Dẫn người yêu đi sinh nhật sếp, tôi mất đứt cả tình lẫn tiền
Hôm đó tôi hí hửng đến nhà người yêu nhằm gây bất ngờ cho cô ấy. Nào ngờ thấy người yêu leo lên xe sếp và tôi như chết trân khi nghe cuộc hội thoại của họ…
ảnh minh họa
Tôi và Ly yêu nhau đã được hơn 1 năm. Tình cảm giữa chúng tôi khá tốt đẹp. Cô ấy là một cô gái trẻ trung, năng động, cao ráo và xinh xắn. Mỗi lần đi chơi tôi đưa cô ấy đi cùng thì bạn bè tôi đều xuýt xoa khen ngợi rằng: “Mày có cô bồ xinh quá”. Tôi thấy rất tự hào và hãnh diện về người yêu mình. Năm nay tôi cũng đã 29 tuổi nên đã muốn yên bề gia thất, tôi có ý định tết nay đưa cô ấy về nhà ra mắt bố mẹ để xin làm đám cưới.
Nhưng mọi việc đúng là không như mơ, cách đây hơn 1 tháng tôi có dẫn người yêu đi sinh nhật sếp. Vì mọi người đều được khuyến khích đưa người yêu đi cùng nên tôi đã mời bạn gái. Dù sao cũng xách định lấy nhau nên xem như đưa em đi ra mắt. Khi chúng tôi đến sếp đã liếc qua người yêu và khen tôi giỏi khi có được cô người yêu xinh như vậy. Sếp tôi là gã đàn ông khá điển trai, năm nay 33 tuổi chưa vợ. Anh ta rất có tài ăn nói và có thói quen thay người yêu như thay áo.
Suốt bữa ăn tôi thấy sếp mời rượu bạn gái tôi khá nhiều, cô ấy cũng biết uống chút rượu nên cũng không có ý từ chối dù tôi có nhắc nhở. Bữa tiệc tàn chúng tôi đi về thì người yêu tôi bảo: “Sếp anh cũng được đấy nhỉ, 33 tuổi mà đã làm giám đốc rồi…”. Tôi hơi khó chịu khi người yêu tôi khen người đàn ông khác trước mặt mình như vậy, nhưng vì tin tưởng người yêu nên tôi cũng không nghĩ gì và chỉ cười trừ.
Thời gian trôi qua, tôi khá bận với dự án nên cũng không có thời gian quan tâm người yêu nhiều như trước. Thật may mắn là cô ấy cũng không than trách như trước đây, tôi không thể đưa em đi chơi mỗi tối nhưng thay vào đó tôi luôn gọi điện hỏi thăm thậm chí gửi đồ ăn và hoa đến cơ quan em. 1 tuần tôi đến đưa Ly đi ăn hẹn hò 3 buổi tối thay vì cả tuần như trước đây.
Nhưng dạo này tôi để ý em không còn hào hứng mỗi lần tôi đến đón nữa. Em dần trở nên xa cách. Tôi cũng thấy rất khó hiểu, tôi thầm nghĩ chắc tại mình bận ít quan tâm em hơn nên em giận. Một hôm tôi đến chỗ em bất ngờ thì thấy 1 chiếc ô tô đậu trước cổng. Em ăn mặc gợi cảm và cười tươi đi ra leo lên xe. Nếu tôi nhớ không nhầm thì đó là xe sếp tôi, tôi như chết sững và lờ mờ hiểu ra mọi chuyện. Vậy mà em nói với tôi đêm nay em đi sinh nhật cô bạn thân.
Nhưng tôi vẫn tự trấn an mình rằng: “Giữa họ chưa đến mức như mình nghĩ đâu”. Tôi phóng xe đi theo thì thấy họ âu yếm nhau đi vào 1 nhà hàng. Tôi chọn 1 góc khuất để có thể nghe họ nói chuyện.
- Em định bao giờ chia tay với lão Hưng.
Video đang HOT
- Giờ em cũng chưa thể nói ra tại chưa có lý do gì. Hơn nữa anh ấy rất tốt với em.
- Ý em là em sẽ chọn nó thay vì chọn anh đúng không?
- Không… em không có ý đó, nếu vậy em đã không đến với anh rồi.
- Vậy thì tốt, mà thôi để khi nào xong dự án này đã. Lúc đó anh sẽ đá nó ra khỏi công ty vì lý do gì đó. Lúc đó em chia tay cũng chưa muộn.
- Như vậy có tàn nhẫn quá không?
- Vậy em muốn làm vợ anh và sẽ chạm mặt người yêu cũ trong công ty của anh sao?
- Dạ… em, em không.
Mỗi lời nói khiến tôi chết trân, thì ra họ đã qua lại với nhau sau bữa tiệc sinh nhật đó. Đã vậy anh ta còn lợi dụng tôi để hoàn thành dự án. “Người yêu tôi đây sao? Người con gái tôi định lấy làm vợ đây ư? Thật đáng kinh tởm. Cô ta đã bỏ tôi theo gã đàn ông khác chỉ vì tiền ư? Thật rẻ rúng”.
Tôi không ngờ chỉ vì 1 lần đưa người yêu đi sinh nhật sếp mà lại mất luôn cả tình lẫn tiền. Tôi sẽ phá hỏng dự án của anh ta rồi thôi việc còn về cô người yêu như mộng của mình tôi cũng sẽ chia tay. Cô ta sẽ chẳng được như ý khi muốn làm vợ sếp tôi đâu vì làm việc ở đó bao năm tôi hiểu con người anh ta: “Có mới nới cũ”.
Mà dù họ có lấy nhau thì tôi cũng không thấy tiếc một người yêu như vậy. Điều mà tôi hối tiếc đó là quá tin, quá yêu và mất thời gian vì một người không xứng đáng. Tôi sẽ cố xem cô ta diễn kịch như thế nào?
Theo Motthegioi
Cuộc đời rẽ lối vì lấy nhầm gã Sở Khanh
Giờ đây tôi mới thấy hối hận khi đã mù quáng vì tình yêu. Không ngờ cái tình yêu đẹp đẽ thế kia cũng chỉ là lợi dụng mà thôi.
Trước đây tôi được rất nhiều người đàn ông theo đuổi. Tôi xinh đẹp, bố mẹ lại có điều kiện nên nhiều người theo cũng là chuyện bình thường. Có rất nhiều chàng trai gia giáo, lịch lãm nhưng tôi không ưa vì đôi lúc tôi thấy họ cứng nhắc, lại gia trưởng. Có người thì lại quá trầm lặng, ít nói khiến tôi ngồi bên cạnh họ cũng cảm thấy ngượng ngùng. Có người thì lại cứ thao thao bất tuyệt ở đâu đâu, nói mãi tôi cũng không hiểu.
Trong số những người đó, có một anh chàng khiến tôi chú ý hơn cả. Anh ăn nói khéo léo, lại rất biết cách quan tâm người khác. Gặp gỡ và nói chuyện với anh khiến tôi có cảm giác rất quen thuộc và dễ gần chứ không như người khác. Dần dà chúng tôi yêu nhau lúc nào không hay.
Đúng là tình yêu khiến con người ta mù quáng, tôi chẳng nhận ra anh là một tên Sở Khanh chính hiệu. Trong lúc yêu tôi, anh vẫn còn yêu thêm một vài cô khác nữa, anh khéo léo xếp lịch đến nỗi tôi không hề nghi ngờ gì về tình yêu của anh.
Rồi chúng tôi cũng tổ chức đám cưới, anh nói rằng vì gia đình hai đứa xa nhau nên tổ chức ở nhà hàng cho tiện. Tôi cũng vui vẻ đồng ý với kế hoạch của anh. Hôn lễ diễn ra vui vẻ và hạnh phúc, bạn bè chúc mừng tôi tìm được chồng như ý, sớm sinh quý tử.
Sau khi cưới, chồng tôi khéo léo nịnh bố mẹ vợ cho vay tiền để mua căn hộ chung cư trả góp. Tôi không đồng ý nhưng không hiểu sao bố mẹ vẫn bỏ tiền ra hỗ trợ con gái vì căn n hà anh nhường cho tôi đứng tên. Hai vợ chồng đều phải có trách nhiệm trả nốt những khoản nợ. Nhưng về sau tôi mới biết thêm số tiền anh tổ chức đám cưới cũng đều là vay mượn cả. Tôi hoảng hốt vì nợ nần chồng chất quá nhiều. Vậy mà tôi cứ nghĩ đó là tiền anh tích góp được bao nhiêu năm qua.
Cưới xong, tôi phải cắm đầu đi làm rồi lại về cơm nước cho chồng. Còn anh thì bữa đực, bữa cái ở nhà ăn cơm với vợ. Có gia đình riêng nhưng anh vẫn mải chơi, tụ họp với bạn bè lắm. Tôi có khuyên nhủ đủ kiểu anh vẫn giữ nguyên tật cũ, không hề thay đổi.
Tôi chẳng dám kêu than với mẹ vì sợ mẹ lại lo lắng cho con gái. Bố mẹ chồng thì ở quê nhưng chẳng bao giờ chồng dẫn tôi về nhà một lần. Tôi cứ đòi về một lần cho biết nhà biết cửa thì anh cứ khất lần lữa. Lấy nhau về mà tôi cảm giác hai vợ chồng không khác nào một người dưng.
Một buổi tối tôi ngồi đợi chồng về ăn com thì có tiếng đập cửa ầm ĩ: "Đây có phải nhà thằng L không? Vợ nó đây rồi, mày có biết nó vay tiền đám cưới bao nhiêu lâu không chịu trả không hả? Khôn hồn thì gọi nó về đây cho tao". Tôi phải cầu xin và viết giấy hứa trả nợ trong vòng 3 ngày họ mới chịu kéo đi.
Chồng tôi hốt hoảng khi nghe tôi kể lại mọi chuyện. Anh bảo trong 3 ngày thì sao chạy đủ số tiền nợ với lãi suốt cao. Tôi bảo anh có bao nhiêu cứ gom hết lại, tôi sẽ cố gắng vay thêm bạn bè để có đủ tiền. Giải quyết xong số nợ của xã hội đen tôi thấy nhẹ nhõm cả người, nhưng tôi lại bắt đầu lo lắng kiếm tiền để trả những khoản nợ đã vay.
Chồng tôi vẫn đi sớm về khuya, không hề lo lắng gì đến nhà cửa. Hàng tháng chúng tôi vẫn phải trả tiền nhà nhưng đồng lương của anh không hề đưa cho tôi. Tôi hỏi thì anh bảo anh trả dần những khoản vay lặt vặt của bạn bè bên ngoài nên không còn nữa. Cuối tháng, anh vẫn xin tiền tôi để tiêu vặt. Tôi ngao ngán và chán nản khi có người chồng vô trách nhiệm như anh.
Rồi tôi lại phát hiện ra anh đi cặp bồ bên ngoài. Chính vì một lần cùng cô bạn thân đi chơi về muộn nên tôi mới bắt gặp chồng bước ra từ nhà nghỉ với người khác. Thì ra bấy lâu nay, tiền của anh chỉ để đi cung phụng cho nhân tình.
Tôi nhờ đứa em họ theo dõi mới biết hắn cặp với toàn là những cô sinh viên trẻ đẹp, non dạ. Thỉnh thoảng anh ta cũng giả vờ vay mượn tiền của những cô gái đó để chơi bời, ăn tiêu. Tôi bàng hoàng và đau đớn khi biết được chồng tôi là gã Sở Khanh chính hiệu.
Tôi tung hê tất cả những làm rõ trắng đen mọi chuyện. Không ngờ, chồng tôi không biết xấu hổ còn quát lớn vào mặt tôi: "Cô tưởng cô có giá à, tôi lấy cô cũng chỉ vì nhà cô giàu có thôi. Tôi tưởng bố mẹ cho cô nhiều của hồi môn lắm, ai dè có căn chung cư cũng không mua được cho con gái cưng". Tôi tức điên người, tát cho anh ta một cái. Anh ta hậm hực rồi bỏ đi và mất tích luôn không thèm về đến nhà.
Giờ đây tôi mới thấy hối hận khi đã mù quáng vì tình yêu. Không ngờ cái tình yêu đẹp đẽ thế kia cũng chỉ là lợi dụng mà thôi. Có lẽ hắn định dựa vào gia đình tôi để đào mỏ và phất lên. Vì chồng, tôi còn phải ôm một khoản nợ lớn mà hắn không đoái hoài đến. Tôi coi như chẳng có đến người chồng như hắn. Bây giờ tôi đang nhờ luật sư để đơn phương ly hôn. Tôi chỉ muốn tránh xa con người ghê tởm đó càng nhanh càng tốt. Chỉ tiếc rằng tôi chưa cho anh ta được một bài học đích đáng về cách làm người.
Theo Blogtamsu
'Báo cho em biết, vợ anh đã mang bầu con trai' Anh hớn hở gọi điện cho tôi &'em à, anh vui quá, vợ anh đã có bầu con trai rồi, lần này là thật đó, cô ấy được 5 tháng rồi, nhìn rõ mọi thứ rồi, chính mắt anh nhìn thấy'. Giọng anh hớn hở như một đứa trẻ gặp mẹ. Thì ra, niềm khao khát con trai của anh lại lớn đến...