Đàn bà từng trải không mạnh mẽ, chỉ là bản thân đã miễn nhiễm với vui buồn bên ngoài
Đàn bà từng trải, họ không mặc đồ hở hang. Họ kiểm soát được thứ đưa cho đàn ông nhìn, vì biết đàn ông sẽ đến với mình vì thứ đó, rồi lúc kiếm được thứ hấp dẫn hơn cũng sẽ rời bỏ mình.
Bữa nọ lên mạng, thấy có cô gái trẻ tự nhận mình đàn bà, rồi chửi đàn ông , rồi hút thuốc, rồi uống rượu, rồi mặc áo trễ ngực chụp hình trong bar, kêu gào bản thân đại diện cho mẫu đàn bà mạnh mẽ, từng trải, không cần đàn ông nữa. Chợt nghe thấy buồn…
Đàn bà từng trải đâu phải vậy.
Đàn bà từng trải, họ không mặc đồ hở hang. Họ kiểm soát được thứ đưa cho đàn ông nhìn, vì biết đàn ông sẽ đến với mình vì thứ đó, rồi lúc kiếm được thứ hấp dẫn hơn cũng sẽ rời bỏ mình. Nên đàn bà từng trải thích mặc đồ kín đáo một chút, vẫn hở nhưng hở trong vòng cho phép, vẫn còn cái kín đáo để đàn ông tò mò mà lò dò theo sau. Cái kín đáo chết người!
Đàn bà từng trải, không uống rượu nhiều hay hút thuốc như nghiện. Họ thích cầm ly vang, trước khi uống đặt làn môi mọng đỏ lên miệng ly, nhẹ nhàng nhấm nháp cái đắng cay biết chắc ít hơn đời mình. Bật điếu thuốc trước khi hút sẽ dùng lưỡi kéo nó lại gần, gợi dục và kích thích, nhưng đàn ông nhìn sẽ tự khắc hiểu, không dễ chạm vào thế giới đằng sau làn khói kia đâu.
Đàn bà từng trải, ít khi khoe khoang về bản thân, ít khi muốn nói về câu chuyện của mình, bởi qua rồi, còn gì để mà nặng lòng để nói, chỉ muốn im lặng, nghe câu chuyện của người xung quanh, người đối diện. Vì hơn ai hết trong đời, đàn bà từng trải hiểu cảm giác cần có một người chỉ im lặng nghe mình nói biết bao nhiêu.
Đàn bà từng trải, không mạnh mẽ. Chỉ là bản thân như miễn nhiễm với buồn vui thế sự bên ngoài, chỉ muốn được vui buồn chuyện vụn vặt bản thân, như sáng nay làm được cái bánh ngon mời bạn cũ, như cái cây trồng trên bàn làm việc nay có cái lá héo vàng, tự hỏi đời mình có còn xanh?
Video đang HOT
Đàn bà từng trải, vui ít cười, buồn nhất định không khóc. Không thù ghét hay căm hận bất kỳ ai, sống đời không quá gắt gao ở bất kỳ thái cực nào, đặt sự cân bằng ở đầu danh sách những thứ phải có được. Biết rằng ai rồi cũng sẽ đến ngày nằm xuống, phí thời gian làm chi cho giận hờn hoài phí.
Đàn bà từng trải, thích đọc sách, xem phim. Tự tìm niềm vui ở một cuộc sống mình chưa từng nếm trải. Thỉnh thoảng tiếc cái thanh xuân vùn vụt hồi nào, nhưng hài lòng vì thời gian ban ơn sự tịnh lặng trong cõi tâm hồn. Để rồi chợt khóc, chợt buồn cho một số phận trong sách, để rồi trân trọng những người hiện sinh trong đời thực.
Đàn bà từng trải, chọn im lặng nhìn đời, không ồn ào, không hằn hộc, chỉ là những niềm riêng rất nhỏ giấu vào một góc suy tư…
Đàn bà từng trải là vậy đó!
ST
Vợ liên tục kiểm tra kiểu này, chồng nào chẳng khiếp vía
Tôi đang rơi vào hoàn cảnh dở khóc dở cười mọi người ạ, chắc hẳn chẳng gã đàn ông nào bị vợ kiểm soát như tôi đâu. Biết là vì vợ yêu và quan tâm nhưng sao vẫn bí bách, khó chịu vô cùng.
Vợ chồng tôi cưới nhau 3 năm, có một câu con trai gần 2 tuổi. Trước khi kết hôn đã có hơn 2 năm yêu nữa, những tưởng như vậy là đủ thời gian để hiểu nhau rồi, nhưng hóa ra cô ấy chẳng tin tưởng gì tôi cả.
Vợ chồng tôi được sự giúp đỡ của bố mẹ hai bên nên mua được nhà và ở riêng sau khi kết hôn. Vợ tôi là con một nên tính tình hơi đỏng đảnh, nhõng nhẽo và không được đảm đang cho lắm. Chỉ được một điểm mà ai cũng phải khen đó là thẳng thắn, vô tư và thật thà. Suốt ngày nũng nịu tình cảm nên bố mẹ tôi cưng lắm.
Vợ tôi khá xinh đẹp, tính tình nhẹ nhàng nên tôi cũng rất yêu thương vợ. Thề có trời, chưa một lần tôi làm điều gì có lỗi với em. Nhưng vì vợ không đi làm, chỉ quanh quẩn ở nhà nên hay nghĩ tiêu cực, lúc nào cũng ghen tuông bóng gió với tôi.
Ảnh minh họa
Tôi khuyến khích và động viên vợ tham gia những lớp yoga, hay đi spa, mua sắm cho thoải mái. Nhưng vợ nhất định không chịu, nói tốn kém, mất thời gian. Gần đây tôi thấy tâm trạng vợ thoải mái hơn, tìm hiểu ra tôi mới biết vợ đang tham gia một nhóm hội gì đó trên facebook.
Tôi cũng không quan tâm lắm, miễn vợ vui và thoải mái là được. Nhưng chỉ được thời gian ngắn thôi thì em bắt đầu dở thói ghen tuông, nghi ngờ vớ vẩn. Cô ấy bắt đầu kiểm tra điện thoại, facebook, zalo, thậm chí cả email của tôi nữa. Cứ thấy tôi đi làm về là vợ lao ra hít ngửi, từ áo, tới quần. Thậm chí, thấy mùi lạ trên tất cô ấy cũng tra khảo đủ đường.
Nhiều khi tôi ra ngoài có công việc, hay đi công tác là mỗi lần khổ sở với vợ, phải trình bày đầy đủ, cặn kẽ thì vợ mới để cho đi. Tôi cáu thì vợ mếu máo nói: "Anh không biết đâu, giờ ngoại tình nhan nhản, em phải đề phòng chứ để &'mất bò mới lo làm chuồng' sao?. Đến nước đó thì tôi cũng chịu, còn biết nói gì nữa.
Nếu mọi chuyện dừng lại ở đó thì tôi có thể thông cảm, chấp nhận được vì một phần hiểu được tâm trạng của vợ. Nhưng dạo gần đây không biết cô ấy học đâu ra kiểu thử chồng một cách kinh khủng, có nằm mơ tôi cũng không tưởng tượng được
Cứ hôm nào đi làm về mà tỏ ra mệt mỏi hoặc về muộn hơn giờ bình thường thì vợ lại dở chứng, lôi tôi xềnh xệch vào nhà tắm. Vợ cứ một hai bắt tôi cởi đồ ra rồi nhúng "cái ấy" vào chậu nước. Tôi phát hoảng hỏi em đang làm cái quái quỷ gì đấy thì vợ mặt lạnh tanh nói: &'Đây là một phép thử. Nếu nước nổi váng chứng tỏ anh ăn vụng linh tinh. Còn nước vẫn trong chứng tỏ anh trong sạch".
Tôi phát điên vì trò vớ vẩn của vợ, hắt đổ chậu nước rồi đi ra ngoài. Vậy là vợ giận, làm mặt lạnh vài ngày trời, rồi quy chụp tôi có tật giật mình, chắc có lỗi gì đó nên mới phải sợ.
Ảnh minh họa
Hai ngày nay, vợ chồng tôi chẳng nói với nhau câu nào. Không khí gia đình ngột ngạt lắm, nhưng hễ tôi định làm lành thì vợ lại nói. "Muốn làm lành hả? Vậy anh phải hứa, từ nay anh phải nghe lời em, đi làm về phải nhúng để em yên tâm". Tôi cũng đến chết mệt với bà vợ hoang tưởng này thôi.
Theo mọi người tôi nên làm gì để vợ bỏ cái chiêu quái gở này đi đây!
Theo Em đẹp
Thật khó để kiểm soát được tình cảm và suy nghĩ khi đã yêu... Cảm giác thật đặc biệt,khi đang yêu và nhớ một ai đó, nhưng có những lúc ta cảm thấy mình không thể không có người ấy, nhưng có những lúc ta cảm thấy thờ ơ, lạnh nhạt.... Tôi không nghĩ rằng mình có thể yêu một ai đó, 21 tuổi có lẽ là tuổi đẹp nhất trong quãng thời gian thanh xuân, tôi...