Đàn bà hạnh phúc nhất khi tự do là điều duy nhất họ có
Tôi chẳng còn gì để mất, với hai bàn tay trắng và một đứa con 3 tuổi khóc hằng đêm. Đó là tôi của ba năm trước, vừa rời khỏi nhà chồng, vừa bị nghỉ việc vì một hiểm lầm chẳng ngờ tới.
Tôi khi ấy tiền bạc không, công việc không, nhà cửa cũng không. Điều duy nhất tôi có lúc đó là tự do.
Tôi vẫn không quên chính mình vào ngày hôm ấy, ngồi giữa đống quần áo ngổn ngang của hai mẹ con và giấy tờ, sách vở. Con gái tôi đứng bên cạnh đống đồ ấy. Hết giằng co với chồng, dỗ đứa nhỏ bỗng chốc hoảng hốt vì cha mẹ đều đang cố giữ lấy nó, tôi rời khỏi nhà chồng.
Một cuộc hôn nhân với hàng dài những lời nói dối, những món nợ từ những trận cờ bạc, ăn nhậu của chồng, những đêm triền miên không thể chợp mắt, cùng một người đàn ông chẳng mấy khi tỉnh táo vì say xỉn… là cái vực sâu tăm tối trong đời tôi.
Để khi tôi có thể leo ra khỏi vực, trước mắt tôi là một bầu trời thật cao xanh và đẹp đẽ. Tôi như thấy mình tỉnh dậy sau một cơn ác mộng quá dài. Một cơn ác mộng đã khiến trái tim tôi đau âm ỉ với những nỗi sợ như không có ngày kết. Sợ rằng ngày mai sẽ thế nào, làm sao để sống, sao có thể ở lại, sao có thể nuôi con… và cha mẹ sẽ đau lòng thế nào? Những nỗi sợ ấy như tóm lấy trái tim và tâm trí của tôi, ngày một khó thở, ngày một như chết đi trong chính cuộc hôn nhân mình đã chọn. Tôi đã nghĩ đời mình còn gì để hy vọng?
Tôi đã nghĩ đời mình còn gì để hy vọng? – Ảnh minh họa: Internet
Đêm cuối cùng ấy, con tôi khóc khi chồng tôi đang say xỉn và trách móc tôi là một người vợ tồi, rằng chính tôi là nguyên do khiến anh ta ngoại tình. Tôi bịt tai con gái nhỏ lại, dù tôi biết con bé còn quá nhỏ để hiểu. Con tôi không hiểu chuyện gì, vậy mà vẫn khóc, khóc nức nở. Mặc cho chồng tôi vẫn không ngớt lời lẽ lớn tiếng, tôi bế con sang phòng bên, tôi cố gắng cười với con, nhẹ hát ru con ngủ bằng chất giọng thều thào của chính mình. Giây phút đó, tôi chỉ muốn gồng mình trấn an chính mình và con. Vậy mà con bé bỗng yên lặng trong vòng tay tôi. Đến khi mắt con nhắm nghiền say ngủ, tôi mới dám khóc không thành tiếng.
Tôi đã quyết định ly hôn ngay sau đêm đó.
Video đang HOT
Đêm đầu tiên rời khỏi nhà chồng, tôi ngủ ở một căn hộ vừa thuê. Vậy mà, tôi đã có một giấc ngủ rất ngon ở nơi cứ ngỡ là lạ lẫm nhất. Không mộng mị, không trằn trọc, đó là giấc ngủ yên bình nhất của tôi trong suốt mấy năm qua. Để khi sáng sớm tỉnh dậy, tôi thấy lòng nhẹ đến lạ. Tôi biết mình đã quyết định đúng, điều duy nhất tôi sai chính là đã không có quyết định này sớm hơn.
Tôi biết mình đã quyết định đúng, điều duy nhất tôi sai chính là đã không có quyết định này sớm hơn – Ảnh minh họa: Internet
Những ngày sau đó tôi quyết tâm thay đổi cuộc đời của mình. Không phải là để kiếm tiền, dù rằng tôi cũng phải cực than làm việc để nuôi mình và con. Cũng không phải là để xây nhà, đây quả là điều xa xỉ với một bà mẹ đơn thân như tôi lúc này. Tôi muốn có một sự thay đổi lớn trong suy nghĩ của mình, chính là dù không có nhà và ít tiền tôi vẫn có thể sống hạnh phúc và vui vẻ bên con. Tôi không muốn có thêm một phút giây nào trong đời để khổ đau thêm. Tôi đã từng quá tuyệt vọng, khốn đốn trong suốt 4 năm dài vừa qua. Nếu chính tôi không tự thương lấy mình thì còn đợi ai nữa đây?
Tôi đã nghĩ, có gì phải sợ chứ, những gì sợ mất, những chuỗi ngày khổ nhất cũng đã qua, tôi còn sợ mất gì nữa? Tôi phải có những ngày mới mẻ nhất trong đời mình, là sống thật sự, không sợ và chỉ hạnh phúc.
Tôi đã nghĩ, có gì phải sợ chứ, những gì sợ mất, những chuỗi ngày khổ nhất cũng đã qua, tôi còn sợ mất gì nữa? – Ảnh minh họa: Internet
Tôi bắt đầu bước ra đường, ngắm nhìn từng dòng người ngược xuôi, ngửi từng mùi vị quán xá con người. Mùi của gió, của cỏ cây, của nắng mưa, cả của những người đàn ông lướt qua tôi. Ngày trước tôi làm gì có thời gian và tâm trí để ngắm, để ngửi nhiều đến thế. Tôi thật sự đã có những năm tháng chưa từng biết cuộc đời nhiều màu sắc và mùi vị.
Tôi cũng bắt đầu có một công việc mới, mỗi ngày đều cố gắng làm hết sức có thể. Tôi dạo phố cùng con, hẹn hò với bạn bè khi tan tầm. Tôi cho mình những thói quen khi rảnh rỗi, để mình có thời gian để ngắm bản thân trong gương mỗi ngày. Tôi không rảnh rỗi, tôi không có nhiều tiền, tôi cũng không có đàn ông, nhưng tôi có tự do cho chính mình và con. Tôi nghĩ, đó mới chính là điều quý giá nhất của một người đàn bà ly hôn. Vì khi tự do, bạn chẳng sợ gì cả, can trường, bản lĩnh và dám ngẩng cao đầu bước về phía trước…
Ngọc Thi
Theo docbao.vn
Mẹ chồng giúp tôi đối phó với ông xã ngoại tình
Sau một năm hẹn hò, tìm hiểu, tôi và anh tiến đến hôn nhân, nên vợ nên chồng. Ngay từ khi yêu nhau, chúng tôi luôn hợp cạ trong cách nói chuyện dí dỏm, hài hước.
Tôi vẫn "tàng trữ" những tin nhắn từ ngày hai đứa hẹn hò, để những lúc rảnh, tôi mở ra đọc lại mà cười một mình.
Trong đó có cả những lời yêu thương mà anh dành cho tôi. Tôi vẫn thường trêu anh, tôi lưu lại tin nhắn bởi chúng là "bằng chứng trước tòa" buộc tội khi anh không chung thủy với tôi, không yêu tôi được đến trọn đời như anh đã hứa. Sự thật là tôi muốn lưu giữ tất cả những kỷ niệm của hai đứa cho đến ngày chúng tôi đầu bạc, răng long.
Mẹ chồng thấu hiểu được nỗi lòng con dâu - Ảnh minh họa
Ấy thế nhưng cuộc sống không như mong đợi. Chồng tôi đã ngoại tình. Khi phát hiện ra điều này, tôi đã đau khổ biết nhường nào. Tôi không biết phải làm sao? Tôi vẫn rất yêu chồng, không muốn con tôi phải chịu thiệt thòi nếu tôi đưa ra quyết định ly hôn. Tôi cũng chưa vội làm ầm ĩ mọi chuyện lên. Tôi sợ mẹ chồng biết được sẽ bận tâm về vợ chồng tôi. Nhưng thấy tôi phờ phạc, rầu rĩ, mẹ chồng liền hỏi chuyện. Sau vài lần giấu giếm vụng về, tôi đã ấm ức kể cho mẹ chuyện chồng có người đàn bà khác. Mẹ nói, mọi chuyện để mẹ lo.
Ngay tối hôm ấy, mẹ chồng gọi chúng tôi vào phòng. Bà không quát mắng, hỏi tội con trai. Bà bình tĩnh hỏi:
Tuấn - con có muốn biết sự thật về bố của con không?
Chồng tôi tỏ vẻ ngạc nhiên.
- Ông ấy vẫn còn sống chứ không phải đã mất như bao lâu nay mẹ nói dối con.
Rồi mẹ kể: " Bố mẹ đã từng rất yêu nhau rồi mới lấy nhau. Ba mươi năm trước - khi đó con chỉ mới một tuổi, khi đi làm xa nhà, bố con đã phải lòng một người phụ nữ ở đó. Mẹ đã bế theo con đến tận nơi tìm bố con. Mẹ chỉ hỏi bố một câu xem bố lựa chọn ai? Bố nói cô ấy đã mang thai giọt máu của bố, bố xin lỗi mẹ và hứa sẽ chu cấp tiền nuôi con. Tuy nhiên, mẹ đã từ chối và quyết định ly hôn. Đối với một người phụ nữ, còn gì đau đớn hơn khi bị người chồng phụ bạc và tuyệt tình như vậy? Rồi mẹ chuyển đến một nơi xa xôi để bắt đầu lại tất cả, cắt đứt liên lạc với ông ấy. Một mình mẹ xoay sở, vượt qua mọi khó khăn để nuôi dưỡng con. Mỗi khi con hỏi bố đâu, nỗi đau, vết thương bị phản bội cứ nhói lên trong lòng mẹ. Đối với mẹ, ông ấy như đã chết từ lâu, mẹ cũng không bao giờ muốn nhắc tới.
Cho đến hôm nay, nghe vợ con nói con có người phụ nữ khác, mẹ rất thất vọng. Đã là vợ chồng, hãy yêu thương nhau, có gì không phải thì cần thẳng thắn nói với nhau để cùn g sửa chữa, như vậy mới xây dựng được tổ ấm con ạ. Hạnh phúc mong manh lắm! Nếu không biết quý trọng, vun đắp thì sẽ rất dễ vuột mất. Vì sự phản bội của bố con mà con phải lớn lên trong thiệt thòi, thiếu thốn. Mẹ không muốn điều đó lại lặp lại với con của con. Như vậy vô cùng tội nghiệp! Hơn nữa, vợ con là một người con dâu ngoan ngoãn, hiếu thảo, một người vợ yêu chồng. Mẹ không hiểu sao con lại có thể vì ai đó mà phụ lại nó. Lẽ nào con không nghĩ cho vợ, con con? Thế nên, con hãy sớm chấm dứt mối quan hệ sai trái đó đi! Còn nếu con vẫn không dứt ra được, mẹ sẽ coi như không có một đứa con trai như con. Mẹ tuyệt đối không tha thứ cho sự phản bội. Một mình mẹ đau khổ là quá đủ rồi. Con hãy suy nghĩ cho thật kỹ đi" .
Không cần nói, có lẽ mọi người cũng hình dung được quyết định của chồng tôi. Bản thân anh cũng vô cùng sốc trước câu chuyện của mẹ, sự thật về bố. Tôi biết ơn mẹ chồng đã giúp tôi giữ được hạnh phúc gia đình, giúp chồng tôi nhận ra được sai lầm và trách nhiệm với vợ con. Tôi cũng thương mẹ chồng biết bao, vì mẹ đã kiên cường chôn chặt và vượt qua mọi đau khổ, thiệt thòi để nuôi chồng tôi một mình.
Linh An
Theo dantri.com.vn
Những thăng hoa lãng mạn của đêm tân hôn bỗng tắt ngấm khi tỉnh giấc lúc rạng sáng, tôi thấy chồng đang ôm điện thoại xem một đoạn video Anh đã làm gì với tôi thế này? Anh không tin tôi. Anh khiến tôi thất vọng quá! Chúng tôi yêu nhau 1 năm thì kết hôn. Tôi đã 27 tuổi còn chồng hơn tôi 5 tuổi. Khi còn yêu nhau, anh luôn rất dịu dàng, tình cảm và chu đáo nhưng chưa bao giờ chúng tôi đi quá giới hạn. Phần tôi...