Đàn bà ly hôn: Luôn có cách để sống hạnh phúc!
Lấy chồng, là để có thể tự mình hạnh phúc hơn, mưu cầu chút gì yếu mềm mà cậy dựa. Còn nếu đến một lúc, nước mắt chảy ngược, cười gượng với thế gian mà tim chết hết dạ, hạnh phúc cùng kiệt hết thảy, thì chính là lúc phải buông tay.
Chị biết mà, chỉ là vì chịu hết nổi rồi, vì không gắng được nữa mới đành buông bỏ, có đúng không? – Ảnh minh họa: Internet
Em gọi cho chị vào đêm muộn, chị lo lắng khi thấy tên em trên màn hình điện thoại. Chị em mình đã lâu rồi không nói chuyện với nhau. Dù rằng, chị vẫn đọc hết những dòng trạng thái hạnh phúc của em, thấy cả những khoảnh khắc đầm ấm nơi gia đình mới em có. Chỉ là, chắc cũng hơn 2 năm em về nhà chồng, chị mới nghe được giọng nói của em. Nhưng đầu dây bên kia không cười nói với chị như mọi khi nữa, chỉ có tiếng thở dài nặng nề. Một câu chị hỏi, em có sao không? Thế là em khóc, tiếng nức nở như tràn cả không gian bên chị, lòng chị hoang hoải…
Em hỏi chị, nếu em ly hôn, liệu gia đình mình sẽ lại bị thiên hạ nói những lời gì? Nếu em chia tay chồng, có phải mẹ sẽ đau lòng hơn nữa không? Và em bỏ cuộc, có phải là yếu đuối hèn nhát lắm không chị, cuộc đời về sau sẽ như bỏ đi? Chị chết lặng. Vì chính chị cũng đã từng hỏi mình những câu hỏi đó, vì chính chị cũng từng ly hôn…
Chị không hỏi em về chuyện rốt cuộc điều gì khiến em phải quyết định như thế. Chị cũng không trách em sao không thể cố gắng hơn nữa. Vì chị biết, em gái chị vốn không phải cô gái chỉ vì vài chuyện khó mà bỏ cuộc. Em có thể mới 23 tuổi lấy chồng, vì gia đình chồng mà hơn 2 năm dài không về nhà mẹ đẻ. Em có thể bỏ cả sự nghiệp đang tốt đẹp ở thành phố để bắt đầu từ con số 0 ở quê chồng. Em có thể mỗi ngày đều nói rằng mình hạnh phúc, để hôm nay nức nở một lời muốn buông với chị. Em gái chị như thế, sao có thể là yếu đuối, sao có thể là mới khổ chút đã toan bỏ cuộc. Chị biết mà, chỉ là vì chịu hết nổi rồi, vì không gắng được nữa mới đành buông bỏ, có đúng không?
Chị chưa từng nghĩ sẽ có ngày phải nói với em những điều này, những điều dành cho những người đàn bà từng ly hôn…
Em ơi, đàn bà ấy mà, có ai mà không yếu đuối đâu em. Có khác, chắc là có người cứng miệng nói mình mạnh mẽ, có kẻ lại không đủ can đảm giả vờ kiên cường. Ai rồi cũng chỉ là mang nặng cốt đàn bà yếu ớt lắm, liêu xiêu vài bận với lận đận ở đời. Và mình lấy chồng, không phải để có cớ nói với thiên hạ mình hạnh phúc. Mình kết hôn, cũng không để có một tấm chồng hiển hách ở đời. Mình hết độc thân, là để tìm một người để mình có thể lột trần mạnh mẽ mà dám yếu đuối em à. Lấy chồng, là để có thể tự mình hạnh phúc hơn, mưu cầu chút gì yếu mềm mà cậy dựa. Còn nếu đến một lúc, nước mắt chảy ngược, cười gượng với thế gian mà tim chết hết dạ, hạnh phúc cùng kiệt hết thảy, thì chính là lúc phải buông tay.
Em biết không, ngày đó, khi chị hỏi mẹ, nếu chị bỏ chồng, mẹ có mất mặt không? Mẹ không trả lời, mẹ chỉ nói mẹ muốn chị sống, còn là sống hạnh phúc, hơn là chết, chết trong hôn nhân. Em có hiểu không, trong một cuộc hôn nhân bất hạnh, đàn bà không thể sống một đúng nghĩa nhất được. Đàn bà có chồng, sống đừng vì chỉ vì quá nhiều người, đừng nghĩ cho hết thảy thế gian chỉ trừ mình ra. Đến một lúc sống không ra sống, cạn cùng hy vọng thì người đau nhất lại chính là cha mẹ mình. Vì hơn ai hết, cũng chỉ có cha mẹ là toàn tâm toàn ý mong mình hạnh phúc. Do đó em phải hiểu, dù em đã trải qua điều gì, từ đâu trở về thì gia đình luôn là nơi đợi chờ em. Không điều kiện, không trách móc, càng không kỳ vọng, cha mẹ rồi cũng chỉ muốn ôm hết đau lòng nơi em.
Và đừng nghĩ về chuyện thiên hạ thế gian ngoài kia. Họ không sống giúp mình được, không đau cho mình chút ít nào, thế thì cũng không cần phải nghĩ về họ. Cuộc sống này, vẫn là chỉ nên vì những người xem trọng em, hạnh phúc cùng em, khổ đau vì em. Đời đàn bà, gánh gồng cả thị phi thì làm sao cho nổi. Hạnh phúc của mình, con đường mình chọn, đừng vì vài lời kẻ lạ mà đắn đo làm gì.
Video đang HOT
Hạnh phúc của mình, con đường mình chọn, đừng vì vài lời kẻ lạ mà đắn đo làm gì – Ảnh minh họa: Internet
Chị chưa từng nghĩ mình đủ tư cách để nói với em rằng, chị sống thế này đã là hoàn hảo. Vì chị cũng từng đi qua đổ vỡ, cũng từng một lần chọn lầm lựa sai như em. Chỉ là, chị muốn em biết rằng đàn bà ly hôn như chúng ta, luôn có cách để hạnh phúc, như chị, như bao người ngoài kia. Dù rằng, can đảm đó không hề dễ dàng. Chị hầu như đã mất suốt 2 năm dài để bắt đầu lại. Dù rằng, sẽ có lúc em thấy mình không chịu nổi. Chị từng chỉ biết nhìn hai con ngủ say mà khóc không thành lời. Và dù rằng, có khi em muốn bỏ cuộc. Vì chúng ta là đàn bà, có mang vác thế nào cũng là không nổi. Chỉ có từ tốn quen dần, lặng lẽ mà bước qua mới mong dễ chịu đôi chút.
Nhưng hãy tin chị, chúng ta luôn có một con đường đáng để đi tiếp. Khi em có thể một mình làm lại cuộc đời em muốn, kiêu hãnh với lòng dạ không hổ thẹn của chính mình. Khi em thôi những tháng ngày chỉ sống vì kẻ phụ bạc không xứng, giờ chỉ còn con, gia đình và bản thân để ủi an. Khi em biết em vẫn có thể sống tốt sống đẹp khi không cần đàn ông ở bên. Và khi em đủ kiên nhẫn để đợi chờ một người sau cùng… Thì đó chính là lúc chúng ta cuối cùng đã có thể hạnh phúc. Một hạnh phúc vì em và những người em yêu thương, đáng giá vô cùng. Vì vậy, đừng lo, sẽ luôn có cách, sẽ luôn có hạnh phúc dành cho chúng ta. Chỉ cần em đừng sợ, em đừng bỏ cuộc với chính mình và con, mọi chuyện đều có cách cả, không sao!
Theo PNSK
Thanh xuân của em, đã từng là anh...
Chúng ta rồi sẽ hạnh phúc, dù là không phải cùng với nhau, phải không anh?
Em gần ba mươi tuổi, vẫn đang ngắm nhìn những cô bạn thân của mình xúng xính váy cưới thật đẹp. Rồi em lại chợt nghĩ vu vơ, đến bao giờ nhân vật chính xinh đẹp kia sẽ là em?
Em không phải là đứa tự ti, càng không kém cỏi bất cứ ai. Em có được nhiều thứ mà bao phụ nữ ngoài kia mong muốn. Nhưng em cũng biết bản thân có một nhược điểm cực kì ngu ngốc. Chính là ngoài anh ra, em hầu như đã không còn có thể chấp nhận ai khác.
Ngày trước, em vẫn thường nghĩ về tình yêu rất đơn giản. Có chăng cũng chỉ là câu chuyện yêu hay là không yêu. Nếu là thương thì bên nhau cả đời cũng chẳng khó. Một khi đã chia tay chính là đã không còn đủ yêu thương. Thời điểm hay trở ngại cũng sẽ không thể bằng tình cảm của cả hai.
Và em có một niềm tin mãnh liệt vào tình cảm của mình, cũng như người em yêu. Lúc đó em đã không hiểu, thật ra cứ không phải cứ yêu nhau là có thể bên nhau cả đời. Cũng chẳng phải cứ chia tay là đã không còn yêu. Em không hay, chữ nhân duyên đôi khi sẽ luôn khước từ ta, cứ thế mà bỏ rơi ta...
Rồi em biết yêu anh, một chàng trai tốt và hầu như còn hiền lành đến mức luôn có thể bị em ăn hiếp. Mọi người lúc đó chẳng ai có thể tin em lại chọn anh. Họ hỏi em tại sao lại là anh?
Em cứ bình thản trả lời. Vì hôm đó là một ngày mưa rảnh rỗi, em nhìn thấy anh mặc chiếc áo sơ mi trắng khác người, thế là em chọn anh. Thật ra cả họ và anh đều không biết, chỉ là vì là anh, nên ngày mưa ấy mới trở nên ý nghĩa. Vì là anh, nên chiếc áo sơ mi trắng đó mới đẹp hơn. Em chính là đứa như vậy, luôn mạnh miệng nên chưa khi nào chịu thua ai. Còn anh vẫn luôn là người bao dung hết thảy mọi điều liên quan đến em.
Yêu anh, đó là 7 năm dài đẹp đẽ nhất trong cuộc đời em. Người ta bảo nó đẹp vì đó là thời đẹp nhất của con gái. Nhưng với em, vì có anh, nên 7 năm ấy mới có thể khác biệt dịu dàng như thế.
Mình cứ bên nhau, mỗi ngày mỗi ngày như thế, rồi lại không hề nhận ra đã đi cùng nhau một đoạn đường dài ra sao. Anh và em ra trường. Em đã nghĩ sẽ lại cùng nhau đi một con đường mới nữa.
Yêu anh, đó là 7 năm dài đẹp đẽ nhất trong cuộc đời em. Ảnh minh họa.
Cũng đến ngày anh dắt em về nhà thăm ba mẹ anh. Đó là lần đầu tiên em gặp họ. Em đã nghĩ xa xôi về tương lai của chúng ta, rạng ngời và đầy hạnh phúc. Em chợt nhận ra anh dần im lặng và ít nói nhiều hơn.
Suốt 3 tháng dài, những câu chuyện giữa chúng ta như nhạt thếch chẳng còn đủ thiết tha. Cho đến đêm ấy, em nghe giọng anh nức nở trong điện thoại, tim em thắt lại. Lần đầu tiên trong suốt 7 năm dài em thấy anh khóc.
Anh nói với em rằng, ba mẹ anh muốn anh lấy một người khác. Khoảng không trôi dài trong tiếng nức nở của anh. Em cũng im lặng. Vì em biết anh yêu em, nhưng anh là chàng trai sẽ không bao giờ làm ba mẹ đau lòng.
Anh không phải là kẻ hèn nhát, chỉ đơn giản là một chàng trai tốt. Và em cũng hiểu mình sẽ thật tàn nhẫn khi bắt anh lựa chọn giữa em và gia đình.
Em là người mở lời chia tay, ngắn gọn và dứt khoát. Vì em muốn chấm dứt sự dằn vặt trong lòng anh.
Sau 3 tháng chia tay, em nhận được tin anh sắp làm đám cưới, từ bạn của anh. Bạn anh bảo rằng, anh muốn nhìn thấy em một lần cuối trước khi lấy vợ. Em đương nhiên đồng ý...
Ngày hôm đó, em khoác một chiếc váy thật đẹp, khoác tay một chàng trai đến dự đám cưới của anh. Ánh mắt anh nhìn em vẫn như ngày ta vẫn còn bên nhau, có khác chắc chỉ là nó như lấp lánh ánh nước mắt của phút chốc nào đó.
Em biết rằng anh sẽ không tin chàng trai đi bên cạnh là người em thương. Chỉ là, em muốn anh tin rằng, em rồi sẽ hạnh phúc, ngay cả một ngày nào đó khi không có anh. Em muốn anh cũng hãy sống hạnh phúc, thật hạnh phúc. Giây phút sau cùng em quay lưng ra khỏi đám cưới anh, em cuối cùng cũng đã hiểu thế nào là không có duyên phận. Đó chính là như anh và em...
Chúng ta rồi sẽ hạnh phúc, dù là không phải cùng với nhau, phải không anh? Ảnh minh họa.
Em của hiện tại vẫn sống mỗi ngày thật ý nghĩa. Nhưng em lại chưa thể thực hiện điều, em sẽ tìm được hạnh phúc của mình. Thật ra, đối với con gái, họ có thể yêu vô số người, đắm say hay mãnh liệt cũng không ít. Nhưng chàng trai trong thanh xuân của họ, sẽ luôn là người họ lưu giữ kỹ càng nhất trong ký ức. Thanh xuân của em, đã từng là anh. Thiết tha, nồng nàn, và đầy ắp đến mức ký ức đã không còn đủ sức chứa cho một ai khác...
Nhưng anh đừng lo, em vẫn luôn cố gắng mỗi ngày để tìm được hạnh phúc cho chính mình. Ở nơi nào ngoài kia, vào một ngày đẹp trời nào đó, em rồi sẽ tìm ra người ấy.
Chúng ta rồi sẽ hạnh phúc, dù là không phải cùng với nhau, phải không anh?
Theo Emdep
Hi sinh cả tuổi trẻ nuôi em để rồi em nghe lời chồng đòi bán nhà Cháu đã dành cả một phần tuổi trẻ để chăm lo cho em gái khôn lớn, cho tới giờ cháu cũng không tiếc gì với em. Nhưng đây là ngôi nhà mà bố mẹ cháu vất vả mới xây dựng được, là kỷ vật duy nhất mà bố mẹ cháu để lại. Em gái nghe chồng đòi bán nhà chia tài sản. Ảnh...