Đàn bà quá ngoan và những cái “tội” khiến chồng chán, chồng chê
Trong hôn nhân, đôi khi đàn bà ngoan quá cũng là một cái tội. Tội quá ngoan khiến chồng được nuông chiêu nên… hư hỏng. Tại tội quá hiền thực khiến hôn nhân trở nên… nhàm chán.
Thứ nhất là tội cả tin
Tội này thường trở nên trầm trọng khi bước vào tuổi yêu. Đàn bà luôn yêu bằng tai và tin vào lời đường mật của đàn ông – những câu tán kiểu “em là nữ hoàng trong mắt/tim anh” hay những câu thề non hẹn biển. Lúc đấy, đàn bà trở nên u mê, mất tỉnh táo để nhận chân giả – thực.
Vì cả tin, đàn bà có thể bỏ nhà bỏ cửa, bỏ cả người thân để sang nhà người khác ở. Bố mẹ người khác, chả đẻ chả nuôi mình ngày nào, tự dưng mình gọi là bố mẹ, ra gửi vào thưa, có công kia việc nọ thì cắm đầu vào lo toan, ốm đau thì chăm sóc. Làm tốt chả được ghi công, vì người ta bảo bổn phận con dâu là thế. Làm không ra gì thì người ta chửi, thậm chí lôi cả bố mẹ nhà mình ra để chửi. May phúc được nhà chồng tử tế thì còn đỡ, chứ vớ phải nhà chồng soi mói, tham lam, cay nghiệt thì đời cứ gọi là… khổ thôi rồi.
Tội quá yêu chồng
Vì quá yêu nên lúc nào cũng thấy chồng mình là tốt nhất, đẹp nhất, hoàn hảo nhất. Thậm chí mùi thuốc lá, mùi mồ hôi cũng vẫn thấy thơm tho. “Lão ta” ngủ ngáy vang như sấm, mồm há hốc cũng chẳng thấy phiền hà. Có ai đó lỡ nói xấu chồng thì thể nào nàng cũng ghét người ta cay đắng, thậm chí còn nghĩ vì chồng người ta không bằng chồng mình nên ganh tị. Có những người đàn bà yêu chồng đến nỗi, khi phát hiện bị lừa dối, phụ bạc vẫn cố chịu đựng, sợ mọi người biết sẽ coi thường chồng mình, sợ anh mất uy tín.
Tội chiều chồng
Chiều đến nỗi cố làm hết mọi việc để chồng vui, thậm chí làm thay cả việc của chồng: nấu ăn, mua quần áo đẹp, trang trí nhà cửa, nuôi dạy con cái nên người; lại còn đối nội, đối ngoại sao cho đẹp lòng vừa ý mọi người và làm mát mặt chồng. Riết rồi cũng đến lúc mọi việc trở thành việc của mình, tất lẽ dĩ ngẫu phải như thế và không liên quan đến ai, không ai có trách nhiệm với những việc đó ngoài mình.
Tội cam chịu và hy sinh quá nhiều
Yêu sinh ra chiều, chiều thì sẽ luôn cam chịu và sẵn sàng hy sinh. Bao nhiêu khổ sở cũng cắn răng chịu, miễn nhà cửa ấm êm, chồng con càng phải ít lo toan càng tốt. Bao nhiêu vất vả cũng cố làm. Làm hùng hục để kiếm tiền ban ngày, làm quần quật việc nhà mỗi tối. Chưa kể đêm đến, đã mệt rã rời cũng phải cố vui vẻ chiều chồng. Rồi từ cái cam chịu và hy sinh lại sinh ra tội hà tiện. Ngày nghỉ, người ta tranh thủ vui chơi, giải trí, gặp gỡ bạn bè thì riêng nàng lại tranh thủ về quê dự đám giỗ, tham gia việc làng việc họ nhà chồng cho chu toàn.
Video đang HOT
Tội cầu toàn
Cầu toàn từ trong suy nghĩ, trong cách nuôi dạy con cái đến nền nếp sinh hoạt. Đàn bà lúc nào cũng muốn mọi việc thật tròn trịa, tốt đẹp nhất có thể, nên luôn cố gắng để làm và lo. Đàn bà không bao giờ muốn chồng con mình phải chịu kém cỏi, thua thiệt so với người khác.
Đàn bà lúc nào cũng cố gắng uốn nắn và dạy con cách sống khuôn phép đúng mực, kiểu như: sống phải có đạo đức, có lương tâm, biết nhường nhịn, biết mình biết người; rồi thì cách sinh hoạt, ăn uống, đi đứng, nói năng… Đàn bà thích sạch sẽ, chỉn chu. Nhà cửa lúc nào cũng phải ngăn nắp, gọn gàng nên sẽ không bao giờ chấp nhận thói sinh hoạt tùy tiện, sẽ luôn yêu cầu chồng con tuân thủ nhiều quy tắc sinh hoạt, kiểu như: làm việc gì cũng phải làm cho đến nơi đến chốn, làm đâu gọn đấy.
Tội trao hết tất cả cho chồng
Đừng đưa chồng giữ hết số tiền hai vợ chồng có, đừng tin hết lời chồng nói, cũng đừng chỉ biết nghe những gì chồng muốn nghe. Đời này chuyện gì cũng có thể đổi thay, huống hồ là tình yêu. Phụ nữ thông minh chính là không bao giờ đặt tuyệt đối tiền, lòng tin và suy nghĩ vào chồng. Tiền, phải là của cả hai. Lòng tin phải giữ cho mình ít nhiều chứ đừng trao hết. Và suy nghĩ của bản thân cũng đừng chỉ quẩn quanh bên chồng. Phụ nữ, trong mọi trường hợp đều nên nghĩ cho mình một đường lui.
Theo Phunutoday
Trên đời này, đáng sợ nhất là đàn ông vô tâm và đàn bà vô tình
Đàn ông vô tâm thì đàn bà sẽ đến lúc vô tình như một sự thật hiển nhiên.
Cô là Cỏ. Cô xấu xí, không có duyên, mỏng manh hoang dại, và tròn vo.
Anh là Gió. Anh lãng tử, galăng, đào hoa, mạnh mẽ và đa tình. ... Năm cô 16 - là lúc anh 17. Hai con người thuộc về hai thế giới gặp nhau.
Cô yêu anh từ cái nhìn đầu tiên. Anh chê cô xấu và chán nản khi nhìn cô. .
Tuổi trẻ của họ, là những năm tháng anh hờn hợt - còn cô thì nồng nàn. Với anh, cô là người tình hờ. Với cô, anh là tất cả.
Anh đa tình, cô giỏi chịu đựng.
Anh sành đời, cô gà mờ.
Tình yêu của cô - không ích kỉ, không thèm khát, không ham muốn. Là tình yêu nhẹ nhàng, nhưng rất sâu và rất thật.
Tình yêu của anh - không thuộc về nơi cô. .
Năm cô 19 - là lúc anh 20. Cô trao tấm thân cho anh.
Anh dạy cô hút thuốc, cô có hút - nhưng không ghiền. Anh dạy cô uống bia, cô có uống - nhưng lại ói ra hết. Anh dạy cô làm tình, cô làm anh lên đỉnh - nhưng không bằng những người phụ nữ ngoài kia.
Anh lấy của cô chữ "trinh", và trả về chữ "khinh".
Cô vẫn chấp nhận.
Cô chung thuỷ đến đáng thương. Anh nhận ra nhiều điều. Và xem cô như một chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất. Khi tâm trạng đâm vào ngõ cụt, anh tìm cô. Khi anh buồn, cô cứ ở mãi một chỗ nghe anh nói và dỗ dành anh. Thấy anh đau vì một người con gái khác, cô không ghen - chỉ buồn theo anh.
Cô cứ ở mãi một chỗ, đợi chờ anh.
Anh cứ rong chơi mãi, vì biết cô sẽ đợi. .
Sinh nhật lần thứ 25 của anh, anh ngỏ lời cầu hôn cô. Anh cho cô bốn tháng để suy nghĩ - nhưng biết chắc câu trả lời, anh âm thầm chuẩn bị hôn lễ. Sinh nhật lần thứ 24 của cô, cô đồng ý làm vợ anh.
Không có gì là bất ngờ, vì cô yêu anh.
Không có gì là bất ngờ, vì từ lâu - anh xem cô là tri kỉ.
Lấy nhau về, anh vẫn không bỏ được thói trăng hoa - còn cô, vẫn là người phụ nữ đứng sau và chờ đợi anh.
Lấy nhau về, nhiều lúc anh bỏ mặc cô ở nhà một mình tận ba bốn ngày, có khi là một tuần - thế mà cô chẳng trách móc anh một câu nào cả.
Lấy nhau về, anh hỏi cô:"Sao em không cấm cửa anh?!" - cô trả lời:"Vì em biết mình không thể ràng buộc anh". Lấy nhau về, anh càng đa tình hơn - cô càng chung thuỷ hơn.. .
Năm cô 30 - là lúc anh 31. Biến cố xảy ra. Anh chạy theo một người đàn bà khác. Ôm ấp con ả ấy về nhà. Cô đi chợ về, thấy đôi giày đỏ - tự động đóng cửa ra cafe ngồi. Trưa - cô gặp con ả ấy trước cửa. Chiều - cô để lại cho anh một tờ giấy.
"Người ta có thể làm người tình hờ của nhau cả đời, nhưng để làm vợ hờ - là rất khó. Cái giá của một người vợ rất lớn, không phải con đĩ nào cũng có quyền chỉ thẳng vào mặt em mà nói - "Giữ được chồng còn không thể thì mày làm được gì?!".
Anh không sợ mất em, cho nên anh mất em rồi đây."
Tối - anh đọc tờ giấy, vò nát, nước mắt rưng rưng.. .
Anh yêu cô từ lúc nào không hay...
Trên thế gian này, đáng sợ nhất là đàn ông vô tâm và đàn bà vô tình. Bi kịch chính là khi hai con người ấy lại lần lượt xuất hiện dưới một mái nhà. Đàn ông vô tâm thì đàn bà rồi sẽ đến lúc vô tình như một quy luật hiển nhiên. Kẻ vô tâm trước, người vô tình sau, không thể vì nhau hạnh phúc, lại vì nhau mà thương đau. Đàn bà vô tình vì đàn ông vô tâm. Đàn ông vô tâm lại vì đàn bà tận tậm. Cứ thế mà dây dưa với nhau một đời không dứt, khổ đau lại triền miên.
Thiết nghĩ, nếu đàn ông biết đâu là đủ, thế nào là hạnh phúc thì họ đã không đẩy vợ mình đến ranh giới cạn tình. Cũng như nếu đàn bà ai cũng hiểu thứ gì trên thế gian này có quá nhiều cũng không tốt. Đàn ông càng được nhận nhiều, càng trở thành kẻ vô tâm không thiết cho đi. Tận tâm của đàn bà không nên trở thành thứ nuông chiều đàn ông...
Theo Phunutoday
Đàn bà dễ tha thứ khi bị phụ bạc nhưng sẽ không bao giờ quên! Đàn bà có thể tha thứ và yêu bạn thêm một lần nữa. Nhưng đặt lòng tin hoàn toàn vào bạn sau khi bị phản bội là điều không bao giờ! Đối với chuyện bị phụ bạc, đàn bà vẫn là người dễ dàng tha thứ hơn... Khi bạn ở bên ngoài nhìn vào, thì bất cứ chuyện tình nào cũng đẹp, cũng...