Đàn bà vì yêu mà trưởng thành
Xưa yêu anh bằng thứ tình cảm bộc phát của một cô gái trẻ – yêu nhiều nhưng không nghĩ nhiều. Bây giờ là yêu với sự sâu nặng của một người đàn bà đã chín, đã trải nghiệm, đã kinh qua mất mát, đau khổ rồi.
ảnh minh họa
Năm đó, Hà 17 tuổi, học trễ một lớp. Hà có vóc dáng đẹp, mái tóc dày mượt, mặt đẹp, da đẹp, mắt đẹp, tay đẹp… Mọi thứ liên quan đến Hà dường như đều đẹp. Chưa hết, Hà còn có giọng hát ngọt ngào, lại khéo tay, ngay cả chữ viết cũng đẹp. Trong trí óc non nớt, ngờ nghệch của chị lúc ấy, Hà như thuộc về một thế giới nào đó mà con bé ngây ngô xấu xí như chị chỉ có thể đứng xa chiêm ngưỡng, không dám và cũng không có khả năng tơ hào bén mảng vào.
Hà yêu sớm – một chàng trai cao ráo, tài hoa, là con của chủ tiệm vàng lớn nhất thị trấn. Nhưng cuộc tình đầu đắm đuối ấy lai kết thúc bằng cái đám cưới giữa Hà với… một anh Việt kiều xa lạ. Nuôi con mười mấy năm, chỉ đợi ngày cưới gả chốn giàu sang, mở mặt mẹ cha. Chuyện ấy, xứ ấy, ngày ấy, đâu có gì phải ngạc nhiên bàn cãi.
20 năm rôi, chị vẫn nhớ về Hà, đang sống cuộc đời xa quê lưu lạc, che giấu nỗi nhớ
Đã có khoảng thời gian hơn bốn năm chị quyết liệt cắt đứt, anh cũng không ngó ngàng gì, bởi còn đang mải miết chạy theo nhiều hình bóng khác. “Mục đích sống của mình là gì? Chồng, hoặc con? Nhan sắc? Sự nghiệp, tiền tài?” – chị loanh quanh với những câu hỏi ấy, khi thấy đời mình vùn vụt trôi, mà chẳng rõ đang kỳ vọng, trông mong điều gì.
nhà và mối tình thơ dại trong tim. Tình cờ gặp lại nhau trên mạng, hai đứa ngậm ngùi nhắc lai thời con gái xa xăm. Chị chẳng dám hỏi Hà về hạnh phúc, sợ bạn buồn hoặc gợi lại kỷ niệm nào đó không hay. Hà tâm sự, ngày đó mình trưởng thành sớm quá, đa mang quá. Thương phận đàn bà, dẫu ở đâu thì vẫn không thoát khỏi những ràng buộc, lo toan.
Video đang HOT
Chị cũng kể chuyện mình, rằng cả đời chị đã yêu một người đàn ông bản tính trăng hoa. Đau đớn lắm. Bao đêm ôm đứa con vừa mới thôi nôi, hay đau ốm quấy khóc, chị vừa pha sữa dỗ dành con vừa lau mát cho nó mà nước mắt tủi phận cứ rơi xuống, không sao kim nén được.
Lâu rồi đời mình cũng qua. Thời gian làm tốt công việc của nó. Thời gian đưa nhiều người đi ngang, có người dừng lại, muốn nắm lấy tay chị, hứa lo toan cho hai mẹ con. Nhưng chị đắn đo. Thâm tâm chị biết mình đã dần trưởng thành, không phải đơn thuần vì nhà cửa, công việc ổn định, mà chị không còn quá nặng nề cân đo những giá trị vật chất nữa. Nhà cửa, xe pháo đã thành điều bình thường. Chị hoàn toàn có thể tự mình quyết được. Hay đàn bà chỉ cần có khả năng tự chủ, xử lý gọn ghẽ mọi vấn đề xung quanh là được? Mà cuộc đời, biết bao nhiêu là đủ?
Chị bảo, anh thừa biết em nặng lòng với anh cỡ nào. Hồi đó thiếu điều em đã cầu xin, nhưng anh vẫn dứt áo ra đi. Bây giờ, em còn nặng lòng hơn ngày ấy nhiều. Em bây giờ mới cảm thấy mình thực sự trưởng thành.
Hơn bốn năm ấy, mỗi tối, khi đứa trẻ đã bình yên say ngủ, chị tỉ mẩn dưỡng da, dưỡng mắt, dưỡng môi, dưỡng thể. Nhiều đêm, chị soi mình trong gương, hiểu rằng nhan sắc đàn bà đã tới độ chín muồi, nồng đượm khao khát. Mà mình thì đang giữ cho ai, chờ đợi ai trong cõi nhân gian ta bà này? Linh cảm rõ ràng đến nỗi, chị biết là mình phải tiến về phía trước, để gặp ai đó đang chờ đợi. Ai thì chị không rõ, nhưng cảm giác ấy thật đến nỗi, chị biết mình phải giữ. Để đợi chờ.
Ngày anh quay lại, chính xác hơn là chị nhìn ra, hóa ra mình vẫn còn nặng lòng yêu thương, chưa từng một lần hết yêu. Đó không còn là sự bồng bột của hơn bốn năm về trước mà chính là sự tất nhiên của một tình yêu bền bỉ qua năm tháng – của một người đàn bà đã trưởng thành.
Người đàn bà trưởng thành ấy, có gì khác? Tuổi nhiều hơn, khóe mắt đã manh nha vài nếp nhăn. Anh xem hình rồi ấm ức bảo, nghĩ tới thôi là phát tức. Thanh xuân thằng khác nó hưởng, bây giờ già xấu thì mình… hốt xác, thật ư. Chị cười nhẹ bâng, hỏi lại, rằng anh thấy em xuống cấp thật sao. Yêu nhau mà tâm lý miễn cưỡng, luôn thấy mình thiệt thòi như thế, khó lắm. Lại thích chê bai, ít biết trân trọng, bó tay với anh. Người đàn ông giật mình, buông câu chối bỏ: “Đâu có, anh đâu có chê. Nếu chê thì đã chẳng như vậy”.
Như vậy nghĩa là đắm đuối, là nuông chiều, là sở hữu, là sợ mất, là dẹp bớt những râu ria bên ngoài để trở về bên chị – bên người đàn bà đã chẳng còn tuổi trẻ và nhan sắc rạng ngời của thuở đôi mươi.
20 năm, chị thổ lộ cùng Hà rằng, nay mình mới trưởng thành. Chậm trễ, nhưng còn hơn không, Hà nhỉ? Đã biết mình có gì, muốn gì, điều gì quan trọng cần nắm níu, cái gì không đáng để buông bỏ. Mình không dễ khóc cười, yếu đuối, sợ hãi như xưa nữa, bởi tình yêu đã dạy cho đàn bà chúng ta trưởng thành.
Theo Tinmoi24.vn
Sau khi sinh con, mong được yêu nhiều hơn thì chồng lại xa lánh, thờ ơ
Anh tìm cách đẩy ngược tôi vào trong với lý do tôi mới sinh, vết thương chưa lành. Tôi đành phải "cưỡng bức" chồng nhưng anh chỉ làm qua quýt cho xong chuyện chứ không hề có hứng thú.
Chồng bỗng nhiên thờ ơ chuyện chăn gối. Ảnh minh họa
Tôi sinh con mới được 5 tháng, trái với những bà mẹ bỉm sữa khác, tôi rất muốn gần gũi chồng. Sau ba tháng đầu thai kỳ, chúng tôi đều đặn gần gũi một tuần hai lần đến tận ngày sinh.
Sinh xong, phải kiêng cữ ba tháng mười ngày nên tôi thấy thiếu thốn. Nói không phải xấu hổ chứ, mỗi lần chồng đụng chạm vào người là tôi rạo rực rồi.
Sau ba tháng đầu thai kỳ, vợ chồng vẫn mặn nồng bên nhau
Nhưng chồng cứ tìm cách từ chối, anh vẫn ngủ riêng ở phòng ngoài chứ không chịu chung giường với tôi. Nhiều hôm, tôi cố tình sắp xếp chỗ nằm cho anh rồi nhờ anh dỗ con ngủ với ý định để chồng ngủ cùng. Nhưng con vừa ngủ, anh cũng nhẹ nhàng vén màn ra phòng ngoài.
Nhìn lại bản thân, tôi thấy mình vẫn còn xuân sắc lắm, không phải lôi thôi, sồ sề. Bởi tôi rất chăm chút đến ngoại hình sau khi sinh. Tôi chịu khó xông thảo dược, dưỡng da để lấy lại vóc dáng. Áo quần ở nhà cũng được sắm mới tươm tất chứ không phải sữa chảy lem nhem. Nhìn tôi không đến nỗi nào mà chồng lại xa lánh như vậy.
Nhiều lúc, cách cư xử của chồng làm tôi rất tủi thân, tôi đến sát lại gần, anh có vẻ muốn bỏ chạy. Có hôm, tôi chịu không nổi nữa nên chủ động ra phòng ngoài để được chồng chiều. Anh tìm cách đẩy ngược tôi vào trong với lý do tôi mới sinh, vết thương chưa lành. Tôi đành phải "cưỡng bức" chồng nhưng anh chỉ làm qua quýt cho xong chuyện chứ không hề có hứng thú.
Tôi không hiểu sao tình trạng quan hệ của vợ chồng tôi ra nông nỗi này. Tình hình trước khi sinh vẫn rất ổn nhưng sau vài tháng trở nên tệ hơn. Tôi bị dồn nén nhu cầu quá lâu nên nảy sinh những giấc mơ kỳ lạ. Tôi mơ mình quan hệ với những người đàn ông mình quen biết, tỉnh dậy vẫn thấy lâng lâng.
Những lúc ấy, tôi cảm thấy mình có lỗi với chồng vô cùng. Ngoài chuyện không chịu chiều vợ, anh vẫn chu tất mọi việc trong ngoài. Anh đi chợ nấu cơm, giặt giũ, dỗ con, dọn dẹp nhà cửa để tôi có thời gian nghỉ ngơi. Tôi có tâm sự điều này với cô bạn thân, cô ấy bảo có lẽ do chồng quen "tự xử" rồi nên giờ trở nên "lãnh cảm" với vợ.
Tôi cố nghĩ theo chiều hướng tốt là anh thương, lo lắng cho tôi nên mới vậy. Nhưng con đã hơn 5 tháng, tôi hoàn toàn khỏe mạnh và có nhu cầu mà sao anh vẫn thế. Tôi chỉ sợ chồng có chỗ "xả" ở bên ngoài nên mới lạnh lùng với vợ. Tôi kiểm tra tin nhắn điện thoại, theo dõi lịch làm việc của chồng thì thấy mọi thứ vẫn hoàn toàn bình thường.
Mới đây, tôi bức xúc quá mới nói với chồng nỗi niềm của mình. Anh cười bảo tôi cả nghĩ quá, chẳng qua trong thời gian làm dự án mới nên anh hơi mệt. Vả lại, tôi mới sinh cần giữ gìn sức khỏe, toàn tâm toàn ý chăm con.
Nghe chồng nói, tôi không thấy được cảm thông mà càng buồn tủi. Chắc chồng nghĩ tôi là loại ham hố chuyện chăn gối nên suốt ngày đòi hỏi. Dù gì nhu cầu đó là cần thiết và hoàn toàn bình thường giữa vợ chồng chứ đâu có xấu xa đồi bại.
Theo Tinmoi24
Người đàn ông của bạn ghen thế nào? Và đây là những câu trả lời 'bá đạo' Bạn sẽ không thể tưởng tượng ra được khi đàn ông ghen thì sẽ thế nào đâu! Còn 'lợi hại' không thua kém bất kỳ chị em nào đâu nhé! ảnh minh họa Người ta thường ví cơn ghen của người phụ nữ là thứ không thế lực nào kiểm soát, có sức 'hủy diệt' mọi thứ trên Trái đất này. Nhưng cơn...