Đàn bà đừng dại gì mà ngoại tình!
Có lẽ chỉ có ai từng bị phản bội, dù chỉ một lần, mới biết thế nào là vị đắng của nó, thậm chí có người còn cho rằng chỉ có cái chết mới tránh khỏi cơn ác mộng mà người bạn đời gây ra cho mình.
ảnh minh họa
Chào các bạn! Tôi thường hay đọc tâm sự của các bà vợ có chồng ngoại tình và tôi thấy các chị cũng rất đau khổ với suy nghĩ chồng ngoại tình nên tha thứ hay ly hôn? Các chị đau khổ khi chồng ngoại tình bao nhiêu thì cánh đàn ông cũng đau khổ khi bạn đời ngoại tình như vậy.
Khi bàn tới đề tài ngoại tình, người ta thường nghĩ rằng đàn ông ngoại tình nhiều hơn đàn bà. Song, có lẽ sự suy đoán đó không chính xác. Đàn ông ăn vụng theo kiểu bóc bánh trả tiền thì nhiều nhưng ngoại tình thì có lẽ không nhiều.
Trong đời sống hôn nhân, cứ mười ông chồng ngoại tình thì có chín bà vợ biết. Còn mười bà vợ ngoại tình thì may lắm chỉ có một ông chồng biết. Lại nữa, đàn bà nghi chồng ngoại tình thì làm ầm ĩ lên, đánh ghen, kiện cáo. Còn đàn ông nếu có biết vợ ngoại tình thì cũng im lặng, xử lý rất dứt khoát nhưng không ầm ĩ. Đó là tính cách của đàn ông. Có lẽ vì thế mà người ta cứ tưởng rằng đàn ông ngoại tình nhiều hơn đàn bà.
Ngoại tình được gì? Một câu hỏi muôn thuở mà người ta luôn hỏi mỗi khi vợ hay chồng mình lăng nhăng với người bên ngoài đều băn khoăn tự hỏi mình. Hoặc là, đó là câu hỏi dự đoán để cảnh báo những ai đang có ý định ngoại tình.
Nhưng có lẽ chỉ có ai từng bị phản bội, dù chỉ một lần, mới biết thế nào là vị đắng của nó, thậm chí có người còn cho rằng chỉ có cái chết mới tránh khỏi cơn ác mộng mà người bạn đời gây ra cho mình. Khi phát hiện ra người vợ, chồng ngoại tình, phản ứng tâm lý đầu tiên và phần lớn của người trong cuộc là muốn đập phá tan tành, muốn ly hôn ngay lập tức, hay trả thù bằng hành động tương ứng với người ăn ở hai lòng hoặc rơi vào trạng thái tuyệt vọng.
Ngoại tình được gì? Chẳng ai lý giải được ngoại tình được gì ngoài chuyện thỏa mãn dục vọng của con người. Tuy nhiên, có hai kiểu mục đích của các cuộc ngoại tình: 1 là vì tiền, hai là vì tình.
Đối với những người phụ nữ đã có chồng, căn bản ngoại tình là vì không thỏa mãn được chuyện gối chăn khi gần chồng. Còn với những người chưa có gia đình, họ cặp kè với ông này, ông kia, những người có vợ, phần lớn là vì tiền. Còn vì tình chỉ là số ít, bởi những người không vì tiền, họ có thể kiếm cho mình một người họ yêu thương và quan tâm, người chưa có gia đình, hà cớ gì phải kiếm người đã có con cái mà yêu.
Đối với những chị em ngoại tình vì tình dục. Họ cần giải tỏa cho nhau nhu cầu sinh lý khi người mà họ yêu thương bên cạnh họ không thể làm được cho họ hạnh phúc. Ngoại tình giống như một liều thuốc an thần tạm thời, và tới một lúc nào đó, khi đã nhờn thuốc thì thuốc ấy không còn tác dụng nữa. Tức là khi đã qua lại với mãi một người, chỉ đơn thuần là chuyện thân xác, rồi một ngày bạn sẽ cảm thấy chán nản, không còn muốn được yêu thương, nâng niu người đó nữa. Bạn sẽ lại trở về với vai trò của mình.
Video đang HOT
Phụ nữ ngoại tình, họ tự đánh mất danh dự của mình để chạy theo một sự cám dỗ tầm thường đó là dục vọng thấp hèn, họ đã phản bội lại chồng, con của mình, chà đạp lên truyền thống gia đình, thuần phong mỹ tục và những đạo đức xã hội. Hơn nữa, khi ngoại tình với một người đàn ông đã có gia đình, tức là người phụ nữ ấy vô liêm sỉ với cả vợ, và các con của người tình.
Cho dù, chồng các chị có thể là một người đàn ông chưa tốt, có thể anh ta phản bội lại vợ con, nhưng đó cũng không phải là lý do thuyết phục để người phụ nữ biện minh cho hành động ngoại tình của mình.
Vấn đề quan trọng hơn nữa là sau khi ngoại tình, các chị có cơ hội được quay lại không và có thể được chấp nhận hay không. Ảnh minh hoạ
Vấn đề quan trọng hơn nữa là sau khi ngoại tình, các chị có cơ hội được quay lại không và có thể được chấp nhận hay không. Trên thực tế, có quá nhiều người chỉ vì trót lầm lỡ một lần mà không bao giờ nhận được sự thứ tha. Chồng các chị có thể xấu, có thể này nọ, ki bo gia trưởng, nhưng đã chung đụng với người khác, thật sự đàn ông rất khó mà chấp nhận sự trở lại của người vợ ngoại tình.
Khi người đàn ông ngoại tình, xã hội xuề xòa cho rằng đàn ông ham vui rồi lại về với vợ con và nhanh chóng bỏ qua tội lỗi đó. Nhưng khi người phụ nữ mắc tội ngoại tình, cả xã hội nhảy bổ vào họ xỉ vả và nhục mạ. Họ khó lòng trở thành người được tha thứ khi đã trót hiến dâng cho ai đó.
Đa phần khi phát hiện vợ ngoại tình là người chồng cho vợ “đi tàu suốt” và họ sẽ thay thế bằng một người đàn bà khác, nhanh chóng thôi. Nếu không ly hôn thì họ cũng sống nhưng không bao giờ quên nỗi đau bị phản bội. Rất hiếm có người đàn ông có thể vì trách nhiệm với gia đình mà tha thứ cho tội ngoại tình của vợ. Bởi hai chữ vợ chồng = tình yêu trách nhiệm tình nghĩa đạo đức, tình yêu là nền tảng ban đầu, nó sẽ biến mất theo thời gian tình yêu đã phai mờ, trách nhiệm tuy nặng nề nhưng cũng không cao hơn được lòng tự trọng bị tổn thương của đàn ông.
Có nhiều người đàn ông do ngại miệng tiếng thế gian nên vẫn giả đui, giả điếc, thậm chí còn đóng kịch tạo cái vẻ bề ngoài êm ấm để che đậy nỗi bất hạnh trong lòng. Bên ngoài càng có vẻ êm ấm giả tạo bao nhiêu thì bên trong càng sục sôi, ấm ức bấy nhiêu.
Cũng rất nguy hiểm giống như chiếc núi lửa hay chiếc nồi áp suất bưng bít không thoát hơi đi đâu được, thì khi nổ tung lại càng khủng khiếp. Có người đàn ông ngoại tình chỉ vì anh ta bị vợ phản bội, hay nghi ngờ bị vợ phản bội anh ta chữa trị nỗi đau bị cắm sừng bằng cách đem sừng đi cắm chỗ khác, coi sự ngoại tình là một sự trả thù, một niềm an ủi vì bà ăn chả thì ông ăn nem chứ thua kém gì.
Nếu một người chồng có trách nhiệm với gia đình nhưng lỡ một lần “ăn vụng” mà bị vợ bỏ thì thiên hạ cho người vợ ấy là ngu dại. Nhưng nếu một ông chồng biết vợ “cắm sừng” mà tha thứ thì thiên hạ cho anh ta là… đồ hèn! Chẳng những đàn ông luôn nghĩ thế mà cả phụ nữ cũng tin là thế.
Ngoại tình thường hấp dẫn, bởi vì người ta đến với nhau chỉ có một việc làm cho nhau thỏa mãn cảm xúc cần, khi quan hệ chăn gối với người tình dĩ nhiên họ dốc hết nhiệt tình và sinh lực để cả hai cùng đạt tới khoái cảm cao nhất, người tình luôn trau chuốt dáng vẻ, hình ảnh trong mắt nhau. Còn gia đình là nơi con người ta phải có nhiều trách nhiệm và bổn phận làm người, cùng với tâm lý và quan niệm vợ, chồng là của mình rồi cần gì phải chinh phục nên khi quan hệ chăn gối cũng chỉ loạng quạng cho qua chuyện.
Thế nhưng chỉ cần bình tâm suy nghĩ lại và đi vào chiều sâu tâm lý các chị sẽ hiểu rằng ngoại tình phải chịu những căng thẳng tâm lí như thế nào. Những giờ phút mà họ gọi là giải tỏa hóa ra là những giây phút lo lắng, căng thẳng, lo âu. Nơi gặp gỡ của họ toàn là nhà nghỉ vắng vẻ mà bất kỳ lúc nào cũng có thể gặp người quen hay bị kiểm tra giấy tờ. Khi trở về với gia đình, họ luôn có mặc cảm mình là kẻ giả dối, khi ngoại tình ai cũng nói dối như cuội, không dám nhìn thẳng vào mặt vợ, chồng; cảm thấy ngượng mồm khi dạy dỗ con cái, trong giấc ngủ cũng lo sợ lỡ chẳng may gọi tên người tình. Luôn luôn sống trong tâm trạng lo âu sợ bạn đời phát hiện sẽ mất tất cả.
Khi trở lại với gia đình phụ nữ thường mang một khoảng trống trong lòng như buồn chán, nhớ nhung da diết, đau khổ, phải mất một thời gian khá dài mới lấy được cân bằng. Điều này làm cho các ông chồng rất đau đớn, do vậy tuy phụ nữ ngoại tình ít hơn, nhưng khả năng ly hôn là rất cao.
Trong thực tế không phải cuộc ngoại tình nào cũng dẫn đến ly hôn. Nhưng sau khi cơn bão đi qua nó để lại những vết tích mà nhiều năm sau đôi vợ chồng sống với nhau tẻ nhạt, hững hờ hoặc suốt quãng đời còn lại vẫn không thể thân mật được. Bởi vì tha thứ và yêu là hai việc khác nhau.
Cuối cùng một điều đơn giản phụ nữ nên hiểu rằng đàn ông không bao giờ lấy người đàn bà bỏ chồng chạy theo mình. Hậu quả sẽ chỉ phụ nữ gánh chịu hết.
Tôi cũng có quan điểm trong hôn nhân là nếu không hợp nhau nữa, không thể chung sống được thì chia tay rồi hãy tìm đối tượng khác. Đừng ngoại tình mà tan cửa nát nhà.
Tôi mượn ý của một nhà văn nổi tiếng thay lời kết để nói với chị em trước suy nghĩ có ngoại tình hay không là nếu chồng bạn không tốt, bạn hãy bỏ hòn đá đau đớn ở lại trạm dừng chân đau đớn. Và tìm mua chiếc vé hạnh phúc khác tới những ga tươi sáng khác. Chứ đừng nghĩ đến phương án tìm một người đàn ông khác thay thế tạm thời, mà từ đó, bạn để đời mình ở lại vĩnh viễn trên cái sân ga đau đớn – phản bội – thất bại – cay đắng ấy!
Theo VNE
Cố tình có thai anh vẫn không chịu cưới
Càng ngày anh càng lộ rõ suy nghĩ không cưới xin gì cả, chỉ sống với nhau như vợ chồng. Em không đồng ý, tìm đủ mọi cách để khuyên, thậm chí cố gắng có thai để bắt anh cưới, nhưng mọi chuyện không như em nghĩ. Anh tiếp tục bảo em bỏ thai.
"Anh có thật sự yêu em?", câu trả lời luôn là: "Yêu hay không em phải biết chứ, không yêu em mà anh lại lo cho em thế à". Anh bảo em muốn gì được nấy, nhưng điều em muốn nhất anh lại không làm được. Em không biết có phải vì bố mẹ ngăn cấm gắt quá không hay vì lý do gì mà anh không muốn cưới, chỉ muốn em là vợ không hôn thú, sống cùng anh?
Anh à, chúng mình yêu nhau đến nay hơn 3 năm, vui buồn, đau khổ, thất vọng và từ bỏ cũng có. Ngay từ đầu em không nghĩ chúng mình yêu nhau bởi anh là bạn trai của bạn thân em, nhưng từ khi anh và bạn em yêu nhau, chẳng ngày nào em được yên với 2 người. Rồi hai người lại chia tay.
Một dịp tình cờ xuống Hải Phòng, anh chở em đi chơi. Lúc đó em chỉ nghĩ anh là người yêu cũ của bạn, và giờ là bạn em mà thôi. Mọi chuyện sẽ không có gì để nói nếu anh không lên chỗ em chơi, vì cũng muốn biết nơi em học như thế nào. Anh ở lại muộn, hết xe về, hai đứa lại quay về phòng trọ, nhưng mọi người trong xóm đều về quê, xóm xa khu dân cư và tách biệt với chủ nhà. Chỉ có anh và em, em sợ không biết làm thế nào, anh trấn an "Không sao đâu, ai ăn thịt mà sợ".
Đêm đó em không ngủ, cứ thấp thỏm thức giấc, anh ngủ ngon lành, gần sáng em mới chợp mắt được một lúc, người mệt rã rời. Tạm biệt anh với lòng tôn trọng vì nếu anh có làm gì thì em cũng không chống cự được. Mọi chuyện cứ thế cho đến ngày anh nói "Làm vợ anh nhé" lúc đó em vui sướng, hạnh phúc lắm. Chuyện của chúng mình cũng đến tai bạn em, người yêu cũ của anh, nó bảo em chính là người khủng bố, cướp anh từ tay nó. Em thấy buồn lắm, có nói thế nào nó cũng không nghe và cắt đứt bạn bè, người ta nói không sai càng thân nhau càng làm tổn thương nhau nhiều hơn.
Ra trường em về quê làm, nghĩ làm tạm vì lương thấp, trong khi làm hồ sơ một số nơi không được, yêu anh em càng quyết tâm làm việc ngoài Hà Nội, nhưng ngành em học chỉ có thể làm ở quê thôi, nhu cầu ngoài đó không nhiều. Anh đi học tiếp một năm, trong thời gian đó chú vẫn nuôi anh, mới đầu em cứ tưởng anh không còn bố mẹ ở với chú vì toàn thấy anh kể về chú. Sau này em mới biết bố mẹ anh vẫn ở quê.
Thời gian đó là khó khăn cho cả em và anh khi em mới ra trường không xin được việc, em làm ở quê với mức lương tối thiểu, anh còn đi học thêm, chẳng có tiền nói chuyện điện thoại chứ đừng nói gặp, khó khăn, vất vả lắm. Một năm cũng gặp được đôi lần và không kiềm chế được cảm xúc, chúng mình có em bé. Em cứ tưởng anh sẽ cưới như những cặp yêu nhau khác vì anh là người có trách nhiệm. Sau mấy ngày suy nghĩ anh khuyên em nên bỏ vì giờ chúng ta không có gì để nuôi con, anh còn phải xin tiền chú học thì làm sao lo cho được em và con.
Em nhất quyết để lại nuôi, khổ mấy em cũng chịu, nhưng khi đêm về lại suy nghĩ rất nhiều. Anh nói đang đi học nên sẽ không cưới xin gì cả, không đăng ký kết hôn. Em thấy suy sụp về những lời anh nói, trước đây nghĩ anh tử tế thế nào thì lúc ấy thất vọng như thế, em bắt đầu suy nghĩ về việc sinh con và nuôi con một mình. Số tiền em làm hàng tháng không đủ lo cho nó những thứ tối thiểu, gánh nặng sẽ đè lên vai bố mẹ em. Các cụ yếu nhiều vì lo cho chị em em đi học mà phải vay ngân hàng chưa trả được, lại thêm đứa cháu nữa thì khổ lắm, em cũng không muốn bố mẹ vất vả thêm nữa.
Ảnh minh họa
Anh liên tục khuyên em nên bỏ thai, đưa ra nhiều lý do rất thuyết phục. Em quyết định bỏ. Ngày đó em không bao giờ quên được, trời mưa tầm tã, gió rét nhưng anh dậy từ 4h sáng để đi về quê em, cả đi cả về anh phải vượt 300 km. Để có tiền anh đã phải bán chiếc điện thoại chú tặng với giá 500 nghìn lấy tiền đi. Em khóc, anh ôm em và an ủi, mình nghèo, phải cố gắng cho con có đầy đủ hơn bố mẹ nó. Sau hôm đó, em buồn rất nhiều, chỉ muốn được nghe giọng của anh, nghe anh nói, nhưng anh bận, bận suốt. Em bắt đầu nghĩ anh sẽ bỏ em, lần đầu tiên em và anh khóc khi em trải lòng mình. Anh cũng trải lòng, buồn nhiều lắm, không muốn phải như vậy nhưng không còn cách nào khác, chúng ta cùng cố gắng nhé.
Mọi chuyện cứ thế trôi, em sống khép kín hơn rất nhiều, công việc không được tốt. Khi nhắc đến cưới xin anh lại gạt phắt đi. Anh bảo khi nào thích hợp tự anh sẽ quyết, em đừng suốt ngày cưới xin, mệt người. Rồi anh kể chuyện bác cả lấy vợ muộn, gần 50 tuổi mới cưới, lại lấy gái đôi mươi, chỉ được vài năm là ly hôn. Cô anh cũng vậy. Anh bảo thấy kết hôn xong chia tay cảm giác bị tổn thương lắm.
Càng ngày anh càng lộ rõ suy nghĩ không cưới xin gì cả, chỉ sống với nhau như vợ chồng. Em không đồng ý đã tìm đủ mọi cách để khuyên, nêu ý kiến, thậm chí đã cố gắng có thai để bắt anh cưới, nhưng mọi chuyện không như em nghĩ. Anh tiếp tục bảo em bỏ thai.
Theo VNE
Bạn trai luôn đòi hỏi Sau một tuần xa nhau, anh đi đám cưới bạn ở tỉnh khác, lúc gặp nhau anh lại đòi hỏi, muốn gần gũi, em từ chối, anh tỏ ra khó chịu. Em và anh quen nhau rất tình cờ, gọi là anh nhưng người đó nhỏ hơn em một tuổi. Em bất chấp sự phản đối từ nhiều phía để yêu anh. Chưa...