Dân có tiền tỷ nhờ loài cây ra quả thơm mọc ở độ cao 2.000m
Hồng Ngài nằm trên độ cao gần 2.000m so với mặt nước biển, gần như quanh năm chìm trong mây mù, lạnh giá. Khí hậu lạnh ẩm quanh năm và thổ nhưỡng ở Hồng Ngài hóa ra lại vô cùng thích hợp cho cây thảo quả sinh trưởng và phát triển.
Trong khoảng hơn chục năm trở lại đây, cây thảo quả với giá trị kinh tế cao là cây xóa đói giảm nghèo của người dân Hồng Ngài.
Nhắc đến thôn biên giới Hồng Ngài, người dân xã Y Tý, huyện Bát Xát, tỉnh Lào Cai, ai cũng e ngại bởi lẽ nó xa xôi, heo hút quá. Người ta sợ đến nỗi, tôi vừa nói ý định đi vào Hồng Ngài, chị chủ quán tạp hóa ở chợ Y Tý vội xua tay: “Mưa rét thế này không đi được đâu.
Tôi mới vào trong đó 2 hôm trước, đường ướt trơn khó đi lắm. Tay mình cầm lái mà có lái được xe đâu, đường nó nắn tay lái của mình theo ý nó. Tránh hòn đá bên này lại dính ngay hòn đá bên cạnh. Tôi bị ngã xe đau ê ẩm cả người đến giờ”. Thế nhưng cái tên Hồng Ngài vẫn có sức hấp dẫn riêng, lời gàn của chị chủ quán tự nhiên lại trở thành sự khích lệ cho quyết tâm tới Hồng Ngài của tôi.
Vợ chồng anh Chu kiểm tra thảo quả vừa thu hoạch về. Ảnh: Bích Nguyên
Sau khi đã nai nịt cẩn thận, tôi ngồi sau Đại úy Đinh Công Trọng, tay lái “lụa” của Đồn Biên phòng Y Tý, cán bộ địa bàn từng thông thuộc hết cả trẻ em, người lớn ở Hồng Ngài lên đường dưới trời mưa rét 80C.
Quả thật, đường vào Hồng Ngài không dễ đi chút nào. Sương mù mờ ảo, chúng tôi cứ như người đi trong mây. 18km từ trung tâm xã Y Tý vào thôn Hồng Ngài được vài km đầu là đường bê tông, sau đó là đường đất, lổn nhổn đá hộc với nhiều khúc cua ngoằn ngoèo, ổ voi, ổ gà nối tiếp nhau.
Sống được nhờ thảo quả
“Chúng tôi sống được là nhờ cây thảo quả” – Ông Vàng A Dủa, nguyên Trưởng thôn Hồng Ngài khẳng định chắc nịch với tôi như vậy.
Ông Dủa sinh ra và lớn lên ở Hồng Ngài, làm trưởng thôn tới 20 năm nên am tường vùng đất này như lòng bàn tay. “Trước đây, khổ lắm, đói ăn từ tháng 3 tới tháng 9. Nhà nào cũng phải ăn độn củ nâu và ngô”. Thế nhưng cuộc sống của người Mông Hồng Ngài giờ đã khác. Với diện tích trồng thảo quả lớn nhất ở xã Y Tý, người dân Hồng Ngài đang giàu lên. “Cả bản có 62 hộ, đều là người dân tộc Mông, chỉ còn 5-6 hộ nghèo thôi. Còn nhà giàu có cả tỉ đồng đấy” – Ông Dủa tự hào khoe.
Ngôi nhà gỗ vững chắc của ông Dủa sực nức mùi thơm của hơn 1 tấn thảo quả khô mới được chuyển từ trên nương về. Ông Dủa bảo, năm nay, bà con rất phấn khởi vì được mùa thảo quả sau 3 năm mất mùa do trận mưa tuyết năm 2015 làm thảo quả chết hàng loạt.
Chàng trai trẻ Vàng A Sài, con trai ông Dủa tiếp lời bố: “Mấy năm vừa rồi, mỗi nhà chỉ thu được 1 bao, có nhà không được quả nào. Năm nay, vui hơn vì nhà nào cũng thu nhiều quả”.
Theo lời Sài, mùa thu hoạch thảo quả là mùa vui nhất ở Hồng Ngài. “Cả bản cùng nhau thu hoạch trong một khoảng thời gian nhất định. Làm vậy để động viên, giúp đỡ nhau, cũng là để tránh tình trạng hái nhầm thảo quả của nhau. Nhà nào cũng làm lán và lò sấy ngay trên nương.
Lúc sấy thường phải tập trung canh lửa, phải đốt cho than hồng rực lên để ủ. Sức nóng làm cho thảo quả khô nhanh hơn. Sấy 3 ngày 3 đêm mới được một mẻ khoảng 3 tấn quả” – Sài mô tả chi tiết quá trình sấy thảo quả cho chúng tôi trong tiếng cười giòn tan của lũ trẻ trong nhà.
Video đang HOT
Dẫn chúng tôi tới gian nhà kho chứa thảo quả, nét mặt ông Dủa trở nên phấn chấn: “Gia đình tôi năm nay thu được khoảng 50 bao thảo quả khô, khoảng gần 2 tấn quả”. Gia đình ông Dủa là một trong những hộ đầu tiên trồng thảo quả và trồng nhiều nhất ở Hồng Ngài.
Tỉ phú chân đất
Ở Hồng Ngài không hiếm những cái tên được nhắc đến với biệt danh “tỉ phú” như Lý A Páo, Và A Páo, Vàng A Chu mà như lời giới thiệu của ông Ly Giờ Có, nguyên Chủ tịch, Bí thư Đảng ủy xã Y Tý, mỗi gia đình này đều có tiền tỉ, thậm chí là 3-4 tỉ đồng.
Chúng tôi không mấy khó khăn để tìm tới nhà anh Chu – một ngôi nhà xây 2 tầng, sơn màu xanh nổi bật giữa đất trời Hồng Ngài. Chỉ cần nhìn ngôi nhà thôi cũng có thể đoán được mức độ giàu có của chủ nhà ở nơi thâm sơn cùng cốc Hồng Ngài. Anh Chu xây ngôi nhà này cách đây 5 năm, khi con đường từ trung tâm xã vào Hồng Ngài được mở. Người đàn ông 49 tuổi này cho biết, số tiền xây nhà là hơn nửa tỉ đồng.
Ông Dủa phấn khởi “khoe” với cán bộ Biên phòng mùa thảo quả bội thu. Ảnh: Bích Nguyên
Quả là số tiền không dễ có nếu chỉ trồng cấy lúa, làm nương như nhiều gia đình vùng cao khác. Năm vừa rồi, dư giả tiền bạc, anh Chu tậu một chiếc ô tô bán tải để thuận tiện cho việc vận chuyển thảo quả đi bán. Vậy là, sau gia đình anh Lý A Sì, Vàng A Sử, anh Chu là người thứ 3 ở Hồng Ngài sắm ô tô. Điều này không có gì đáng ngạc nhiên bởi thời điểm năm 2000, anh Chu đã có 200 triệu đồng gửi tiết kiệm trong ngân hàng.
Anh Chu trồng thảo quả cùng thời với ông Dủa. Anh không nhớ chính xác diện tích thảo quả của gia đình mình, chỉ chắc rằng “mỗi năm thu được 2 tấn quả khô”. Nhờ thảo quả, vợ chồng anh không chỉ có tiền gửi ngân hàng, mà còn đầu tư cho con cái học hành đến nơi đến chốn. “Thành công lớn nhất của cuộc đời tôi là con cái được học hành đầy đủ. Hiện, con gái lớn của tôi đang học năm thứ 4 Đại học Luật dưới Hà Nội” – Anh Chu vui vẻ cho hay.
Trò chuyện với đồng bào người Mông ở Hồng Ngài, chúng tôi phát hiện ra rằng không chỉ gia đình anh Chu, nhiều người dân khác đều nghĩ tới tương lai xa hơn cây thảo quả bằng việc đầu tư cho con cái học hành. Có cơ hội là người Mông Hồng Ngài cho con đi học, tiếp cận với những điều mới mẻ hơn.
Theo Bích Nguyên (Báo Biên phòng)
Làm giàu ở nông thôn: Đổi đời nhờ loài cây ra quả đỏ thơm lừng
Thất bại nhưng không nản chí, năm 2007 ông lại dẫn một đoàn dân bản gồm 12 người đi xe máy theo đúng lộ trình năm trước để tiếp tục hành trình gian khổ hơn 200km lấy giống thảo quả về. Lần này ông cẩn thận tìm những vạt đất ẩm ướt ven suối để gieo hạt rồi lại phủ lá khô lên giữ ẩm cho vườn ươm. Kết quả là hạt mọc được 70%. Ông là Giàng A Chu, xã Hang Chú, huyện Bắc Yên, tỉnh Sơn La.
Đối với người dân tộc Mông ở Hang Chú - xã xa xôi, khó khăn nhất của huyện Bắc Yên, tỉnh Sơn La thì cái nghèo, cái đói cứ quẩn quanh như mây khói không bao giờ tan.
Trước đây, họ chỉ gửi ước ao giàu có qua những bức ảnh ghép đầu của mình với quần áo, nhà cửa, xe cộ của người dưới xuôi. Có một già làng đã thay đổi dần điều ấy khi cái giàu đang thực sự lan rộng ở bản...
Đi tìm con đường thoát giàu ảo
Ông là Giàng A Chu - nguyên Chủ tịch xã, giờ là một già làng ở Pa Cư Sáng A. Năm 1972 khi đã 15 tuổi ông được cử đi học ở Trường đào tạo cán bộ dân tộc Mèo (Mông) ở huyện Thuận Châu, hồi ấy vẫn thuộc khu tự trị Tây Bắc. 18 tuổi ông về nhà lấy vợ rồi nhờ có chữ mà được cử làm Chủ tịch xã.
Làm Chủ tịch xã vùng cao hồi ấy rất khổ bởi mỗi lần họp phải đi bộ 2 ngày liền qua con đường độc đạo nhỏ như một sợi chỉ chạy vắt qua bao núi cao, đèo sâu, bao vực thẳm điệp trùng mới ra được đến thị trấn huyện, nơi bước chân của người Mông bước trên đất bằng mà cảm giác vẫn chênh vênh như bước trên đá núi.
Ông Chu (ngoài cùng bên trái) vận động dân bản theo nếp sống văn minh
Quê ông bốn phía đều chạm núi, ngửa mặt lên là chạm mây, 100% dân thuộc diện hộ nghèo, cái đói cứ bủa vây bản trên, bản dưới như một lời nguyền truyền kiếp. Tiếng là Chủ tịch xã nhưng ông cũng nghèo như ai, vừa công tác xã hội vừa phải đi cày để nuôi đại gia đình đông tới 11 nhân khẩu.
Mấy năm về trước, có cánh thợ ảnh ngoài thị trấn vào tận bản chào hàng dịch vụ chụp ghép đầu người Mông với quần áo, nhà cửa, xe cộ đẹp đẽ của người dưới xuôi. Mỗi tấm ảnh bé con con 20x30cm giá 150.000 đồng.
Vì nghèo khổ quá nên ai cũng muốn có một bức ảnh ghép đầu của mình với nhà cao cửa rộng, xe cộ, quần áo đẹp của người khác để ngắm cho quên đi cái nghèo, cái khổ trước mắt.
Ghép đầu của người Mông vào quần áo, nhà cửa, xe cộ đẹp đẽ của người dưới xuôi, cánh thợ ảnh ngoài thị trấn đã thu bộn tiền khi đánh đúng tâm lý của đồng bào là thích giàu ảo, giàu trong tưởng tượng để quên đi cái nghèo khổ, khó khăn trong thực tại.
Năm 2005 một lần Bí thư Tỉnh ủy Sơn La lúc đó là Thào Xuân Sùng lên chúc Tết ở bản, ông nhận định nơi này có thể trồng thảo quả được, sau này sẽ tìm cách để cho dân bản giống. Chờ đã lâu mà chưa thấy dự án về, nghe người ta nói bên huyện Văn Bàn của tỉnh Lào Cai người Mông đã biết cách trồng thảo quả làm giàu nên năm 2006 ông Chu đã quyết chí đi một phen xem sao.
Bắt đầu từ 5h sáng, với hành trình đưa xe máy lên thuyền vượt sông Đà ngược theo hướng thành phố Sơn La rồi đi qua huyện Quỳnh Nhai vắt sang huyện Than Uyên cuối cùng hơn 6h chiều ông cũng đến được huyện Văn Bàn sau khi vượt hơn 200km đường núi và một lần thủng xăm phải dắt bộ hàng cây số mới tới được chỗ vá.
Ông Chu bên rừng thảo quả
Đói khát, mệt lả nhưng khi nhìn thấy nương thảo quả với từng chùm, từng chùm lúc lỉu, đỏ mọng dưới gốc ông mừng muốn khóc. Ông quỳ xuống bốc một nắm đất xem đất nơi này có giống đất ở quê mình không rồi lại leo lên núi xem độ cao có giống ở quê mình không, con suối, con khe, cái cây, cái cối có giống ở quê mình không: "Từ cây trẻ đến cây già đều giống với cây ở rừng núi Hang Chú quê mình nên tôi tin là cây thảo quả cũng phù hợp khi trồng tại bản mình".
Vậy là vét nốt số tiền trong túi có được ông mua 15kg giống thảo quả về chia cho dân bản 10kg còn mình ươm 5kg, nuôi mộng làm giàu. Dù đã cuốc đất, làm cỏ rất kỹ trước khi gieo nhưng do thiếu kinh nghiệm, ươm ở đúng chỗ khô quá nên chỉ có khoảng 20% hạt chịu nẩy mầm.
Thất bại nhưng không nản chí, năm 2007 ông lại dẫn một đoàn dân bản gồm 12 người đi xe máy theo đúng lộ trình năm trước để tiếp tục hành trình gian khổ hơn 200km lấy giống thảo quả về. Lần này ông cẩn thận tìm những vạt đất ẩm ướt ven suối để gieo hạt rồi lại phủ lá khô lên giữ ẩm cho vườn ươm. Kết quả là hạt mọc được 70%.
Mày cứ trồng trước, được tiền tao mới theo
Khi ông đi vận động dân rằng: "Bản mình nương ngô không có, ruộng cũng ít nên không ra tiền nhưng đất rừng còn nhiều, các dòng họ theo tôi đi trồng thảo quả sẽ giàu" thì nhiều nhà lắc đầu.
Kể cả người em ruột Giàng A Cu cũng bảo: "Để mày trồng lên được, bán được tiền thì nhà tao mới trồng". Chỉ có 30 hộ theo ông thử nghiệm trồng thảo quả. Lúc đầu diện tích thảo quả của ông có 5ha và một vài ha của các nhà khác rồi dần dà cả bản Pa Cư Sáng A với hơn 90 hộ người Mông họ Giàng thuộc các chi họ, thờ các ma khác nhau đều đua nhau trồng cả...Mỗi dịp đi đám ma, đám cưới ở các bản gặp ai ông cũng hỏi: "Có trồng thảo quả chưa? Nếu có đất mà chưa có giống, chưa biết kỹ thuật thì về nhà tôi".
Một vài người tin, theo ông về nhà được mời cơm, đãi rượu, được chỉ bảo tận tình từ kỹ thuật đến cấp luôn giống cho với giá rẻ.
Những chùm thảo quả mới thu hoạch
Trồng thảo quả 1 năm 2 lần phải đi phát cỏ, mất 3 năm tức đúng 6 lần phát cỏ thì cây cho quả và phải sang năm thứ 5, sau 10 lần phát cỏ mới cho quả nhiều. Mùa đông năm 2015 khi cây thảo quả trên rừng đã bắt đầu cho quả bói hứa hẹn có tiền thì ông Chu phải đưa bố đi bệnh viện huyện chữa bệnh, 2 tuần sau mới về đến nhà.
Lúc ấy một đợt băng giá khắc nghiệt đã ập đến, tuyết phủ trắng mái nhà, tuyết vít ngọn cây, cành cây trĩu xuống, gãy răng rắc chẳng khác gì trận cuồng phong. Vội chạy lên rừng xem thảo quả thì thấy cây chết hàng loạt như bị luộc chín. Không có khói mà mắt ông bỗng cay xè, nước mắt chảy ra dàn dụa.
Trong mấy năm trồng thảo quả ông đã phải bán hết cả đàn trâu để lấy vốn mong đổi đời nhưng giờ kết quả lại ra thế này? Nước mắt ông chảy ra ở trên rừng về đến nhà đã vội khô vì phải giấu vợ, giấu con. Muộn phiền khiến cho suốt 3 ngày liền cái tay của ông không buồn cầm bát cơm lên để ăn, cầm chén rượu lên để uống.
Ông Chu đang hỏi thăm một người đi lấy củi
"Ông trời không ủng hộ mình, mất bao công sức chăm sóc mấy năm ròng mà chẳng có thu hoạch gì cả". Ông nghĩ thế bởi đinh ninh rằng đám thảo quả đã chết hết nhưng 2 tháng sau, trong một buổi đi rừng bỗng thấy từ dưới những gốc cây khô nhú lên những cái mầm bụ bẫm như ngón tay của trẻ con. Mừng trong bụng không để cho người khác biết, ông chạy về bản báo tin: "Lên rừng mà xem thảo quả của nhà mình có mọc lại không còn nhà tôi đã mọc lại rồi đấy".
Bán tín bán nghi nhưng mọi người vẫn lên rừng thăm thì quả thật thấy thảo quả đã mọc lại, vụ sau thì lác đác cho thu. Năm 2017 ông hái 2,5 tấn thảo quả bán được hơn 60 triệu đồng, năm 2018 ông hái hơn 7 tấn thảo quả bán được gần 200 triệu đồng. Ở bản ông nhà nào ít cũng thu được 30 triệu, nhà trung bình thu được từ 40 - 50 triệu đồng trở lên. Từ nghèo đói, con đường tiến lên giàu có đang ở ngay trước mắt mọi người - điều trước đây dù cho nằm mơ giữa ban ngày họ cũng không dám nghĩ tới.
"Có thảo quả là có quần áo mới, xe máy, ti vi mới, sửa sang được nhà cửa. Tết này gia đình nào có lợn thì mổ còn không nuôi được vẫn có tiền để mua thịt về ăn, không phải nhịn như trước nữa". Ông Chu vừa cười vừa nói như vậy khi dẫn tôi leo núi lên thăm những vườn thảo quả mọc dưới những cánh rừng lúc nào cũng lờ mờ mây khói của Hang Chú.
Theo Dương Đình Tường (Báo NNVN)
Làng như cổ tích có những ngôi nhà mái cỏ rêu xanh rì, đẹp xa xăm Cách đây 4 - 5 năm, đến thăm những bản làng dân tộc Hà Nhì trên vùng cao Bát Xát (Lào Cai), chúng tôi vẫn gặp rất nhiều ngôi nhà đất lợp mái cỏ rêu phong tuyệt đẹp. Tuy nhiên, đến nay những ngôi nhà như thế chỉ còn đếm trên đầu ngón tay . Sau đây là hình ảnh một số ngôi...