Đàn bà kém hiểu biết và những cơn cuồng ghen đáng sợ
Cơn ghen mù quáng của một người đàn bà kém hiểu biết thật đáng sợ, nó mất hết lý trí và hành động thiếu kiểm soát
Sự ghen tuông của người đàn bà kém hiểu biết thật đáng sợ (Ảnh minh họa)
Tôi từng tâm sự trên blog về câu chuyện “15 năm qua em vẫn không ngừng yêu anh”. Ai đã từng đọc qua tâm sự đó thì chắc hẳn thấu hiểu phần nào về con người tôi. Những tình cảm nồng ấm dành cho chồng mà tận giây phút này khi đang tâm sự với blog mà trên tay tôi vẫn còn đeo chiếc nhẫn cưới dù chúng tôi đã chính thức ly hôn 4 năm rồi.
Chắc chắn một điều bất cứ kẻ nào nhìn thấy chiếc nhẫn kia sẽ hiểu tôi muốn gì đó là “chờ đợi”. Thế nhưng có một người phụ nữ điên cuồng ghen tuông, hạ nhục tôi vì cho rằng tôi có tình cảm với chồng cô ấy. Nếu chồng cô ấy là người đàn ông tử tế, tôi từng hẹn hò với cậu ta dù mang tiếng oan cũng nên đằng này tôi còn không nhớ nổi gương mặt cậu ấy ra sao thì làm gì có chuyện tôi thích cậu ấy vậy mà cô ta ghen khí thế mới khổ cho tôi. Hai năm trước, Bố chồng cô ấy gặp tôi trên một chuyến xe đi du lịch và ông rất cảm mến tôi và có ý định xin số điện thoại để mai mối tôi cho con trai ông ấy.
Tôi đã phát ngay tín hiệu đèn đỏ với cậu ấy rằng: “Tôi vẫn yêu chồng cũ và không ai thay thế anh ấy được!” (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Kể ra con trai ông ấy cũng khổ, bị vợ bỏ vì con bị bệnh bại não nên một thân gà trống nuôi con. Tình cảnh cũng đáng thương nhưng thương hại và thương yêu là hai chuyện khác nhau hoàn toàn. Chuyến xe về bến tôi tất bật chuẩn bị hành lý ra về thì con trai ông ấy đi đón cha và tôi chỉ thoáng nhìn nét mặt cậu ta một lần duy nhất nhưng tôi không có thiện cảm vì bộ râu rìa rậm rạp trông “Dâm khiếp!”. Một tháng sau, cậu ta chủ động liên lạc và nói chuyện với tôi và đôi lần mở lời tình cảm nhưng tôi đã phát ngay tín hiệu đèn đỏ với cậu ấy rằng: “Tôi vẫn yêu chồng cũ và không ai thay thế anh ấy được!”.
Cậu ấy cũng đành bỏ cuộc và chúng tôi chỉ xem nhau là những người bạn. Kể từ đó đến nay hơn một năm rồi, cậu ấy không liên lạc với tôi nửa. Tôi cũng không quan tâm vì cuộc sống của tôi có cậu ta hay không đối với tôi không có ý nghĩa gì. Chính lúc ấy, cậu ta đi lấy vợ mà không cho tôi biết. Một lần vào face thấy cậu ta thay đổi ảnh đại diện. Tôi là người phụ nữ nhạy bén nên tôi biết cậu ta đang có chuyện gì không ổn định nhắn tin hỏi thăm thì tôi nhận được tin nhắn than thở của cậu ấy. Nếu ai nằm trong trường hợp này tất nhiên phải quan tâm, động viên bạn bè. Cậu ấy nói dối tôi: “Vẫn sống một mình nuôi con rất vất vả”.
Đang hỏi han đầu đuôi câu chuyện cậu ấy tắt máy vội vàng sau đó là một giọng phụ nữ chửi tới tấp những lời tục tễu. Qua những lời nói khiếm nhã, tôi biết vợ cậu ấy thiếu hiểu biết nên tôi không chấp nhất và nói thật với cô ấy về mối quan hệ của tôi và cậu ấy. Vậy mà, cậu ấy là người đàn ông không biết xử sự chưa bao giờ xin lỗi tôi và tự mình giải thích với vợ. Tôi cười khinh một thằng đàn ông hèn. Dù tôi không có làm gì nên lỗi nhưng cô ta vẫn cứ hoài nghi nên lấy số máy lạ giả là chồng của mình rủ rê tôi đi chơi.
Từ trước tới giờ, tôi có bao giờ đi chơi với cậu ấy đâu thậm chí gương mặt của cậu ta thế nào tôi cũng không còn nhớ nổi ngoài bộ râu ria ấn tượng kia nên tôi biết đây chính vợ của cậu ấy thử lòng tôi. Cô ấy liên tục nhá máy, nhắn tin làm phiền và tôi đã thẳng thừng trao đổi với cậu ấy để rồi tình bạn cuối cùng của chúng tôi xem như đã chấm hết bởi thói ghen bừa của cô ấy. Những tưởng thế là được yên thân thật không ngờ cô ta điên hết thuốc chữa.Vì tôi không muốn cuộc sống của mình không bị xáo trộn bởi những chuyện không đâu nên tôi đã phớt lờ xem như không có chuyện gì xảy ra nên cô ta được đằng chân leo lên đằng đầu cứ liên tục nhắn tin chửi bới lung tung.
Tôi từng nói với cậu ấy nếu vợ cậu ấy không thôi xúc phạm tôi thì tôi sẽ nhờ pháp luật can thiệp vì tội xúc phạm danh dự và nhân phẩm người khác. Sức chịu đựng của tôi gần như cạn kiệt khi tôi đang viết những dòng tâm sự uất ức này hơn 23 giờ đêm thì cô ấy đang nhá máy, nhắn tin chửi tục tĩu. Mọi người cho tôi lời khuyên có nên đem những tin nhắn xúc phạm vô lý của cô ta đến pháp luật để lấy lại công bằng cho tôi hay không? Tôi tha thiết cảm ơn!
Theo VNE
Nốt đêm nay thôi, chúng ta sẽ thành người dưng
Từ ngày mai, chúng ta sẽ thành người dưng, em sẽ trở về là người vợ của chồng em, người mẹ của con em.
Vậy thôi anh nhé, nốt đêm nay thôi, em sẽ đồng ý đi nhà nghỉ với anh. Từ ngày mai, chúng ta sẽ thành người dưng, em sẽ trở về là người vợ của chồng em, người mẹ của con em. Chúng ta sẽ thành hai người xa lạ, gặp trên đường cũng đừng chào nhau.
Em biết, cuộc sống vợ chồng có những lúc khó khăn, có nhiều khi xích mích, đau khổ và những lúc như thế, cả hai đều không giữ được bản lĩnh, đều đã sai lầm. Em và chồng đã trải qua 5 năm vợ chồng, em nghĩ, 5 năm là quãng thời gian đẹp nhất như người ta vẫn nói. Còn sau 5 năm ấy, vợ chồng sống với nhau chỉ còn tình nghĩa. Em đã không giữ vững lập trường, em đã quên mất việc mình đã là vợ, là mẹ khi em gặp anh.
Anh vốn là tình yêu đầu tiên của em. Lạ thay, ngày đó anh phản bội em đi yêu người con gái khác, vậy mà 5 năm qua, em đã quên hết mọi thứ. Có phải khi người ta ổn định rồi thì sẽ nhớ về tình xưa nghĩa cũ, sẽ muốn biết, người cũ của mình giờ ra sao không anh? Em còn nhớ như in cái ngày anh nói chia tay em, em đã hận vô cùng, khóc lóc hết nước mắt. Em tưởng chừng như mình không thể sống, không thể yêu ai và em đã nghĩ, mình sẽ không lấy chồng, cùng lắm là xin một đứa con. Nhưng khi người chồng hiện tại của em xuất hiện, anh ấy đã dìu em dậy, em đã nghĩ khác đi, đã sống khác hơn, đã vui vẻ hơn và cũng yêu anh ấy nhiều.
Khi đó, thật tình cờ em đã gặp lại anh. Người ta nói, tình đầu là thứ tình cảm khó quên nhất, có lẽ đúng là như vậy. (Ảnh minh họa)
Em quyết định kết hôn, tình yêu đẹp thế nào thì cũng là quá khứ, vì khi đó anh đã kết hôn với người con gái kia, đâu có chờ đợi em. Em còn có gia đình, có người thân, bạn bè. Em cần lấy chồng và em đã lấy người ấy, chồng của em bây giờ. Thật tình, về anh ấy, em không có gì phải phàn nàn, em hãnh diện vì được yêu chồng, được thương con, cũng hãnh diện vì anh ấy luôn quan tâm và chiều chuộng em. Nhưng 5 năm qua, vợ chồng cũng xảy ra nhiều mâu thuẫn, nhất là khi em sống cùng bố mẹ chồng. Chúng em cũng có đôi lần cãi vã, và em thường là người không bao giờ nhún nhường. Một điều lạ là, em giận, anh ấy cũng mặc kệ, cứ để vài ngày khi nào em nguôi giận thì thôi. Em càng bực hơn khi anh ấy không động viên, nài nỉ hay xin lỗi em. Dù là trong chuyện đó, chẳng có ai sai cả. Phải chăng là em quá bảo thủ?
Khi đó, thật tình cờ em đã gặp lại anh. Người ta nói, tình đầu là thứ tình cảm khó quên nhất, có lẽ đúng là như vậy. Em bỗng tìm đến những quán quen, tìm về kỉ niệm cũ, nơi em và anh từng hẹn hò. Và thật không ngờ, em gặp anh ở chính nơi anh tỏ tình với em. Có phải, anh cũng nhớ em, cũng nghĩ về em? Điều đó lại càng làm em tin chắc rằng, chúng ta là định mệnh, không thể nào rời xa nhau. Khi đó em chưa biết, suy nghĩ ấu trĩ ấy đúng là khó mà chấp nhận được, vì em đã là người đàn bà của người đàn ông khác.
Chúng ta gặp nhau nghẹn ngào, không nói thành lời. Và cứ như thế những ngày sau, chúng ta không hẹn mà gặp, mà yêu nhau như ngày nào. Anh chủ động dắt tay em vào nhà nghỉ, em cũng không phản ứng gì. Tất cả những tội lỗi mà em gây ra là như thế. Những câu chuyện đời, chuyện tình yêu gia đình được chúng ta ỉ ôi kể lể với nhau khi đã ở trong vòng tay nhau. Em trao cho anh tất cả mọi thứ, quên mất mình đã có gia đình. Còn anh kể, gia đình anh không hạnh phúc, anh ân hận vì bỏ rơi em. Bây giờ, anh muốn chúng ta lén lút ngoại tình để sống những ngày tháng vui vẻ, hạnh phúc, không phải là những ngày buồn tẻ nữa. Nhất là khi anh biết, em cũng đang căng thẳng chuyện gia đình, anh càng làm tới hơn.
Nhìn chồng em ân cần chăm con, nhìn con trai quấn bố, em thật sự thấy tội lỗi. Em đã sai rồi phải không anh? (Ảnh minh họa)
Chúng mình lén lút suốt 6 tháng qua, chồng em không hay biết. Em cũng không biết là anh ấy có biết hay không, hay là anh ấy cố tình làm như không biết, mặc sức cho em lăng nhăng bên ngoài. Anh ấy chăm con cho em, chủ động đi đón con, chủ động nấu nướng mỗi khi em về muộn, cũng không càu nhàu 3 cái chuyện linh tinh nữa. Ở gia đình anh ấy, mọi thứ cũng ôn hòa, không còn vì những chuyện nhỏ mà xích mích nhau nữa. Em bây giờ mới nhận ra, trước đây, em chỉ là đã quá nông nổi, quá đau khổ và thất vọng, và khi gặp anh lúc ấy, em lại coi đó là định mệnh. Em đang ngộ nhận sao anh? Có phải ông trời bày ra tình huống này để thử lòng người vợ, người mẹ như em?
Nhìn chồng em ân cần chăm con, nhìn con trai quấn bố, em thật sự thấy tội lỗi. Em đã sai rồi phải không anh? Hôm nay, em muốn dừng lại tất cả, muốn kết thúc mọi thứ ở đây. Chỉ một đêm nay, em đi với anh nữa thôi anh nhé, rồi em phải về sớm, về với chồng con em. Và từ ngày mai, chúng ta là người dưng, anh hiểu chứ? Anh đừng bao giờ tìm em nữa, nếu thực sự anh nghĩ cho em. Hãy để em trở về với thực tại, là vợ, là mẹ, là người phụ nữ có trách nhiệm với gia đình. Ai cũng có những lúc yếu lòng, và em cũng vậy. Nhưng em đã tỉnh ra rồi, em không thuộc về anh, vì anh đã phản bội em trước...
Theo VNE
Còn những bất trắc nào mà tôi không lường được? Chẳng lẽ chuyện một người sáng mắt yêu một người mắt không còn sáng nữa là khác thường lắm hay sao? Chẳng lẽ còn những khó khăn, bất trắc gì mà tôi chưa lường được khi quyết định gắn chặt đời mình với đời anh hay sao? Đúng là tôi mụ mị mất rồi. Chưa bao giờ tôi thấy tim mình rung lên...