Đàn bà ngoài việc tự yêu lấy bản thân mình còn học cách tàn nhân cho đàn ông chừa…
Đàn bà muốn làm cho người khác hạnh phúc, phải tự mình hạnh phúc trước. Sống trước hết là vì mình, bởi đàn ông sẽ yêu cái cách tự yêu bản thân mình của phụ nữ…
Phụ nữ, dù ở bất kỳ nơi nào trên thế giới này, ở bất cứ thời đại nào, trong lịch sử cũng như hiện tại đều đáng được nâng niu và trân trọng. Phụ nữ luôn đẹp và lúc nào cũng thế.
Không có người phụ nữ xấu, chỉ có người phụ nữ không nghĩ là mình đẹp.
Đàn bà ạ, hãy luôn yêu thương và chiều chuộng bản thân nhé, vì cuộc đời chỉ một lần được sống. Đừng mãi yêu thương những người xung quanh mà quên mất bản thân mình cũng cần được chăm sóc. Hãy luôn nhớ rằng, chính bản thân bạn không yêu lấy chính mình thì sẽ chẳng một ai yêu thương bạn cả.
Mỗi ngày, hãy dành cho mình 1 ít thời gian để ngắm mình trong gương, toàn bộ. Hãy ngắm nhìn những điểm xinh đẹp nhất trên khuôn mặt mình, những đường cong trên cơ thể, tạo dáng thật sexy và cười với bản thân. Nhìn để biết mình đẹp ở đâu, chưa đẹp ở chỗ nào để từ từ hoàn thiện. Hãy luôn nhớ rằng, bản thân mình là duy nhất, không ai giống ai cả. Đừng tự so sánh sao cô kia ngực to hơn mình, cô nọ da trắng đẹp hơn mình hay cô khác chân thon, mông cong hơn mình…. Mà hãy tự nhủ rằng, biết đâu cũng có những người khác đang ganh tị vì mắt mình đẹp hơn họ, hay eo mình nhỏ hơn họ, miệng mình xinh hơn họ,….
Bởi vì, suy cho cùng, cuộc sống không thực sự công bằng nếu chỉ biết hi sinh.
Ngày lấy chồng, mẹ bảo: “Đàn ông ích kỉ thì nhiều mà ấm áp thì ít. Nên phụ nữ, hãy tự hào phóng với bản thân mình và tự biết cách làm cho mình cảm thấy ấm áp. Đừng đặt quá nhiều kì vọng vào một người đàn ông, kể cả là người đàn ông mà con yêu hết mình. Bởi càng kì vọng thì càng dễ thất vọng”.
Video đang HOT
Đàn bà chưa từng trải vẫn dễ dãi tin vào đàn ông một cách tuyệt đối như thế. Có lẽ nào, vì đàn bà khi yêu thường tin, thường yêu người đàn ông của mình một cách mù quáng nên đàn bà mới kết hôn nhiều? Và đau khổ vì đàn ông nhiều đến vậy?
Vì trước khi kết hôn, người đàn bà nào cũng kì vọng vào một cuộc sống gia đìnhhạnh phúc, thuận buồm xuôi gió. Nhưng bởi vì đời không như là mơ. Cho nên khi đã trở thành những người đàn bà có gia đình, từng trải trong cuộc sống, từng nếm đủ vào cuộc đời mình những gia vị đắng cay… thì hầu như đều cười mình trước kia quả là ngây thơ và ngu ngốc.
Thời gian và sự từng trải đã làm người đàn bà ngộ ra tình yêu và hôn nhân là hai bài toán mà kết quả của nó hoàn toàn khác nhau. Có thể hôn nhân là kết quả của tình yêu thăng hoa. Nhưng ít có khi nào ngược lại lắm. Nghĩa là hôn nhân sẽ khiến cho tình yêu của con người ta thăng hoa.
Đàn ông lạ lắm, họ cũng ích kỷ nhiều lắm. Nếu như người ta nghĩ mình đang cơ cực thì chẳng mấy khi đủ thảnh thơi để thương người khác. Khi người ta ích kỉ thì chẳng bao giờ còn đủ bao dung với ai nữa. Mà đàn ông hình như phần lớn với họ cả hai thứ này đều có thừa.
Nếu đàn ông như vậy thì đàn bà hãy học cách khớp với họ như khi người ta chơi trò chơi mảnh ghép. Nếu như anh có mảnh ghép ích kỉ thì tôi tất phải có mảnh ghép hào phóng và tự yêu thương. Nếu như anh cầm mảnh ghép thiếu ấm áp, quan tâm thì tôi sẽ học cách tự biết chăm sóc mình, tự biết kéo chăn khi lạnh, uống thuốc khi ốm và làm mình vui lại mỗi khi buồn…
Họ tự cho mình cái quyền được ích kỉ, thì chẳng có lí do gì đàn bà lại không cho mình cái quyền được tự yêu thương. Họ không có đủ sự quan tâm tới người đàn bà bên cạnh, thì chẳng có lí do gì người đàn bà ấy lại chỉ biết ngồi một chỗ để chờ đợi sự quan tâm ít ỏi đó mà không biết cách tự biến mình trở thành một người đáng được quan tâm ngay tự trong chính con người mình.
Và biến nó thành một thứ nhu cầu cần thiết, giống như là vitamin, bản thân mình có thể tự bổ sung cho mình, để khiến mình trở nên xinh đẹp, khỏe khoắn và tự tin hơn trong cuộc sống. Đừng biến mình trở thành bông hoa héo úa, chỉ vì thiếu đi sự chăm chút yêu thương. Hay tự mình tỏa hương và tự mình thưởng thức. Có lẽ đàn bà chỉ thanh thản khi tự bản thân mình biết yêu thương và trân trọng mình mà thôi.
Có lẽ nào, đàn bà nên sống nhiều hơn và biết ích kỉ nhiều hơn để một ngày nào đó, đàn ông cũng phải lập ra những diễn đàn, những trang web than phiền vì đàn bà bỗng dưng lạnh lùng và vô tâm với đàn ông như đàn bà đang từng ngày than thở và chia sẻ cùng nhau. Hẳn khi ấy đàn ông sẽ hiểu ra nhiều điều.
Bởi đôi khi với đàn ông yêu thương càng nhiều thì họ nhiều khi ghi nhận càng ít. Cho ăn càng no càng đầy đủ thì lại chưa từng biết cảm giác thiếu thốn ra sao? Có lẽ đàn bà không chỉ học cách tự yêu lấy bản thân mà còn phải học cách tàn nhẫn một chút cho đàn ông chừa!
Theo Phunutoday
Người vắt ngang đời tôi
Liệu còn bao nhiêu tháng ba nữa để tôi thôi da diết về em, để tôi có đủ dũng khí để bước vào cuộc đời một ai đó, để tháng ba không còn là khoảng thời gian ám ảnh và nặng trĩu đối với tôi.
Mùa này thời tiết đoảng quá, sáng nắng, đêm mưa, lắc cắc ngày này qua ngày khác. Đã qua bao nhiêu cái tháng ba rồi từ ngày hôm đó, tôi vẫn nghĩ tôi đã vơi đi những khí ức về em, tôi hoang tưởng rằng mình không còn yêu tha thiết một người con gái đã từng lướt qua đời tôi như một cơn mưa mùa hạ. Em ghét nắng, yêu mưa, em thích matcha sữa béo, thích bỏ hai viên đường vào tách café, sợ xe máy và thích những chiếc xe đạp có giỏ to để em có thể bỏ vào đó một khóm thạch thảo, rồi thong dong khắp nẻo đường xanh ngát ở ngoại thành .
Tôi yêu em bởi những sở thích điên rồ đó, em đáp lại lời tỏ tình ngây ngô của tôi bằng một chiếc hôn nhẹ lên đôi gò má, và từ đó tôi nghĩ tôi đã có được em. Nhưng em lại giống như một chú chim, không bao giờ chịu giam cầm và không là của riêng ai. Em khao khát những chân trời mới, những điều mà một tên kỹ sư vô danh không thể mang lại và cũng chưa bao giờ nghĩ đến.
Ảnh minh họa
Tôi tuột mất em trong một chiều tháng ba mưa gió, khi đang loay hoay không biết phải tặng gì cho em trong ngày sinh nhật sắp tới. Vẫn với tách café đen bỏ hai viên đường, em ngồi đối diện tôi, cơn mưa tháng ba vẫn đến bất ngờ như thế. Quán vẫn bật lên bản acoustic nhè nhẹ nhưng tim tôi nhói quá, nó giống như có ai đó đang bóp chặt lồng ngực - một cảm giác đau đến tột cùng.
Hôm đấy, tôi đã rời khỏi quán lúc chiều muộn để lại chiếc ô màu vàng chanh mà em thích rồi dong xe đi trong vô định, nhưng cuối cùng tôi vẫn trở về khi quán chuẩn bị đóng cửa để tìm lại chiếc ô. Tôi không thể bỏ rơi những khí ức về em một cách tàn nhẫn như thế.
Cuộc chiến này em đã thắng, còn tôi là một kẻ bại trận thảm hại, cứ mãi kéo lê nỗi đau qua biết bao nhêu tháng ba như thế. Tôi ngu ngốc vì không thể nhìn xa trông rộng, tôi điên cuồng hưởng thụ tình yêu mình dành được mà quên đi mất những ước mơ của em, tôi ngu si, tôi nhỏ mọn, tôi đã mất em thật rồi.
Em từng nói với tôi, điều em sợ nhất là hoang phí tuổi trẻ, mà tuổi thanh xuân của một người con gái trôi đi rất nhanh, một lần và lướt qua mãi mãi. Tôi đã từng không bận tâm về điều đó, vì nghĩ thanh xuân của em chính là tôi. Tôi tự cho mình cái quyền làm chủ cuộc đời em, nhưng tất cả chỉ là một kịch bản tôi tự vẽ lên rồi tự diễn.
Em vẫn là một cô gái độc thân, đam mê khám phá, yêu những điều đơn giản và những suy nghĩ điên rồ. Em độc lập, em tự do, em được thỏa ước nguyện sống hết mình vì tuổi trẻ. Tôi vui vì điều đó, nhưng đáng tiếc là không thể đi cùng em, không thể che chở cho em. Điều tôi làm được có lẽ là bỏ hai viên đường vào tách, bật chiếc ô màu vàng chanh rồi ôm em vào lồng ngực mỗi khi tháng ba gieo mưa đỏng đảnh, hay tặng em một khóm thạch thảo tím nằm gọn gẽ trong chiếc xe đạp giỏ to.
Liệu còn bao nhiêu tháng ba nữa để tôi thôi da diết về em, để tôi có đủ dũng khí để bước vào cuộc đời một ai đó, để tháng ba không còn là khoảng thời gian ám ảnh và nặng trĩu đối với tôi. Cảm ơn em, cảm ơn vì đã đem đến đời tôi một cơn mưa mùa hạ tươi mát đến thế. Tôi yêu em, người vắt ngang đời tôi.
Theo Netnews
Không phải lúc giàu sang, đây mới là giai đoạn bộc lộ rõ nhất bản chất của đàn ông Có câu "biết lòng đàn bà khi nghèo khó, rõ dạ đàn ông lúc giàu sang". Nhưng theo tôi nghĩ, giai đoạn đàn ông lộ rõ bản chất của mình nhất chính là khi vợ sinh con. Có một sự thật khá phũ phàng, đó chính là đàn bà thường muốn ly hôn sau khi sinh con. Bởi họ phải chịu nhiều gánh...