Đàn bà hy sinh ư? Còn tùy
Tôi luôn tán thành phụ nữ hy sinh vì chồng con, nhưng cũng phải… coi mặt mũi ông chồng có đáng không. Và trong hoàn cảnh đó có thích hợp không?
Đàn bà, chỉ cần chồng chịu ngó xuống mình một chút, đã cảm động nghẹn ngào.
Có câu chuyện vui rằng: Trên chiếc thuyền nhỏ có bốn người trong một gia đình: vợ, chồng, bố chồng và đứa con trai. Thuyền ra giữa dòng, bỗng gặp sóng to gió lớn, có nguy cơ sẽ chìm. Giải pháp duy nhất lúc này là phải có một người nhảy xuống nước để thuyền nhẹ bớt, những người còn lại mới có cơ may thoát chế.t. Vấn đề ở chỗ, ai sẽ là người chịu hy sinh bản thân?
Đứa con trai – dù là một đứ.a tr.ẻ hay là chàng thanh niên lớn tướng, ngay từ đầu đã đương nhiên bị loại khỏi sự cân nhắc. Vì dù sao , nó cũng là cục vàng, là niềm hy vọng của cả nhà. Nó còn có trách nhiệm nối dõi tông đường.
Ông bố ư? Đương nhiên ông sẽ vui lòng hy sinh vì con cháu. Vì ông nghĩ ông sống đã đủ, hy sinh là phải. Chẳng lẽ để kẻ đầu bạc khóc kẻ tóc xanh? Nhưng con trai và con dâu sẽ không để ông làm vậy.
Người chồng là trụ cột, là cây tùng cây bách. Chuyện nguy hiểm khó khăn anh ta phải gánh vác. Nhưng tôi cam đoan có phân nửa đàn ông sẽ phải cân nhắc. Mình chế.t, liệu vợ có nuôi cha, nuôi con cái đàng hoàng? Rồi còn sự nghiệp của mình, đống tiề.n dành dụm, chiếc xe mới cáu vừa mua… Sự dùng dằng của anh ta sẽ mất khá nhiều thời gian.
Trách nhiệm nhảy xuống nước, đến 98% nhân loại sẽ nghĩ thuộc về người vợ. Đáng buồn thay, người vợ nào cũng nghĩ vậy. Bởi vì phụ nữ là phải hy sinh vì chồng con. Sự hy sinh ấy luôn được ca ngợi, tôn vinh, đến mức trở thành thước đo phẩm hạnh của phụ nữ.
Chuyện vui vậy thôi, nhưng ngoài đời thì sao? Tôi tin trong hoàn cảnh đó, các chị không cần suy tới tính lui, lập tức sẽ nhảy ùm xuống nước. Chị làm vậy là vì thương chồng con, vì cả bổn phận và trách nhiệm. Người chồng, sau một thời gian thương khóc vợ, anh ta sẽ cưới vợ mới. Nhưng không sao, chị sống mãi trong ký ức của chồng với hình ảnh lung linh là được. Phụ nữ mình là vậy, đáng thương gì đâu!
Video đang HOT
Anh Hai tôi may mắn cưới được chị dâu hiền lành, vén khéo. Mấy năm mới cưới, anh chị rất khó khăn. Ba má tôi nghèo nên cũng không giúp được nhiều. Để đủ chi tiêu, chị Hai phải tằn tiện từng đồng. Khoảng thời gian chị đi học thêm nghiệp vụ, anh luôn về muộn nên chiều nào cả nhà cũng phải ăn cơm hộp. Chị chỉ mua hai hộp cơm cho hai cha con, còn chị thì hấp cơm nguội, ăn với mấy thứ xương xẩu cu Bi bỏ ra. Anh Hai tôi nhìn thấy, xót quá, anh giành đĩa cơm nguội của chị.
Chị kể với tôi: “Thấy anh Hai em ăn cơm nguội mà chị nuốt đĩa cơm không trôi. Thương lắm. Đàn ông, có mấy người được vậy”. Tôi rưng rưng. Đàn bà, chỉ cần chồng chịu ngó xuống mình một chút, đã cảm động nghẹn ngào. Dẫu nước sôi lửa bỏng cũng nhảy vào, huống chi là chuyện nhịn ăn nhịn mặc hay đau ốm giùm.
Chuyện vợ lui về phía sau chồng, chấp nhận gánh vác con cái, nhà cửa, cơm nước… nhiều ông chồng mặc nhiên xem đó là trách nhiệm của phụ nữ, chẳng có gì phải kêu ca, oán than. Đến lúc cơm không lành, canh không ngọt, phải lôi nhau ra tòa, tài sản, chồng luôn giành phần hơn, phủi bỏ mọi công sức đóng góp của vợ. Vì “bả chỉ ở nhà nấu cơm, có làm ra được cắc bạc nào đâu mà đòi chia”. Sự hy sinh của các chị, gặp phải ông chồng kiểu này coi như vô ích.
Tôi luôn tán thành phụ nữ hy sinh vì chồng con, nhưng cũng phải… coi mặt mũi ông chồng có đáng không. Và trong hoàn cảnh đó có thích hợp không?
Khi anh chị Hai tôi đã khấm khá, anh lôi chị ra cửa hàng, chọn giúp chị quần áo, son phấn. Lúc đầu chị rất e dè. Chị cứ sợ mới ngóc đầu lên đã hoang phí thì mọi thứ sẽ về con số không. Tôi dọa: “Anh Hai bây giờ làm phó giám đốc, ra đường rất nhiều gái đẹp vây quanh. Chị ăn mặc lùi xùi là mất chồng như chơi”. Chị hoảng, từ đó mới chịu chăm chút bản thân.
Nhiều người oán trách chồng khi khấm khá đã quên hết những ngày vợ chồng mắm muối có nhau, vội phụ rẫy vợ để chạy theo mấy cô trẻ đẹp. Đôi khi, lỗi lại là ở chính những người vợ không chịu thay đổi bản thân, cứ lẹt đẹt phía sau mà không chịu dấn bước ngang cùng chồng. Sự hy sinh của vợ lúc này, đối với chồng chỉ là ngu muội.
Tôi tin đàn ông luôn thích mẫu phụ nữ biết hy sinh. Nhưng hy sinh cũng phải tùy hoàn cảnh, đúng thời điểm. Người phụ nữ thông minh sẽ biết cách hy sinh bao nhiêu là đủ. Bởi vì ở đời, cái gì thừa mứa quá cũng thành lãng phí. Mà đã là đồ thừa, thì có mấy ai xem trọng.
Theo Phunuonline
Chế.t lặng khi biết được lý do 5 năm nay vợ luôn thuê ô sin trẻ đẹp
Tôi thấy lạ, vợ người ta thuê ô sin thì chọn mấy bà già già, thấy gái trẻ là loại ngay từ vòng đầu nhưng vợ tôi thì khác, cô ấy chọn toàn người xinh xắn, dễ nhìn. Mấy hôm tôi về nhà, thấy vợ đang ngồi trước mấy ứng viên xinh đẹp, tôi há hốc mồm vì kinh ngạc.
Cũng như nhiều cặp vợ chồng tỉnh lẻ khác, cưới nhau xong chúng tôi tập trung vào công việc để kiế.m tiề.n mua nhà ở thành phố. Vợ chồng tôi làm ngày làm đêm, tạm gác chuyện sinh con lại dù bố mẹ hai bên rất muốn chúng tôi có con ngay. Ngoài công việc ở công ty, tôi còn hùn vốn kinh doanh với bạn bè nên thu nhập cũng ổn. Vợ tôi cũng kinh doanh với bạn bè. Khoảng 3 năm sau thì chúng tôi cũng mua được một căn hộ chung cư, dù thiếu một ít nhưng cả hai đều rất mãn nguyện.
Số tiề.n còn thiếu sau khi mua nhà được tôi trả hết vài tháng sau đó. Xem như nhiệm vụ chính đã xong, tôi bàn chuyện sinh con thì vợ tôi cứ né tránh. Cô ấy bảo công việc kinh doanh của cô ấy đang thuận buồm xuôi gió, lại phải đi lại nhiều nên đợi một thời gian đã. Không dễ dàng gì mà lại có được lợi nhuận như thế này nên vợ tôi nhất quyết trì hoãn việc sinh con. Và cũng từ đó, cô ấy bỏ tiề.n ra thuê ô sin để lo việc nhà.
Tôi thấy lạ, vợ người ta thuê ô sin thì chọn mấy bà già già, thấy gái trẻ là loại ngay từ vòng đầu nhưng vợ tôi thì khác, cô ấy chọn toàn người xinh xắn, dễ nhìn. Mấy hôm tôi về nhà, thấy vợ đang ngồi trước mấy ứng viên xinh đẹp, tôi há hốc mồm vì kinh ngạc. Cuối cùng, vợ tôi cũng chọn được một em gái quê da trắng, dáng người tròn trịa để giúp việc.
(Ảnh minh họa)
Tôi đi suốt, chẳng mấy khi ăn cơm ở nhà, nhưng mỗi lần tôi ở nhà là vợ tôi lại báo bận rồi đi biền biệt, có lần cô ấy đi đến 3 ngày mới về. Căn nhà lúc đó chỉ có tôi và cô ô sin xinh xắn. Cô ấy nấu ăn rồi phục vụ tôi tận tình. Vì nhà chỉ có hai người nên tôi bảo cô ô sin ngồi ăn cùng luôn. Qua mấy lần tiếp xúc, tôi thấy cô ta cũng cởi mở. Có hôm, cô ấy còn vô tình va chạm vào người tôi liên tục khiến tôi phát ngượng.
Nhưng chỉ được mấy tháng là vợ tôi lại thay ô sin mới, mà cũng lạ, lần nào cô ô sin mới cũng trẻ đẹp hơn cô ô sin cũ. Có hôm tôi về nhà còn giật mình bởi thấy ô sin còn xinh hơn cả vợ. Bạn bè tôi đến nhà cũng bảo với tôi rằng, vợ tôi chắc có vấn đề, bởi như thế chẳng khác gì dâng mỡ tận miệng mèo.
Nhưng những cô ô sin đó lần lượt bị cho nghỉ việc. Tôi cũng sợ mấy cô giúp việc, bởi có lần có người còn chủ động mời mọc tôi chuyện trai gái. Tôi sợ rơi vào bẫy của mấy cô ô sin nên rất tỉnh táo.
Sự việc tiếp diễn được 5 năm như vậy cho đến một hôm tôi về nhà giữa chừng và nghe lén được cuộc đàm thoại giữa vợ và cô giúp việc mới.
- Chồng chị có vẻ sắt đá, nhưng giờ chị muốn chốt. Em làm được việc này thì chị thưởng gấp đôi.
- Nếu như anh ấy không chịu hợp tác thì sao hả chị? Chị đã thay bao nhiêu ô sin rồi còn gì?
- Anh ấy sắt đá thì em dùng khổ nhục kế, cứ cho uống rượu say bét nhè là xong. Mấy đứa trước kia nhát quá, chị không dùng được.
- Thế chị không sinh con được à?
- Ừ, đi khám mấy năm trước và bác sỹ bảo vậy. Giờ em chỉ cần giúp vợ chồng chị có con là được, chị cũng chẳng mong muốn gì hơn. Chị sẽ thương yêu nó như con đẻ của chị.
(Ảnh minh họa)
Tôi chế.t lặng, thì ra lý do vợ tôi luôn thuê ô sin trẻ đẹp trong vòng 5 năm trời là muốn họ quyến rũ tôi để tôi có con với họ vì vợ tôi bị vô sinh. Sự thật này khiến tôi choáng váng vô cùng. Giá như vợ tôi chia sẻ chuyện này với tôi và hai vợ chồng cùng nhau giải quyết thì hay biết mấy. Đằng này, cô ấy giấu diếm tôi rồi cứ tìm cách giải quyết âm thầm mà không hề quan tâm đến cảm giác của tôi khiến tôi cảm thấy bị co.i thườn.g.
Tôi tựa người vào tường. Lần đầu tiên sau chừng ấy năm kết hôn tôi thấy chống chếnh đến thế. Một phần vì sự thật phũ phàng, nhưng phần nữa cũng vì vợ tôi không biết cách chia sẻ và không tin tưởng tôi. Hiện tại, tôi đang hoang mang và không biết phải làm thế nào. Xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Một Thế Giới
Quả báo ập đến vì phụ tình người yêu Mọi thứ với tôi diễn ra nhanh chóng. Yêu nhau 7 năm, chia tay sau ăn hỏi 2 tuần, mất đi đứa con đầu sau 1 tháng, và mất người yêu mới sau đó 2 tuần. Chỉ còn hơn 1 tháng nữa là hôn lễ sẽ được diễn ra nhưng tôi mù quáng, mê muội lại đem lòng yêu một người con gái...