Đàn bà lấy chồng, sợ nhất là lấy kẻ vừa nghèo lại vừa hèn
Anh ta ở nhà, luôn lớn tiếng với cha mẹ, quát nạt vợ nhưng ra đường lại khúm núm như con rùa rụt cổ. Thiên hạ nói gì cũng vâng dạ, cũng cho là đúng.
Lời của cha mẹ, của vợ thì lúc nào cũng bỏ ngoài tai. Đàn bà lấy chồng sợ nhất gặp phải kẻ nghèo lại còn sống rất hèn!
Khi đàn bà lấy chồng, họ biết rằng một gia đình chồng tốt, vật chất tốt cũng không bằng một người chồng tốt. Nhiều người vẫn vui vẻ bước vào cuộc hôn nhân của mình với một người đàn ông nghèo cho dù biết rằng bao nhiêu khó khăn đang đợi mình. Đàn bà lấy chồng nghèo không khổ, khổ nhất là lấy phải một người vô dụng, lười biếng, lại chẳng thương yêu hay trân trọng. “Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh”, hôn nhân cũng có muôn vạn hình hài. Đáng sợ nhất với đàn bà chính là lấy phải một kẻ vừa không có tiền lại vừa rất hèn.
Ngay ngày đầu tiên, chị đã biết mình lấy nhầm chồng – Ảnh minh họa: Internet
Người ta nói rằng phụ nữ sau khi kết hôn một thời gian sẽ bị vỡ mộng. Còn chị, lại chua chát nhận ra mình cưới nhầm chồng ngay trong ngày kết hôn. Chiều hôm đó, khi khách khứa ra về hết, ba mẹ chồng có gọi vợ chồng chị lại để nói chuyện. Chị sững sờ khi biết được rằng để tổ chức đám cưới này, chồng chị đã mượn một số tiền rất lớn. Cộng thêm số tiền riêng của anh mượn tiêu xài trước khi kết hôn nữa, bây giờ chuyện trả nợ là của anh chị, chẳng can dự đến họ nữa. Chị nghe nghẹn đắng. Cứ ngỡ đám cưới rình rang, mâm cao cỗ đầy là do nhà chồng tổ chức, ai ngờ chồng chị vì sĩ diện lại mượn nợ để mát mặt với bạn bè.
Cưới chồng về, mới biết chồng mình chẳng như cái vẻ bảnh bao, tử tế vẫn hay thể hiện với mọi người. Trước kia, chị nghĩ anh có công việc ổn định. Nhìn anh lúc nào cũng đi xe tay ga đắt tiền, quần áo bảnh bao cũng không bao giờ nghĩ trong túi anh chẳng có đồng nào. Chồng chị nghèo nhưng rất lười làm, lại có tật sĩ diện. Không có tiền nhưng lại hay mượn nợ để đi ăn nhậu, mua quần áo chưng diện, thậm chí là bao bạn bè. Nhưng bây giờ đã cưới, chị chẳng còn cách nào ngoài chuyện khuyên nhủ để anh ta thay đổi.
Video đang HOT
Chị đi làm vất vả, còn cong lưng nuôi thêm chồng – Ảnh minh họa: Internet
Chị đi làm, đồng lương cũng chẳng được bao nhiêu. Ấy vậy mà còn phải nuôi chồng, phục vụ cho những thú chơi phù phiếm của chồng. Chị biết ba mẹ chồng của mình cũng bất lực trước đứa con có lớn mà chẳng có khôn của mình. Từ nhỏ đã cưng chiều hết mực nên anh ta sinh tật ỷ lại, đổ đốn như thế. Có vợ rồi, anh ta vẫn qua khóc lóc xin xỏ tiền cha mẹ đi chơi. Nếu chẳng được thì bày trò năn nỉ, thậm chí đập phá. Nhà chị ở rất xa nên chẳng biết hoàn cảnh gia đình chồng. Nếu biết chồng mình như thế thì chẳng bao giờ chị bước vào cuộc hôn nhân này.
Anh ta ở nhà, luôn lớn tiếng với cha mẹ, quát nạt vợ nhưng ra đường lại khúm núm như con rùa rụt cổ. Thiên hạ nói gì cũng vâng dạ, cũng cho là đúng. Lời của cha mẹ, của vợ thì lúc nào cũng bỏ ngoài tai. Có lần, trong cuộc nhậu, nghe đám bạn bất hảo xúi dại mà anh ta về đánh chị chảy cả máu mũi. Anh ta nói rằng phải dạy cho vợ để biết ngoan, biết chiều chồng. Chị nghe cay đắng và xót xa vô cùng. Chị hiểu rằng chồng mình không những nghèo mà còn rất hèn.
Chị không thể sống với anh ta thêm ngày nào nữa – Ảnh minh họa: Internet
Chị viết đơn ly hôn sau 6 tháng làm vợ. Một cuộc hôn nhân quá chóng vánh. Ai cũng nói sao chị vội vàng như vậy. Chị trả lời rằng để làm tổn thương nhau, đau khổ cùng cực thì chỉ cần 1 tuần, 1 tháng chứ cần gì đến nửa năm như vậy. Chừng đó thời gian đủ để chị hiểu mình không thể sống chung với người đàn ông như thế này thêm ngày nào nữa.
Nam Khuê
Tâm sự đàn bà ly hôn: Tôi đã nhận trái đắng khi lấy chồng chỉ vì hào nhoáng bên ngoài
Phụ nữ vẫn thường hay bị mê hoặc bởi vẻ bề ngoài hay những phù phiếm xung quanh đàn ông. Thế nhưng chỉ khi trở thành người đàn bà ly hôn tôi mới nhận ra rằng những điều đó không thể làm nên một cuộc hôn nhân hạnh phúc.
30 tuổi, tôi trở thành người đàn bà ly hôn. Khi nghĩ về cuộc hôn nhân của mình, tôi tự trách bản thân đã quá vội vàng. Ngay lần đầu tiên gặp chồng tại một đám cưới, tôi đã thực sự choáng ngợp. Anh rất đẹp trai, mang một vẻ lãng tử phong trần. Nụ cười duyên, cử chỉ dịu dàng của anh đã đánh gục tôi.
Lần đầu tiên gặp gỡ, tôi đã bị choáng ngợp bởi vẻ ngoài điển trai - Ảnh minh họa: Internet
Chỉ sau vài tháng quen nhau, chúng tôi đã nghĩ đến chuyện kết hôn. Anh cũng say đắm vẻ đẹp của tôi. Gia đình của 2 chúng tôi đều khá giả nên đám cưới được chuẩn bị vô cùng chu đáo. Tôi mặc một chiếc váy cưới thật lộng lẫy, nắm tay anh bước vào lễ đường. Đám cưới với nến lung linh, với hoa tươi tràn ngập. Tôi hạnh phúc vì mọi thứ đã diễn ra giống y trong tưởng tượng của mình. Mọi người không khỏi trầm trồ ngưỡng mộ. Sau đám cưới, ba mẹ hai bên mua cho vợ chồng chúng tôi một căn chung cư. Chúng tôi sống riêng ngay từ đầu nên vô cùng thoải mái. Một cuộc sống sung túc và đầy hạnh phúc đang mở ra trước mắt hai vợ chồng tôi.
Nhưng cưới nhau về, tôi mới biết chồng ngoài vẻ đẹp trai ra thì chẳng có gì nữa cả. Nhà anh giàu có, lại là con một nên được cưng chiều từ bé. Ngoài việc sáng đến công ty, chiều về nhà thì anh hầu như không biết làm bất kỳ một việc gì. Chồng tôi giống như một anh chàng chưa lớn. Vợ đi làm về trễ cũng không bao giờ cắm giúp vợ nồi cơm. Quần áo đã bỏ sẵn vào máy giặt cũng không bao giờ biết bấm nút giặt. Cơm nước, quần áo anh đi làm phải có người chuẩn bị cho.
Sau khi lấy chồng, tôi cay đắng nhận ra chồng mình ngoài vẻ đẹp trai ra thì chẳng còn gì nữa - Ảnh minh họa: Internet
Quá mệt mỏi nên tôi thuê người giúp việc theo giờ. Dù đã có người chăm lo nhà cửa nhưng tôi vẫn rất buồn chồng. Bóng đèn hỏng, cầu chì bị hư anh cũng không biết sửa. Chưa đụng vào đã la oai oái vì sợ giật. Những chuyện cỏn con như vậy tôi đều phải thuê thợ về làm. Tôi có cảm tưởng chồng giống như một cậu em trai của mình vậy. Người đàn ông này đã quá quen với việc có người cung phụng, hầu hạ mình.
Buồn nhất là lúc tôi sinh con. Vợ mệt mỏi nhưng anh lại suốt ngày than phiền về việc mất ngủ bởi con quấy khóc suốt đêm. Anh mang gối ra ngoài sô pha nằm ngủ, bỏ mặc mẹ con tôi mệt mỏi. Anh chẳng hề biết bế con chứ huống hồ gì chăm con. Tôi sống trong cảm giác chán chường và mệt mỏi cùng cực. Tôi đang rơi xuống một cái hố mà chẳng biết bám víu vào đâu.
Ngày qua ngày, mọi chuyện cứ dồn nén, tích tụ làm tôi bùng nổ. Bước vào hôn nhân, tôi mới biết vẻ đẹp trai như tranh vẽ của chồng chẳng giải quyết được việc gì. Tôi cần một người đàn ông đủ trưởng thành, đủ mạnh mẽ để tôi dựa vào. Cần một người đàn ông biết lo lắng cho người vợ bên cạnh mình. Biết xót xa, biết quan tâm khi vợ trở dạ sinh con. Ngày tôi đưa lá đơn ly hôn đã ký sẵn, chồng tôi vẫn ngơ ngác không hiểu mình sai ở chỗ nào.
Phụ nữ đừng cưới chồng đẹp hay giàu có, mà hãy lấy một người có tâm - Ảnh minh họa: Internet
Phụ nữ vẫn thường hay bị mê hoặc bởi vẻ bề ngoài hay những phù phiếm xung quanh đàn ông. Thế nhưng chỉ khi bước vào hôn nhân, trải qua nhiều va vấp đàn bà mới nhận ra rằng những điều đó ở đàn không không thể làm nên một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Phụ nữ ly hôn như tôi nhận ra rằng, đừng cưới chồng giàu, đừng cưới chồng đẹp mà hãy cưới một người đàn ông có tâm.
Nam Khuê
Chuyện cô vợ "hoàn hảo" nhưng vẫn thất bại trước kẻ thua kém mình Dù là yêu hay đã kết hôn thì mối quan hệ này thực chất chỉ là dùng sự chịu đựng "tự luyến" để giữ chân người đàn ông và "ru ngủ" chính bản thân mình. Vậy là vợ chồng tôi ly hôn rồi, khi mùa dịch chưa kết thúc anh ta vẫn phải bỏ tôi bằng được. Đứng ở tòa án anh ta...