Đàn bà yêu bếp là rất yêu chồng
Mỗi một người trải qua cuộc hôn nhân đều khẳng định, đàn bà nấu ăn ngon là &’thần dược’, giúp đàn ông cảm thấy yêu đời, yêu cuộc sống và đặc biệt là yêu vợ hơn.
Phụ nữ giỏi nấu ăn là người đáng được khen ngợi. Xưa nay, một người vợ công dung ngôn hạnh chính là người vợ đảm đang việc nhà. (ảnh minh họa)
Người đàn bà xấu không hẳn là quan trọng, quan trọng là phụ nữ biết nấu ăn thì mới được chồng yêu chiều. Một người xinh đẹp nhưng lại vụng về, chẳng biết nấu nướng gì thì thật sự hôn nhân sẽ khó lòng bền.
Không tự nhiên mà trước khi lấy chồng, rất nhiều chị em tham dự các lớp học nấu nướng khi làm dâu, làm vợ. Và nhiều chị em còn tận dụng thời gian học làm bánh, học đủ các thứ hi vọng sẽ cho chồng mình được những bữa ăn ngon. Đó là người phụ nữ có trách nhiệm, yêu gian bếp của mình và cũng đồng nghĩa với việc yêu chồng.
Phụ nữ giỏi nấu ăn là người đáng được khen ngợi. Xưa nay, một người vợ công dung ngôn hạnh chính là người vợ đảm đang việc nhà. Người ta thích một cô vợ biết nấu ăn ngon vì tình yêu của người đàn ông, đúng như chị em vẫn nói, đi qua cái dạ dày.
Tưởng tượng một ngày chồng về nhà sau khi làm việc xong xuôi, cảm giác chỉ muốn được nghỉ ngơi và ăn ngon. Vợ chuẩn bị và bưng ra một mâm cơm thịnh soạn, toàn là những món chồng thích thì còn gì bằng. Được vợ lo lắng từng bữa ăn giấc ngủ, được thưởng thức những món ngon, và được vợ nói lời hay, được khen ngợi vợ, cũng là điều vô cùng đáng quý. Vợ cảm thấy hạnh phúc vì được chiều chồng, còn người chồng thì cảm thấy tự hào về vợ mình.
Video đang HOT
Đàn bà yêu bếp chính là yêu chồng. Khi lấy chồng, ngoài việc đi làm, họ còn muốn chăm chút cho cái bếp xinh xinh của mình. Nấu ăn không dành cho chồng thì dành cho ai. Mâm cơm gia đình chính là một biểu tượng của sự hạnh phúc. Họ yêu bếp, muốn nấu nướng cho chồng chính là yêu chồng mình.
Đàn ông độc thân thường hay ăn cơm bụi, vì khi đó chẳng có ai chăm sóc họ. Đến tuổi lập gia đình, họ mong muốn có được một mái ấm, muốn có được người phụ nữ ở bên cạnh, lo cho họ những bữa ăn ngon. Có như vậy, họ mới cảm giác mình thực sự được sống trong một gia đình. Chẳng có người đàn ông nào lại không muốn có người phụ nữ nấu ăn ngon bên cạnh. Lấy vợ, ngoài việc có con có cái, có người sẻ chia còn là muốn có người chăm sóc mình. Quy luật là vậy, vốn đã quy định, làm đàn bà thì phải chăm chồng, chăm con. Đàn bà dù trăm lần than khóc người đàn ông của mình này nọ thì cũng vẫn muốn nhìn thấy nụ cười của chồng sau mỗi lần về nhà, và cảm thấy hạnh phúc khi được chồng khen nấu ăn ngon.
Chiêu thức giữ chồng của đàn bà cũng chính là học nấu ăn giỏi. Dù có ra ngoài, đi tứ phương, đàn ông chắc chắn sẽ nhớ những bữa cơm vợ nấu, ngon và tuyệt vời như thế nào.
Một người đàn bà yêu bếp chính là người đàn bà biết yêu chồng, chiều chồng. Hãy tìm đàn bà biết nấu ăn để lấy, nhé đàn ông! (ảnh minh họa)
Một anh bạn của tôi từng đĩnh đạc đứng lên tuyên chiến với đám bạn cùng bàn nhậu khi họ chê vợ anh xấu và già nhất trong đám. Anh vỗ ngực, vỗ bàn bảo &’vợ các ông xinh nhưng các ông xem, đã vợ ông nào nấu ăn ngon bằng vợ tôi. Vợ tôi là người phụ nữ đảm đang, việc nội trợ cơm nước cũng giỏi, kiếm tiền cũng ổn. Tôi chẳng chê bai gì vợ. Xấu đẹp không quan trọng, tôi nhìn vợ quen rồi nên chẳng thấy vợ xấu nữa. Các ông hãy nhìn lại mình trước khi chê người khác. Tôi không chê vợ các ông nhưng mà, các ông cũng đừng nghĩ, chỉ cần vợ mình đẹp là hơn vợ người’. Thấy bạn nói hăng, mấy anh bạn cũng thôi bàn tán. Vì họ phải thừa nhận, vợ anh này nấu ăn ngon thật, như đầu bếp chuyên nghiệp, vợ họ học mãi cũng không bằng.
Thế nên, tụi bạn rất thích tới nhà anh bạn này, với hi vọng sẽ được tận hưởng những món ngon do chính tay vợ anh làm. Một người vợ như vậy, hỏi có đáng tự hào hay không? Xấu đẹp chỉ là hình thức bên ngoài, đừng bận tâm nhiều. Một người phụ nữ thực sự thích nấu ăn cho chồng, chiều chồng, mong chồng ngon miệng mới là người phụ nữ yêu bạn và đáng cho bạn yêu, tự hào về cô ấy.
Bếp và chồng, tuy chẳng phải tương đồng nhưng lại rất liên quan đến nhau. Một người đàn bà yêu bếp chính là người đàn bà biết yêu chồng, chiều chồng. Hãy tìm đàn bà biết nấu ăn để lấy, nhé đàn ông!
Theo Eva
Sung sướng khi đẻ ở nhà chồng
Nhiều nàng dâu sợ cảm giác phải về nhà chồng đẻ và sống ở đó, nhưng với tôi, đó lại là một điều may mắn.
Tôi lấy chồng, vừa cưới xong hai ngày thì cả hai vợ chồng phải lên thành phố làm ăn. Chúng tôi trước khi cưới nhau đã thuê một căn hộ nhỏ ở thành phố để ở. Cả hai dùng tiền lương hàng tháng để thuê nhà và lo cho gia đình, lo chi phí sinh hoạt. Nói chung, cuộc sống cũng có nhiều khó khăn nên vợ chồng cùng nhau cố gắng, tiết kiệm.
Tôi mang bầu, thời gian thai nghén thật sự quá vất vả. Hai vợ chồng cùng đi làm, lại không có người thân bên cạnh nên tôi khổ sở vô cùng. Ngày có bầu, tôi nghén lên nghén xuống, hơi tí là nôn. Cứ đi làm, ăn được một tí là lại chạy ra nôn, đến khổ sở vật vã. Thời gian đó với tôi quả thật quá khó khăn và vất vả. Tôi đã cố gắng tẩm bổ, chăm sóc bản thân mà vẫn không thể chống lại được cơn ốm nghén. Đúng là, không có người thân bên cạnh, tôi thấy tủi thân vô cùng. Gia đình tôi thì ở xa, mẹ tôi cũng không thể quan tâm tôi được ngoài những cuộc điện thoại. Cuộc sống vợ chồng nói chung là vất vả, phải dựa vào nhau mà thôi.
Mới lấy chồng, chưa được ở nhà chồng ngày nào nên tôi cũng không rõ tính cách của bố mẹ chồng tôi nhiều lắm. Vài lần về ra mắt và chơi, tôi thấy bố mẹ dễ chịu. Nhưng người ta bảo, mới tiếp xúc thì ai chẳng thế, ở với nhau mới sinh ra lắm chuyện. Nên khi có bầu, tôi có ý định về quê chồng để sinh thì bạn bè khuyên tôi đừng dại. Họ bảo cứ về nhà mẹ đẻ, mẹ mình mới là người chăm sóc tận tình. Nhưng nghĩ đến phép tắc làm dâu, tôi không thể làm vậy được khi mà từ ngày cưới, tôi cũng chưa ở nhà chồng ngày nào. Tôi phải thực hiện bổ phận của mình mới đúng...
Ngày ra viện, mẹ cũng là người đón tôi cùng với chồng. Nói chung, chúng tôi rất vui vẻ.(ảnh minh họa)
Tôi về quê chồng sinh con ở bệnh viện huyện. Ban đầu có chút lo lắng về nơi sinh nở nhưng mẹ chồng tôi bảo có người quen làm trong đó nên cứ yên tâm. Bây giờ không về nhà chồng sinh thì còn sinh ở đâu nữa. Bạn bè cứ bảo tôi là về nhà chồng sinh sẽ khổ, ngày ở cữ không có ai chăm bẵm, vất vả lắm. Mẹ chồng thì không bao giờ chăm con dâu. Nghe họ nói tôi cũng thấy ghê ghê nhưng mà tôi chẳng còn sự lựa chọn nào khác.
Ngày tôi sinh trong viện, một tay mẹ chăm sóc hai mẹ con tôi. Thấy cháu chào đời, bà vui lắm. Bà là người đầu tiên bế cháu cùng với chồng tôi, nhìn vẻ mặt hạnh phúc của bà, giọt nước mắt khi cháu chào đời, tôi cảm nhận được đó là tình yêu thương thật sự của một người bà dành cho cháu của mình, giống như khi tôi thấy con tôi chào đời vậy. Cả thời gian tôi nằm trong viện, vì nhà tôi xa không lên thăm tôi được, một mình mẹ chồng tự tay chăm bẵm tôi. Mẹ đi đi về về nấu nướng, mang cơm, trông tôi và cháu. Mẹ thức cả đêm, thậm chí là ngủ gục bên giường vì sợ cháu thức giấc, không có ai chăm nom.
Ngày ra viện, mẹ cũng là người đón tôi cùng với chồng. Nói chung, chúng tôi rất vui vẻ. Về tới nhà, mẹ bố trí phòng ở cho tôi, bảo tôi chịu khó nghỉ ngơi vài tháng, cứ yên tâm, không phải lo lắng gì, mẹ làm hết. Mẹ có kinh nghiệm chăm trẻ nên việc chăm sóc trẻ con, tắm táp cho cháu, mẹ sẽ lo từ đầu tới cuối. Những món gì bổ cho sản phụ mới sinh, mẹ tôi mua về nhà, nấu nướng hàng ngày cho tôi. Nhiều khi thấy mẹ vất vả, tôi cũng thương, cố gắng dậy để đỡ đần mẹ lại bị mẹ mắng cho tới tấp. Mẹ liên tục dặn tôi, không được ăn đồ này, đồ kia, không được dùng đồ lạnh, ảnh hưởng tới mình sau này. Mẹ bảo, không kiêng cữ tốt, sau này hối không kịp.
Thật may, tôi có mẹ chồng tốt nên thời gian ở cữ không vất vả. Nghĩ lại lời chị em nói, tôi thấy ái ngại vô cùng. (ảnh minh họa)
Mấy tháng đầu, tôi cứ ngồi trên giường, chỉ việc đi lại cho khỏe khoắn, còn con cái, việc nhà việc cửa nấu nướng, mẹ chăm tôi toàn bộ. Chồng tôi thì tuần về một lần thăm hai mẹ con. Tôi ở nhà chồng không thiếu thứ gì, thèm cái gì cũng nói với mẹ, mẹ lại mua cho mà ăn thoải mái. Có khi ngại không ăn, mẹ cứ bày ra ép tôi phải ăn cho khỏe. Con tôi thì bà chăm sóc chu đáo lắm, đúng là bà nội, cái gì cũng nhường cho cháu, thương cháu nên ngủ còn không dám ngủ. Đêm đến, chỉ cần con khóc cái là mẹ tôi chạy sang, thậm chí có hôm ngủ trực ở đó, sợ cháu dậy. Bà thức khuya để bế cho tôi ngủ, bảo người mới sinh không nên thức khuya này kia. Bà thức thì hôm sau bà ngủ bù, còn tôi lại bế con. Nói chung, mẹ tôi là người cực kì tuyệt vời. Mẹ chưa bao giờ phàn nà bất cứ thứ gì. Tôi được mẹ chồng chăm sóc như con gái vậy.
Thật may, tôi có mẹ chồng tốt nên thời gian ở cữ không vất vả. Nghĩ lại lời chị em nói, tôi thấy ái ngại vô cùng. Gì mà cứ dọa mẹ chồng con dâu, như mẹ tôi thì ai bảo là mẹ chồng không tốt. Tôi không biết thế nào nhưng mà ở nhà chồng tôi thấy thoải mái như ở nhà tôi vậy. Tôi cũng không sợ cảnh mẹ chồng, nàng dâu. Chúng tôi là một gia đình, con tôi là cháu nội của bà hà cớ gì mà bà không thương cháu? Bây giờ tôi chỉ biết dựa vào chồng, gia đình chồng, tôi cũng chưa từng có ý khó chịu hay sẽ sống dè chừng với gia đình chồng mình. Tôi tin là sự chân thành sẽ được đối đãi lại bằng chính sự chân thành, ai cũng vậy mà thôi...
Theo VNE
Tình yêu vụng trộm với chồng hàng xóm Thường xuyên qua lại với chồng hàng xóm, tôi cảm thấy nhớ anh ấy rất nhiều :" anh giúp tôi rất nhiều, khiến tôi không thể xa anh ấy được". Năm năm trước, vì yêu cầu công việc, vợ chồng tôi khăn gói rời thành phố Đà Nẵng để vào Sài Gòn. Chuyển đến thành phố lạ, tôi từ bỏ công việc văn...