Đàn bà sau ly hôn sẽ nhận ra rằng chỉ nên sống vì người mình sinh ra và người sinh ra mình
Họ sẽ lau khô nước mắt, sẽ ôm lấy những vết thương và cùng đau nỗi đau với người đàn bà. Và họ yêu người đàn bà chẳng vì lí do gì cả. Máu mủ ruột thịt vẫn là thứ tình cảm thiêng liêng, trên hết mọi dối lừa, bạc bẽo ở đời.
Đừng bao giờ hỏi một người đàn bà phải chọn con đường ly hôn rằng họ có đau không? Chẳng ngôn từ nào có thể diễn tả được nỗi đau mà họ chịu đựng. Chỉ những người đàn bà đã và đang trải qua cảm giác này mới có thể hiểu được. Không chỉ là đau đớn mà là tuyệt vọng và cả bế tắc…
Đàn bà chọn con đường ly hôn, đau đớn và khổ sở vô cùng – Ảnh minh họa: Internet
Đàn bà đau bởi thanh xuân đã trao đi, bao nhiêu cố gắng để tạo dựng hạnh phúc cuối cùng rồi tan biến như bọt xà phòng. Người đàn bà nào bước vào hôn nhân cũng hy vọng tràn trề nhưng phải kí vào lá đơn ly hôn và ra đi tay trắng thì còn gì đớn đau hơn thế? Cuộc sống phía trước bỗng nhiên tối sầm lại, đàn bà chông chênh và mất đi điểm tựa…
Nhưng dẫu có đau đớn đến mấy thì đàn bà cũng sẽ gượng dậy được. Họ sẽ nhận ra rằng mình không thể mãi đau khổ vì một người không xứng đáng. Đàn bà sau ly hôn sẽ nhận ra rằng, bên cạnh vẫn có người thương mình đến tận tâm can. Người đó sẽ đau xót tận cùng khi mình khổ sở. Sẽ nhỏ những giọt nước mắt hạnh phúc khi mình sống bình yên. Sau mọi biến cố, đàn bà sẽ nhận ra rằng chỉ nên sống vì người sinh ra mình và người mình sinh mà thôi!
Video đang HOT
Là cha, là mẹ vẫn mở rộng vòng tay đón người đàn bà và cháu trở về sau cơn bão tố ly hôn. Họ sẽ lau khô nước mắt, sẽ ôm lấy những vết thương và cùng đau nỗi đau với người đàn bà. Và họ yêu người đàn bà chẳng vì lí do gì cả. Máu mủ ruột thịt vẫn là thứ tình cảm thiêng liêng, trên hết mọi dối lừa, bạc bẽo ở đời.
Cha mẹ sẽ là người lau khô nước mắt và ôm lấy những nối đau của người đàn bà – Ảnh minh họa: Internet
Và đứa con mà đàn bà dứt ruột sinh ra, mọi biến cố trong cuộc đời đàn bà có con làm điểm tựa. Con là niềm vui, là hiện tại và cả tương lai. Đau khổ rồi sẽ qua đi, miễn bên cạnh người đàn bà còn có con. Đàn bà không được phép để mình bi lụy hay gục gã, bởi khi cha mẹ chia lìa, người đàn bà phải trở thành chỗ dựa cho con.
Đàn bà từng sống hết lòng vì chồng, hi sinh cả thanh xuân rồi chẳng nhận lại được điều gì ngoài những nỗi đau. Nhưng suy cho cùng, chồng cũng chỉ là người dưng. Dẫu đã từng yêu thương đến mấy nhưng đã quay lưng thì đàn bà hãy buông tay cho nhẹ lòng. Đừng oán trách, đừng than vãn, cũng đừng hờn giận. Đã là người dưng nước lã thì nhọc tâm chỉ khổ mình!
Đàn bà hãy chỉ nên sống vì người mình sinh ra và người sinh ra mình mà thôi! Những mối quan hệ không cần thiết trong cuộc đời thì cũng chẳng cần quan trọng nữa. Chỉ cần một căn nhà bình yên, một cuộc sống giản dị. Mỗi ngày bên những người thân ruột thịt cùng nhau ăn cơm, cùng nhau trò chuyện vui vẻ đã là hạnh phúc.
Đàn bà trải qua bao nhiêu sóng gió sẽ nhận ra rằng chỉ có máu mủ tình thân là chẳng hề thay đổi – Ảnh minh họa: Internet
Hạnh phúc vốn dĩ chẳng ở đâu xa mà lúc nào cũng kề cận. Đi qua biết bao giông tố, khổ ải rồi tự khắc đàn bà sẽ nhận ra được đâu mới là điều quý giá nhất của cuộc đời mình. Vĩnh viễn, chỉ có tình cảm máu mủ, ruột rà là chẳng hề thay đổi!
Theo phunuvagiadinh.vn
Ngoài 30 tuổi, bước vào độ chín muồi của tuổi trẻ, tôi chỉ muốn xin phép cuộc sống cho tôi được nghỉ một ngày
Có bao giờ bạn hỏi chính mình rằng bạn có thực sự đang sống, tâm hồn bạn sống hay chỉ là cơ thể này hoạt động thôi.
Nhiều lúc rất muốn xin phép cuộc sống được nghỉ một ngày, cho phép mình đặt qua một bên tất cả nỗi lo cơm áo gạo tiền, rời xa mọi công danh lợi ích từng ngày đêm tranh đấu.
Ngoài ba mươi tuổi đầu, cũng đã bước vào độ chín muồi của tuổi trẻ, thế nhưng biết bao nhiêu dự định của bản thân vì nhiều lý do khác nhau mà lần lượt phải buông bỏ. Chưa từng được cảm nhận cái lạnh của Sapa, chưa được đặt chân đến điểm địa đầu cực Bắc của Tổ Quốc, chưa được cảm nhận bờ cát dài trắng muốt của biển Nha Trang, thậm chí chẳng có thời gian để quan sát thời khắc giao mùa thu - đông với hương hoa sữa thoảng qua tại chính mảnh đất Hà Nội mà ta đang sống.
Trong suy nghĩ lúc nào cũng đều là "bận rộn công việc", mà thực chất đó cũng là chính là những "khổ cực vất vả". Con người ta chẳng thể thoát khỏi xiềng xích, trói buộc của hai chữ "danh" và "lợi", chẳng thể cởi bỏ sự trói buộc của hồng trần thế gian và cũng không thể vượt qua sự hào nhoáng, vinh hoa của đồng tiền. Việc này chưa làm xong, việc khác đã lũ lượt kéo tới, vì trách nhiệm, vì nghĩa vụ mà ta tiếp nhận chẳng thắc mắc.
Thế nhưng ngoài việc mặc nhiên chấp nhận, im lặng chịu đựng, dường như nhiều người cũng không thể tìm được con đường đến với sự an nhiên của tâm hồn.
Mỗi ngày bạn đều phải đắm chìm suy nghĩ trong tranh giành đấu đá với đồng nghiệp, ngụy trang chính mình bằng chiếc mặt nạ với nụ cười hờ hững, nói những lời không đúng với lương tâm. Như một hình nhân cứ thả trôi theo dòng chảy của cuộc sống.
Có bao giờ bạn hỏi chính mình rằng bạn có thực sự đang sống, tâm hồn bạn sống hay chỉ là cơ thể này hoạt động thôi.
Thật mệt mỏi phải không? Có thể xin phép cuộc sống được nghỉ một ngày không? Để bạn có thể nghỉ ngơi một chút, ngắm nhìn chặng đường đã đi qua, nếm trải những vết thương có lẽ đã thành sẹo trong tâm hồn, để bạn có thể yêu thương những người bên cạnh mình hơn. Hãy cho tâm hồn bạn "về mo" một lần, để mọi thứ tạm thời ngừng lại, đi làm những gì bạn muốn, nghĩ tới những gì làm bạn vui lòng, hoặc chỉ là về bên bữa cơm gia đình có bố mẹ đang đợi mà bạn từ lâu đã vắng mặt.
Theo guu.vn
Tâm sự của đàn bà một đời chồng: Tôi sẽ không bao giờ trói buộc đời mình bằng hôn nhân thêm lần nào nữa Hôn nhân giống như một trò chơi may rủi. Mấy người đàn bà thắng cuộc trong ván bài cuộc đời này? Tôi đã mất sạch, đã trả giá cho cuộc hôn nhân đầy nước mắt ấy... Có rất nhiều người hỏi tôi rằng, tại sao sau đổ vỡ lại có thể bình yên mà sống được như thế? Thường tôi chỉ mỉm cười...