Đàn bà là giống khó bảo, đàn ông phải có bản lĩnh
Đàn bà là giống khó bảo, và dễ được đằng chân, lân đằng đầu. Vì thế, đàn ông, muốn trị được vợ rất cần có bản lĩnh, và cứng rắn.
Đàn bà là giống khó bảo, nên đàn ông phải bản lĩnh và cứng rắn
Là một người đàn ông, đọc chia sẻ của bạn : ” Bao giờ mẹ chết, em mới về nhà anh ở!” mà tôi thấy bức xúc vì bạn hèn quá. Bạn hèn và nhu nhược quá nên mới để vợ cưỡi lên đầu lên cổ, xỏ mũi dắt đi hết lần này đến lần khác như thế.
Nếu tôi mà là anh, thì vợ anh đã không có vé làm dâu bố mẹ tôi và làm vợ tôi rồi. Nhưng tiếc thay, cô ta lại gặp phải anh, nên mới có chồng, có con.
Nhưng nói thật để anh hay, đàn bà là giống khó bảo, và dễ được đằng chân, lân đằng đầu. Vì thế, đàn ông, muốn trị được vợ rất cần có bản lĩnh, và cứng rắn. Bạn đã mắc sai lầm lần đầu tiên là chấp nhận ở rể để cô ta cưới. Và bây giờ bạn đang phải trả giá cho sự ngu dốt ấy.
Bây giờ, khi bạn muốn bỏ cái tổ tò vò nhà vợ, quay trở lại nhà mình sống thì cô ta lại dở chiêu bài li dị. Đây là cô ta nắm được điểm yếu của bạn, chứ chưa chắc đã có can đảm để dám li dị chồng đâu. Vì thế, lần này bạn phải thực sự cứng rắn và cương quyết. Quyết không chùn bước, kể cả ký vào đơn li hôn bạn cũng cứ ký, xem cô ta có dám mang đơn gửi đến tòa án đề li dị không.
Video đang HOT
Trường hợp, nếu cô ta dám đem đơn lên tòa án li dị thật thì bạn cũng không việc gì mà phải hối tiếc một người vợ như thế. Vì nói thật, cô ta chả yêu thương gì bạn, và lo lắng gì cho bố mẹ bạn cả đâu. Một người vợ biết thương chồng, sẽ không bao giờ bắt chồng ở rể, vì dù gì, ở rể cũng là nỗi nhục của đàn ông Việt Nam.
Anh không nên tiếp tục nhượng bộ vợ
Hơn nữa, bố mẹ bạn cũng đã già cả, đang sống một mình mà cô ta vẫn không mảy may lo lắng, suy nghĩ. Trong khi đó, lại cứ dốc hết sức lực để lo cho bố mẹ mình, và bắt bạn ở rể để lo cho bố mẹ cô ta. Đàn bà lấy chồng là phải theo chồng, nhưng trong trường hợp này, vợ bạn đã là kẻ vứt đi, không xứng đáng làm vợ, làm dâu.
Nếu bạn vẫn cố tình nghe theo lời vợ mình, và chấp nhận tiếp tục sống đến khi nào bố mẹ cô ta chết thì mới quay về nhà mình thì bạn quả là một người con bất hiếu. Đấy là tôi chưa nói đến chuyện, biết đâu sau khi bố mẹ cô ta chết rồi, cô ta lại nghĩ ra một trò gì đó, để nhất định không chịu về quê chồng ở.
Ví dụ như là, về nhà chồng ở thì không ai hương khói cho tổ tiên, ông bà và bố mẹ cô ta. Ngôi nhà sẽ lạnh lẽo,…Lúc ấy, chưa chắc bạn đã rời được cái “tổ tò vò” nhà vợ mà đi về nhà mình đâu.
Bạn sẽ mãi mãi phải sống chui, lủi kiếp “chó chui gầm chạn”, như thế nhục cho cả bạn, và nhục cho cả dòng họ nhà bạn đấy. Tôi cũng đã ở quê nên tôi hiểu, có con trai đi ở rể, hàng xóm láng giềng xì xèo lời ra tiếng vào mệt lắm.
Vì thế, vấn đề bây giờ của bạn là bạn phải cương quyết. Bố mẹ chỉ có một, nhưng vợ thì có thể lấy được vài người cũng được. Con cái cũng thế, muốn đẻ ra bao nhiêu mà chẳng được, chứ không thể ủy mị, không muốn li hôn, vì còn con cái. Đàn ông không nên như thế bạn ạ.
Hãy về chăm sóc, trả hiếu cho bố mẹ bạn. Họ mới là người đang cần được bạn chăm sóc, chứ không phải bố mẹ vợ!
Theo PNT
Tôi vẫn nhớ người yêu cũ da diết
Hiện tại tôi đã có bạn trai nhưng vẫn rất buồn bởi người yêu cũ không biết tôi đã dành trọn tình yêu cho anh.
Tôi có một tình yêu cũ với nhiều kỷ niệm buồn. Tôi và anh yêu nhau 5 năm nhưng tôi chỉ nhận được toàn nước mắt.
Tôi lúc nào cũng mong làm gì cho anh vui, nhưng anh chỉ đáp lại cho tôi bằng những buồn khổ, u sầu. Thậm chí, ngày Tết anh bỏ tôi bơ vơ, nhưng tôi luôn nghĩ chắc do anh bận công việc. Rồi thời gian trôi qua, tôi vẫn yêu anh và cái gì đến cũng đến. Tôi có thai nhưng tôi không nói với anh bởi tôi biết nếu nói ra anh chỉ cho tôi một đám cưới gượng ép.
Tôi không muốn điều đó xảy ra bởi tôi từng chứng kiến cảnh cha mẹ mình không hạnh phúc, tôi không muốn con mình sẽ phải đi con đường giống tôi. Rồi tôi đã làm chuyện... không tính người, tôi âm thầm chịu đựng đau đớn một mình, nhưng tôi vẫn yêu anh như ngày nào, âm thầm như một cái bóng.
Ảnh minh họa: JupiterImages.
Có lúc tôi hận anh nhưng rồi suy nghĩ đó cũng qua đi. 5 năm trôi qua, tôi không còn chịu nổi và quyết định sang Australia định cư. Ngày tôi sắp đi anh lại cản tôi, nhưng tôi vẫn ra đi dù lòng rất muốn ở lại. Đến khi sang kia ổn định, anh vẫn níu kéo và nói tôi hãy về. Tôi vẫn còn nghĩ về anh rất nhiều và luôn giúp anh về mặt vật chất lúc anh khó khăn.
Hiện tại tôi đã có bạn trai mới ở Australia nhưng tôi vẫn rất buồn bởi người yêu cũ không biết tôi đã dành trọn tất cả tình yêu cho anh mà chỉ được đáp lại bằng u buồn, nước mắt. Giờ tôi không biết làm sao để quên anh. Dù rằng nhiều lúc rất đau lòng nhưng tôi luôn mong anh có một người bạn gái tốt, yêu anh thật nhiều như tôi.
Tôi không biết phải làm sao để thôi không nghĩ tới anh? Mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Gay muốn cưới vợ do chữ hiếu 28 tuổi tôi nhận ra mình là gay, lúc đó tôi hoang mang lo sợ. Chưa được bao lâu thì ba mẹ nói tôi phải kết hôn với người con gái là bạn học hồi xưa. Tôi sinh ra và lớn lên trong một môi trường không cho phép mình thể hiện điều gì gọi là khác người. Vì vậy ngay từ nhỏ...