Đàn bà dắt con rời đi còn tốt hơn vạn lần giữ lại cho con một gia đình bất hạnh
Tôi tin rằng việc dứt khoát ra đi, dắt con rời bỏ người chồng tệ bạc sẽ tốt hơn là giữ lại một gia đình bất hạnh cho con.
Mẹ hạnh phúc thì con mới hạnh phúc. Mẹ sống đau khổ thì đứa con lớn lên sẽ lo âu, hoài nghi, bất ổn biết bao nhiêu.
Phụ nữ chưa kết hôn thường nhìn cuộc đời thật đơn giản. Họ tự tin và mạnh miệng nói rằng nếu lỡ cưới nhầm chồng thì bỏ đi chẳng tiếc. Họ sẽ không bao giờ khóc lóc, chán chường hay cam chịu vì một người chồng chẳng ra gì. Nhưng đàn bà khi có con rồi sẽ hiểu, mọi chuyện không đơn giản như thế. Đàn bà sống vì con, hy sinh và cam chịu mọi thiệt thòi vì con. Bởi với nhiều người phụ nữ, giữ gìn một gia đình trọn vẹn cho con còn quan trọng hơn những cảm xúc đắng chát trong lòng mình.
Đàn bà có con rồi sẽ sống cho con mà coi nhẹ những cảm xúc đắng chát trong lòng – Ảnh minh họa: Internet
Chị họ tôi lấy chồng khi đã 32 tuổi, cái tuổi mà mọi người vẫn xì xầm là quá lứa lỡ thì. Chị lại khó con nên 35 tuổi mới sinh được đứa con đầu lòng. Khi sinh, chị bị biến chứng. Bác sĩ nói chị rất khó để có thể mang thai lần nữa. Chị buồn nhưng cũng được an ủi vì cuộc đời còn cho chị đứa con. Bé gái giống ba như đúc, lại vô cùng ngoan ngoãn đáng yêu. Chị thương con hơn tất thảy mọi thứ trên đời.
Video đang HOT
Sinh nhật con gái 3 tuổi, cùng lúc đó chị phát hiện chồng ngoại tình. Chị bị sốc nặng khi biết mối quan hệ của họ bắt đầu từ lúc chị chưa có con. Lúc đầu chỉ là vui chơi qua đường nhưng về sau vì buồn chán vợ không thể sinh cho mình thêm đứa con trai nên anh dính luôn với cô này. Chị đau đớn ngã quỵ. Người đàn ông chị luôn tin tưởng, thương yêu lại nhẫn tâm phản bội. Chồng chị thú nhận chuyện ngoại tình nhưng nực cười thay, anh ta nói rằng chẳng thể bỏ được cô kia. Anh nói rằng sẽ kiếm thêm đứa con bên ngoài. Anh là đàn ông, không thể không có con trai nối dõi được.
Chồng chị ngoại tình vì muốn có con trai nối dõi – Ảnh minh họa: Internet
Chị ngậm đắng nuốt cay mà sống. Những đêm chồng không về chị luôn biết anh ta đang ở bên nhà nhân tình. Nhiều lúc chị muốn ly hôn, muốn ôm con ra đi nhưng lại sợ con non nớt hỏi: “ba đâu rồi?”. Chị sợ con bé tổn thương, sợ con lớn lên mà không có cha bên cạnh. Khó khăn lắm chị mới có con, chị không thể con lớn lên mà không bằng bạn bè. Trước mặt con chị không hề tỏ ra buồn bã, cứ nói nói cười cười để cho con vui. Nhiều đêm nhìn con ngủ say mà chị trào nước mắt.
Có đứa con gái đáng yêu như vậy nhưng chồng chị chẳng biết đủ, cứ cầu mong có thêm đứa con trai. Anh ta đối xử với mẹ con chị nhạt nhẽo, tệ bạc vô cùng đến nỗi cả họ hàng đều biết. Tôi không biết chị sẽ gắng gượng được đến ngày nào. Bởi sớm muộn gì khi con bé lớn lên sẽ nhận ra được thứ hạnh phúc giả tạo mà chị đang gồng mình lên để bảo vệ cho con. Rồi con bé sẽ nghĩ gì về cha khi biết anh ta chối bỏ gia đình chỉ vì con là con gái. Tôi khuyên chị ly hôn đi, đừng tự làm khổ mình nữa. Chị bảo: “Để con bé lớn thêm tí nữa”.
Mẹ hạnh phúc thì con mới hạnh phúc – Ảnh minh họa: Internet
Sinh ra là đàn bà vốn dĩ trái tim mềm yếu. Khi trở thành mẹ trái tim ấy chỉ đập vì con. Niềm vui của bản thân họ quên mất đi, chỉ để giữ nụ cười của con trọn vẹn. Nhưng cam chịu sống vì con, vì nghĩ rằng như thế là tốt cho con liệu rằng có đúng? Tôi tin rằng việc dứt khoát ra đi, dắt con rời bỏ người chồng tệ bạc sẽ tốt hơn là giữ lại một gia đình bất hạnh cho con. Mẹ hạnh phúc thì con mới hạnh phúc. Mẹ sống đau khổ thì đứa con lớn lên sẽ lo âu, hoài nghi, bất ổn biết bao nhiêu. Chẳng phải có chồng mới bình yên, cũng chẳng phải ly hôn là điều thất bại.
Tôi ly hôn vì chồng quá vô tâm và vô trách nhiệm
Tôi luôn tự hỏi tại sao chồng không thấy thùng gạo sắp cạn, con không có sữa uống, không thấy mấy tờ hóa đơn điện nước quá hạn tôi luôn để trên bàn?
Hay tại chồng vô tâm, quá tàn nhẫn nên không nhìn thấy sự nheo nhóc của con, sự cực khổ của vợ?
Đâu phải người chồng nào cũng biết trách nhiệm và bổn phận của một người chồng, người cha trong gia đình. Đâu phải người đàn ông nào cũng xứng đáng với hai chữ: Làm Chồng. 15 năm kết hôn, chồng tôi ngoài chuyện đem đến cho vợ con những nỗi xót xa và cay đắng thì chẳng còn gì cả. Chồng người ta thương yêu vợ con, còn chồng tôi thì lại có khả năng vô hạn gây ra những khổ tâm cho người thân của mình. Tôi ly hôn bởi chồng vô tâm và vô trách nhiệm.
Chồng tôi có khả năng vô hạn gây ra những tổn thương cho vợ con của mình - Ảnh minh họa: Internet
Một vài lần ngồi cà phê với bạn thân, khi kể về chồng tôi thì đa số bạn bè tôi đều không thể tin rằng trên đời này lại có một người đàn ông sống ích kỷ và vô tâm đến như vậy. 15 năm kết hôn, số lần chồng đưa tiền cho tôi để mua sữa và lo học phí cho con chỉ đếm trên đầu ngón tay. Tôi nghe chồng tôi trên bàn nhậu khoe khoang về việc mình kiếm nhiều tiền, công việc làm ăn thuận lợi. Tôi nghe mà thấy chua chát. Anh ta sĩ diện làm gì khi vợ con mình còn chẳng lo nổi?
Chồng tôi rất vô tâm và thờ ơ. Hiếm khi phụ vợ việc nhà, trông hộ con cho tôi nấu ăn. Những lần anh ta làm giúp đều với thái độ miễn cưỡng, khó chịu. Chồng tôi bảo đàn ông ai lại đi làm việc nhà, thiên hạ sẽ cười cho. Với chồng tôi, chuyện chăm con, nấu ăn, giặt giũ, cha mẹ hai bên... đều là việc của đàn bà. Khi khỏe mạnh, tôi cố sức cũng làm hết việc nhà và chăm hai đứa con. Nhưng khi ốm sốt, tôi trào nước mắt khi con đói nheo nhóc mà chồng vẫn vô tư ăn nhậu hay lười biếng nằm ườn ra đó.
Một mình tôi gồng gánh, bươn chải nuôi con - Ảnh minh họa: Internet
Một mình tôi gồng gánh, bươn chải với sạp rau ngoài chợ để nuôi con. Vậy mà chồng tôi lại có tật sĩ diện. Anh ta làm được đồng nào là bao bạn bè ăn nhậu. Nhiều khi tiền bạc chẳng có, còn mượn ngược mượn xuôi tổ chức sinh nhật, đi ăn tiệc cùng bạn. Tôi khổ tâm vô cùng. Tôi luôn tự hỏi tại sao chồng không thấy thùng gạo sắp cạn, con không có sữa uống, không thấy mấy tờ hóa đơn điện nước quá hạn tôi luôn để trên bàn? Hay tại chồng quá vô tâm, quá tàn nhẫn nên không nhìn thấy sự nheo nhóc của con, sự cực khổ của vợ?
15 năm chẳng phải quá dài trong đời người nhưng cũng đủ để tôi hiểu về cái người mà tôi luôn gọi là chồng. Khi tôi đưa lá đơn ly hôn, anh ta vẫn ngơ ngác không biết tại sao tôi làm vậy. Anh ta hỏi tôi: "Nhà cửa vẫn ổn, con cái vẫn tốt. Cô sướng quá lại hóa rồ à?". Tôi chìa bàn tay ra cho chồng xem. Đôi bàn tay nhăn nheo, trầy trụa tóe máu, đầy những nốt chai sần vì làm việc quá nhiều. Tôi hỏi chồng: "15 năm qua anh làm được gì cho tôi, cho con? Anh ngẫm lại xem mình có xứng đáng làm chồng, làm cha không?".
Tôi thà sống một mình nuôi con còn hơn bị giày vò vì người chồng như thế - Ảnh minh họa: Internet
Đàn bà ly hôn bởi đàn ông không xứng đáng làm chồng. Tôi dắt con đi trong sự bàng hoàng của chồng. Tôi đã mệt mỏi, ở tận cùng của sự chán chường rồi. Tôi thà sống một mình nuôi con còn hơn vừa mệt tấm thân vừa bị hành hạ về tinh thần vì người chồng tệ bạc. Lòng tôi đã quyết, sẽ chẳng bao giờ quay về căn nhà đó nữa.
Đàn bà hy sinh trăm ngàn lần cũng chẳng là gì trong mắt chồng vô tâm Với một người chồng vô tâm thì cho dù đàn bà hy sinh đến cả đời thì anh ta cũng chỉ gắn điều đó với trách nhiệm và bổn phận. Bi kịch của đàn bà chính là hy sinh cho một người không xứng đáng rồi mơ mộng một ngày sẽ nhận lại sự trân trọng. Đàn ông tốt không bao giờ bắt...