Đàn bà mê giàu nhưng chỉ ở bên đàn ông tử tế
Đàn ông có tâm thì phụ nữ có tình. Đàn ông sống tử tế thì đàn bà tự khắc sẽ ngoan. Tiền mua được nhiều thứ, có thể làm được những việc tưởng chừng không thể nhưng tiền không thể mua được trái tim của một người đàn bà.
Công bằng mà nói, giàu có thì ai cũng thích chứ không riêng gì phụ nữ. Một người đàn ông giàu có là đích đến mà mọi người đàn bà đều mong cầu. Phụ nữ, ai cũng từng nghĩ đơn giản rằng cưới một người chồng giàu cuộc đời mình sẽ bình yên, hạnh phúc. Có chồng giàu, bản thân sẽ chẳng cần mệt nhoài vì cơm áo gạo tiền.
Là phụ nữ, ai cũng mong mình lấy được một người chồng giàu có – Ảnh minh họa: Internet
Nhưng tiền chỉ là điều kiện cần để người phụ nữ lựa chọn người đồng hành với mình trong cuộc đời. Chỉ có tiền thôi chưa đủ mà cần người đàn ông phải tử tế và biết thương yêu. Đàn ông nhiều khi nghĩ phụ nữ là dạng người rất dễ lấy lòng, rất dễ quỵ lụy, rất dễ khiến họ cả đời cung phụng, chỉ cần trong túi họ có tiền là đủ. Đàn ông có tiền, họ tự cho mình cái quyền lựa chọn phụ nữ, cho mình cái quyền có nhiều người đàn bà trong cuộc đời.
Anh họ của tôi là một người đàn ông có tiền. Anh là chủ một cửa hàng trang trí nội thất lớn. Anh lắm tiền nhưng cũng nhiều tật. Bao nhiêu món ăn chơi, nhậu nhẹt, gái gú anh đều có cả. Bác tôi khuyên ăn bỏ bớt tật xấu mà chăm lo cho vợ con thì anh bảo đàn ông có tiền phải biết hưởng thụ thành quả mình làm ra.
Video đang HOT
Tiền bạc không thể mua được trái tim của một người đàn bà – Ảnh minh họa: Internet
Rồi anh có vợ, sinh con nhưng rồi vẫn chứng nào tật nấy. Nhậu nhẹt, ăn chơi vợ anh có thể bỏ qua nhưng một người vợ làm sao có thể nhắm mắt làm ngơ khi chồng mình ngoại tình. Chị khóc lên khóc xuống, đau khổ vật vã. Bao nhiêu bận đã định kéo nhau ra tòa nhưng rồi vì con chị nín nhịn. Ai cũng khuyên nhưng anh bảo rằng: “Vợ tôi nó làm màu vậy thôi chứ dại gì mà buông hòm tiền ra. Buông tôi ra khối cô khác chực chờ nhảy vào”. Với suy nghĩ đó, anh lại tiếp tục tìm kiếm thú vui thể xác bên ngoài.
Nhưng đến một ngày vợ anh đã chủ động đưa đơn ra tòa. Chị bảo với tôi rằng: “Chồng giàu thật đó nhưng nếu không có sự tử tế thì cũng vứt đi mà thôi. Chị ly hôn, thà đổ mồ hôi kiếm tiền nuôi con còn hơn sống đầy đủ vật chất mà lòng dạ chồng bạc bẽo như vôi”. Rồi họ ly hôn, chị giành quyền nuôi con và điều bất ngờ là chị không yêu cầu phân chia tài sản của chồng.
Đàn ông giàu có nhưng tệ bạc thì sớm muộn gì đàn bà cũng rời đi – Ảnh minh họa: Internet
Đàn ông có tâm thì phụ nữ có tình. Đàn ông sống tử tế thì đàn bà tự khắc sẽ ngoan. Tiền mua được nhiều thứ, có thể làm được những việc tưởng chừng không thể nhưng tiền không thể mua được trái tim của một người đàn bà. Trong một cuộc hôn nhân, tiền xếp sau sự tử tế, thương yêu và chia sẻ. Tiền không khiến đàn bà giả vờ rằng mình hạnh phúc, ấm êm khi có một người chồng tệ bạc. Đàn ông nếu chỉ có tiền mà thiếu đi những thứ khác thì bản thân anh cũng chỉ là một kẻ nghèo nàn. Rốt cuộc sẽ chẳng còn một người đàn bà thật tâm thật dạ nào ở bên.
Theo Phunusuckhoe
Đêm tân hôn, chồng dội cho tôi gáo nước lạnh khi ôm mặt khóc như trẻ con
Ai hiểu cho nỗi đau của tôi, nỗi đau sẽ chẳng bao giờ có thể nào bù đắp nổi. Và quan trọng là, khi niềm tin đã mất, liệu có thể nào hạnh phúc bên nhau không?
Cảm giác của tôi lúc ấy thế nào ư? Tôi muốn gào thế, muốn lao vào mà đấm, mà đánh anh ta cho hả lòng, hả dạ. Tôi có tội tình gì? Tôi đắc tội gì với anh ta mà ngay trong cái ngày lẽ ra phải là hạnh phúc nhất của đời con gái anh ta lại dội vào tôi gáo nước lạnh khi ngồi khóc như một đứa trẻ con vì nhớ cô người yêu cũ, vì cảm thấy mắc nợ cô ta?
Hận! Hận đến xương đến tủy nhưng tôi chỉ biết im lặng, đóng cửa phòng lại ngồi vỗ về anh ta nguôi ngoai đi chứ để người ngoài biết thì không có cái nhục nhã nào bằng.
Ảnh minh họa
Giờ càng nghĩ lại tôi càng cảm thấy căm hận vì khoảnh khắc đó. Tôi không ảo tưởng về hôn nhân, không nghĩ phải hạnh phúc hơn nhiều, thứ mà tôi cần chỉ là một đêm đầu tiên làm vợ chồng bình yên như bao cặp đôi khác. Vậy mà chẳng hiểu chồng tôi suy nghĩ gì khi cả đêm đó anh ta áy náy, thương xót và khóc vì người tình cũ. Còn tôi - người đàn bà anh ta lấy làm vợ thì anh bỏ mặc ngồi đó với nỗi ê chề.
Hiện tại tôi đang bỏ về nhà mình sinh sống. Chồng tôi có tìm và thuyết phục tôi trở về nhưng trong tâm trí tôi giờ chẳng còn ý niệm hay dự định gì cho việc gắn kết vợ chồng. Tôi biết chắc, trở về bên chồng, cái cảm giác duy nhất hiện diện trong tôi mỗi khi gần chồng chỉ là sự cay cú. Vì anh ta mà tôi đã không được hưởng niềm hạnh phúc bình dị của đời người đàn bà.
Chẳng hiểu chồng tôi suy nghĩ gì khi cả đêm đó anh ta áy náy, thương xót và khóc vì người tình cũ. Còn tôi - người đàn bà anh ta lấy làm vợ thì anh bỏ mặc ngồi đó với nỗi ê chề.
Chồng tôi thừa nhận yêu cô tình cũ và trong đêm lấy vợ đã không kìm nén nổi lòng mình mà khóc vì nhớ cô ta. Họ chia tay là do gia đình ngăn cấm và anh cũng lựa chọn tôi. Anh nói sẽ không bao giờ phản bội tôi khi đã quyết định lấy tôi làm vợ. Anh mong tôi bỏ qua, tha thứ cho phút yếu lòng của anh đêm hôm đó mà quay về và cùng nhau vun đắp gia đình.
Tôi không trách chuyện anh nặng lòng với tình cảm cũ nhưng nếu chưa quên thì sao phải vội lấy tôi? Mà lấy rồi thì sao nỡ làm cái điều tàn nhẫn là đẩy vợ mình vào nỗi đau tột cùng như thế. Tôi và anh ta có thể chưa nặng nghĩa vợ chồng nhưng hai từ đó thiêng liêng lắm, chí ít cũng nên trân trọng. Tôi đâu có tội tình gì mà phải gánh chịu ân nợ từ chuyện yêu đương không thành của họ?
Câu chuyện nói ra, ai cũng bảo chẳng có gì, không lẽ bỏ nhau chỉ vì một buổi tối... Rồi mẹ tôi nói, đàn ông ra ngoài ngủ với gái vợ có khi vẫn phải tha thứ, huống chi đây nó xác định chung thủy với vợ, chỉ là một đêm nhớ người cũ thì đâu có gì? Ai hiểu cho nỗi đau của tôi, nỗi đau sẽ chẳng bao giờ có thể nào bù đắp nổi. Và quan trọng là, khi niềm tin đã mất, liệu có thể nào hạnh phúc bên nhau không?
Theo Khám Phá
Sức mạnh của sự từng trải và thấu hiểu Dạo sau này, mỗi khi hai vợ chồng giận nhau, mặc dù cũng buồn buồn nhưng chị yên trí, chỉ một lát là anh lại nhanh chóng làm hòa thôi mà. Giờ càng ngày anh ấy càng tỏ ra quấn quýt và nuông chiều chị lắm. Nhờ đâu? Chị soi người trong gương, khẽ thở dài một mình. Năm tháng như kẻ trộm,...