Đàn bà muốn hạnh phúc hãy dám buông tay khi cần
Trong lòng tôi trống rỗng lạ thường, không cảm xúc. Tôi đủ can đảm để đối diện với thứ tình yêu mà anh ta đã dành cho tôi, thứ tình yêu thương hại đó tôi không cần.
Người ta vẫn thường nói đàn bà chỉ nhớ đến những người gây ra vết thương và nỗi đau khổ cho họ, còn những người cố gắng mang đến niềm vui thì họ chẳng bao giờ quan tâm đến.
Đúng, tôi là một người đàn bà yếu lòng và nặng tình mà người ta vẫn bảo là vì yêu nhiều quá nên lụy tình. Tôi vẫn nhớ người tình cũ, người tôi đã yêu sâu nặng bao nhiêu năm qua vui có, buồn có, bao nhiêu đau khổ chúng tôi đều nắm tay nhau đi qua. Nhưng một ngày anh đã bỏ rơi tôi mà theo người con gái khác.
Vì công việc chúng tôi chấp nhận yêu xa. Và rồi tình yêu có mặn nồng đến mấy thì cũng bị khoảng cách địa lý và sự hờ hững vô tâm xóa tan đi. Tình yêu của chúng tôi là vậy, khoảng cách đã cuốn anh đến những niềm vui mới.
Ngày chia tay, tôi không rơi một giọt nước mắt nào. Bởi vì những ngày yêu anh tôi cũng đã khóc đủ rồi, tôi biết trước chuyện chia tay là cái kết cho cả hai. Nhưng tôi chưa bao giờ mong điều đó sẽ trở thành sự thật.
Chia tay rồi, tôi vẫn cứ ôm mãi hình bóng anh mà nhung nhớ, mà chẳng biết rằng nó chỉ khiến cho trái tim thêm bị tổn thương. 28 tuổi, tôi nhắm mắt lấy chồng cho thoát khỏi cảnh ế chồng mà trước đó bố mẹ, bạn bè vẽ cho tôi những viễn cảnh tăm tối.
Sống bên cạnh chồng mà tôi cứ thấy nặng nề, có lỗi với chồng vì tình cảm của tôi không dành cho chồng. Là tôi sai khi tôi cứ sống trong giả dối như vậy. Tôi đã cố gắng quên đi tình cũ để sống tốt cho bản thân mình, cho gia đình.
Video đang HOT
Tôi tự tin quay bước đi mà trong lòng không còn sự hận thù đau đớn.
Đến khi tôi đã không còn nghĩ về tình cũ hàng ngày thì anh lại xuất hiện trước mặt tôi. Anh lại quan tâm tôi như ngày nào, anh vẫn chưa kết hôn mặc dù anh đã 35 tuổi. Anh vẫn hăng say theo đuổi và chơi trò ái tình với những cô gái trẻ. Anh đã đề nghị tôi quay lại với anh, anh không biết rằng tôi đã có chồng.
Nhưng sau bao năm qua đi, sau những tình yêu tôi dành cho người đàn ông đó tôi mới nhận ra rằng tôi đã không còn yêu anh nữa. Đúng trước mặt anh tôi không còn bối rối, không còn ngượng ngùng tránh mặt anh nữa. Trong lòng tôi trống rỗng lạ thường, không cảm xúc. Tôi đủ can đảm để đối diện với thứ tình yêu mà anh ta đã dành cho tôi. Thứ tình yêu thương hại và ban phát đó tôi không cần.
Tôi kiêu hãnh mỉm cười trả lời anh rành rọt: “Xin lỗi anh, em còn phải dành thời gian cho chồng con và gia đình”. Người tình cũ bất ngờ, anh cứ nghĩ hẳn là tôi còn yêu anh lắm, tôi nặng tình lắm. Vì khi xưa chính tôi là kẻ đã cầu xin anh đừng vứt bỏ tình yêu của tôi dành cho anh. Nhưng cuối cùng anh lại chà đạp lên tình yêu đó không thương tiếc.
Tôi quay đi, tôi cảm thấy vui vẻ và nhẹ nhõm vì đứng trước một người tôi từng yêu sâu nặng tôi thấy thản nhiên. Không nhớ nhưng, không hận thù, không đau đớn vì đơn giản tôi đã quên anh. Thì ra trái ngược với yêu không phải là ghét mà chính là lãng quên. Như vậy sẽ tốt hơn cho người đã từng coi tình yêu là cả mạng sống của mình như tôi và cũng là cái giá cho những kẻ phản bội trong tình yêu.
Theo Tintuc
Ân ái với tình cũ để trả thù chồng lười "yêu"
Nhận món quà muộn từ chồng, Hương ân hận vô cùng khi nghĩ lại phút giây chót ân ái với người tình cũ. Cô trách mình đã quá ích kỷ...
Hương kết hôn được 2 năm nhưng cô và chồng vẫn chưa sẵn sàng có thêm thành viên mới, phần vì kinh tế chưa thật ổn, phần cũng bởi cả hai vẫn còn trẻ nên muốn tận hưởng cảnh son dỗi. Ngày mới quen, Mạnh, người chồng hiện tại đã theo đuổi Hương suốt nhiều tháng liều theo kiểu "chồng cây si". Hương xinh xắn, cười nói có duyên nên được nhiều anh săn đón, trong đó có ông xã.
Vốn là con út trong gia đình khá giả, bố mẹ là tri thức, lại được cưng chiều, Hương rất coi trọng việc lấy một tấm chồng tử tế, yêu thương mình thật lòng, sẵn sàng làm mọi việc vì vợ. Cũng bởi suy nghĩ đó mà Hương lập nên biết bao chướng ngại để thử thách Mạnh trong thời gian quen nhau.
Cô muốn con người, tính cách của chồng tương lai được thể hiện một cách rõ ràng nhất thông qua những hành động. Từ nhỏ đến lớn, từ những câu nói đùa đến những chuyện lớn, Hương đều áp dụng trong mức cho phép những mong làm lộ bản chất thật của người theo đuổi mình gát gao nhất và bản thân cũng thấy ấn tượng hơn cả.
Đủ chiêu trò được cô tung ra nhưng bởi thật lòng yêu Hương và quyết muốn lấy cô làm vợ nên Mạnh đã vượt qua tất cả. Bạn bè, gia đình Hương đều vun vén, ủng hộ anh chàng chung tình, thật thà hơn cô 3 tuổi làm nghề kỹ sư chế tạo máy.
Khoảng khắc nhận lời yêu Mạnh, Hương khóc ngon lành trong vòng tay anh. Cô nói rằng mình không mong anh phải giàu có, phải đẹp trai mà cần sự chân thành, tình yêu thương hết mực. Cô cần nơi đủ tin cậy để trao gửi tấm thân nhỏ bé, mong mong và một tâm hồn dễ bị tổn thương.
Bất cứ ai tiếp xúc với đôi trẻ này đều khẳng định chẳng ai yêu Hương nhiều bằng Mạnh. Hương cảm nhận được sự thật lòng từ người đàn ông mình lựa chọn làm chỗ dựa cả đời. Từ sau ngày cưới, Mạnh càng cưng chiều bà xã hơn. Anh luôn dành làm mọi việc trong nhà và chưa bao giờ quên tặng quà người phụ nữ của đời mình mỗi dịp lễ lạt. Đôi vợ chồng trẻ cũng đặc biệt tâm đầu ý hợp trong "chuyện ấy" và họ đều có nhu cầu thuộc loại cao ở khoản gối chăn. Trên giường, Hương thực sự là công chúa, là "bà Hoàng" của riêng Mạnh.
Từ khi yêu và kết hôn, Hương chưa từng phải ca thán điều gì về người chồng cầu được ước thấy của mình. Cô không giấu được vẻ hạnh phúc, sự viên mãn từ cuộc hôn nhân mỹ mãn mà có cho chọn lại cô tin mình vẫn sẽ làm vậy. Thế nhưng dạo gần đây, chính xác là đã gần 2 tuần qua, vợ chồng Hương không gần gũi nhau lần nào, điều này chưa chưa xảy ra trước đó. Dù Hương đã xuống nước chủ động gợi ý, thậm chí giận hờn, dọa nạt nọ kia nhưng chồng cô vẫn cứ đứng "trơ" ra.
Chưa bao giờ Mạnh cư xử như thế cả. Hương có hỏi nhưng anh chỉ than mệt, tìm cách thoái thác, né tránh mà không nói rõ lý do cụ thể. Hương lo lắng vô cùng. Cô nghĩ vẩn vơ bao nhiêu điều từ việc chồng đã có người phụ nữ khác bên ngoài nên chán vợ... Hết tưởng tượng, Hương quay ra trách móc rồi lại trở lại "bài tủ" giận hờn nhưng tất cả mọi cách cô làm đều không mang lại hiệu quả. Mạnh vẫn chẳng thèm ngó ngàng tới vợ trong khi thường xuyên về muộn hơn thường ngày, giờ giấc đi về cũng lung tung hơn trước.
Tủi thân vì chồng hững hờ, Hương đành liều gọi điện cho anh chàng tình cũ từng theo đuổi mình trước kia. Hai người hẹn nhau ở nhà nghỉ và chuyện đó đã xảy ra. Hương quyết trả thù chồng bằng cách lên giường với người đàn ông khác. Cô hả hê vì điều đó. Trong lúc ngoại tình người đàn ông không phải chồng mình, cô còn cười phá lên vì đã "cắm sừng" Mạnh và chứng minh mình vẫn còn rất quyến rũ trong mắt kẻ khác giới. Cô làm điều ấy chỉ để trút giận, để trả đua sự lạnh nhạt của chồng chứ không vì gì khác.
Một tuần sau đó Hương trở về nhà và bất ngờ khi nhận được món quà chồng tặng kèm bức thư ngắn viết lại nơi đầu giường trong đó giải thích vì sao không ngó ngàng đến vợ thời gian qua. Thì ra Mạnh đang tham gia vào một cuộc khảo sát với yêu cầu tránh xa vợ nửa tháng để xem phản ứng của vợ như thế nào. Anh chỉ nói đến thế mà không nói rõ nữa, liệu khảo sát từ anh thì có phải theo dõi vợ không? Liệu anh đã biết chuyện gì chưa? Cô nghĩ anh chắc không biết chuyện gì vì anh vẫn tặng quà và nói lời yêu thương với cô đấy thôi.
Chột dạ, Hương giật bắn mình nghĩ lại tất cả những gì bản thân đã làm. Cô hú vía bởi chồng vẫn chưa biết chuyện mình "ăn nem" bên ngoài. Nhưng giây phút như vừa thoát hiểm đó trôi qua rất nhanh nhường chỗ cho sự hối hận, giằng xé của người đàn bà trẻ lầm lỗi. Hương tự trách bản thân quá ích kỷ, nhỏ nhen. Cô bỗng nhiên thấy mình thật xấu xa và đánh mất bản thân quá dễ dàng. Mạnh yêu cô thật lòng, luôn nghĩ tốt về vợ, chẳng mảy may nghi ngờ điều gì... vậy mà cô đã làm điều gì thế kia.
Cô sẽ phải đối diện với sự cắn dứt lương tâm ghê gớm sau chuyện này. Hương rồi phải đối diện với chồng cô sao đây. Cô không dám nhìn thẳng vào chồng từ sau lần đó. Cô chẳng đủ can đảm để nói ra chuyện động trời kia chính điều đó càng khiến cô bị ám ảnh khủng khiếp khi hai vợ chồng gần gũi. Với Hương nó còn đáng sợ hơn cả sự thú tội với chồng nữa kia.
Theo Dotu/Afamily
Đám cưới của người tình cũ... Mươi năm trước hồi mới tốt nghiệp đại học, tôi yêu anh ấy hơn một năm, hồi đó yêu nhau chẳng cãi cọ hờn giận gì mấy, anh ấy là một người yêu rất tuyệt vời, mỗi tội sau này anh ấy đã bỏ tôi mà không hề có lý do gì rõ ràng! Mới ba mươi phút trước đây, tôi còn hoài...