Đàn bà – một đời vì đàn ông, còn đàn ông – một đời chỉ vì bản thân họ
Đánh mất bản thân thế là quá đủ rồi. Cô ngồi liệt kê những nhược điểm của anh, nào vô tâm, tham lam, tàn nhẫn. Cô gán cho anh những tính xấu để quên. Cô lạnh lùng lắm, cười ngạo lắm. Cô nén lòng quyết định chuyển công tác lên chỗ chồng.
Cô kết hôn năm 23 tuổi vì thấy người ta yêu cô đến hủy hoại bản thân. Cô gần như thương hại mà kết hôn. Với lại ai cũng vun vào, rằng là: lấy người yêu mình chứ đừng lấy người mình yêu.
Hôn nhân thản nhiên trôi qua 5 năm đầu. Chồng đi làm xa nhà gần 200 cây số. Mỗi ngày một cuộc điện thoại. Cô thản nhiên nghe. Chẳng giận hờn, không nhung nhớ. Có một đứa con gái nhỏ, với cô thế là đủ.
Rồi cô cũng để con ở nhà đi làm xa. Năm đầu lạ nước, lạ cái, cô cắm đầu vào công việc. Cả cơ quan có 3 người đàn ông. Một là sếp, một là bảo vệ, một đồng nghiệp nam. Gần giống như Tây Vương nữ quốc. Cô trẻ nhất, xinh xắn, thông minh, giải quyết công việc khá tốt.
Nhưng nơi nào đông đàn bà thì nơi đó thường nhiều chuyện. Lòng dạ đàn bà vồn hẹp hòi. Mặc một chiếc áo đẹp, cũng có người liếc xéo sau lưng. Cách đi đứng, nói năng cũng bị lôi ra mổ xẻ từng câu chữ, rồi thành chuyện.
Cô kết hôn năm 23 tuổi vì thấy người ta yêu cô đến hủy hoại bản thân. Ảnh minh hoạ.
Video đang HOT
Công việc, giao tiếp xã hội làm hài lòng sếp trưởng. Nhưng sếp phó là nữ đứng lên phản biện đến cùng. Cuối năm, sếp phó phụ trách mảng của cô đánh giá cô hoàn thành nhiệm vụ. Không muốn mất hòa khí, cô nhận. Năm đầu, bị một số người giở tiểu xảo sau lưng cũng làm cô ngỡ ngàng, cũng mất một chút nước mắt.
Rồi tỉnh táo hơn trong quan hệ bạn bè, cô chẳng theo bè phái nào, cũng chẳng thân thiết với ai, tránh được cơ hội bị bán đứng. Dư luận muốn cô quan tâm nhưng cô chẳng để tâm đến họ. An toàn lắm.
Nhưng rồi cô lại vướng vào lưới tình. Người đó là đồng nghiệp của cô. Cô gọi anh là thế giới mất rồi. Mọi mưa gió cuộc đời cô tâm sự với anh. Khó khăn trong công việc cũng nhờ anh giải quyết. Cùng chuyên môn nên dễ hiểu nhau hơn. Anh lại giỏi, cũng vì khâm phục nữa mà yêu thương.
Đàn ông, thấy gái đẹp ai chả xán vào. Ngoại tình! Ai chẳng than vãn cuộc sống, chê bai vợ. Nào gia đình không hạnh phúc, nào vợ xấu xí, khô cằn, không biết cư xử, nào chán cuộc sống… Nhưng anh không thế! Thời gian đầu quen nhau, anh chẳng bao giờ xoắn xuýt quan tâm, luôn giữ khoảng cách, lạnh lùng. Anh vô tình nhưng cô lại để tâm.
Trong một lần đi văn nghệ cùng nhau, giữa đông người, anh lẻn ra một chỗ, hí hoáy vẽ vài hình thù vô nghĩa trên cát. Rồi anh kể, 28 tuổi, không còn trẻ nữa, cả quen và yêu họ chỉ vỏn vẹn 1 tháng. Cưới nhau, vì đúng thời điểm. Anh cũng cô đơn trong chính ngôi nhà của mình.
Anh bắt đầu đốt thuốc trong đêm. Một năm sau, anh xin cho vợ ra thành phố. Cảm thấy đồng cảm, cô xót, yêu và thương anh. Cứ thế, họ gắn bó với nhau 3 năm trời. Mọi vui buồn có nhau. Anh gần như công khai mối quan hệ. Đi đâu cũng đưa cô đi cùng. Dù giận hờn đến đâu, gặp anh cũng tan biến hết. Dù cuộc sống bế tắc đến mấy, cũng vượt qua. Đêm, gối đầu lên cánh tay anh, thấy bình yên lan đến từng thớ thịt. Những ngày không gặp, có khi nhắn tin đến 12h đêm. Anh đợi cô ngủ trước rồi mới yên tâm ngủ.
Nhưng quy luật tự nhiên, trăng tròn để mà khuyết, bèo hợp để mà tan, người gần để li biệt. Anh chuyển về thành phố với vợ con. Cô như rơi xuống vực. Chết tâm. Mất phương hướng. Trầm cảm. Làm mọi cách để níu kéo anh ở lại, cô như mê muội.
Cứ nghe ở đâu có thầy bói hay là đi. Cô xem đến gần 10 thầy. Người bảo tình cảm nhạt rồi, duyên hết rồi, buông tay đi. Người thì bảo cố gắng chờ, vì vợ chồng anh rồi cũng không sống với nhau mãi được, cố gắng chờ sẽ hạnh phúc. Đầu óc cô căng như dây đàn, ngày suy nghĩ, đêm nước mắt đẫm gối.
Qua 1 tháng, cô chợt tỉnh. Duyên là băng, cô ôm băng trong lòng. Băng tan rồi, mới biết duyên không còn nữa. Ừ thì hết duyên rồi thì anh rời đi. Vả lại, anh cũng chẳng yêu cô nhiều đến thế. Nếu thương, họ đã chẳng rời đi. Anh khẩn thiết nói chờ anh. Nhưng tình vay bao năm, đủ rồi. Cô ác với vợ con anh chừng đó, đủ rồi. Cô nhận ra: đàn bà – một đời vì đàn ông, còn đàn ông, họ chỉ vì bản thân.
Giờ thì cô không cần khóc nữa, cô cũng không cần cười nữa. Cô hóa băng. Ảnh minh hoạ.
Đánh mất bản thân thế là quá đủ rồi. Cô ngồi liệt kê những nhược điểm của anh, nào vô tâm, tham lam, tàn nhẫn. Cô gán cho anh những tính xấu để quên. Cô lạnh lùng lắm, cười ngạo lắm. Cô nén lòng quyết định chuyển công tác lên chỗ chồng.
Cũng mấy năm rồi, vợ chồng cô gần như li thân. Nghe đâu chồng cô cũng có người khác, và cũng đã chia tay. Nhưng chẳng liên quan đến cô. Vá víu lại mối quan hệ. Ừ thì nên vì con, vì bố mẹ, chị em…mọi người bảo thế. Được rồi, cô sẽ làm thế. Đã hạnh phúc được hơn 3 năm rồi. Giờ thì cô không cần khóc nữa, cô cũng không cần cười nữa. Cô hóa băng.
Theo Emdep
Anh bảo tôi là người đặc biệt nhưng chưa yêu tôi
Anh nói rất thích tôi nhưng chưa phải là yêu, có lúc yếu lòng muốn ngỏ lời nhưng lại thôi.
Ảnh minh họa
Tôi 22 tuổi, anh 24 tuổi, quen nhau được gần 5 tháng. Tôi thấy tình cảm chớm nở với anh sau một thời gian quen nhau. Anh cũng thích tôi. Bình thường cả hai đều nói chuyện phiếm, ít khi nói chuyện gì nghiêm túc về tình cảm hay dự định. Gần đây, một hôm uống rượu về anh ấy có nhắn tin, nói thật sự rất thích tôi. Anh bảo tôi là một cô gái tốt, trước đây đi chơi chỉ thích thôi, nhưng giờ đi chơi luôn muốn ôm tôi vào lòng một lần. Có điều anh không dám làm thế vì nghĩ bản thân chưa đủ trưởng thành, khi chín chắn anh sẽ ngỏ lời. Anh quen nhiều cô gái nhưng với anh thì tôi là người con gái đặc biệt nhất. Anh nói rất thích tôi nhưng chưa phải là yêu, có lúc yếu lòng muốn ngỏ lời nhưng lại thôi.
Anh bảo có con đường anh chọn, chưa muốn dừng lại vì tôi, muốn giữ mối quan hệ của chúng tôi như vậy, muốn cùng tôi trưởng thành, khi cả hai có chính kiến rõ ràng thì lúc đó tiếp tục hay buông tay sẽ quyết định sau. Tôi cũng là cô gái có những ước mơ, dự định riêng, cảm xúc đến khiến tôi suy nghĩ rất nhiều. Tôi bắt đầu thấy khó chịu khi anh nói chuyện với những cô gái khác. Tôi nghĩ về anh nhiều hơn, lúc nào cũng muốn biết anh đang làm gì. Chúng tôi nói chuyện hàng ngày, có hôm dù bận anh vẫn tranh thủ nhắn tin cho tôi. Tôi mệt mỏi vì suy nghĩ nhiều quá, ảnh hưởng đến công việc.
Tôi quyết định nói rõ với anh. Tôi hỏi anh hiện tại coi tôi là gì, tương lai sẽ thế nào, bên anh tôi thấy mệt mỏi, tốt nhất nên dừng lại. Anh nói rất bất ngờ nhưng hiểu tôi thích anh nhiều hơn anh thích tôi. Anh đang coi tôi là bạn thân, là cô gái đặc biệt nhất trong lòng anh, có điều anh chưa thể bên tôi. Anh bảo bản thân là người ích kỷ, muốn 30 tuổi mới kết hôn, muốn yêu và cưới một cô gái trưởng thành. Tôi hiện tại là cô gái đặc biệt nhất trong lòng anh, tương lai thì anh không rõ, giờ muốn được tự do, tôi xứng đáng được hạnh phúc nên anh không giữ.
Tôi rất buồn, thật sự bản thân chưa vội gì vì cũng có nhiều mục tiêu, chưa nhất thiết phải có người yêu nhưng vì những tình cảm đó khiến tôi nghĩ nhiều. Đi bên tôi, anh rất tôn trọng, đi chơi đưa về đúng giờ, chưa một lần nắm tay hay động chạm gì. Liệu tôi có nên hy vọng ở mối quan hệ này và chờ đợi không? Liệu tôi có nên tiếp tục làm bạn với anh không hay nên buông tay?
Theo Vnexpress
Bí quyết tán như không tán giúp chị em tiếp cận người trong mộng mà không lo "mất giá" trong mắt chàng Đã qua rồi cái thời nam giới mới là người chủ động cầm cưa trong mọi cuộc tình. Đấu tranh mãi để làm gì nếu như chị em phụ nữ vẫn sợ "mất giá" trước đối phương? Nếu nàng đã có đối tượng mà lòng còn e dè thì loạt bí kíp này sinh ra là để cho nàng đấy. 1. Gợi chuyện...