Đàn bà ngoại tình: Một lần lầm lỡ đã chẳng thể quay đầu
Chẳng còn ai nhớ những trận đánh đập, bạo hành của chồng chị. Họ chẳng còn nhớ đến chuyện chồng chị nát rượu, say xỉn tối ngày, hàng tháng chẳng đưa nổi vợ vài đồng nuôi con.
Những vết thương trên da thịt chị cũng chẳng là gì so với tội lỗi của một người đàn bà ngoại tình.
Ngoại tình với đàn bà là cõi chết. Bởi người đàn ông sau những phút giây lầm lạc, ngoài chồng ngoài vợ còn có thể làm lại, còn đường mà trở về với gia đình. Nhưng với đàn bà, ngoại tình là “đường một chiều”. Chỉ cần bước chân vào đó, dù chỉ một lần thôi thì cũng đủ đạp đổ tất cả. Một lần lầm lỡ, cả đời chẳng còn cơ hội để sửa chữa.
Đàn bà ngoại tình,đã tự mình đạp đổ tất cả – Ảnh minh họa: Internet
Đàn bà ngoại tình thì đáng trách lắm. Nhưng trường hợp của chị đáng thương hơn là đáng trách. Bởi suy cho cùng, đàn bà đâu ai ngu ngốc bội phản người chồng tử tế, biết thương yêu vợ con. Chỉ khi người chồng chẳng mang lại cho mình hạnh phúc, chỉ đem đến những cay đắng xót xa thì đàn bà mới nghĩ chuyện dựa vào một bờ vai khác. Đàn bà gào chồng, khóc chồng không được thì chọn cách buông xuôi. Đàn bà ngoại tình ở vào tâm thế bất cần. Bất cần tương lai, bất chấp mọi thứ, miễn là hiện tại mình tự ảo tưởng rằng như thế là bình yên.
Chồng chị vô cùng tệ bạc. Anh nhậu nhẹt, gia trưởng lại có tính vũ phu. Đi làm, không biết đã bao nhiêu lần tôi thấy chị che đi những vết thương trên má, trên cánh tay. Chị luôn che đậy rằng mình bị ngã xe, bị té nhưng tôi biết chắc rằng bị chồng đánh. Chị đi làm, chẳng mấy khi dự tiệc tùng, ăn uống với đồng nghiệp vì sợ chồng. Chị héo úa, xác xơ nhưng gắng gượng để sống với nhau chỉ vì con.
Video đang HOT
Đàn bà chọn ngoại tình, bất cần tương lai, bất chấp mọi thứ – Ảnh minh họa: Internet
Công ty tôi có anh đồng nghiệp hay quan tâm chị. Khi thì ly nước mát, khi thì vài băng dính cá nhân cho vết thương trên tay chị. Mỗi dịp lễ, ngày sinh nhật anh đều để vài cành hồng lên bàn làm việc của chị. Một người đàn bà chịu quá nhiều tổn thương trong hôn nhân như chị rất dễ động lòng trước những quan tâm nhỏ nhặt ấy. Rồi họ cặp với nhau. Tôi thấy chị như trẻ lại, niềm vui hiện rõ trên gương mặt lâu nay nhàu nhĩ.
Chồng chị biết. Với bản tính cộc cằn, thô lỗ, anh ta tìm đến tận công ty để đánh anh đồng nghiệp, tát chị trước bao nhiêu người. Quá xấu hổ, chị đã xin nghỉ việc. Không dừng lại ở đó, về nhà chị bị chồng đánh sống chết. Cha mẹ anh ta đã gọi cha mẹ chị đến và bảo rằng gửi trả lại đứa con gái lăng loàn, trắc nết.
Hàng xóm dè bỉu, họ hàng bàn tán, chê cười. Chẳng còn ai nhớ những trận đánh , bạo hành của chồng chị. Họ chẳng còn nhớ đến chuyện chồng chị nát rượu, say xỉn tối ngày, hàng tháng chẳng đưa nổi vợ vài đồng nuôi con. Những vết thương trên da thịt chị cũng chẳng là gì so với tội lỗi của một người đàn bà ngoại tình. Họ chỉ thấy chị phản bội, lăng loàn mà không hề biết nguồn cơn cho việc chị ngoại tình.
Người đời có ai cảm thông cho một người đàn bà ngoại tình? – Ảnh minh họa: Internet
Anh chồng viết đơn ly hôn. Chị ôm con đi nơi khác sống bởi mỗi ngày nghe miệng lưỡi người đời, thấy cha mẹ khổ sở vì con chị không chịu nổi. Người đời có bao giờ thông cảm cho đàn bà ngoại tình? Vì một lần lầm lỡ, chị đã để mất tất cả.
Nam Khuê
Theo phunuvagiadinh.vn
Đàn bà đau đớn, ghen tuông, mệt mỏi, tất cả cũng chỉ bởi 2 chữ này
Đàn bà hãy đọc để biết điều gì đang khiến mình đau khổ.
Tôi không đếm được số lần chị tôi bị chồng đánh, cũng như số lần chị bồng con đến khách sạn tìm chồng và nhân tình. Hình ảnh chị với gương mặt vẫn còn vết bầm, đôi mắt đỏ lên, môi bậm lại đến bật máu luôn khiến tôi ám ảnh suốt mấy năm nay.
Vì trong tôi, chị từng là người phụ nữ xinh đẹp, tự tin với không ít đàn ông theo đuổi. Chị chọn anh rể là người bạn thân từ nhỏ, vì anh từng kiên trì đợi chị rất lâu, vì chị tin anh sẽ không thay đổi. Vậy mà, khi chị vừa sinh con thứ hai thì biết chồng ngoại tình.
Cơn ghen của chị dữ dội như bao người phụ nữ bị phản bội khác. Chị không còn hiền lành biết điều nữa, những cô nhân tình của anh rể không mất việc thì cũng bị điều tiếng nhơ nhuốc. Và chính chị cũng chịu đớn đau, từ những cái tát đau điếng của chồng, từ nỗi đau dai dẳng bị phản bội nhưng không thể buông tay.
Đau lòng nhất chính là khi anh rể tôi đến cầu mong mẹ tôi khuyên nhủ để chị tôi đồng ý ly hôn. Trong khi 7 năm trước, chính anh là người đến xin phép mẹ tôi để được cưới chị. Anh ta sắm vai một người đàn ông chân chính biết lỗi và nhận hết mọi tội lỗi về mình, và trách không thể hòa hợp với người vợ như chị tôi. Mẹ tôi cho anh ta một bạt tai đau điếng. Bà chỉ hỏi anh ta, kẻ đã ngoại tình thì quyền vứt bỏ người khác sao? Anh ta lại bảo, chính chị là người biến anh ta thành kẻ tồi tệ...
Đêm ấy, tôi tìm đến nhà chị. Chị vẫn không gỡ xuống vẻ bề ngoài đầy hận thù và đôi mắt như chưa từng dừng khóc. Tôi hỏi chị, sao phải đến mức này? Sao phải để mình mất mát đến không còn mặt mũi kiêu hãnh, có đáng vì một người đàn ông như thế không?
Chị tôi im lặng hồi lâu, rồi chỉ nói với tôi một câu: "Đó không phải là gia đình của em, em không sợ mất!".
Khi ấy, tôi không đáp lại được câu nói của chị. Vì hai chữ gia đình với bất cứ ai có bao giờ mà không lớn lao. Huống hồ, chị là người vợ, người mẹ, giữ nhà giữ gia đình là niềm tin, là sức sống của cả đời chị. Ngay cả khi ở đó có một người đàn ông đã làm đau chị suốt bao tháng ngày, là nơi chị mất nước mắt và máu để giữ gìn thì chẳng ai có thể buộc chị buông tay. Không ai cả, không một ai, ngoại trừ chính bản thân chị.
Đàn bà ở đời, đau đớn, ghen tuông, mệt mỏi cũng chỉ vì hai chữ "sợ mất". Sợ không giữ được nên không được buông dù tay đã mỏi nhừ rướm máu. Sợ đánh mất nên luôn phải giữ bên mình, dù là một trái tim đã cạn nghĩa cạn tình. Sợ không còn nên cứ mù quáng cố chấp vô biên. Để rồi quên rằng hạnh phúc thật sự đâu cần ta phải sợ mà giữ, người đã không đáng cũng đâu cần ta phải giành. Nên là sợ mình đau, sợ con đau, sợ tương lai mình mất mát, chứ sợ làm gì khi mất một kẻ đã bội tình bội nghĩa, phải không?
Không một ai thấy dễ dàng khi buông tay người mà mình yêu thương. Với phụ nữ, điều này lại khó hơn gấp nhiều lần. Bởi trong tình yêu và hôn nhân, họ luôn là người nhận phần thua thiệt về mình để tình cảm và hôn nhân trọn vẹn. Có những cuộc hôn nhân, đàn bà biết rõ mình không hề hạnh phúc, không hề có được cảm giác được trân trọng nhưng rồi họ vẫn cố chấp ở lại.
Đàn bà đau lòng nhất trong cuộc đời chính là có một người chồng tệ bạc. Phụ nữ kiên cường ngoài xã hội, họ giỏi giang nhiều thứ nhưng lại không vượt qua được cảm giác khổ tâm trong hôn nhân. Vui làm sao được khi biết có chồng mà chẳng hề được nương dựa? Kiên cường làm sao được khi gia đình không hạnh phúc, những bữa cơm thiếu vắng sự sum vầy? Đàn bà có thể lừa dối mọi người rằng mình hạnh phúc, mình có một cuộc sống bình yên nhưng không bao giờ lừa dối được chính mình. Những đêm khuya khoắt, nằm cạnh chồng nỗi cô đơn lại giày vò mình.
Đàn bà nhiều khi tự nghĩ rằng miễn là gia đình còn trọn vẹn cho con thì bản thân mình có thiệt thòi một chút cũng chẳng sao. Chồng vô tâm, bạc nhược cũng chịu đựng. Chồng nghiện ngập, cờ bạc, mắc "tứ đổ tường" cũng cắn răng chịu. Chồng vũ phu, chồng ngoại tình phản bội cũng chịu đựng nốt. Đàn bà có bao giờ tự hỏi mình, cam chịu mãi như thế rồi cuối cùng mình sẽ có được gì?
Rồi sẽ có một ngày đàn bà sẽ nhận ra thanh xuân và tuổi trẻ qua đi mà mình chẳng nắm được gì trong tay. Con cái rồi sẽ lớn lên và có hạnh phúc của riêng mình. Người chồng bạc bẽo, cả cuộc đời chẳng nhận được một chút hơi ấm của tình yêu. Điều đàn bà còn lại chỉ là những nếp nhăn trên gò má, những nỗi đau chất chồng qua ngày tháng, một trái tim vụn vỡ.
Theo phunutoday.vn
Bị khinh thường ăn bám, nàng dâu sôi máu đáp trả khiến mẹ chồng "nín bặt" Hoa đã cố nhẫn nhịn vì nghĩ đến chồng, nhưng cô càng cố gắng thực mẹ chồng lại càng bêu rếu coi cô như kẻ vô tích sự ăn bám con trai bà. Tới nước này Hoa không thể chịu đựng thêm được nữa. Cô nói ra một bí mật khiến mẹ chồng im bặt vì xấu hổ. Từ ngày về làm dâu...