Đàn bà “cốt” đàn ông
Bên kia đầu dây điện thoại, tiếng im lặng kéo dài. Tôi hỏi lại thêm một lần nữa như để chắc chắn chị vẫn còn giữ điện thoại. Giọng chị nức nở: “Chị khổ quá… Sao đời chị lại bất hạnh như thế này…”. Rồi chị dập nhanh điện thoại để tôi không nghe tiếng chị khóc.
Từ khi lây chông đên khi sinh con, mọi viêc lớn nhỏ trong nhà đêu môt tay chị lo. Chông chị không ăn chơi trác táng gì, chỉ phải cái châm chạp, làm biêng. Nhiêu lân thây cảnh chị bưng bê cả chông bàn ghê nặng từ lâu 1 xuông dưới đât, hàng xóm đã nhắc chị sao không nhờ chông con giúp, nhưng chị lắc đâu, xua tay: “Chán lắm, bô con nhà nó chẳng làm được trò trông gì”. Cứ vây, mọi viêc lớn nhỏ trong nhà, chị đêu ôm hêt, dân trở thành trụ côt trong nhà.
Chỉ những khi bân quá, chị mới sai thằng con trai lớn phụ giúp vài viêc vặt, nhưng thằng nhỏ đụng tay vào viêc gì chị cũng nôi nóng. Cứ nhìn cái tay lòng khòng lèo khèo của nó, chị đã chướng tai gai mắt. Vậy là thay vì dành thời gian chỉ bảo cho con, chị chỉ quát môt câu gọn lỏn: “Ra chô khác cho tao làm”. Riết vây thành thói quen.
Video đang HOT
Lâu dân, chông con chị cũng thờ ơ, vô cảm với những vât vả của chị. Nhiêu lân đên nhà, chứng kiên chị làm viêc quân quât, tôi khuyên anh giúp vợ, anh nói thản nhiên: “Ôi! Chị em khỏe lắm. Đâu cân đên anh”. Thằng con trai lớn thêm vào: “Bô với con làm viêc gì mẹ cũng chê. Thôi đê mẹ con tự làm cho vừa ý”. Tôi khuyên chị sao không dùng quyên năng “mêm” của phụ nữ, đâu nhât thiêt lúc nào cũng phải gông lên đê tỏ ra mình mạnh mẽ, cứng rắn như nam giới. Chị âm ờ cho qua chuyên.
Tuôi tác và cường đô làm viêc khiên sức khỏe của chị dân giảm sút. Chị than: “Bị giãn tĩnh mạch mây năm nay mà chủ quan. Giờ bênh nặng, đau nhức, đi đứng khó quá”. Nhắc đên chông con, chị lại than thở chông con vô dụng, không nhờ được viêc gì. Vân giữ nêp sinh hoạt cũ, sau giờ học, thằng con chị lại la cà tiêm internet. Chông chị xách bàn cờ cà kê ở các quán cà phê cóc. Cả tuân qua, cái chân hành hạ chị đau nhức, không buôn bán gì được. Ngôi môt mình trong nhà, chị lại càng bức bôi, khó chịu hơn. Chỉ bảo, chờ cái chân đỡ hơn, chắc chị đặt cái bàn nhỏ, bán vé sô thay cho cái xe sinh tô. Chị rơm rớm: “Nêu không làm gì ra tiên, chắc cả nhà sẽ chêt đói”.
Những khi gọi điên cho chị, tôi đều nghe chị thở dài, kèm theo tiêng sụt sùi. Đên tận lúc này, không biết chồng con chị có nhân ra trách nhiêm của mình chưa? Hay họ vân luôn nghĩ chị là “cây tùng, cây bách” của đời họ. Phải chi chị sớm hiểu rằng, chính sự mạnh mẽ của chị đã làm hư hỏng hai người đàn ông mà chị thương yêu nhât.
Theo VNE
Để... vợ tính
Hồi mới cưới, chồng bảo vợ sau này nhà có việc gì quan trọng thì vợ chồng cùng bàn bạc rồi quyết định. Nhưng rồi không hiểu từ lúc nào, mọi việc lớn nhỏ trong nhà, chồng đều nhường cho vợ quyết định.
Lúc sinh cu Bi, vợ hỏi chồng việc đặt tên con. Chồng nói vợ có khiếu văn chương, để vợ đặt hay hơn. Vợ đưa ra ba cái tên để chồng chọn. Vậy mà lúc làm khai sinh cho con, chồng lại gọi về hỏi ý vợ. Việc làm giấy tờ nhà, xe, chọn trường cho con, chồng cũng để vợ tính. Thậm chí có lần, công ty cấp nước thay đường ống mới, chị hàng xóm rủ hai nhà hùn chung một ống cho đỡ tiền, chồng không biết tính sao, đành gọi cho vợ để vợ tính giùm.
Nhiều người nói vợ có phước, có quyền, chồng sợ một phép. Đâu ai biết nỗi khổ của vợ khi phải cáng đáng hết trong ngoài, lớn nhỏ. Nhiều hôm vợ đi công tác, đang tiếp khách, chồng gọi liên hồi chỉ để hỏi những chuyện nhỏ xíu. Có lúc vợ bực, bảo chồng muốn làm sao thì làm. Lúc về nhà, y như rằng mọi việc vẫn chưa được giải quyết.
Nhiều lúc vợ nghĩ, biết đâu mấy chuyện nhỏ xíu chồng để vợ quyết định, việc lớn sẽ là phần chồng. Ai dè có hôm chồng đi tỉnh công tác, ghé thăm ba má. Ba nói sắp tới định làm di chúc, chia đất cho con cái, hỏi chồng có ý kiến gì không. Chồng hồn nhiên bảo vụ này để về hỏi lại vợ. Ba má giận, nghĩ con dâu lấn quyền chồng, đâu có biết quyền này vợ nhận là bất đắc dĩ.
Cũng vì cái tính của chồng nên đã để mất nhiều cơ hội tốt. Một người bạn rủ hùn vốn đấu giá mua miếng đất, vợ đang đi công tác, chồng trù trừ không quyết. Bạn rủ người khác, rốt cục lãi được số tiền to, khiến vợ tiếc đứt ruột. Công ty dự định bán cho nhân viên mỗi người một nền nhà với giá ưu đãi. Vợ đang đi học xa, chồng sợ vợ phân tâm nên không báo tin, rốt cuộc lại lỡ mất cơ hội tốt... Nhiều lần vợ trách, chồng lại cười hềnh hệch, bảo người hiền lành, coi trọng vợ như chồng đốt đuốc cũng khó tìm. Vợ không biết quý thì thôi, còn cằn nhằn nỗi gì.
Đàn ông thường ngại mang tiếng sợ vợ, bị vợ lấn quyền. Chồng thì hồn nhiên tuyên bố: vợ mình mình sợ, có sợ vợ người khác đâu mà lo. Vả lại, phụ nữ chi li, tính toán chu đáo, để vợ nắm quyền là số một. Vợ đành cười buồn, tự an ủi, chắc tại cái số mình cực, đành phải cố!
Theo VNE
Hy sinh tình yêu để làm tròn chữ hiếu Tôi không muốn bạn gái vì tôi mà chịu tiếng là bất hiếu. Tôi chấp nhận rút lui để Chi cưới người mà bố mẹ nàng muốn - (Đại). Tôi yêu Chi từ khi còn là sinh viên. Hiện tại cả hai đã ra trường tìm được việc làm với mức thu nhập khiêm tốn. Chúng tôi cũng đã có những dự định...