Dẫn bạn trai về ra mắt gia đình, mẹ tôi giận dữ hỏi một câu mà tôi khóc suốt cả tuần
Bạn trai tôi sững sờ, cúi mặt trước thái độ gay gắt của mẹ tôi.
Năm nay tôi 24 tuổi, mới đi làm được hơn 1 năm thôi. Hiện tại, tôi đang yêu một người đàn ông lớn hơn mình 20 tuổi, đang là giám đốc chi nhánh công ty. Anh ấy thuộc trường phái “ế nhờ thực lực” vì mải mê phấn đấu cho sự nghiệp. Ở bên anh ấy, tôi được yêu thương, chở che như một công chúa nhỏ.
Chủ nhật tuần trước, tôi dẫn bạn trai về ra mắt gia đình. Bố mẹ tôi trước giờ rất thương và luôn tôn trọng quyết định của con gái. Tôi cứ nghĩ họ sẽ đồng ý chuyện kết hôn của tôi thôi, miễn tôi hạnh phúc là được.
Không ngờ, vừa thấy bạn trai tôi, mẹ tôi đã giận đến đỏ mặt. Bà hỏi tôi một câu: “Nhà này thiếu tiền hay sao mà phải đi yêu một người gấp đôi tuổi con như vậy?”.
Bạn trai tôi sững sờ, đứng chôn chân tại chỗ trước câu hỏi của mẹ tôi. Tôi phân bua, nói rằng chúng tôi yêu nhau thật lòng, tuổi tác không quan trọng. Hơn nữa, yêu người lớn tuổi, chững chạc, có sự nghiệp ổn định rồi thì càng tốt chứ sao?
Mẹ tôi không đồng ý. Bà bực tức bỏ đến nhà dì ruột tôi ở nguyên ngày đó. Còn bố tôi, vì phép lịch sự nên có uống vài cốc bia với bạn trai của con gái. Và đương nhiên, ông cũng nói thẳng là không chấp nhận mối quan hệ của chúng tôi.
Video đang HOT
Bởi suy ra, bố tôi chỉ lớn hơn bạn trai của tôi 3 tuổi; mẹ tôi lớn hơn anh ấy 1 tuổi. Họ không thể gọi bạn trai tôi là con rể được và mong anh hãy suy nghĩ lại, đừng tiếp tục rồi làm khổ cả hai người.
Tiễn bạn trai về, anh ngậm ngùi nói có lẽ sẽ chia tay để tôi không khó xử. Tôi đau đớn, chất vấn bố mẹ nhưng họ vẫn kiên quyết không chấp nhận con rể quá lớn tuổi. Mẹ nói làm thế cũng vì tương lai của tôi.
Một tuần nay, tôi buồn vô cùng. Chúng tôi chạm mặt nhau mà không dám đối diện trực tiếp. Tôi thấy bạn trai gầy ốm đi mà xót xa. Vì câu nói của mẹ, vì sự phản đối của gia đình mà tôi khóc suốt cả tuần. Tôi phải làm sao để bố mẹ chấp nhận chuyện tình yêu của mình đây?
(kimuyen…@gmail.com)
Mẹ tôi vừa gắp cho bạn trai miếng thịt gà, anh nói 1 câu khiến ai nấy thất kinh còn bố nổi giận đùng đùng đuổi cả hai
Bố tôi giận dữ, chỉ thẳng mặt bạn trai tôi rồi quát: "Cút, không cưới xin gì hết. Nhà tôi không có phúc phần nhận anh làm con rể".
Bạn trai tôi tên Toàn. Anh hơn tôi 4 tuổi. Toàn là trai thành phố. Gia đình anh rất có điều kiện. Bố mẹ đã mua cho Toàn 1 chung cư riêng, rộng hơn 100m2. Điều đó có nghĩa là, nếu tôi lấy anh thì khoản nhà cửa sẽ không phải lo lắng nữa.
Toàn rất tốt với tôi, cái gì cũng tốt nhưng mỗi tội anh "hơi bị" sạch sẽ quá. Lúc đầu, tôi tặc lưỡi cho qua. Nhưng dần dần, tôi nhận ra, việc sống sạch sẽ thái quá của Toàn đang khiến mối quan hệ yêu đương của chúng tôi trên bờ vực tan vỡ.
Số là, tuần trước, nhà tôi có giỗ. Tôi rủ bạn trai về quê chơi. Chúng tôi yêu nhau cũng lâu rồi. Bố mẹ 2 bên đều biết nhưng anh chưa bao giờ về nhà tôi cả. Tôi nghĩ đây cũng là dịp để đưa Toàn ra mắt mọi người. Do xa thành phố nên tôi và Toàn quyết định về sớm hơn 1 ngày so với đám giỗ. Như vậy chúng tôi có thể nghỉ ngơi, việc đi lại cũng không cập rập.
Nhà tôi ở quê cũng không đến nỗi nào. Nhưng vì muốn tạo ấn tượng tốt với bạn trai nên tôi đã dặn bố mẹ ở nhà lau dọn lại, dặn con em đi mua ít hoa trang trí.
Mọi chuyện diễn ra đều như ý của tôi, cho đến khi Toàn bước chân vào nhà. Thấy anh lúi húi mãi không chịu bỏ giày ra, mẹ tôi mới hỏi, thì Toàn thật thà đáp: "Nhà cô có dép đi trong nhà không ạ? Cháu không quen đi chân đất". Bố mẹ tôi đơ mất mấy giây, nhưng may con em nhanh nhẹn chạy vào trong buồng lấy ra đôi dép mùa đông đưa cho Toàn. Tuy nhiên, vì mùa hè không động đến nên đôi dép có phần bụi bặm. Tôi phải đem dép đi rửa sạch, lau khô rồi mới đưa cho Toàn.
Cuộc trò chuyện giữa bố mẹ tôi và bạn trai cũng khá suôn sẻ. Mẹ tôi khá ưng ý vì Toàn là người lễ phép. Đang nói chuyện thì bố tôi lại thèm thuốc lào. Ông cầm cái điếu cày lên, vo viên miếng thuốc, định châm lửa rít một hơi dài thì Toàn vội vàng ngăn lại. Anh nói: "Bác có thể ra ngoài hút thuốc cho đỡ mùi được không ạ? Cháu không thích mùi thuốc lá, thuốc lào. Trên thành phố, ở chỗ đông người là không được hút thuốc". Bố có phần hơi khó chịu. Nhưng vì tôn trọng khách nên ông cũng vác điếu ra ngoài hè.
(Ảnh minh họa)
Nói chuyện được 1 lúc thì đến giờ nấu cơm trưa. Đây là lần đầu tiên con rể tương lai về nhà chơi nên bố mẹ tôi cũng thết đãi thịnh soạn. Bố tôi vui vẻ nói với mẹ: "Bà đi chợ mua ít thịt bò tươi, tôi ra vườn bắt con gà trống về thịt. Trưa nay làm bữa lẩu nhỉ". Mẹ tôi gật gù đồng ý liền. Nhưng Toàn lại hoảng hốt, anh xua xua tay:"Hai bác thông cảm cho cháu ạ. Cháu không quen ăn lẩu. Cháu không thích kiểu cả nhà cùng thò đũa vào 1 nồi nước dùng".
Bố tôi hắng giọng để nén bực nhưng mẹ tôi lại xuề xòa. Cuối cùng, nhà tôi cũng chiều theo ý của anh. Mẹ vẫn nấu bằng các nguyên liệu đó, nhưng không ăn lẩu nữa mà nấu món riêng.
Đến bữa, khi mâm cơm được dọn lên, Toàn khéo miệng khen nấy khen nể. Mẹ tôi gắp cho Toàn miếng đùi gà thì anh vội vàng gắp ngược ra mâm. Toàn thẳng thừng: "Bác ơi, bác bỏ cái kiểu gắp thức ăn cho người khác đi ạ. Bởi như vậy rất mất vệ sinh. Nãy bác vừa ho xong, còn chưa biết có phải bệnh tật gì không? Sống ở cái thời Covid-19 hoành hành, mọi việc phải cẩn thận chứ ạ. Hoặc ít ra bác nên đổi đầu đũa chứ".
Mẹ tôi sững sờ buông đũa. Bố tôi thì nói: "Nhà đã ai ăn đâu. Đôi đũa ấy bác gái cũng chưa dùng. Cái cậu này, gì mà sạch sẽ thái quá thế". Nhưng Toàn vẫn giữ quan điểm của mình, anh nói tiếp: "Nhà cháu có quy tắc rất nghiêm ngặt trên bàn ăn. Kiểu ăn mà cứ gắp qua lại cho nhau như thế này là rất bẩn, chỉ có nhà quê mới giữ thói quen không tốt ấy...".
Nghe đến đây, tôi thất kinh nhìn bạn trai, nháy mắt với Toàn nhưng anh chẳng thèm để ý. Bố tôi thì đùng đùng nổi giận, đập đôi đũa xuống bàn. Ông giận dữ: "Vâng, nhà quê chúng tôi sống bẩn vậy quen rồi. Cậu không ăn thì mời cậu đứng dậy. Từ sáng đến giờ tôi nhịn cậu hơi nhiều".
Nhưng Toàn cũng chẳng phải sự vừa. Anh vẫn gân cổ nói tiếp với bố tôi: "Cháu nói thế để bác và gia đình biết mà giữ vệ sinh. Nhà có khách thì cư xử lịch sự hơn thôi. Ai chẳng có lúc sai, ai chẳng có cái không biết, quan trọng là phải tiếp thu và sửa đổi. Ở bên nước ngoài, người ta ăn uống lịch sự hơn mình nhiều. Dân mình nhất là ở quê thì..."
"Cút, mời anh về cho. Nhà tôi bẩn sẵn quen rồi. Anh không chịu được thì biến. Không cưới xin gì hết. Nhà tôi không có phúc phần nhận người sạch sẽ như anh làm con rể" - bố tôi thẳng tay đuổi Toàn ra khỏi nhà.
Tôi ra can ngăn cũng bị ông đuổi nốt. Mẹ tôi cũng bực nên chẳng thèm hòa giải. Con em ngồi im re chẳng nói 1 lời.
Từ hôm đó đến nay, bố tôi vẫn chưa nguôi giận. Bạn trai cũng bặt vô âm tín. Cứ như thế này thì chuyện tình của chúng tôi coi như toang rồi còn gì? Tôi không biết nên cư xử sao cho dĩ hòa vi quý cả 2 bên đây!
Lần đầu đến nhà bạn trai chơi mà tôi bị bố anh mắng đến rát mặt, phải uất ức bật khóc tại chỗ Dù rất yêu Biên nhưng tôi sợ tương lai chẳng tốt đẹp nếu là dâu con của ông bố khó tính đó. Tuần vừa rồi, tôi được Biên đưa về ra mắt gia đình. Trước đó, bạn trai đã cảnh báo là bố anh ấy rất khó tính nên tôi phải ăn nói đi đứng cẩn thận không bị ông bắt bẻ. Còn...