ghé sang phòng hàng xóm, hỏi: "Chị có thấy hai bạn bên phòng này đi đâu không?". Cô hàng xóm hồn nhiên đáp: "Phòng chú Hùng à, cô chú ấy vừa về mà". Tôi không hiểu cô ấy đang nói gì, vẫn trấn an hỏi thêm, "Đây là hộ gia đình hả chị?", cô ấy nói "Đúng rồi, phòng của vợ chồng chú Hùng, cô Hương, vừa thấy cô chú ấy về mà lại đi đâu rồi à".
Tôi như không thể đứng vững được nữa! Tình yêu nồng nàn, to lớn của bản thân chỉ vì một câu nói bỗng vỡ tan và đầy thù hận. Tôi đập tay và giật cánh cửa sổ lỏng lẻo bung ra. Một cảnh tượng diễn ra trước mắt tôi. Hương vội chùm chăn, đôi mắt lo sợ, chàng trai trần truồng không hiểu chuyện gì xảy ra.
Tôi bỏ đi ngay sau đó. Từ đó chưa một lần nào tôi nhận cuộc gọi, tin nhắn của Hương. Cô ta gọi tôi hàng nghìn cuộc, nhắn cho tôi hàng nghìn tin nhắn... Tôi có đọc nhưng không bao giờ trả lời lại. Một người con gái nham hiểm thật khéo léo dùng vẻ bề ngoài để che đậy, tôi coi thường cô ấy. Tôi cắt đứt liên lạc với Hương từ đó, trong lòng còn đó một vết thương chưa bao giờ lành.
Tôi sợ rằng mình sẽ làm em - cô gái mới trong sáng, nhân hậu của mình sẽ tổn thương vì thù hận và dè bỉu bẩn thỉu trong tình yêu quá khứ của tôi.
Một năm trôi qua, tôi tìm kiếm những cô gái khác chơi bời thỏa thích, tôi dễ dàng để bỏ rơi bất cứ cô gái nào nếu như không còn hợp vị nữa! Gần đây tôi nghe tin Hương sắp lấy chồng và sẽ lấy chàng trai ấy. Tôi thấy mình mất đi mọi cảm giác thù hận xưa kia nhưng cũng chẳng có chút cảm xúc gì về điều này.
Đó cũng là lúc cô gái mới thực sự xuất hiện trong đời tôi. Cô gái mới ra trường 23 tuổi tròn vạnh, xinh đẹp, cô ấy rất tử tế, trong sáng và lễ phép với cha mẹ tôi. Tôi muốn đến gần em hơn nhưng liệu rằng sau vỏ bọc đầy đẹp đẽ kia lại là một tâm hồn lừa dối, bẩn thỉu trong tình yêu giống như cô gái năm cũ.
Tôi rung động với em nhưng không dám đến gần! Tôi thương em nhưng sợ quá khứ chưa tan "luôn đề phòng" sẽ khiến tôi làm khổ em. Nhưng thời gian đâu có chờ đợi, nếu chậm tôi sẽ lạc mất em...!
Theo Phunuonline
Ngày đầu tiên sống thử, một đêm làm chuyện ấy đến 7 lần Trong góc căn phòng nóng bức, tối om là một thân người mệt mỏi, lờ đờ và hốc hác đang nằm vắt lên đống chăn lộn xộn. Trang đang ốm. Cô cố nhổm dậy, uống hớp nước và ăn thìa cháo hành tía tô vừa mua về rồi từ từ kể chuyện... sống thật. Đã 5 tháng nay, Trang, cô sinh viên một...