“Đàn bà mà đẻ cũng không xong, cô còn được tích sự gì nữa?”
Trước sự sững sờ của mẹ chồng và chồng, một tay bế con, 1 tay dắt con, tôi chạy nhanh ra khỏi cổng
Tôi là gái muộn chồng, 31 tuổi mới theo anh về làm dâu. Ở quê tôi, gái 25 mà chưa ai hỏi, thì đã được xếp vào hàng gái ế. Tôi may mắn hơn chút ít, tuy ngoài 30 những có cái nghề nên vẫn có người hỏi lấy.
Chồng tôi là lái xe, còn tôi là giáo viên mầm non. Tôi thấp bé, đen đúa, mặt mũi lại chẳng có nét gì nổi bật nên cả tuổi thanh xuân, chẳng có nổi một mảnh tình vắt vai. Chồng tôi cũng thuộc dạng bình thường, anh cũng vì mải lo làm ăn nên không để ý gì đến chuyện vợ con. Anh là con trai duy nhất trong nhà, 32 tuổi vẫn không chịu lấy vợ nên bố mẹ anh sốt ruột lắm.
Ông bà nhờ người sang nhà tôi mai mối. Đang lo con gái thành “bom nổ chậm” nay có ngưởi hỏi, bố mẹ tôi ra sức vun vào. Cuối cùng, dưới áp lực của đôi bên gia đình, tôi và anh cũng kết hôn.
Vừa cưới nhau xong, mẹ chồng tôi đã bóng gió, làm thế nào cũng phải đẻ ngay cho bà thằng cháu đích tôn. Anh là con trai độc đinh, dù thế nào cũng phải có con trai nối dõi tông đường.
Thế nhưng, con đầu lòng của chúng tôi lại là con gái, mẹ chồng và chồng tôi thất vọng ra mặt. Ngay từ lúc bác sỹ đưa bé từ phòng sinh, mẹ chồng đã tỏ ra chán chường, ngao ngán, bà chẳng buồn bế cháu lấy 1 lần. Chồng tôi bế con 1 lúc rồi cũng trả lại cho tôi. Thời gian tôi sinh đẻ nằm viện, chỉ có mẹ đẻ tôi chạy qua chạy lại chăm sóc, mẹ chồng chỉ thỉnh thoảng tạt qua cho có lệ.
Ra viện về nhà, dù mới sinh con được hơn nửa tháng nhưng tôi phải 1 tay lo cho con. Mẹ chồng không hề hỏi han cháu, còn chồng tôi, thi thoảng lắm mới bế ẵm con giúp tôi. Con tôi đầy tháng, dù chưa hết cữ nhưng tôi đã phải giặt giũ, cơm nước làm việc nhà bình thường. Nhiều khi tủi thân rơi nước mắt nhưng tôi không dám nói với mẹ tôi nửa lời vì sợ mẹ thương tôi mà lo lắng.
Con gái tôi lớn lên trong sự ghẻ lạnh của ông bà nội, sự hờ hững của bố. Vì thiếu tình thương nên con bé trở nên nhút nhát, không dám gần gũi ai, thấy con như vậy tôi thương xót lắm nhưng chẳng biết làm thế nào.
Tôi bị hắt hủi vì sinh toàn con gái (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Khi con gái được tròn 3 tuổi, mẹ chồng lại giục sinh con. Lần này, áp lực với tôi càng lớn hơn.
Thế nhưng, đứa trẻ thứ 2 lại tiếp tục là con gái. Lần này, mẹ chồng tôi khó chịu ra mặt, bà hắt hủi tôi, coi tôi chẳng ra gì. Chồng tôi chán nản bỏ đi cả ngày đêm, mấy đêm liền chẳng về nhà. Tôi đẻ xong mà gầy rộc đi mấy cân vì lo nghĩ, buồn phiền. Đêm nào cũng 1 mình xoay xở với 2 con, đứa nào cũng đều bé bỏng. Nhiều đêm liền tôi thức chong chong cả đêm, hôm sau con ngủ vẫn phải dậy sớm để lo cơm nước, thu dọn nhà cửa. Bố mẹ chồng thì coi tôi như người ngoài, cuộc sống hôn nhân của tôi mỏi mệt và nhạt nhẽo.
Thân mình thì thế, nhưng tôi thương con nhiều hơn. 2 đứa trẻ đâu có tội tình gì mà phải chịu sự ghẻ lạnh, hắt hủi như thế.
Con gái thứ 2 vừa cứng cáp, mẹ chồng đã bắt đầu xa gần chuyện bắt tôi sinh thêm đứa nữa. Tôi bấy lâu nay cam chịu, nhưng nghe đến đây bỗng dưng bao nhiêu uất hận trong lòng được dịp tuôn ra. Tôi nói với mẹ chồng: “Con sẽ không sinh thêm nữa, 2 đứa là đủ rồi, con muốn con con được nuôi dưỡng tốt”. Mẹ chồng thấy thế bù lu bù loa lên, chửi tôi là đồ mất dạy, cãi láo với mẹ chồng.
Chồng tôi nghe thấy thế, anh lao ra tát liên tiếp vào mặt tôi, vừa đánh vừa đay nghiến: “Đàn bà mà đẻ cũng không xong, cô còn được tích sự gì nữa?”. Tôi cay đắng trào nước mắt.
Con gái lớn thấy mẹ bị đánh, sợ hãi khóc òa lên, con gái út thấy thế cũng khóc theo. Chứng kiến 2 con như vậy mà tôi như đứt từng khúc ruột.
Chẳng hiểu lúc ấy, nỗi sợ hãi biến đi đâu mất, tôi điên rồ vùng dậy, 1 tay bế con nhỏ, 1 tay dắt con lớn bỏ chạy ra khỏi căn nhà đáng sợ ấy. Tôi nói với chồng: “Tôi không phải cái máy đẻ của nhà anh, anh không nuôi được con thì tôi nuôi”.
Rồi trước sự sững sờ của mẹ chồng và chồng. Tôi đưa 2 con bỏ về nhà ngoại. Lúc bước chân ra khỏi cánh cổng đó, tôi đã biết mình không thể trở lại nữa rồi. Nhưng tôi mặc kệ, tôi sẽ làm việc để nuôi con, thà để 2 con sống không có bố còn hơn chịu cảnh ghẻ lạnh trong chính ngôi nhà của mình. Tôi không biết mình làm vậy là đúng hay sai nữa, nhưng thú thực, tôi chán ngán cuộc hôn nhân này quá rồi.
Theo Phunutoday
Âm thanh kỳ lạ sau cánh cửa ô tô của chồng và cậu bạn thân
Không đợi thêm phút nào, tôi giật mạnh cánh cửa xe và đập vào mắt tôi là hình ảnh chồng tôi và anh Giang gần như khỏa thân.
Chào độc giả của mục tâm sự , hôm nay khi viết những dòng chữ này tôi đang trong tâm trạng vô cùng bối rối và ghê sợ. Hiếm khi nào tôi rơi vào trạng thái mất ăn, mất ngủ và đầu đau như những ngày qua.
Tôi xin kể lại tường tận câu chuyện của gia đình mình với hy vọng mọi người hiểu rõ và cho tôi những lời góp ý, chia sẻ chân thành.
Tôi năm nay mới 28 tuổi, đã kết hôn được 2 năm và có một cậu con trai chưa đầy tuổi. Chồng hơn tôi 5 tuổi và là một kỹ sư công nghệ thông tin.
Trước khi tiến đến kết hôn, chúng tôi từng có một năm hẹn hò, dù không gặp gỡ nhiều (do nơi anh công tác cách nhà tôi đến gần 100km) nhưng chuyện tình cảm của chúng tôi khá êm đềm và hạnh phúc.
Ngay từ thuở yêu nhau, tôi đã rất quen với việc anh, chồng tôi bây giờ, thân thiết gắn bó như hình với bóng với anh Giang, cậu bạn cùng đại học.
Trong bất kỳ trận bóng nào hai người cũng có mặt, các cuộc nhậu có chồng tôi thì thể nào cũng có anh Giang. Và các buổi chiều cuối tuần, mỗi khi chồng tôi từ công trường về thăm nhà và thăm tôi, bao giờ hai người cũng gặp nhau. Thậm chí, có khi từ công trường về, anh còn vào nhà Giang hoặc ngồi cà phê cùng anh Giang chán chê mới gọi điện cho tôi.
Tôi chẳng mấy khi giận chồng vì chuyện này vì nghĩ bạn bè thân quý nhau là bình thường, nhất là bạn đồng giới thì càng chẳng có gì đáng trách.
Và tôi cũng dần quen với việc mỗi chuyến đi dã ngoại của chúng tôi thường có anh Giang đi cùng. Trong khi nhóm bạn đi cùng thường tách đôi, đi riêng với người yêu khi đến khách sạn thì chúng tôi vẫn như thể một nhóm 3 người bạn, ngủ cùng phòng, đi ăn cùng nhau. Cũng vì chúng tôi ít đi cùng nhau và không có điều kiện gặp nhau thường xuyên nên dù trong lòng khó chịu nhưng tôi vẫn cố nén và không muốn làm bạn trai buồn.
Thế rồi ngay cả đến khi chúng tôi kết hôn, anh Giang vẫn thường xuyên xuất hiện trong cuộc sống chung của chúng tôi. Mỗi cuối tuần khi chồng tôi về, anh Giang lại đến nhà ăn cơm. Hôm nào thấy bạn không đến là thể nào chồng tôi cũng gọi điện cho bằng được và bảo tôi chuyển bị cơm thết đãi bạn vì lý do... anh ấy chưa có vợ, chưa có người yêu đến đây ăn cơm cho vui.
Nhiều lần trong câu chuyện qua lại giữa hai người, tôi còn biết anh Giang cũng thỉnh thoảng lại ghé qua công trường nơi chồng tôi làm việc. Nghe đâu, có lần người bạn này còn ở đó đến cả tuần.
Thế rồi gần đây, chồng tôi mua xe ô tô thì anh Giang cũng là vị khách thường xuyên ngồi chiếc xe này cùng chồng tôi.
Hai người bạn trai đi cùng nhau, hiển nhiên tôi chẳng có gì hồ nghi hay lo ngại cả.
Tuy nhiên, mới đây, một buổi tối, do để quên chìa khóa ở nhà, hai mẹ con tôi đã phải đứng ở ban công rất lâu để chờ chồng về. Thoáng thấy chiếc xe chồng lao vào khu tầng hầm đỗ xe, tôi đã mừng rơn. Tuy nhiên, tôi đợi mãi, đợi mãi mà không thấy chồng lên nhà.
Khi tôi gọi điện thoại thì nghe thấy tắt máy. Nghĩ chắc xe trục trặc nên chồng tôi đang phải kiểm tra, tôi đã bế con xuống nhà xe.
Tiến đến gần chiếc xe, tôi chẳng thấy bóng dáng chồng đâu nhưng xe vẫn bật đèn. Đến gần sát cửa xe, tôi còn giật mình hơn nữa khi nghe thấy những tiếng rên rỉ giống như trong các bộ phim sex.
Không đợi thêm phút nào, tôi giật mạnh cánh cửa xe và đập vào mắt tôi là hình ảnh chồng tôi và anh Giang gần như khỏa thân. Hai người ôm nhau và có những động tác thân mật khiến tôi ghê sợ.
Vì quá sốc, phần nữa lại đang bế con, không đợi chồng tôi lên tiếng, tôi đã đóng mạnh cánh cửa xe và đi thẳng sang nhà ngoại.
Vậy là sự thật về mối quan hệ khác lạ giữa chồng và anh Giang cuối cùng đã được giải mã. Tôi không bao giờ tin rằng chồng tôi lại là người đồng giới và bồ của anh lại là cậu bạn thân.
Tuy nhiên, càng nghĩ lại mối quan hệ của chúng tôi, sự nhạt nhẽo trong quan hệ gối chăn, sự lãnh đạm của chồng, tôi càng thêm lý do để khẳng định mối quan hệ kia là mối tình đồng giới.
Tôi vẫn biết những người đồng giới đáng thương hơn đáng trách. Tôi vẫn còn yêu chồng và con tôi cũng cần bố nhưng tại sao anh lại giấu tôi sự thật của mối quan hệ này? Tại sao biết mình vậy mà anh vẫn còn yêu tôi, cưới tôi và sinh con với tôi để giờ đây hai mẹ con tôi đứng giữa ngã ba bế tắc? Xin hãy cho tôi lời khuyên?
Theo Blogtamsu
Chưa một lần nói yêu anh... Anh à, em chưa một lần nói yêu anh...Có lẽ, anh giận em lắm phải không? Đôi lúc em tự hỏi, mối quan hệ giữa chúng ta là gì? Nếu chỉ là tình bạn đơn thuần, thế thì tại sao em lại có cảm giác đau nhói khi nhìn thấy anh trao nụ cười cho một người con gái khác? Nếu chỉ là...