Đàn bà khi bỏ chồng: Lúc nào cũng “khát”?
Không ít lần tôi bắt gặp những ánh mắt, những thái độ “rẻ rúng” đàn bà bỏ chồng. Tôi cứ bị ám ảnh, có phải vì sau cái chênh chao là bỏ chồng.
Rằng xấu, họ có xấu thật không?
Đầu tiên là trong cuốn sách của một nhà văn lớn, ông ấy tả về đàn bà bỏ chồng là kiểu phụ nữ lúc nào cũng khát khao tình dục mà quên đi tự trọng. Câu chuyện ở trong một tiểu thuyết về cuộc đời của một anh họa sĩ độc thân từng si đắm không biết bao nhiêu đàn bà rồi cũng vương vãi không biết bao nhiêu đàn bà. Trong một bữa nhậu anh có tuyên bố với mọi người rằng anh luôn khát khao “chuyện ấy”, chỉ cần đàn bà đến là ok, anh không cần lấy vợ. Đúng ngày hôm sau, cô bạn cùng học với anh ta vừa mới bỏ chồng, ăn mặc hớ hênh và gõ cửa nhà. Anh ta sợ quá, giả ốm, đóng cửa không tiếp khách. Đàn bà bỏ chồng, tẽn tò ra về…
Nghe câu chuyện xong người ta không khỏi xót xa trước thói “tưởng bở của người đàn bà bỏ chồng”. Cũng bởi đàn bà bỏ chồng, họ quá chân thành, hoang dại quá với chính ham muốn của mình. Thế nhưng người đàn ông rêu rao điều đó như một chiến tích, đã tốt gì hơn ai?
Hôm trước, tôi cũng biết chuyện về hai anh chị vụng trộm với nhau. Chị ngoại tình chỉ bởi chồng chị cục cằn còn người tình thì ăn nói ngọt dẻo. Anh chồng của chị “bắt sống tại trận”. Anh chồng không muốn ly hôn nhưng chị vợ thì nhất mực đòi ly hôn. Chị ấy cho là, sau ly hôn chị ấy sẽ được sống thật với tình cảm của mình, tình yêu của mình sau đó… Chị thành đàn bà bỏ chồng. Riêng anh người tình thì lúc này quay ra tệ bạc, trách chị ngu dốt, bỏ rơi chị ngay sau khi chị bỏ chồng… Đúng là cái dại của chị đã rõ, nhưng nếu nhìn ở một góc độ khác, người đàn bà ấy dù gì cũng không hèn, chị ấy cho rằng chị ấy cần sống thật với tình cảm của mình. Có điều, chị rất đen đủi, chị gặp phải một gã sở khanh và phải chấp nhận.
Cũng có những câu chuyện “phổ biến” về những người phụ nữ bỏ chồng. Chuyện thường viết, một lần gặp gỡ là phụ nữ bỏ chồng đã sẵn sàng trao thân. Hậu câu chuyện, anh người tình đem chuyện chị ấy dễ dàng trao thân đi làm chuyện buôn lúc “trà dư, tửu hậu”. Nhìn ở góc độ khoa học, sex là chuyện bản năng của đàn ông và đàn bà, trải qua sex thì cả đàn ông và đàn bà đều nhận được khoái cảm, đàn ông được lợi và đàn bà cũng được lợi. Tức là điều đó hoàn toàn công bằng dù kẻ đó thuộc về giới nào! Như vậy, nếu anh huyênh hoang về những giá trị anh nhận được của sex mà quên mất, anh cũng chỉ là kẻ bị lợi dụng hoặc điều đó là công bằng thôi thì thật thiếu sáng suốt.
Video đang HOT
Sau khi bỏ chồng, đàn bà bỏ chồng muốn bắt đầu một cuộc sống mới không hề đơn giản (Ảnh minh họa).
Và thương những cảm xúc phải nén lại
Công bằng mà nói, đàn bà bỏ chồng dù là ai đi chăng nữa thì cũng có những cảm xúc phải nén lại, họ đáng thương hơn là đáng trách.
Đàn bà bỏ chồng khó bước đi bước nữa… Rõ ràng, chị A bỏ chồng vì chồng chị ấy nghiện, chồng đã bán hết cả đồ hồi môn để mua thuốc hút chích. Khi có đứa con nhỏ đầu tiên, anh ta còn ăn cắp cả tiền mừng trong lễ đầy tháng con để phục vụ nhu cầu về ma túy của mình… Ma túy ngấm vào máu, người chồng, người cha lúc này chẳng khác gì con thú hoang bị nó điều khiển. Lúc này, quyết định sáng suốt của người đàn bà là phải bỏ chồng. Bỏ chồng để sống cuộc sống của mình, để nuôi con mình. Thế nhưng nhiều lần tâm sự với tôi, chị ấy nói về khó khăn để bắt đầu một cuộc hôn nhân mới bởi người muốn gắn bó với chị phải đủ dũng cảm mà người đàn ông dũng cảm bây giờ hiếm hoi và ít ỏi. “Những người tìm đến mình ngờ ngại mình và ngờ ngại cả đứa con của mình…” chị A nói.
Chẳng còn phương cách nào khác, đàn bà bỏ chồng cũng phải dũng cảm hơn những người đàn bà khác. Sau khi bỏ chồng, đàn bà bỏ chồng muốn bắt đầu một cuộc sống mới không hề đơn giản. Không nhiều những người phụ nữ có sẵn một căn nhà hay một khoản tiền tiết kiệm để bắt đầu cuộc sống mới. Họ thường phải bon chen để nuôi con, bon chen để sống đoàng hoàng… và dũng cảm trước búa rìu dư luận. “Từ ngày ly hôn, tháng nào chị cũng phải chuẩn bị một khoản tiền để đó. Chị đề phòng những lúc con ốm. Và có hôm, đúng là chị phải ôm con đi viện một mình. Ban đêm những hành lang bệnh viện lạnh ngắt, một mình và chỉ mình đi gõ cửa các khoa phòng làm xét nghiệm khẩn cấp cho con…”. Tâm sự của một phụ nữ sau khi bỏ chồng, một mình nuôi con.
Đàn bà bỏ chồng cũng là người mà đã biết mình biết ta. Sau nhiều năm sống dưới một mái ấm được che chở và yêu thương, bất chợt chị bỏ chồng. Chị bỏ chồng chỉ vì những lời khuyên can của bạn khi chồng ngoại tình. Chị đã làm cái việc mà nhiều người phải tặc lưỡi phán xét “họa có điên mới bỏ chồng vì chồng ngoại tình”. Thế rồi chị buộc phải bắt đầu một cuộc sống mới. Một cuộc sống mới không có chồng đưa đón, không có chồng hỗ trợ về kinh tế, không có chồng để san sẻ những nghĩ suy, tâm sự… Những lúc lẻ loi như thế, người đàn bà sẽ nhận biết chính xác mình là ai, mình có khả năng thế nào và biết ân hận “biết thế này sẽ không bao giờ bỏ chồng”.
Lời kết
Nếu là đàn ông, bảo rằng đàn bà bỏ chồng dễ dụ “cho kẹo thì đã lên giường” thì anh hãy cẩn trọng… Anh cũng chỉ là một thằng bị dụ mà thôi.
Nếu là đàn bà, bạn phán xét phụ nữ bỏ chồng dễ dãi… cũng nên nghĩ suy lại. Bạn có chồng, sex là điều được đáp ứng hằng ngày còn phụ nữ bỏ chồng, tần xuất đó ít hơn. Ham muốn khó mà nén lại nhất là ta đang sống trong một xã hội mà sex là vấn đề rất mở.
Và cuối cùng, nếu cùng giới hay khác giới cũng đừng phát xét về nhau khi họ có đôi hay không có đôi… Không thương nhau được hơn thì đừng nói nặng lời… thấu vào tim đau lắm!
Theo VNE
Muốn "bỏ của chạy lấy người" vì lấy phải vợ nanh nọc
Chiều hôm ấy, sau khi tan sở, tôi chạy xe về nhà. Về gần đến nhà thì tôi thấy xóm tôi đang xảy ra một vụ cãi nhau làm náo loạn cả xóm. Tôi nghe tiếng la ré như xé vải của ai đó, nghe quen quen.
Chẳng cần nhìn kỹ tôi cũng biết nhân vật chính của cuộc náo loạn đó không ai khác mà là cô vợ yêu quý của tôi. Xấu hổ quá, tôi cứ thế chạy luôn không về nhà.
Khi thành phố đã lên đèn tôi mới trở về nhà, tưởng thế là được yên chuyện. Ai ngờ vừa vào cửa, tôi đã bị vợ mắng cho té tát vì tội thấy vợ bị ăn hiếp mà "bỏ của chạy lấy người". Tôi luôn là chỗ để vợ trút tàn dư cơn thịnh nộ với xóm giềng.
Không phải tôi không thương vợ, không phải tôi không đau lòng khi thấy vợ bị ăn hiếp, không phải tôi không can đảm che chở cho vợ mà đơn giản chỉ một điều: Những chuyện như vậy xảy ra như cơm bữa ở xóm tôi mà trong số vụ đó vợ tôi thủ vai chính. Có hôm mới sáng sớm chưa thức dậy, tôi đã nghe tiếng chửi bới the thé "mở hàng" của vợ chỉ vì một sự xích mích nhỏ với hàng xóm. Tôi chẳng còn dám ngẩng cao đầu nhìn hàng xóm khi mà vợ luôn làm tôi mất mặt. Tôi luôn lấy cớ để ra khỏi nhà từ sáng sớm và trở về nhà khi thành phố đã lên đèn. Vậy mà tôi cũng không được yên thân, vợ hay xách mé: Anh mới được thăng chức lên làm sếp à? Sếp gương mẫu nhỉ? Được thế thì tôi đây đâu phải khổ...".
Ngày xưa, tôi đã từng bị "đổ" vì giọng nói như hát, tính cách nhẹ nhàng của vợ. Từ khi đứa con đầu lòng ra đời, cuộc sống gia đình tôi đã chẳng còn chút yên ấm nào. Những lo toan thường nhật khiến cho tính cách dịu dàng của vợ đã biến mất. Cuộc sống vô vàn khó khăn của đôi vợ chồng trẻ với hai bàn tay trắng đã biến vợ thành một con người hoàn toàn xa lạ. Vợ bỗng trở nên chanh chua, chát chúa, không biết phải trái khiến cho tôi bị sốc, bị tổn thương rất nhiều . Rất nhiều lần, tôi tự hỏi chính mình, phải chăng tôi quá bất tài khi không lo được cho vợ con một cuộc sống sung sướng. Phải chăng nếu tôi để vợ không phải lo lắng đến "cơm áo gạo tiền" thì vợ sẽ trở lại như ngày xưa kia?
Tôi lao vào kiếm tiền, tôi làm tất cả những điều đó chỉ vì tình yêu dành cho vợ con, để vợ con không phải hổ thẹn với đời. Chỉ buồn một nỗi, vợ chưa bao giờ cảm thấy vừa lòng. Vợ luôn so bì với những đứa bạn cùng trang lứa. Vợ luôn tự trách bản thân sao ngày xưa không chọn anh A, anh B đã có sẵn địa vị cao quý để giờ đây chỉ việc mà "ngồi mát ăn bát vàng". Vợ đâu biết rằng chính những lời nói và hành động của vợ càng ngày càng đẩy hạnh phúc gia đình mình xuống bờ vực thẳm. Bữa cơm gia đình hầu như chỉ nghe thấy âm thanh khô khốc, lạch cạch của bát đũa, của tiếng thở dài mà không phải là những câu chuyện vui, chuyện buồn cần chia sẻ với nhau. Chưa dừng lại ở đó, vợ còn "giận cá chém thớt" sang cả con, vợ quát con bằng những lời lẽ chợ búa rất khó nghe. Tôi luôn lo lắng cách dạy con như vậy sẽ ảnh hưởng đến nhân cách của một đứa trẻ, làm nhiễm thói quen xấu ấy vào tâm hồn trong trắng của chúng. Những bất đồng vợ chồng ngày càng nhiều, khoảng cách vợ chồng ngày càng xa.
Đã có lúc tôi cảnh báo vợ rằng cái gì cũng phải có mức độ giới hạn của nó. Tôi đã không thể tìm thấy sự bình yên, thoải mái mỗi khi trở về nhà và vì thế càng ngày tôi càng không muốn trở về nhà. Nếu vợ không dừng lại trước khi quá muộn thì chắc một ngày không xa, tôi cũng sẽ " Bỏ của chạy lấy người" như những lời mà vợ tôi đã từng nói...
Thế nhưng, vào một buổi chiều đẹp trời, tan sở về nhà, tôi bỗng rùng mình khi thấy cảnh nhà vắng lặng như tờ. Cứ tưởng là không có vợ ở nhà, ai dè khi bước vào phòng khách thì thấy vợ đang cắm hoa. Tôi gần như không tin vào mắt mình trước chuyện lạ đó, vì từ trước tới giờ, hoa đối với vợ là thứ xa xỉ, vô bổ, tốn tiền vô ích. Chưa hết, đêm hôm đó khi tôi đang lơ mơ ngủ thì bị vợ đánh thức dậy để xem nàng trình diễn thời trang đồ ngủ với vẻ mặt hớn hở. Trước đây, cứ hễ vợ mở miệng ra là hỏi tiền, vậy mà đã qua ngày lãnh lương mấy hôm rồi mà chẳng thấy vợ hỏi câu tiền đâu. Vợ tự dưng không hối thúc tôi lao vào kiếm tiền như trước, đã vậy còn "dở chứng" rủ cả gia đình đi ăn nhà hàng, đi du lịch. Hàng xóm cũng vô cùng ngạc nhiên khi thấy vợ không kiếm cớ gây sự như trước, gặp ai cũng cười toe toét. Còn con tôi thì khỏi phải nói, cháu cứ tấm tắc: Mẹ tự dưng hóa thành nàng tiên...
Hóa ra tất cả mọi chuyện thay đổi 360 độ như vậy từ cái hôm vợ đi đám ma chồng một cô bạn học. Chứng kiến nỗi đau mất chồng của cô bạn vì tai nạn giao thông, mà trước đó hai vợ chồng cô bạn đã có một cuộc cãi nhau kịch liệt chỉ vì cơm áo gạo tiền. Do muốn kết thúc cuộc cãi nhau, anh chồng phóng xe ra khỏi nhà trong trạng thái chán đời và bi kịch đã xảy ra ngay chính lúc đó. Tiếng khóc than cùng dòng nước mắt hối hận, đau khổ tột cùng của cô bạn đã khiến vợ tỉnh ngộ. Hình ảnh cô bạn ngất lên ngất xuống trước quan tài chồng cùng những lời hối tiếc, ân hận cứ ám ảnh vợ mãi. Vợ chợt nhận ra rằng: Cuộc sống thật mong manh, đời người thật ngắn ngủi, hạnh phúc ở trong tay, tại sao không biết trân trọng giữ gìn, tại sao tự mình đầy đọa mình và làm khổ những người thân yêu bên cạnh mình. Khi nghe vợ tâm sự như vậy tôi mới chợt nhớ ra ý định " Bỏ của chạy lấy người" mà trước đây tôi thường hay nghĩ tới. May mà vợ tôi đã kịp nhận ra...
Theo VNE
Chồng sung sướng nhìn vợ ngủ với trai lạ Chính tay tôi đã "bóp nát" hạnh phúc của chính mình, hạnh phúc mà tôi và Mai đã phải khó nhọc lắm mới gây dựng được chỉ vì sự ham muốn nhất thời. Tôi thực sự thấy đau đớn. Giờ đây tôi hối hận thì cũng đã quá muộn... Tôi và Mai - vợ cũ từng trải qua những năm tháng thật hạnh...