Đàn bà đánh chồng
Lần này, chị đánh chồng, mà đánh thật ác vì chị không nhịn được gã chồng đốn mạt này nữa.
Xưa nay người ta chỉ tố tụng những vụ bạo hành gia đình là đàn ông đánh vợ. Dường như, những vụ trọng án đều là đàn bà chịu cảnh khổ, là nạn nhân còn những tay chồng là người độc ác, không tiếc đòn hành hung vợ mình.
Thế nhưng, phiên tòa lần này thật khác lạ. Người bị hại là là anh chồng, cắt đầu cua, khuôn mặt để râu có vẻ hơi dữ tướng. Còn người vợ lại là công nhân viên chức. Khi hai người xuất hiện, ai cũng chỉ chỏ anh chồng vì họ nghĩ, chắc chắn gã chồng nhìn vũ phu kia đang gặp quả báo vì mặt mày bầm tím khi đánh người vợ. Nhưng không, sự việc hoàn toàn ngược lại, anh chồng đó mới chính là nạn nhân.
Khi biết, chị vợ chính là người đã hành hung chồng, ai cũng ồ lên ngạc nhiên. Người nhìn nữ tính, hiền lành lại đeo kính cận, trông rất tri thức, ai ngờ lại đánh người chồng ra nông nỗi ấy. Ai cũng muốn tránh xa chị. Thế nhưng, có ai hiểu được nỗi lòng của người đàn bà trong cảnh ngộ này.
Khi biết, chị vợ chính là người đã hành hung chồng, ai cũng ồ lên ngạc nhiên. (ảnh minh họa)
Chị lấy chồng sau một cuộc tình đẹp với người yêu thời sinh viên. Trước đây, anh là người bạn cùng đại học với chị, học hành giỏi giang, đẹp trai lại có trí. Chị tin rằng lấy anh chị sẽ được hạnh phúc dù cả hai cùng nghèo khó. Thế rồi, chị lao vào làm việc, hi vọng tích cóp được tiền để hỗ trợ mua nhà cửa.
Thế rồi, số tiền chị tích cóp được bao năm bỗng dưng không cánh mà bay. Chị không nghi ngờ chồng vì anh vốn là người hiền lành, chu đáo, không thể mang tiền đi được. Nhưng cái nhà này, lấy đâu ra người ngoài mà trộm tiền. Nhưng chẳng lẽ lại là chồng. Chị cứ âm thầm để ý, không nói gì việc mất tiền, cho tới khi bắt tận tay chồng, chị mới òa lên khóc nức nở.
Video đang HOT
Lúc đó chị hay, chồng đã đánh bạc để kiếm tiền sắm nhà, số nợ lên tới cả trăm triệu. Chị xót của không biết làm như nào. Chị đành bất lực và chỉ biết mắng mỏ chồng không giữ của lại còn tha đi chỗ khác. Cờ bạc không bao giờ giàu có được.
Thế là, vì buồn mất tiền, chồng lao vào cờ bạc tiếp với hi vọng kiếm lại được. Nhưng ở đời đâu dễ dàng như vậy vì càng đánh càng thua. Chồng chị chỉ như quần bài để người ta khiển, rồi kí giấy nợ, rồi vay tiền, rồi cắm đồ đạc… những thứ mà trước giờ người ta vẫn làm khi chơi bời.
Chồng chị về tha lôi hết của cải trong nhà đi bán để gom góp. Tiền vàng chị cất kín chồng cũng moi ra được, chị cản chồng thì bị anh đánh cho te tua. Lần đầu tiên anh tát chị đau đớn đến vậy. Chị không thể tưởng tượng được người đàn ông chị từng yêu thương, hứa hẹn sẽ chăm sóc chị cả đời lại trở nên đổ đốn thế này. Chị khóc và hận.
Chồng chị về tha lôi hết của cải trong nhà đi bán để gom góp. Tiền vàng chị cất kín chồng cũng moi ra được, chị cản chồng thì bị anh đánh cho te tua. (ảnh minh họa)
Thế là, việc lấy tiền và đánh vợ trở thành thói quen của anh. Rồi còn rượu chè, ngày nào anh cũng uống say khướt. Khi đã có men trong người anh càng trở nên ác độc, đánh vợ đau hơn vì khi đó, bàn tay đã không còn cảm giác nữa.
Ngay cả trong giấc ngủ, anh cũng lôi chị dậy để đánh và hành hạ, bạo lực tình dục. Chỉ cảm thấy sợ hãi, run sợ người đàn ông này. Chưa bao giờ chị dám tưởng tượng. Ngày ngày chị phải che những vết bầm tím để thiên hạ và học trò không dị nghị. Chị làm giáo viên, không thể cứ mang khuôn mặt thâm tím này đến dạy học trò được. Chị cảm thấy cực kì đau khổ.
Giống như chị Dậu, &’con gium xéo lắm cũng quằn’, lần ấy, chồng chị vào moi móc nốt chỗ tiền trong tủ khóa, chị bắt gặp, máu sôi lên cổ. Chưa bao giờ chị giận như vậy, chị cầm gậy đánh vào đầu anh ta chảy máu, chưa hết, chị đạp anh ta thật mạnh, dùng hết sức của người phụ nữ yếu đuối. Chị không nhịn được cảnh bị hành hạ, không chịu được cảnh cứ làm ra đồng nào là anh ta mang đi hết. Anh ta nằm vật ra còn cứ đấm cứ đánh. Lúc này anh ta đã ngà ngà men rượu nên không chống cự được nhiều.
Thế là, chị xuất hiện ở phiên tòa này với tội hành hung người khác vì anh ta kiện chị tội cố tình gây thương tích. Chị đành câm nín, vì giờ đây, chị xác định sẽ không còn tiếp tục công việc của mình được nữa. Nhưng chị đâu đủ tỉnh táo để nghĩ như thế, và lại chị đã nhịn quá lâu rồi.
Bây giờ, chị chỉ đợi số phận, đợi ông trời mà thôi. Còn gã chồng này, từ lúc ấy, chị coi như vứt đi rồi.
Chị không ân hận, chị thầm nghĩ: “Đàn ông như thế, đáng đánh lắm…”
Theo Eva
Mới cưới mấy ngày đã ăn cái tát của chồng
Biết rõ lấy người này sẽ rất khổ nhưng lại không thể dừng lại vì nếu không lấy anh ta tôi sợ sẽ khó lấy chồng.
Câu chuyện tôi kể ra đây thật đúng như 'vạch áo cho người xem lưng', nhưng không nói thì tôi chỉ có nước giữ trong lòng và chịu ấm ức một mình. Chỉ mong khi viết ra những dòng này, độc giả có thể cho tôi lời khuyên chân thành, tôi nên làm gì lúc này.
Tôi yêu anh và chờ đợi anh suốt 4 năm khi anh đi nước ngoài. Tôi hạnh phúc vì anh không thay lòng, khi về Việt Nam vẫn đón nhận tình cảm của tôi và chúng tôi lại thắm thiết như ngày mới yêu nhau. Tình yêu từ thuở còn là học sinh nên sự lãng mạn cũng không còn nhiều. Mối tình dài ấy khiến tôi nhiều lúc bán tín, bán nghi, sợ rằng anh sẽ thay lòng và có người con gái khác dù anh rất hay gọi điện về cho tôi. Nhưng thật may mắn, 4 năm qua anh vẫn nói yêu tôi.
Rồi ngày anh về Việt Nam, chúng tôi lại quấn quýt hạnh phúc. Nhưng sau đó được một thời gian, anh bắt đầu thay đổi. Có lẽ, do xa nhau quá lâu nên tôi cảm thấy anh không còn chiều tôi như trước nữa. Anh hay hẹn hò, ham vui cùng bạn bè đặc biệt là thi thoảng có trêu vài cô bạn gái trước mặt tôi. Tôi cũng biết đàn ông ai chẳng thế, quan trọng họ chân tình với mình nên tôi bỏ qua tất cả, chẳng bận tâm cho nhọc lòng.
Tôi yêu anh và chờ đợi anh suốt 4 năm khi anh đi nước ngoài. (ảnh minh họa)
Hai chúng tôi bằng tuổi nhau, năm nay đã 29, cái tuổi cũng không còn trẻ nữa nên bố mẹ đã giục cưới xin. Nhiều lúc tôi thấy anh lạnh nhạt, tôi lại nghĩ liệu có phải vì sự chờ đợi của tôi mà anh lấy tôi, lấy vì thương hại tôi có tuổi, bỏ tôi lúc này sẽ làm khó cho tôi nên anh mới chấp nhận? Nhưng tôi lại tự an ủi mình rằng, anh thật lòng chung thủy với tôi.
Người ta nói, đàn ông năm thê bảy thiếp chuyện bình thường, rồi giờ người ta ngoại tình nhan nhản, mình phải chấp nhận chứ nói gì tới việc anh đi nước ngoài mấy năm. Nhưng tôi cứ động viên mình phải gạt bỏ những điều ấy để tin tưởng anh. Và cuối cùng, tôi chủ động đề đạt anh chuyện cưới xin. Chúng tôi lấy nhau nhưng vì chưa chọn được ngày đẹp nên phải cưới lấy ngày trước vì mẹ anh bảo đi xem thầy phán thế.
Nhưng ngay trong đêm cưới lấy ngày, anh đã rủ rê bạn bè đi bia rượu rồi bài bạc suốt đêm. Hôm ấy tôi bực lắm, càu nhàu anh thì bị anh tát cho một cái trời giáng. Tất nhiên, sau cái tát ấy anh cảm thấy mình có hơi quá và tôi đã khóc rất nhiều vì bất ngờ. Trước giờ tôi không chấp nhận người chồng đánh vợ, nhưng không chấp nhận thì làm được gì. Trước đây anh nói, sẽ không bao giờ đánh phụ nữ, vậy mà giờ anh lại đánh tôi khi chúng tôi còn chưa chính thức làm vợ chồng. Thật lòng tôi buồn lắm. Đau thì ít nhưng tổn thương thì nhiều.
Nhưng ngay trong đêm cưới lấy ngày, anh đã rủ rê bạn bè đi bia rượu rồi bài bạc suốt đêm. (ảnh minh họa)
Sau đó anh có xin lỗi tôi, nhưng tôi nghĩ, tính xấu không đổi. Sau này nhất định anh sẽ lại tụ tập bạn bè rồi đánh đập tôi. Nếu thật sự như thế, tôi cảm thấy lo lắng lắm, tôi sẽ phải sống bên cạnh người chồng vũ phu sao. Thật tình, nếu ở trong hoàn cảnh của tôi mới hiểu được tâm trạng của tôi lúc này.
Đúng là con gái có tuổi quá khổ tâm. Có những lúc muốn từ bỏ, biết rõ lấy người này mình sẽ rất khổ nhưng lại không thể dừng lại vì nếu không lấy anh ta tôi sợ sẽ khó lấy chồng. Đã gần 30 tuổi đầu, tôi lại chờ đợi anh suốt mấy năm qua, giờ có lẽ tôi phải chấp nhận cuộc sống này, nhưng có vẻ như tôi không thật sự hài lòng với kết cục này, nó chẳng giống những gì tôi mong đợi trong suốt ngần ấy năm chờ đợi anh.
Theo Eva
Vợ tôi chửi chồng ngu, vô tích sự Cô ấy được đằng chân lân đằng đầu, coi chồng không bằng thằng ở con sen trong nhà, nói những lời không ai chấp nhận được. Tôi thừa nhận, vợ tôi là một cô gái năng động, giỏi giang, Mọi việc khi cô ấy đã muốn thì đều làm tốt, thậm chí tốt vượt dự đoán của người ngoài. Cô ấy cũng không...