Đàn bà đâu chỉ có mỗi việc là đẻ
Phụ nữ đừng coi thường sức mạnh của bản thân, càng không được để ai khác xem thường mình. Đàn ông lấy vợ chỉ để duy trì nòi giống là đàn ông sai, phụ nữ chấp nhận làm mỗi cái máy đẻ lại càng thiển cận.
ảnh minh họa
Chị bạn tôi, lấy chồng phố cổ, nhà lại mặt phố có cửa hàng kinh doanh do bố mẹ chồng để lại. Vợ chồng chị không ai học lên, chỉ cái bằng tốt nghiệp phổ thông tiếp quản cửa hàng, thế mà vẫn mua may bán đắt. Từ cái thời chỉ có hơn triệu một chỉ vàng, thì vợ chồng chị đã có trong tay tiền tỉ. Khổ nỗi, chị sinh con một bề, lại toàn con gái, nên bản thân không vui, lúc nào cũng lo sợ chồng không toàn tâm toàn ý với vợ, đi “gửi” một đứa con trai bên ngoài rồi của nả sau này trao hết cho nó.
Thế nên cứ nghe ở đâu có bí quyết sinh con trai là chị lại muốn thử, đa phần toàn những thông tin, kế sách hỡi ôi nên đã nghiêm túc áp dụng đến 4 lần, mỗi lần một “sách”, có rút kinh nghiệm sâu sắc hẳn hoi mà vẫn chỉ ra một lũ vịt giời. Rốt cuộc chị sồ sề, xấu xí thấy rõ sau lần sinh công chúa thứ tư. Người ta cứ bảo tứ nữ bất bần nhưng mỗi ngày anh chị lại thêm sa sút, thời buổi cạnh tranh khó khăn, kinh doanh đã kẹt còn phải phân tâm lo cho các con, mà nuôi chúng cũng bằng gạo, bằng tiền, làm gì có chuyện không tốn kém. Mọi người thấy chị hết năm này qua năm khác chỉ bầu bì thì gọi chị là cái máy đẻ. Sau mấy lần mang thai sinh nở, chăm sóc cho bầy con, chị bê trễ việc kinh doanh, giao cho anh cả nên đến giờ tự biến mình thành bà nội trợ, không thể chia sẻ, gánh vác tài chính với chồng, ngoài chuyện các con ăn ngủ học hành ra sao, nhiều lúc chị chẳng còn đề tài nào để nói với anh hết, vợ chồng ngày càng xa nhau.
Tôi lại có cậu em họ đằng chồng, tính gia trưởng và coi thường phụ nữ kinh khủng. Tôi có một dịp đến nhà cậu ấy dùng cơm một lần, nhưng tự nhủ lòng không bao giờ quay lại cái môi trường gia đình vô lý đó nữa. Ngồi mâm cơm có đầy đủ mẹ, vợ, và chị dâu trưởng là tôi, nhưng cậu ấy điềm nhiên dẫn giải “đàn bà đái không qua ngọn cỏ”, rằng phụ nữ chẳng làm được cái việc gì đâu, cho ăn học lên nhà giáo, nhà báo hay tiến sĩ giáo sư thì cái việc quan trọng nhất vẫn là đẻ. Và đã đàn bà thì chớ có lên tiếng can dự cùng chồng vào bất cứ việc gì. Tôi ngồi ăn cơm mà nóng hết cả mặt, cậu ấy vô tình hay cố ý động chạm vào tôi, bà chị dâu tiến sĩ đang giảng dạy trong trường đại học? Nhưng nhìn cái cách cậu ấy sai phái vợ con phục dịch luôn tay trong bữa cơm thì tôi tin là vô tình thôi. Đến những người phụ nữ thân thương, máu mủ nhất cậu ấy còn chẳng quan tâm gì đến cảm xúc của họ thì vô tình “động chạm” đến tôi là lẽ rất thường.
Sau này cũng cậu em họ đằng chồng ấy đến tìm tôi, “nhờ bác xin việc cho cháu”. Nghĩ chuyện cũ tôi muốn bảo cậu về đi, “đàn bà đái không qua ngọn cỏ”, tôi làm sao mà giúp được, nhưng thấy cậu ấy lam lũ quá tôi lại đành nhận lời. Là cậu ấy đã coi thường những người phụ nữ trong gia đình nên bỏ qua mất sức mạnh tổng thể của sự đồng sức đồng lòng, một người đàn ông nai lưng nuôi phụ nữ rồi cho phép mình coi thường họ đâu thể hưng thịnh bằng cả nhà, đàn ông đang bà cùng lao động, nuôi sống và yêu thương đùm bọc lẫn nhau.
Cho nên mới nói, phụ nữ đừng coi thường sức mạnh của bản thân, càng không được để ai khác xem thường mình. Đàn ông lấy vợ chỉ để duy trì nòi giống là đàn ông sai, phụ nữ chấp nhận làm mỗi cái máy đẻ lại càng thiển cận. Duy trì nòi giống chỉ là một phần của hôn nhân, vợ chồng tương kính, biết yêu thương, san sẻ với nhau trên hành trình làm bạn đời mới là biết tạo ra hôn nhân hạnh phúc.
Theo VNE
Video đang HOT
Hối hận vì ngoại tình với sếp
Sau lần đó, ngày nào anh cũng đến tìm gặp, viết mail và "đòi hỏi". Em nghĩ đến thay đổi công việc, tìm việc khác nhưng hiện tại công việc của em đang rất ổn định, thăng tiến tốt, đồng nghiệp vui vẻ, môi trường lành mạnh.
Hỏi:
Em chào chị Tâm An,
Em là một người đàn bà may mắn khi có được người chồng tốt, yêu thương vợ con, coi trọng gia đình và có một đứa con trai thông minh, ngoan ngoãn. Ngoài mặt tinh thần, chồng em còn là người đàn ông chịu khó, tần tảo, chăm chỉ và là người trụ cột trong gia đình. Công việc của em cũng ổn nên tài chính của gia đình không đến nỗi tệ.
Chúng em yêu nhau 5 năm mới cưới. Thậm chí qua 4 năm sống cùng nhau, anh đều tôn thờ em, yêu thương em hết mực và vẫn ghen bóng ghen gió nếu có bất cứ một ánh mắt nào lạ của đàn ông dành cho em.
Anh luôn bảo: "Có vợ đẹp như em là phải giữ, không thì mất như chơi". Em thấy hạnh phúc và tự tin vào bản thân vô cùng. Thực ra, anh nói thế cũng có lý do của anh.
Tuy em đã là đàn bà đã có chồng nhưng lúc nào em cũng nhận được rất nhiều lời ong tiếng ve. Đơn giản có thể em là người có ngoại hình, tính cách lại thoải mái. Em khá thoải mái trong hành động cũng như trong lời nói, ăn mặc khiến nhiều anh nghĩ em dễ dãi chăng?
Nhưng em biết em đang sở hữu cái gì. Em tôn trọng gia đình mình và em chỉ thấy buồn cười với mấy lời buông lơi tán tỉnh nhảm nhí của cánh đàn ông.
Thế nhưng chuyện tồi tệ xảy đến khi em gặp Tr. Đó là người đàn ông vô cùng manly và là sếp mới của cơ quan em. Anh là con trai của sếp tổng. Với tất thảy những người khác, anh luôn tỏ ra khó chịu, khó tính nhưng riêng với em, anh lại rất ngọt ngào.
Rồi một lần tình cờ đi chung thang máy, chúng em đã có sự va chạm vào cơ thể nhau (do thang máy quá đông người). Chẳng hiểu sao em lại xao xuyến, bồi hồi - cảm giác như lần đầu em hôn chồng mình vậy.
Tr. là người đàn ông không đơn giản, anh rất tâm lý, chiều chuộng em. Những lần ở công ty muộn, anh thường tiến tới nói chuyện, động chạm em... Nhưng chẳng hiểu sao, em lại chấp nhận anh. Em chấp nhận mình là con nai tơ trước chú thợ săn lọc lõi là anh.
Rồi chuyện gì tới cũng tới, hôm đó cả phòng đi nghỉ mát, đúng lúc con ốm nên em xin ở lại Hà Nội. Ngày đi làm, công ty vắng hoe và trong phòng có mình anh với em. Anh đã khiến em thăng hoa nhưng em lại làm tổn thương chồng mình.
Lúc đó em tham lam ước giá mình vừa có chồng lại vừa có anh thì tuyệt biết bao. Nhưng sau lần đó, em thấy sợ. Em thấy sợ bản thân mình và em hối hận vô cùng, em biết mình đã phản bội chồng.
Sau lần đó, ngày nào anh cũng đến tìm gặp, viết mail và "đòi hỏi". Em nghĩ đến thay đổi công việc, tìm việc khác nhưng hiện tại công việc của em đang rất ổn định, thăng tiến tốt, đồng nghiệp vui vẻ, môi trường lành mạnh.
Em thấy sợ bản thân mình và em hối hận vô cùng, em biết mình đã phản bội chồng (Ảnh minh họa)
Chị Tâm An ơi, em phải làm sao? Em xác định được tình cảm của mình, em chỉ yêu một mình chồng em nhưng em phải làm thế nào để giữ thăng bằng trong cuộc sống? Em có nên cố ở lại đây làm nữa không?
(Mi Lan, Giảng Võ, Hà Nội)
Chị Tâm An trả lời:
Mi Lan thân mến,
Chị hiểu tâm trạng rối bời hiện tại của em, nhưng rất may em hiểu rõ đó là sai lần nhất thời của mình. Không quan trọng sai lầm là gì, mà cái quan trọng hơn là sau sai lầm, em hành động như thế nào?
Nếu em tự tin, bình ổn được tâm lý và xác định đó sẽ mãi mãi chỉ là một lần sa ngã duy nhất trong đời thì không nhất thiết em phải chuyển công ty, từ bỏ niềm yêu thích công việc hay những thuận lợi trong công việc em đang có.
Bởi rõ ràng đó cũng chỉ là rung động nhất thời của em vì tình cảm là điều rất khó để nói trước. Vì thế, nếu em hoàn toàn quyết tâm dứt bỏ chuyện này, chấm dứt mối quan hệ nhập nhèm này thì dù có muốn Tr. cũng sẽ chẳng thể tiến tới được.
Đúng như em nghĩ, em cần lý trí hơn để bảo vệ bản thân, gia đình tránh khỏi những cám dỗ của cuộc sống. Nếu không may, chính những lúc không làm chủ mình sẽ khiến em mất tất cả mọi thứ từ trước tới nay em gây dựng.
Theo như em nói, em đang có một mái ấm vô cùng hạnh phúc, trọn vẹn - hình ảnh mà không phải người phụ nữ nào cũng có được. Em hãy cố gắng tránh gặp riêng người đàn ông này, tránh tất cả những nơi có nguy cơ, tạo điều kiện cho hai người gặp riêng nhau.
Tuy nhiên, công việc không quan trọng bằng tình cảm gia đình. Nếu khi nào em cảm thấy thật sự không thể thắng nổi bản thân, lý trí, em cảm thấy nếu gặp lại người đó, em lại tiếp tục phản bộichồng thì lúc này em hãy quyết định chuyển công ty nhé.
Nói chung, cách giải quyết nào cũng sẽ có khó khăn, trở ngại. Điều cần làm hiện tại đó là em hãy thực sự tỉnh táo, nghị lực để tránh xa những cám dỗ. Em hãy lấy mục tiêu phấn đấu là duy trì một tổ ấm hạnh phúc trọn vẹn với người chồng yêu vợ và đứa con ngoan để có thêm sức mạnh.
Chúc em thành công!
Theo VNE
Mẹ ơi! Chị Hằng có thật phải không? Một mùa trung thu nữa lại về, đường phố trang hoàng ánh đèn rực rỡ, trẻ con, người lớn háo hức chuẩn bị cho bữa tiệc trăng rằm. Sắm sửa cho cô con gái một bộ váy trắng, một chiếc vương miện và một cây đũa "thần", nó tung tăng đi khoe với mấy cô cậu bạn hàng xóm và điệu đà chạy...