Đàn ông ai cũng có “quỹ đen”?
Vợ chồng em lấy nhau và quyết đinh lập nghiệp ở thành phố từ hai bàn tay trắng. Ước mơ lớn nhất của chúng em là mua được một ngôi nhà hoặc một căn hộ chung cư để nó thực sự là tổ ấm của mình. Để làm điều đó cả hai đã vạch ra một kế hoạch chi tiêu rất tỉ mỉ.
Ảnh minh hoạ
Cụ thể, lương của em sẽ lo mọi chi phí sinh hoạt trong gia đình cũng như đối nội đối ngoại. Còn lương chồng, sau khi tính toán trừ đi tiề.n xăng xe, cà phê, tiêu vặt, còn lại anh sẽ đưa cho em để em gửi tiết kiệm. Theo tính toán của chúng em, chỉ cần bớt chi tiêu những thứ không cần thiết, tiết kiệm gửi đều hàng tháng thì trong vòng mấy năm sẽ đủ tiề.n mua nhà. Vì cả hai còn trẻ, ông bà lại ở xa khó nhờ cậy nên việc sinh con bọn em cũng đang trì hoãn.
Chồng em là mẫu đàn ông khá chịu khó, anh cũng không ham bù khú, chơi bời, nhậu nhẹt. Anh vẫn luôn đi về đúng giờ, ngày nghỉ thường ở nhà với vợ, nếu có đi đâu cũng nói rõ ràng. Ai cũng nói rằng, đối với đàn ông, cảnh giác không bao giờ thừa, nhưng em thì tin tưởng chồng hoàn toàn và tuyệt đối. Vả lại em luôn nghĩ, đàn ông muốn ăn chơi gái gú thì phải có tiề.n, chồng em thì trong ví lúc nào cũng chỉ đủ phòng bị xe cộ giữa đường, em có đưa thêm phòng khi anh có hè hội bạn bè anh cũng không lấy, còn nói “có nhiều tiêu nhiều, có ít tiêu ít”. Vậy mà em vừa phát hiện chồng em có cất giấu “ quỹ đen”. Hành động này giống như một cú tát làm sụp đổ niềm tin của em đối với chồng.
Sáng hôm đó em đi làm sớm, trên đường đi thì nhớ ra mình không mang theo điện thoại liền vội vã quay về lấy. Cửa vẫn mở, chồng em vẫn chưa đi làm. Em vào nhà định cất tiếng hỏi thì thấy chồng em đang lúi húi ở cái bình hoa giả đặt ở bệ cửa sổ góc giường. Tò mò em cũng lặng lẽ nhón chân ngó vào xem, không ngờ thấy chồng em lôi ra một bọc tiề.n giấu dưới đáy bình hoa đó. Chồng em nhận ra em đứng sau thì đỏ mặt lắp bắp. Chỉ riêng hành động này thôi cũng đủ chứng tỏ anh ấy “có tật giật mình”.
Em trước là bất ngờ, sau cảm thấy giận đến nỗi không mở miệng nói nổi một lời nào, còn anh ấy thì cố phân bua rằng đó là tiề.n của cơ quan. Em hỏi chồng:
- Tiề.n của cơ quan thì anh cứ đàng hoàng mà cất hoặc đưa em cầm giúp cũng được, làm sao phải thậm thụt giấu trong bình hoa?
- À, thì anh nghĩ cất đâu cũng là cất, em đâu cần phải nghĩ nhiều thế.
Video đang HOT
Em căn vặn một hồi cuối cũng chồng em cũng “lòi đuôi”:
- Chúng ta ngay từ đầu đã thống nhất tiề.n lương của anh giao hết cho em, tháng nào anh cũng đưa không thiếu một xu còn gì. Còn đây là tiề.n anh kiếm thêm được, anh cũng phải cất để khi cần có mà dùng chứ, chẳng lẽ lúc cần lại trình bày rồi ngửa tay xin vợ, như vậy còn ra cái thể thống gì nữa.
- Mọi khoản chi tiêu trong nhà em đã lo hết rồi, tiến đám cưới đám giỗ, thăm hỏi nội ngoại em cũng lo rồi. Tiề.n xăng xe tiêu vặt em cũng đưa cho anh rồi. Vậy anh cần tiề.n để làm gì mà giấu diếm cất riêng nhiều đến thế? Nếu anh nói anh giao tiề.n lương cho em, còn các khoản tiề.n khác không đáng bao nhiêu anh giữ để chi tiêu thì không nói làm gì, đằng này lúc nào anh cũng thể hiện mình là người “vô sản”, giấu tiề.n chỉ có đem đi cho gái chứ làm gì.
Vậy là vợ chồng em cãi nhau. Chồng bảo em thử hỏi xem có thằng đàn ông nào mà không có “quỹ đen”? Anh ấy cũng chỉ là cất để phòng khi cần thì có cái mà chi để không phải rút sổ tiết kiệm, vả lại đàn ông đàn ang hễ động chút là ngửa tay xin vợ thì ra làm sao. Mọi lời giải thích của chồng em không chấp nhận nổi cái nào. Em chỉ thấy mình bị tổn thương ghê gớm. Là vợ, em luôn chăm chút cho gia đình, cân đo đong đếm mọi khoản chi tiêu, chứ nào phải loại ăn tàn phá hoại gì đến nỗi chồng không tin tưởng giao hết tiề.n mà còn cất riêng?
Em vốn nghĩ đã là vợ chồng thì tin tưởng nhau là điều căn bản nhất. Em có phải là người phụ nữ không biết trước biết sau, đối với chồng chi li từng đồng từng hào đâu mà anh ấy phải làm như vậy. Rốt cuộc, “quỹ đen” là khoản ông chồng nào cũng có như chồng em nói? Hay là chồng không tôn trọng, tin tưởng em? Hay là anh ấy giấu tiề.n với mục đích mờ ám nào khác?
Theo Dân Trí
Vốn chỉ định chơi bời, cuối cùng tôi không thể dứt được em
Đã đính hôn, có vợ sắp cưới, thời gian đi học xa nhà tôi chỉ định yêu qua đường. Nào ngờ giờ tôi không thể nào dứt được người con gái đến sau đó.
30 tuổ.i, tôi lần đầu tiên mắc kẹt trong chuyện tình cảm. Bao năm tuổ.i trẻ, lúc nào tôi cũng huênh hoang không có cô gái nào "cầm cương" được mình. Cho tới khi gặp vợ sắp cưới của tôi bây giờ, tôi mới thấy mình trưởng thành, chững chạc hơn nhiều. Cô ấy dạy cho tôi cách làm một người đàn ông tử tế, hiểu được giá trị của một tình yêu chân chính chứ không phải là sự hống hách, phong lưu, đa tình.
Vợ sắp cưới của tôi là một người cực kì thành đạt, giỏi giang và hiểu chuyện. Cho tới khi gặp cô ấy, tôi bị chinh phục hoàn toàn. Mặc dù ít hơn tôi 4 tuổ.i nhưng cứ mỗi lần nói chuyện với cô ấy tôi lại có cảm giác mình chẳng khác nào một thằng trẻ ranh trước cô giáo mẫu mực. Chính vì lí do này mà tôi si mê cô ấy thực sự.
Vợ sắp cưới của tôi là một người cực kì thành đạt, giỏi giang và hiểu chuyện. Cho tới khi gặp cô ấy, tôi bị chinh phục hoàn toàn. (ảnh minh họa)
Khỏi phải nói, bố mẹ tôi cực kì yêu quý cô con dâu tương lai này. Một người đẹp người, đẹp nết, giỏi giang lại nhã nhặn và quan trọng nhất là "trị" được cậu con trai khó bảo thì làm sao các cụ chẳng quý. Nhờ yêu cô ấy mà tôi thành đạt hơn trong cuộc sống. Tôi phấu đấu học tập không ngừng nghỉ vì không muốn kém cỏi so với bạn gái mình. Dần dần tôi được thăng chức, tôi cũng giỏi giang hơn trong sự nghiệp.
Mọi thứ tưởng như tuyệt vời khi chúng tôi xứng đôi, vừa lứa cũng là lúc tôi nhận quyết định được cử đi công tác hơn 2 năm, kết hợp với việc học nâng cao. Tất nhiên, là một người phụ nữ hiểu biết, cô ấy ủng hộ tôi hoàn toàn mặc dù hai bên gia đình cũng đã tính toán chuyện cưới xin rồi. Cô ấy muốn tôi yên tâm công tác nên chỉ dự định hai đứa đính hôn, đợi tôi về mới cưới.
Tôi chuyển tới một thành phố khác để công tác, khoảng cách là khá xa. Tôi có thể về thăm nhà độ vài tháng một lần nhưng nói thật, công việc quá bận rộn khiến tôi không có thời gian. Và chính lúc này là thời điểm để tôi bắt đầu phong lưu trở lại.
Ở đỉnh cao của sự nghiệp, đẹp trai, phong độ và có tiề.n, xa vợ sắp cưới, tôi lại thấy mình là ước ao của bao cô gái. Rồi tôi tình cờ quen em - một cô gái trẻ măng, kém tôi 8 tuổ.i. Cô ấy chỉ vừa mới tốt nghiệp ra trường. Thực sự ban đầu quen, tôi chỉ ấn tượng vì em đẹp quá. Cô ấy đẹp tinh khôi, thuần khiết, thánh thiện và trẻ trung. Tất nhiên, em ấy ngưỡng mộ sự giỏi giang, thành đạt của tôi nên bị cuốn vào tôi rất nhanh.
Thực sự ban đầu quen, tôi chỉ ấn tượng vì em đẹp quá. Cô ấy đẹp tinh khôi, thuần khiết, thánh thiện và trẻ trung. Tất nhiên, em ấy ngưỡng mộ sự giỏi giang, thành đạt của tôi nên bị cuốn vào tôi rất nhanh. (ảnh minh họa)
Những cuộc tình của kẻ có tiề.n và cô gái trẻ trong xã hội này đâu có thiếu, tôi cũng nghĩ mình sẽ "dạo chơi" một chút, hết đợt công tác thì về, đường ai nấy đi. Tôi tin, c.ô b.é đến với tôi cũng chẳng phải "vô tư" gì, tôi không bao giờ để cô ấy thiệt. Nhưng cuộc sống không ngờ như tôi nghĩ.
Càng bên nhau, tôi càng nhận ra cô ấy yêu mình đến khờ dại. Cô ấy không chịu nhận bất cứ món đồ đắt tiề.n nào của tôi. Cô ấy đối với tôi như đối với một vị vua, vì cô ấy tôn sùng và ngưỡng mộ tôi vô cùng. Thậm chí có lần cô ấy khóc và bảo biết tôi có vợ sắp cưới ở quê rồi, cô ấy chỉ mong tôi đừng bỏ rơi lúc này, bao giờ tôi về thì cô ấy chấp nhận buông tay.
Rồi tôi biết về hoàn cảnh của cô bé. Sinh ra bị cha giũ bỏ, mẹ đi bước nữa, cô ấy về sống với bà ngoại. Trời phú cho vẻ ngoài xinh đẹp nhưng cuộc đời lại quá nhiều buồn tủi. Tôi cứ nghĩ khi gặp tôi cô ấy sẽ phải tranh thủ lợi dụng để lo cho tương lai của mình, của bà. Nhưng không hề như vậy...
Tôi bắt đầu có tình cảm thực sự với cô ấy. Thứ tình yêu đó cứ đến nhẹ nhàng, tự nhiên mà tôi không hề hay biết. Tôi đã trốn tránh vì biết mình có một người mà mình phải mang ơn ở nhà. Với vợ sắp cưới, tôi trân trọng vì sự tài giỏi, hơn người và những gì mà cô ấy đã thay đổi cuộc đời tôi. Còn với cô gái trẻ này, tôi cứ muốn được làm người đàn ông yêu thương và che chở cho cô ấy. Cô ấy dường như quá yếu đuối và mong manh. Gặp lại cô gái đó, tôi đau lòng khủng khiếp. Tôi ôm cô ấy vào lòng và tự nhủ không bao giờ để cô ấy khổ, không để giọt má.u trong bụng cô ấy lại giống như cuộc đời của mẹ.
Bẵng đi hơn 3 tháng tôi không thể nào tìm được cô ấy. Tôi thấy lạ. Cô ấy thay số điện thoại, cũng chẳng tìm tôi, không liên lạc... Tôi nhớ cô gái ấy đến cháy lòng và quyết tìm cho kì được. Nhờ bạn bè giúp đỡ, cuối cùng tôi cũng thấy cô ấy. Cô ấy đi ở nhà nhà bạn vì không dám về nhà. Tất cả chỉ vì... cô ấy có con với tôi.
Muốn giữ đứ.a b.é nhưng sợ bà ngoại đau lòng khi thêm một lần nữa cháu gái lại giống như con gái, có con mà không có người thừa nhận. Cô ấy cũng không muốn tôi khó xử vì tôi có vợ sắp cưới rồi nên một thân một mình rời đi như thế. Gặp lại cô gái đó, tôi đau lòng khủng khiếp. Tôi ôm cô ấy vào lòng và tự nhủ không bao giờ để cô ấy khổ, không để giọt má.u trong bụng cô ấy lại giống như cuộc đời của mẹ.
Nhưng giờ tôi hoang mang thực sự. Tôi chưa biết phải làm thế nào với hai người đàn bà đều yêu tôi và tôi đều trân trọng. Tôi khó xử vô cùng. Tôi không muốn ai trong hai người họ phải khổ.Tuy nhiên, có vẻ như, vợ sắp cưới bản lĩnh có thể tự mình vượt qua được nỗi đau này. Không cần tôi cô ấy vẫn có thể lo được cho cuộc đời mình. Còn cô gái ngây thơ này, nếu tôi bỏ cô ấy thì tương lai sẽ rất khổ.
Tôi phải làm sao đây?
Theo Eva
Điếng người khi phát hiện ra khoản quỹ đen khổng lồ của chồng ngày anh ốm nặng Vậy là anh giấu tôi có quỹ đen, thế mà lúc nào anh cũng cảnh cáo tôi, không cho tôi giấu giếm, bắt tôi công khai bằng mọi cách khoản tiề.n lương của mình. Thật đau lòng biết bao.. Trước giờ, tôi và chồng đều công khai tài chính với nhau. Vì hai vợ chồng đã rõ ràng quan điểm, tiề.n nong phải...