Dân mạng xôn xao “quà cưới” của người yêu cũ: Đổ đá lấp cửa nhà cô dâu, thách thức chú rể “vượt chướng ngại vật” đón nàng
Có lẽ đây là cách “trả thù” người yêu cũ thâm hiểm nhất mà không phải ai cũng nghĩ ra.
Có hàng vạn cách để người ta thể hiện tình yêu thì cũng có ngần ấy cách để trả thù. Nhưng trả thù thế nào cho “sang” thì không phải ai cũng rõ.
Vừa qua, trên một vài diễn đàn mạng xã hội đăng tải một bức ảnh khác lại thu hút sự chú ý của nhiều người. Bức hình chụp khung cảnh căn nhà đang có việc vui, chữ Hỷ đỏ còn dán trên tường. Tuy nhiên, trước cửa nhà đó lại bị lấp bởi nguyên cả một bãi đá, người bên trong muốn ra cũng không được mà người ngoài muốn vào cũng chẳng xong.
Kèm theo bức ảnh là dòng trạng thái: “Sự cố hy hữu xảy ra ngay trước cổng nhà người yêu cũ đêm ngày đưa dâu. Tài xế ben lấy hẳn mấy khối đá hộc để ngày mai gia đình chú rể thử sức phần thi “ Vượt chướng ngại vật” đón dâu. Món quà cưới vô cùng ý nghĩa để cô dâu chú rể làm móng nhà”.
Nhìn thôi đã thấy éo le quá!
Video đang HOT
Được biết, sự việc trên mới xảy ra tại huyện đảo Phú Quốc, Kiên Giang.
Ngay sau khi đăng tải, bức hình đã nhận được sự quan tâm của cư dân mạng với hàng nghìn lượt bình luận và chia sẻ. Mọi người đều tỏ ra phấn khích với “món quà” của chàng trai đối với người yêu cũ sắp lên xe hoa.
“Đúng là vất vả, giờ cô dâu phải trèo đèo lội suối ra với xe hoa chứ còn gì nữa. Ông nào nghĩ được trò ác chiến ra phết, nhìn thôi đã đủ ngán ngẩm luôn rồi”, một dân mạng viết.
“Cay cú quá nên làm liều chăng, từ ngoài nhìn vào thấy cảnh này đảm bảo ngao ngán thật sự luôn. Ông người yêu cũ nào có trò độc quá”, dân mạng khác bình luận.
Bên cạnh đó, có một số ý kiến cho rằng đây chỉ là đất đá làm đường đổ ra thôi. Trong nhà có chữ Hỷ nhưng có thể đám cưới đã diễn ra chứ chẳng có ai lại bày trò vô tâm, độc ác đến mức ấy được.
Theo we25.vn
Cố sống cố chết lấy bằng được tấm chồng ở thành phố làm chỗ dựa, cuối cùng tôi lại chuốc về kết quả ê chề
Anh không phải người mà tôi yêu nhất nhưng lại là người theo tôi là phù hợp nhất để kết hôn. Tôi quyết tâm bám dính lấy anh để làm chỗ dựa sau này...
Tôi vốn là một đứa con gái xuất thân ở tỉnh lẻ, lại ở nông thôn, nhà nghèo. Lên thành phố học đại học, sau khi ra trường tôi quyết tâm phải bám trụ mảnh đất Hà Nội. Ở Hà Nội còn có việc nọ việc kia chứ về quê không có tiền để xin việc thì chẳng biết làm gì. Công việc thì ít, lại lương ba cọc ba đồng chẳng đủ sống. Đời ông bà bố mẹ mình rồi đến đời mình khổ mãi rồi, để người ta khinh rẻ mãi rồi, giờ đến đời con cháu mình phải để nó ngẩng đầu lên với thiên hạ.
Tôi quen anh khi bắt đầu đi thực tập ở kỳ hai năm thứ tư, anh là trưởng phòng ở bộ phận tôi xin vào thực tập. Trai chưa vợ, gái chưa chồng, tình cảm cứ thế mà tiến triển tự nhiên. Khi anh dẫn tôi về ra mắt gia đình, bố mẹ và các chị anh phản đối quyết liệt. Anh là con trai độc nhất của gia đình, họ muốn có một cô con dâu môn đăng hộ đối.
Anh không phải người mà tôi yêu nhất nhưng lại là người theo tôi là phù hợp nhất để kết hôn. Anh có công việc ổn định, có nhà ở thành phố, lại làm cùng lĩnh vực với tôi. Còn ai phù hợp hơn anh nữa. Thế nên dù gia đình anh có phản đối cỡ nào, tôi vẫn cố gắng nín nhịn, chỉ cần anh không chia tay tôi là được. Cuối cùng, bố mẹ anh cũng phải xuống nước vì tuổi của anh cũng không còn trẻ, ông bà cũng mong có cháu bế lắm rồi.
(Ảnh minh họa)
22 tuổi, khi đám bạn vẫn long đong lận đận tìm việc thì tôi đã lên xe hoa về nhà chồng và nghiễm nhiên có nhà để ở, có công việc tốt để làm, chẳng phải lo nghĩ gì. Lấy anh, những tưởng tôi sẽ được sung sướng, không phải lo nghĩ gì nhưng hóa ra kết hôn rồi tôi mới biết, cuộc sống như địa ngục mới thật sự bắt đầu.
Sau khi tôi sinh con đầu lòng, mẹ chồng bắt tôi nghỉ việc ở nhà để toàn tâm toàn ý chăm sóc gia đình, con cái, vì như lời bà nói lương của tôi không bõ để thuê osin. Hàng ngày đi ra đi vào chạm mặt mẹ chồng, lại suốt ngày quanh quẩn ở xó nhà chẳng đi đâu, tôi cảm thấy stress liên miên.
Không váy, không giày cao gót, không son phấn, lúc nào tôi cũng diện trên mình bộ đồ mặc nhà, tóc tai thì bù xù chẳng kịp chải vì quay cuồng hết chăm con đến việc nhà. Đến tôi nhìn mình trong gương còn chán huống chi là chồng.
Con được hơn 1 tuổi, tôi ngỏ ý với anh cho tôi đi làm lại thì anh gạt phắt đi. Cưới nhau rồi anh mới bộc lộ rõ tính gia trưởng của mình. Anh bận bịu sáng tối, việc gì cũng bảo tôi nhất nhất theo ý mẹ. Tôi bắt đầu chán chồng, chán luôn gia đình nhà chồng. Tôi lấy anh không hẳn vì tình yêu nên cũng chẳng thiết tha gì. Nhiều đêm nằm cạnh chồng mà vẫn thấy nhớ người yêu cũ.
(Ảnh minh họa)
Khi con được 2 tuổi, tôi đưa ra tờ đơn ly hôn trước sự bất ngờ của anh và cả gia đình anh. Biết chuyện, gia đình, bạn bè hết mực khuyên can, nhưng chỉ mình tôi hiểu tôi thật sự muốn gì lúc này. Anh không níu kéo, chỉ lạnh lùng đáp: "Để thằng bé ở lại, rồi muốn đi đâu thì đi!"
Theo Afamily
Đêm tân hôn của "gái hư" lấy chồng ngoan Người ta lấy vợ còn trinh thấy tự hào mà sao tui lấy chồng ngoan mà thấy khổ quá trời. "Em còn trinh không?" Câu nói của Khánh khiến Lan giật mình, cô không nghĩ anh bạn trai tồ tẹt của mình lại có ngày dám hỏi mình câu đó. Chần chừ một lúc rồi giọng Lan lí nhí: "Em với người yêu...