Đàn bà nghiện sec: Nỗi khổ trời có thấu?
Xinh đẹp, có học thức, giỏi giang, thông minh, điềm đạm… là tất cả những gì mọi người vẫn nói về em. Thế nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài đẹp đẽ để em che đậy con người thực sự của mình.
Em là nữ, 27 tuổi. Có phải do tuổi đời còn trẻ nên thế, hay do em nhu cầu cao? Em bắt đầu quan hệ lúc 17 tuổi, đến giờ đã cố gắng kiềm chế. Nhiều khi mới quan hệ hôm qua xong sáng hôm sau em vẫn còn nhớ đến những cảnh nóng bỏng, có cảm giác thèm muốn và lại tự xử một mình.
Xinh đẹp, có học thức, giỏi giang, thông minh, điềm đạm… là tất cả những gì mọi người vẫn nói về em. Thế nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài đẹp đẽ để em che đậy con người thực sự của mình. Cha mẹ và người thân nghĩ rằng, do em kén quá nên chưa muốn có người yêu và lấy chồng, lý do thực sự chỉ em mới hiểu: Em mắc chứng nghiện tình dục và không thể thỏa mãn với một người đàn ông.
Tình dục với em cũng giống ăn uống vậy, nếu không thỏa mãn nhu cầu bản thân có cảm giác cồn cào, ngột ngạt, toàn thân run rẩy, tâm trạng bứt rứt như con nghiện đói thuốc. Em chỉ lấy lại thăng bằng khi được đàn ông âu yếm, vuốt ve, đưa vào trò chơi tình ái. Nói ra sẽ có người bảo em dễ dãi, hư hỏng nhưng em nghĩ đơn giản chuyện mình làm không ảnh hưởng đến ai, nó lại làm thỏa mãn bản thân thì em vẫn có thể tiếp tục.
Bề ngoài, em là người phụ nữ cứng rắn, quyết đoán, ấy thế nhưng trước sự thôi thúc của ham muốn tột bậc kia, em luôn là kẻ thua cuộc. Ảnh minh hoạ
Em nhớ lại lí do chia tay người đàn ông đàu tiên của mình bởi anh ta sợ hãi trước nhu cầu tình dục quá cao của em. Lúc đó, em đã trải qua rất nhiều cảm xúc khác nhau, từ đau đớn, dằn vặt, xấu hổ đến khao khát cồn cào, như thiêu đốt. Nhớ người yêu, đau khổ vì bị chia tay thì ít, mà thèm khát hơi ấm người đàn ông thì nhiều.
Sau người yêu đầu, em còn đến với rất nhiều người đàn ông khác. Có những người kém tuổi em, có những người đàn ông hơn tôi chục tuổi đời. Một vài trong số đó là yêu thực sự, còn phần lớn là chỉ để thỏa mãn nhu cầu thể xác. Một số họ đến với em tự nguyện, không ràng buộc, một số khác em phải trả tiền.
Nhiều lúc, không có ai để cùng tôi làm chuyện đó, tôi lại tự thủ dâm cho mình. Tôi không hiểu sao mỗi lần ngồi trước máy tính là lại muốn xem những hình ảnh tươi mát, phim sex. Giờ đây tôi thủ dâm ngày càng nhiều hơn, có ngày tôi tự thủ dâm tới 3 lần.
Bề ngoài, em là người phụ nữ cứng rắn, quyết đoán, ấy thế nhưng trước sự thôi thúc của ham muốn tột bậc kia, em luôn là kẻ thua cuộc. Em xấu hổ với bố mẹ và bạn bè, xấu hổ với bản thân, với những ý nghĩ đen tối đang diễn ra trong đầu. Em thầm trách số phận, có phải tạo hóa trớ trêu đã tạo ra một tôi hỏng hóc về sinh lý.
Video đang HOT
Em thầm trách số phận, có phải tạo hóa trớ trêu đã tạo ra một tôi hỏng hóc về sinh lý. Ảnh minh hoạ
Nhiều đêm trở về nhà sau cuộc mây mưa, bước vào căn nhà rộng thênh thang, cảm giác đau đớn, hoang mang, ê chề, tủi nhục, bẽ bàng như cào xé tâm can tôi. Nỗi sợ hãi mọi chuyện bại lộ khiến em muốn ngạt thở. Tôi tự xỉ vả mình là người đàn bà dâm đãng, thậm chí, nhiều lúc tôi muốn kết thúc bằng cái chết để thoát khỏi sự dày vò. Thế nhưng, khi tỉnh dậy em lại tiếp tục bị cuốn theo thứ bùa mê không lối thoát kia.
Em không thể tâm sự với bạn bè về điều này, em sợ rằng họ sẽ thay đổi cách nhìn về con người tôi, thậm chí xa lánh em. Bởi chính em lắm lúc cũng thấy coi thường mình đầy nhục dục tầm thường.
Em cũng không dám đến các trung tâm tư vấn vì trong tôi không cho phép em tiết lộ một điều gì làm tổn hại đến thanh danh và giá trị của mình. Và hơn nữa, em là một cô gái, em không đủ can đảm để nói ra bằng lời những ham muốn lúc nào cũng lên đến đỉnh điểm.
Em thấy thất vọng với chính bản thân và dằn vặt đau khổ vì những mâu thuẫn và tính bản năng trong chính mình. Em chỉ dám bóc trần bản chất con người mình trên thế giới mạng, chia sẻ nỗi khổ với những người giấu tên.
Em muốn nhận được lời khuyên làm sao để giảm bớt nhu cầu này, còn việc đánh giá em thế nào là tùy theo giới hạn quan điểm, suy nghĩ của mỗi người. Ai nói em hư, dễ dãi cũng được, em không thể ép buộc mọi người theo quan điểm của mình.
Theo VNE
Chỉ có phụ nữ mất nết mới đi nói xấu gia đình chồng
Quan điểm của hầu hết đàn ông chúng tôi là, vợ có thể bỏ để lấy vợ mới, nhưng bố mẹ, gia đình thì chỉ có một. Vì vậy nếu các cô, các chị thực sự là những người khôn ngoan thì hãy học cách sống biết điều và... thôi ngay cái trò đem gia đình chồng đi làm chủ đề "bà tám" bôi xấu nọ kia!
Các chị em thân mến!
Thời gian vừa qua, đọc trên các trang báo và các diễn đàn dành cho chị em, tôi thấy có quá nhiều lời tâm sự của các chị kêu ca, nói xấu hết chồng lại đến gia đình nhà chồng.
Là một trang nam nhi, ban đầu tôi tặc lưỡi "chấp nhất gì với đàn bà". Nhưng quả thực, hầu như ngày nào cũng bị "đập vào mắt" một vài bài "kể khổ", "kể nỗi ấm ức" của các chị mà tôi thấy mình không thể cứ... nhắm mắt làm ngơ được.
Tôi không phủ nhận một thực tế rằng, người phụ nữ khi có gia đình sẽ phải chịu rất nhiều áp lực. Với những chị mà vợ chồng được nhà chồng cho ra ở riêng hoặc đi làm xa, ít tiếp xúc với gia đình chồng thì còn đỡ; chứ những chị mà phải ở chung với bố mẹ chồng thì sẽ có cơ man những khó khăn phải vượt qua.
Ban đầu là việc thích nghi với nếp sống của gia đình chồng. Hồi còn con gái, ngày nghỉ các chị có thể vô tư ngủ nướng, tỉnh dậy thì được mẹ đẻ phục vụ đến tận... "chân răng", ngoài việc ngủ- ăn và tụ tập bạn bè thì chẳng phải lo lắng điều gì. Nhưng có gia đình rồi, ngày nghỉ các chị sẽ phải tranh thủ để dọn dẹp nhà cửa, sáng vẫn phải dậy sớm nấu đồ ăn sáng cho bố mẹ chồng, giải quyết những công việc gia đình tồn đọng trong cả tuần các chị bận việc cơ quan,...
Rồi kế đến còn việc tập làm người gánh vác mọi việc gia đình thay mẹ chồng, hòa nhập với họ hàng, anh chị em bên chồng,... Rất nhiều, rất nhiều thứ các chị phải thay đổi so với thời còn "lẻ bóng".
Các cụ có câu "bát đũa còn có lúc xô", sống lâu thì những xích mích, những chuyện không vừa ý giữa con dâu với mẹ chồng là chuyện tất yếu. Và chuyện các chị đi nói xấu mẹ chồng, gia đình chồng bắt đầu nảy sinh.
Ban đầu là "buôn dưa lê" với đồng nghiệp ở cơ quan, rồi thấy chưa đủ, chưa thỏa mãn, các chị bắt đầu lên các diễn đàn "bôi xấu" mẹ chồng.
Ừ thì việc các chị tâm sự với một vài cô bạn thân để "giải tỏa bức xúc" thì có thể tạm chấp nhận được. Nhưng việc lôi cả chồng và gia đình nhà chồng lên các diễn đàn, các trang báo để nói xấu thì quả thực cánh đàn ông chúng tôi không thể cho qua được.
Chỉ có phụ nữ mất nết mới đi nói xấu gia đình nhà chồng (Ảnh minh họa)
Cứ làm một phép so sánh đơn giản thế này thôi nhé: Khi các chị còn độc thân, chắc phải có đôi lần bị mẹ đẻ mắng, thậm chí là chửi. Nhưng chẳng bao giờ thấy chị nào "lôi" mẹ đẻ ra mà mổ xẻ, mà nói xấu nọ kia. Nhưng mẹ chồng thì chỉ cần có thái độ không vừa ý hay nói câu gì nặng lời là y như rằng các chị "ghi thù" và không tiếc cơ hội "tố" cho cả thiên hạ biết.Vậy mà chị nào cũng mở miệng ra là leo lẻo "tôi coi mẹ chồng như mẹ đẻ".
Riêng quan điểm của tôi, chỉ có những người phụ nữ suy nghĩ nông cạn, óc ngắn, mất nết mới đi "bôi" xấu chồng, mẹ chồng và gia đình nhà chồng.
Sao các chị không giành cái thời gian đi nói xấu người khác vô bổ ấy để cải thiện mối quan hệ với chồng, mẹ chồng, gia đình chồng? Tôi nghĩ, không ai nỡ lòng đối xử tệ với một cô con dâu biết điều, cũng không có bà mẹ chồng nào vô cớ đi trách cứ, mắng nhiếc con dâu nếu cô ta không có lỗi.
Mấy ngày trước tôi có đọc được bài viết trên một diễn đàn "kể tội" mẹ chồng của một cô nàng mới lấy chồng được 2 tháng, cô ta viết "Nếu biết thế này sẽ không bao giờ tôi chấp nhận lấy chồng tôi bây giờ, bởi anh ta có một bà mẹ rất ư là lập dị. Buổi sáng, mới 6 giờ, trong khi cả thành phố vẫn còn đang "say giấc" thì bà ấy đã loẹt quẹt đôi dép, dọn dẹp hết tầng nọ đến tầng kia, mà có phải nhà tôi thiếu tiền gì cho cam, cách 2 ngày tôi lại thuê người đến dọn nhà một lần. Rồi tiếng lịch kịch nồi xoong khiến tôi không tài nào ngủ được. Từ khi có mẹ chồng, sở thích ăn hàng của tôi bị chồng "loại khỏi danh sách", chồng bắt tôi ăn sáng ở nhà để mẹ vui lòng; Mẹ chồng tôi xuất thân từ nông thôn, quen kiểu "chén to kho mặn", làm bát bún mà chất "cao như núi", bà ta làm như tôi với con bà ấy bước ra từ nạn đói không bằng. Lấy chồng được 2 tháng mà 2 lần phải mua máy giặt mới vì mẹ chồng luôn quên cách sử dụng dẫn đến làm hỏng.
Mua đồ đẹp về cho bà mặc thì bà nói không quen, suốt ngày diện mấy bộ đồ nhàu nhĩ, quê một cục. Bạn bè tôi đến còn tưởng bà ấy là osin. Những lúc nhà có khách, thực sự tôi chỉ muốn "giấu" bà ấy vào một nơi nào đó để không ai nhìn thấy...".
Cô này còn khoe cô ta là một phụ nữ 2-3 bằng đại học, công việc thành đạt, việc làm dâu một bà mẹ như vậy khiến cô ta thấy ấm ức...
Không hiểu các cô gái trẻ ngày nay suy nghĩ như thế nào về tiêu chí của một người phụ nữ thành đạt. Nhưng với đàn ông chúng tôi, tôi có thể khẳng định rằng, các cô có học thức cao đến mấy, sự nghiệp có thành công đến đâu mà về nhà không biết đối nhân xử thế với gia đình nhà chồng thì cũng chỉ là hạng đàn bà bỏ đi.
Quan điểm của hầu hết đàn ông chúng tôi là, vợ có thể bỏ để lấy vợ mới, nhưng bố mẹ, gia đình thì chỉ có một. Vì vậy nếu các cô, các chị thực sự là những người khôn ngoan thì hãy học cách sống biết điều và... thôi ngay cái trò đem gia đình chồng đi làm chủ đề "bà tám" bôi xấu nọ kia!
Theo VNE
Ông chủ không thích kết hôn với thư ký Đàn ông thích kết hôn với những người phụ nữ có cùng học thức, môn đăng hộ đối. Lý do tại sao các ông chủ đã dừng việc kết hôn với thư ký của mình: Bởi chỉ số tham vọng trong việc lựa chọn người bạn đời sao cho thật môn đăng hậu đối bao gồm cả vật chất và học thức đang...