Đàn bà khôn thì không cần giành đàn ông với ai hết
Đàn bà khôn thì không cần giành gì với ai cả em à, nhất là đàn ông. Đàn ông là của mình thì người ta có đến giật cũng không thể đi. Đàn ông mà của thiên hạ rồi thì giành mấy cũng không bao giờ là của riêng mình.
Chào em, cô ả nào đó đang muốn “giành” chồng với chị…
Chị không biết rõ em là ai, mà chị cũng chẳng muốn tìm hiểu em là ai. Vì em không liên quan đến cuộc sống của chị. Mà nếu em có liên quan gì đến chồng chị thì em cũng không có vị trí nào trong cuộc hôn nhân của chị. Chị là vợ, anh ấy là chồng, còn vị trí nào cho em? Chị chỉ biết em vì một câu em nhắn cho chị, rằng em muốn giành lấy người đàn ông đang nằm cạnh bên chị. Em còn nhắn nhủ với chị rằng, chị phải giữ chồng cẩn thận…
Thứ nhất, chị muốn em biết là chị chưa bao giờ sợ bị giật chồng, mà chị cũng chưa từng bày mưu tính kế giữ chồng với ai. Điện thoại của chồng chị chưa bao giờ cầm lên. Nhưng nếu có tin nhắn của người lạ, anh ấy nhất định sẽ cho chị xem. Chồng chị luôn có những ngày tiệc tùng đến khuya, nhưng không bao giờ không về nhà. Người đàn ông này vô cùng tự do, nhưng không bao giờ quên tôn trọng chị. Đây có thể là sự trao đổi giữa anh ấy, chị cho anh ấy tự do, anh ấy phải cho chị sự tôn trọng.
đàn bà khôn thì không cần giành gì với ai cả em à, nhất là đàn ông – Ảnh minh họa: Internet
Và thay vì giữ chồng, sợ ai giành chồng, chị lại muốn giữ mình hơn. Chị tin rằng thứ giữ đàn ông chắc chắn nhất là nằm ở giá trị của phụ nữ. Phụ nữ biết mình đẹp, mình khôn khéo thì không người đàn ông nào dám bỏ. Phụ nữ biết giữ mình thì đàn ông cũng biết giữ họ. Bởi thế, thật xin lỗi vì làm em thất vọng, chị chưa một lần phải ghen tuông để giữ chồng.
Thứ hai, đàn bà khôn thì không cần giành gì với ai cả em à, nhất là đàn ông. Đàn ông là của mình thì người ta có đến giật cũng không thể đi. Đàn ông mà của thiên hạ rồi giành mấy cũng không bao giờ là của riêng mình.
Video đang HOT
Và chị luôn quan niệm, những thứ có thể đem ra giành giật, có thể chuyền từ tay người này đến người khác thì rõ ràng cũng chẳng còn giá trị. Với chị, một là đàn ông của chị, hai là của thiên hạ. Đã là của thiên hạ rồi thì chị một tấc cũng không chạm vào. Mà đã là của chị rồi, thì cũng khó để người khác chạm vào lắm.
Những thứ có thể đem ra giành giật, có thể chuyền từ tay người này đến người khác thì rõ ràng cũng chẳng còn giá trị – Ảnh minh họa: Internet
Thứ ba, nếu người đàn ông vẫn đang nằm bên cạnh chị lúc này có thể bị cướp đi, thì chị cũng chẳng có gì phải tiếc. Đàn ông có thể dễ dàng bị cướp đi thì chẳng bao giờ có thể ở yên bên ai cả đời. Đàn ông có chân em à, trái tim họ cũng biết mọc chân. Nếu đuổi theo một trái tim thích chạy, em cả đời cũng không đuổi nổi. Lòng đã biết đi thì không một ai giữ được. Một người đàn ông như thế, chị làm gì có đủ sức lực cả đời để giữ. Mà có giữ cũng đâu được gì, nhọc lòng, tốn sức, chẳng được gì cả.
Bởi thế, nếu em nghĩ rằng người đàn ông này có thể vì em mà bỏ chị, nếu em nghĩ rằng người đàn ông này đáng để em giành giật, và dễ dàng để em cướp đi thì em có thể thử. Nếu đáp án là có thể, chị tặng không em gã đàn ông không có giá trị. Cứ xem như đó là món quà chị cho không em, không cần hoàn trả. Vì đàn ông như thế, chị không tiếc, cũng không còn cần nữa!
Nếu đuổi theo một trái tim thích chạy, em cả đời cũng không đuổi nổi. Lòng đã biết đi thì không một ai giữ được – Ảnh minh họa: Internet
Chị luôn nghĩ rằng đàn bà ở đời không cần phải giành bất cứ điều gì với ai. Vì đó là hành động hạ thấp giá trị của chính mình lắm em à. Cái gì là của mình thì sẽ là của mình, có giành có giật thì cũng không bao giờ là của mình mãi mãi. Với đàn bà, giành giật, suy cho cùng chỉ là vì bản thân không có bản lĩnh để có được thứ thật sự xứng đáng. Như thế thì kém cỏi lắm em ơi!
Và nếu em vẫn muốn giành lấy người đàn ông của chị, thì chị chúc em may mắn nhé!
Theo Phụ nữ sức khỏe
Gặp nhau vừa đúng 7 ngày, chàng trai cưới gấp vì lý do nói ra ai cũng sợ
Đàn ông con trai, tôi chẳng ngại gì đồng ý nhận lời đưa cô ấy về. Rốt cục, chúng tôi phi thẳng vào nh.à ng.hỉ...
ảnh minh họa
Giờ có ai đó đặt câu hỏi về vợ của tôi thì ngoài cái tên, gương mặt, thông tin về quê, tôi chẳng biết gì hơn nữa cả. Thật nực cười! Ấy vậy mà chỉ hơn tháng nữa là chúng tôi thành vợ chồng. Mới chỉ nghĩ thôi tôi đã cảm thấy ái ngại cho cuộc hôn nhân sau này của mình.
Thân là một người đàn ông, tôi phải chịu trách nhiệm với mọi thứ mình đã làm, nhất là khi tôi khiến cô gái ấy có bầu. Dù cho chúng tôi mới chỉ biết nhau sơ sơ, nhưng khi đã có con với nhau thì buộc lòng phải cưới. Cô ấy còn phân vân nhưng chúng tôi muốn cưới cho bằng được dẫu rằng tôi cũng chẳng vui gì.
Tôi và cô ấy là đồng nghiệp. Nói như vậy chứ thực ra cô ấy mới chỉ chuyển công tác tới chỗ tôi được 1 tháng. Khi công việc cần có sự hợp tác, cô ấy vào tổ của tôi. Tính tới thời điểm chúng tôi lên giường cùng nhau là đúng 7 ngày sau khi tiếp xúc, trò chuyện.
Hôm đó cả đội kéo nhau đi ăn liên hoan, không biết ma xui quỷ khiến thế nào, chúng tôi say mèm. Hai đứa tôi đều chưa có người yêu nên mọi người cứ gán ghép với nhau. Đàn ông con trai, tôi chẳng ngại gì đồng ý nhận lời đưa cô ấy về. Rốt cục, chúng tôi phi thẳng vào nh.à ng.hỉ...
Sáng hôm sau tỉnh dậy chúng tôi đều hoang mang lắm. Thực sự cả hai đứa đều không nhớ có làm gì không. Vậy là chúng tôi về, không ai bắt ép hay yêu cầu nhau. Hai đứa định bụng xem đây như một t.ai n.ạn, vờ như không biết. Hôm sau đi làm mọi người hỏi chỉ bảo về nhà như bình thường.
Nhưng khốn khổ thay, cô ấy trẻ người non dạ nên cũng không biết cách phòng tránh. Bẵng đi gần 2 tháng sau, tôi thấy cô ấy cứ bần thần, có lần còn bắt gặp đang khóc ngoài hành lang. Tôi chủ động hỏi thì phát hiện ra cô ấy có bầu. Tôi không bao giờ dám nghi ngờ cô ấy làm điều bậy bạ đó với ai vì cô bé này khá ngoan. Tôi biết đứa con là của mình.
Cô ấy chỉ khóc và không biết làm gì cả. Cô ấy kém tôi tới 12 tuổi, còn khá trẻ... Nhìn cảnh đó tôi không cầm lòng nên quyết định xin cưới vì giờ đã trót có bầu rồi. Ban đầu cô ấy ngại nhưng rồi sau cũng miễn cưỡng gật đầu vì chúng tôi nghĩ cho đứa trẻ trong bụng.
Giờ chúng tôi chuẩn bị cưới, ai cũng bất ngờ. Bản thân chúng tôi mỗi lần cùng nhau đi đâu đó vẫn còn ngại. Không hiểu rồi đây cuộc sống vợ chồng sẽ như thế nào khi mà chúng tôi còn chưa kịp thân chứ đừng nói là yêu mà đã phải kết hôn! Tôi thấy sợ nhưng chẳng có đường lùi!
Theo Eva
Sau một năm tu nghiệp ở nước ngoài, chồng vừa trở về đã gieo cho tôi nỗi sợ hãi kinh hoàng Nhìn ánh mắt khác lạ của anh, tôi đã lờ mờ cảm nhận sự thay đổi đáng sợ. 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học thì tôi kết hôn với Phương. Anh hơn tôi 2 tuổi, tính nhẹ nhàng dễ chịu. Cuộc hôn nhân của chúng tôi rất hạnh phúc. Bố mẹ hai bên hỗ trợ mua một căn nhà Hà Nội. Công...