Đàn bà khôn phải sống thử để chọn chồng
“Yêu mà không sống thử là nông cạn vì có thể sẽ chọn nhầm người kết hôn”.
Thực sự bây giờ tôi đang cảm thấy băn khoăn lắm. Tôi không biết mình có nên làm theo lời khuyên của chị gái mình hay không?
Tôi đã có người yêu, chúng tôi yêu nhau gần 4 năm. Chuyện tình cảm của tôi chỉ dừng lại ở những cái hôn, những cái nắm tay, những chiều đi dạo. Tôi thấy hài lòng với điều đó nhưng gần đây anh có gạ tôi sống thử và tôi thật sự hoang mang vô cùng. Tôi hỏi chị gái mình, chị ấy nói rằng, tôi nên làm thế ngay lập tức vì chuyện sống thử là một điều rất đáng làm ở một người phụ nữ khôn ngoan.
Chị nói: “Mọi người có thể thấy tình yêu kiểu như vậy là lãng mạn, là tình yêu thật đẹp chứ chị thì cực lực phản đối vì nó chỉ là thứ nhảm nhí và không thể đảm bảo cho một tương lai tốt đẹp, một cuộc hôn nhân bền vững sau này. Muốn tìm được người chồng tốt, xứng đáng và phù hợp, điều tốt nhất là phải sống thử. Chỉ có cách đó mới cho mình một kết quả chính xác trước khi cưới mà thôi. Em cứ tin rằng yêu nhau trong sáng, hiểu nhau là sau này hạnh phúc ư? Thật nực cười!”.
Chị tôi là người đàn bà được chồng yêu thương và chiều chuộng. Nhìn cách mà chồng lo lắng, chăm sóc cho chị, ai cũng bảo chị tôi vừa may mắn lại vừa khéo chọn chồng nên mới lấy được người vừa hiền, vừa làm ra nhiều tiền. Khi hỏi về điều đó, chị tôi cười đắc thắng với tôi và nói rằng: “Thành quả mĩ mãn ngày hôm nay chị có được vì chị có một bí quyết để chọn chồng: Sống thử!”. Và giờ đây, chị khuyên tôi nên sống thử ngay lập tức để không phải hối hận về sau.
Tôi vẫn cho rằng một người đàn bà khôn ngoan là người đàn bà phải biết sống thử để chọn chồng (Ảnh minh họa)
Tôi biết, chồng chị không phải là người đàn ông đầu tiên trong đời của chị ấy. Xét về quan hệ yêu đương, có lẽ anh ấy là người thứ 5 hay thứ 6 gì đó. Nhưng xét về một mối quan hệ sâu sắc, thì anh là người “chồng hờ” thứ 4 của chị tôi trước khi họ lấy nhau.
Trước anh, chị tôi đã từng sống như vợ chồng với 3 người đàn ông khác. Ngay từ năm học đại học đầu tiên, tôi thấy chị đã xác định, yêu là cưới chứ không phải yêu chơi bời hay chỉ đơn giản là có một mối tình kỉ niệm như mấy cô cậu sinh viên mơ mộng khác. Bởi thế, khi chị tôi bắt đầu có người yêu, tôi thấy chị luôn chủ động gạ anh ấy sống thử. Chị tôi cho rằng việc sống thử là cách tốt nhất để kiểm tra xem người đó có xứng đáng làm chồng hay không, anh ta có thể là một người chồng tốt hay không.
Video đang HOT
Tất nhiên, 3 người đàn ông trước đó chị tôi sống thử chỉ được một khoảng thời gian ngắn là đường ai nấy đi mà lí do mà chị đưa ra là: “Những bất đồng không thể nào dung hòa nổi khi sống cùng”. Có những người khoảng thời gian chung sống là vài tháng nhưng cũng có những người lên tới cả năm trời. Thế rồi tất cả đều lần lượt ra đi vì họ không tìm thấy điểm chung. Tôi cảm thấy không hài lòng với cách sống của chị, nhưng chị là người có cá tính mạnh mẽ nên tôi cũng không thể làm gì để thay đổi được suy nghĩ của chị ấy. Chị nói rằng: “Chị không hối tiếc điều gì vì nó là cần thiết trước khi tiến tới hôn nhân. Thà bỏ ra vài tháng, vài năm để biết mình có hợp với một người hay không cò hơn là sai lầm và phải trả giá bằng cả cuộc đời phía sau”. Và cho tới thời điểm này, khi mà chị hạnh phúc bên người chồng hiện tại, chị càng thấy mình không sai khi làm thế.
Tôi có lần từng hỏi chị về anh rể bây giờ. Chị nói anh chị quen nhau trong một dịp rất tình cờ. Sau hơn 2 tháng chính thức yêu nhau, chị tôi là người củ động gạ anh về sống cùng. Chị còn nói khi anh ấy biết chị không còn trong trắng, chị chỉ nói dối rằng chị mất đi sự trong trắng trong mối tình đầu vì khi ấy chị quá ngây thơ và khờ dại. Anh rể tôi cũng bỏ qua chuyện đó vì anh là người khá hiền và cũng không coi trọng chuyện trinh tiết.
Sống thử hơn hai năm, sau đó anh chị quyết định cưới. Tôi thấy anh rể là người tốt và đáng để lấy làm chồng. Chị tỏ ra rất hãnh diện khi nhìn thấy cảnh bạn bè của chị đau khổ, bi lụy vì hôn nhân không hạnh phúc, chị lại thấy thương thay cho họ. Trước đây, có cô bạn từng cười vào mặt chị tôi rằng: “Tôi thật không hiểu bạn là loại người gì mà lại dễ dãi tới vậy. Người như bạn chắc chắn chẳng có người đàn ông tử tế nào lấy đâu”. Ấy vậy mà ngày hôm nay, chị tôi lại cung phụng và chiều chuộc ra mặt, còn người bạn kia thì vợ chồng lục đục dẫn tới ly hôn nên chị tôi lấy thế làm hả hê nhiều lắm.
Hôn nhân là chuyện cả đợi nên càng pahri sống thử để chọn cho được người chồng xứng đáng (Ảnh minh họa)
Đến giờ phút này chị tôi càng khẳng định: “Người lớn tiếng kêu gào trinh tiết, giữ gìn phẩm hạnh chưa hẳn đã đúng nếu không muốn nói là nông cạn. Em mà mực cho rằng đàn bà phải giữ gìn phẩm hạnh, trinh trắng trước khi lấy chồng là quá ngốc nghếch và ngây thơ. Chọn chồng đâu giống như chọn cái áo cái quần, về chật không vừa thì mang ra đổi lại hoặc vất quách vào một xó nào đó rồi sắm cho mình cái khác. Chồng là người theo mình, đồng hành với mình suốt cả cuộc đời nên càng cần phải chọn lựa kĩ càng. Em mua cái quần còn phải thứ huống hồ chọn chồng – người sống cả phần đời còn lại cùng mình, hà cớ gì lại không thử?”.
Quả thực, những gì chị tôi đang có được trong cuộc hôn nhân khiến bao người, trong đó có cả tôi phải thèm khát. Trước đây có không ít người nhìn chị tôi khinh khỉnh rằng chị tôi là người phụ nữ mất nết, không ra gì khi từng chung chạ với nhiều người nhưng dường như giờ đây chị tôi lại càng hãnh diện vì chuyện đó. Chị nói: “Chị đến với họ đều vì tình cảm thật sự và xác định sẽ tiến xa nếu hai đứa không hợp nhau. Chị không lợi dụng, không trao đổi thể xác của mình vì vật chất thì có gì đáng xấu hổ. Chẳng qua là sau đó cảm thấy không hợp nhau thì chia tay, vậy thôi. Còn những kẻ đến với mình sau đó, chỉ vì thấy mình không còn trong trắng thì cũng là loại không đáng mặt đàn ông, nên người như thế chị cũng chẳng lấy làm tiếc”.
Chị tôi nói rằng một người đàn bà khôn ngoan là người đàn bà phải biết sống thử để chọn chồng. Nếu như người đó không phù hợp, hai người cũng chưa có ràng buộc gì thì chia tay là chuyện rất đơn giản. Lí lẽ mà chị đưa ra là: Thử hỏi chỉ yêu và tôn thờ một tình yêu đẹp như thơ nhưng khi lấy về mới vỡ mộng vì hàng tỉ thứ không hợp nhau, lúc đó ly hôn thì hậu quả nào lớn hơn? Không chỉ về mặt pháp luật khó khăn mà con cái cũng vì thế mà khổ cực.
Thử hỏi một nụ hôn có thể cho biết sau này khi sống cùng anh ta có giúp vợ việc nhà hay không? Một cái nắm tay có thể cho thấy trong chuyện quan hệ vợ chồng anh ta có là một người đàn ông đích thực hay không? Một câu nói ngon ngọt, dễ nghe và lãng mạn có thể chắc chắn sau này anh ta không chửi vợ hay không? Tất cả những điều đó sẽ được bộc lộ khi sống cùng. Còn chuyện trinh tiết bây giờ, xã hội đã thoáng hơn rất nhiều. Những kẻ cố chấp chuyện đó cũng đâu còn đáng để quan tâm, vì vậy cần phải sống thử để có quyết định đúng đắn trong việc lựa chọn người bạn đời trăm năm.
Tôi thấy những lời chị tôi nói không phải là không có căn cứ. Hơn nữa, những gì mà chị ấy đang có được là một viễn cảnh tương đẹp mà cả tôi và chắc hẳn là nhiều người phụ nữ khác cũng phải mong ước. Vậy tôi có nên làm theo lời khuyên của chị ấy hay không?
Theo VNE
Sợ lấy phải chồng phong lưu
Anh đến đón tôi đi chơi không bao giờ vào nhà, đã vậy còn đưa tôi về muộn khiến hàng xóm bàn tán xôn xao.
Tôi năm nay 27 tuổi, hiện đang làm kế toán cho một công ty gần nhà. Công việc giờ đã ổn định nên tôi cũng muốn tìm một người đàn ông tốt để tiến tới chuyện kết hôn.
Khánh và Trung là hai người đàn ông cùng theo đuổi tôi. Hai người tuổi ngang nhau, gia đình đều trong cùng thành phố với tôi. Trung hiền lành, tốt tính nhưng khổ nỗi anh nói chuyện "nhạt" đến mức tôi chẳng thể trò chuyện được lâu với anh, nhiều khi cách nói của anh còn làm tôi cảm thấy khó chịu.
Tuy nhiên thái độ, cách cư xử của Trung lại rất được lòng các bậc phụ huynh. Còn về gia đình, nhà Trung được xem là gia đình "cơ bản", khá giả, bố mẹ đều là viên chức, anh cũng đang làm việc trong một cơ quan nhà nước.
Trung ít nói bao nhiêu thì Khánh lại "mồm mép" bấy nhiêu. Ngay từ hồi mới quen anh luôn làm tôi thấy vui vẻ mỗi khi trò chuyện. Tính anh tếu táo, cởi mở nên tôi nhắn tin, nói chuyện với anh miết mà không thấy chán. Thỉnh thoảng Khánh còn tạo cho tôi những sự bất ngờ đáng yêu khiến tôi rất có cảm tình.
Dưới sức tấn công của Khánh, tôi đã nhận lời yêu anh. Tuy nhiên sau một thời gian tìm hiểu, Khánh khiến sự tin tưởng của tôi giảm dần bởi tôi phát hiện anh nhiều lần nói dối và đặc biệt là bởi sự dây dưa của anh với người yêu cũ. Trước khi tán tôi, anh kể đã từng yêu nhiều người nhưng anh chỉ xác định "chuyện lâu dài" với tôi.
Anh cũng đưa tôi về nhà chơi, giới thiệu tôi với mẹ anh. Bố Khánh mất từ lâu, anh đang ở cùng mẹ và cậu em trai. Tình cảm giữa các thành viên trong gia đình xem ra cũng không được thân thiết vì tôi thấy anh cũng chỉ nói dăm ba câu với họ, lại còn hay nói sẵng, gắt gỏng với mẹ.
Dù biết tôi đã yêu Khánh nhưng Trung vẫn bền bỉ theo đuổi, không phải sự quan tâm nồng nhiệt nhưng cũng thể hiện sự nghiêm túc, chân tình của anh. Trong khi đó sự nhiệt tình ban đầu của Khánh cũng giảm dần, chúng tôi cãi nhau, giận nhau ngày càng nhiều. Có lần, anh còn quát tháo tôi trước mặt bạn bè anh.
Tôi luôn có cảm giác không "an toàn" nếu lấy Khánh (Ảnh minh họa)
Nhiều người bảo tôi dại vì không chọn người như Trung, cô bạn của mẹ tôi sống gần nhà Trung còn khảng khái: "Thằng như thế mà nó không lấy thì nó muốn lấy người thế nào?".
Mẹ tôi vốn rất ưng một chàng rể tương lai như Trung nên lại càng không ủng hộ tôi qua lại với Khánh. Ấn tượng của mẹ tôi về Khánh là đến đón tôi đi chơi không bao giờ vào nhà, chỉ đứng đợi ở đầu ngõ, lại còn toàn đưa tôi về muộn khiến hàng xóm xì xào bàn tán.
Giờ tôi băn khoăn không biết đâu mới là đối tượng phù hợp để làm bạn đời. Con người và điều kiện của Trung tốt thật nhưng anh lại không mang lại cảm giác gì cho tôi. Liệu hơn nửa đời còn lại nếu chung sống, gần gũi với Trung thì cảm xúc của tôi liệu có thể thay đổi? Tôi đã cho Trung khá nhiều cơ hội để có thể hiểu anh hơn nhưng rốt cuộc, anh vẫn làm tôi thất vọng.
Quả thực, tôi chưa từng nghĩ sẽ có lúc mình phải đắn đo nhiều như vậy trong chuyện tình cảm. Nếu là cách đây vài năm có lẽ tôi đã sớm đưa ra được quyết định dứt khoát nên lấy ai, không lấy ai, tôi sẽ theo tiếng gọi của trái tim để đến với người mình yêu. Tôi yêu Khánh, nhưng giờ tình yêuvới tôi không còn nồng nàn như mối tình đầu, không phải thứ tình yêu dám vượt mọi sóng gió chỉ cần được ở bên nhau.
Có thể mọi người sẽ nghĩ tôi "tham vàng bỏ ngãi", "đứng núi này trông núi nọ". Tôi cũng biết khi đang yêu Khánh mà còn đắn đo nghĩ đến Trung là thiếu chân tình nhưng tôi lo lắng cho tương lai, hạnh phúc của mình. Tôi luôn có cảm giác không "an toàn" nếu lấy Khánh, sợ anh "cả thèm chóng chán", sợ con người anh phong lưu, không thành thật, sợ cuộc sống không chỉ khó khăn về vật chất mà còn khổ về tinh thần.
Tôi cũng cảm thấy áp lực nhiều hơn khi mình không còn ít tuổi, bạn bè tôi hầu hết đã dựng vợ gả chồng, người theo đuổi tôi thì ngày một ít. Người ta vẫn thường khuyên con gái nên lấy người yêu mình thì sướng hơn là lấy người mình yêu. Tôi mệt mỏi với những phép so sánh, cứ loay hoay cố tìm ra đáp án cho tương lai của mình. Lấy ai, bỏ ai? Và trong hai người đàn ông ấy liệu có người thực sự là "cái duyên, cái số" của tôi?
Theo VNE
5 vấn đề bạn cần xác định rõ khi quyết lấy một ai đó làm chồng Không ai có thể thay thế bạn thực hiện quyết định quan trọng liên quan đến cả cuộc đời chính bạn đó là lựa chọn người sẽ lấy làm chồng. Một người xa lạ sẽ không đủ tin tưởng để bạn lấy làm chồng Bạn sẽ không thể hình dung được toàn bộ cuộc sống của bạn với một người nào đó cho...