Đàn bà mà vắng chồng, rủ là gật…
Anh đã không tha thứ được cho những lỗi lầm của tôi, chúng tôi đành chia xa. Nhưng tôi vẫn băn khoăn và nuối tiếc…Tôi kể lại câu chuyện của mình mong những người đàn ông có vợ mắc những sai lầm như tôi, nhìn khoan dung hơn với những lỗi lầm của vợ.
Lấy nhau được 11 năm, anh ấy là cán bộ của một cơ quan nhà nước, còn tôi là giáo viên. 5 năm đầu chúng tôi có một mái ấm hạnh phúc. Tôi sinh được 2 con trai cách tuổi khỏe khắn và thông minh, trong gia đình luôn đầy ắp tiếng cười vì có đầy đủ các thành viên trong gia đình.
Khi xa chồng, phụ nữ thường rất yếu đuối và cô đơn (Ảnh minh họa)
Thế nhưng từ khi anh được thăng chức, chuyển sang bộ phận dự án làm việc thì anh thường xuyên phải ra Hà Nội công tác. 1 năm ròng anh chỉ ở nhà được khoảng 1 tháng. Tôi không chịu được cảnh cô quạnh, bảo anh bỏ nhà nước về làm ngoài để vợ chồng con cái được gần nhau nhưng anh không chịu. Anh bảo rằng phải dành dụm nhiều tiền để cho hai con đi du học, anh bảo góp tiền để xây nhà to hơn… Anh đưa ra toàn lý do chính đáng và mải miết kiếm tiền, anh không biết rằng tôi ở nhà vắng anh buồn kinh khủng.
Video đang HOT
Tôi nhớ có những ngày đồ đạc trong nhà hỏng, một mình tôi loay hoay sửa đến khốn khổ. Tôi nhớ những ngày con ốm, một mình phải nghỉ việc để ra vào viện chăm nom. Tôi nhớ những ngày gió lạnh, trong khi hàng xóm sum vầy… Lúc đó tôi biết anh mải miết với việc, thậm chí cũng vui chơi một nơi nào đó mà tôi không biết.
Bởi thế tôi hay xiêu lòng với những người đàn ông sẵn sàng đến bên cạnh giúp đỡ tôi khi cần. Có những sự quan tâm ân cần của những người đàn ông bên cạnh khiến tôi phát run… bởi lẽ đáng ra tôi không được nhận, nhưng tôi cảm thấy mình đang cần, rất cần. Thế là tôi lại chìa tay nhận.
Có những việc lớn trong nhà như mua giường, tủ, bàn, ghế… Việc của đàn ông trong nhà nhưng anh đi biền biệt cả năm, tôi đành nhờ những người đàn ông bên cạnh sẵn lòng. Trong tôi lại sẵn có những ham muốn… thế là tôi sa ngã. Có tiếng đồn đến tai anh, anh ấy cảnh cáo tôi, nhiếc mắng tôi nhưng vẫn không xa cách tôi. Thế là tôi cứ nghĩ rằng đó là một việc đã rồi. Tôi cứ dấn thân vào những cuộc kiếm tìm chỉ để mong mình bớt trống trải.
Anh đã từng nghe người thiên hạ, nói tôi những từ tôi không dám nhắc lại trên đây. Tôi vốn không phải là người dễ dãi nhưng chính những ngày anh đi biền biệt đã tạo cơ hội để tôi dễ dãi. Tôi có thể kiên nhẫn chối từ những người đàn ông đến cạnh mình được 1 lần, 2 lần nhưng không thể rất nhiều lần vì tôi có chồng mà như không có.
Chúng tôi ly dị. Tan vỡ một mái ấm, đau đớn thuộc về tôi. Tôi không phủ nhận lỗi ở tôi, nhưng giá mà anh đừng đi xa để những khát khao trong tôi anh không hiểu hết.
Hoalantrang505@…com
Theo VNE
Góc khuất của vợ
Mới ngoài ba mươi, vợ tôi mất đột ngột sau một tai nạn, để lại hai đứa con trai nhỏ. Tôi bang hoang đối diện với cảnh gà trống nuôi con ra sao, suy sụp trước biến cố này. Thế nhưng, trong cảnh tang gia bối rối, tôi vẫn ngờ ngợ nhận ra, có điều gì đó hình như bất thường...
Ngày tang vợ, có khá nhiều người đan ông lạ mặt đến viếng. Tôi thấy có những ánh mắt tò mò, dò xét, ái ngại, quan sát, ngạc nhiên... này nọ dành cho mình. Cũng chẳng tiện hỏi từng người rằng, anh là ai, quen biết như thế nào với vợ tôi... Chỉ đọng lại vài câu hỏi han mà tôi loáng thoáng nghe được, rằng chẳng phải vợ chồng họ ly thân, sắp ly hôn đó sao? Cứ tưởng họ sống vất vả khổ cực lắm chứ, ai ngờ gia đình cũng tươm tất vậy. Người nhà tôi còn kể lại rằng, có người đàn ông nọ còn xa gần ướm hỏi, có nghe vợ tôi kể chuyện, đang mượn nợ của những ai không?
Sau đám ma, tôi nhận được vài cuộc điện thoại với nội dung liên quan tới tiền, như thể vợ tôi đã vay mượn ai đó, và giờ họ tiếc, muốn tìm cách đòi lại. Tôi hỏi dò, xem vợ thiếu nợ nhiều ít thế nào, có gì chứng minh không, nhất là quen biết ra sao mà cho vợ tôi vay, thì họ lảng đi, cúp máy. Tôi buộc lòng phải lục lọi vật dụng cá nhân vợ tôi để lại, mới phát hiện ra cô ấy có khá nhiều món trang sức đắt tiền. Nhẫn, lắc tay, dây chuyền, bông tai, mỗi thứ hàng mấy bộ. Quần áo cũng nhiều thứ hàng hiệu mà đồng lương công chức của hai vợ chồng tôi khó mà sắm nổi. Tôi bắt đầu hoang mang, rà soát lại quá trình chung sống gần đây, mới vỡ lẽ vợ có những lúc hành tung khó hiểu, thi thoảng lại đi công tác qua đêm, trong cốp xe có khi để sẵn váy áo, đồ ngủ... Nhưng tôi vốn vô tâm và bận rộn, đã không để ý.
Tôi mang điện thoại của vợ, vốn đang được cài mật khẩu, ra tiệm để mở. Cả những thứ bảo mật liên quan đến thư điện tử, hay chát riêng trên mạng, tôi cũng nhờ người bẻ khóa giùm. Thực tâm, tôi không muốn xâm nhập vào những bí mật riêng tư của người đã khuất. Suốt thời gian chung sống, tôi đã tin tưởng vợ, thì hà cớ gì, khi cô ấy nằm xuống, tôi lại phải nghĩ ngợi thế này? Thế nhưng, chẳng muốn hình ảnh vợ trong lòng bị ảnh hưởng bởi những hoài nghi không đáng, tôi quyết định cứ tìm hiểu xem sao...
Mọi góc khuất trong cuộc sống của vợ tôi dần được phơi bày. Danh bạ điện thoại lưu vô số tên đàn ông. Tin nhắn, chát chít qua lại mới là điều bất ngờ nhất. Tôi tưởng như đang đối diện với lời lẽ của ai kia, chứ không phải vợ mình. Thậm chí, tôi đã ngỡ rằng, hẳn là nhầm lẫn gì đó, chứ vợ tôi làm gì có những tâm sự, những than thở, những òn ỉ xin xỏ mà tôi đang phải chứng kiến rành rành trước mắt. Cô ấy kể lể rằng hôn nhân là sai lầm, cuộc sống rất buồn và cô đơn, chồng vừa thô bạo vừa vô tình, đời sống gối chăn lạnh nhạt, gia đình chồng khó ưa, con cái thờ ơ này nọ...
Hóa ra, những thứ vật chất kia chính là "chiến lợi phẩm" mà cô ấy thu hoạch được sau nhưng tin nhăn, cuôc điên thoai than van; i ôi... Những dịp lễ tết này nọ, vợ tôi đều vòi vĩnh nhiều quà cáp từ các "mối" khác nhau. Cơ hội gặp gỡ tiếp xúc trong công việc đã cho cô ấy dễ dàng phát triển "khả năng bản thân" kiểu ấy, thật là... Tất nhiên, đời chẳng cho không ai cái gì. Những lần hẹn hò "tâm sự" vẫn còn rành rành, cứa nát trái tim tôi, người đàn ông khốn khổ vừa góa vợ đã phải chịu thêm một cú trời giáng...
Tôi thật sự không biết phải hiểu sao đây. Vợ tôi có vấn đề gì về tâm sinh lý? Hay chỉ là thói giải trí khó tin của một người phụ nữ kiệm lời, sống nội tâm, có vẻ bề ngoài khá dễ gây thiện cảm? Cô ấy đi lừa thiên hạ vì thiếu thốn, hay vì co sở thích bệnh hoạn? Tôi chỉ muốn hỏi thẳng người nằm dưới mộ sâu, vì sao nỡ đối xử với chồng con như thế. Rằng hà cớ gì, cô ấy phải diễn vở tuồng kia trong bao năm dài, để thỏa mãn cái tôi của mình, hay vì cô ấy coi gia đình chỉ là cái vỏ bọc đáng nguyền rủa?
Theo VNE
Điều giản dị Nhiều người ngạc nhiên trước những lựa chọn của chị. Lựa chọn cưới anh, lựa chọn sinh liên tiếp hai thẳng nhóc nghịch như quỷ. Chị từ bỏ mối tình bảy năm để gắn bó suốt đời với anh chỉ sau năm tháng hẹn hò. Thiên hạ bàn tán chắc chị ham giàu phụ rẫy người xưa. Oan cho chị quá, lúc mới...