Đàn bà chỉ nên sợ nhất đàn ông bất tài
Người đàn bà thành công không phải là người đàn bà lấy được một người chồng giàu có mà là người có thể biến người đàn ông của mình thành một người giàu có.
Tôi nghe nhiều bạn nữ nói: nhất định không muốn lấy chồng nghèo! Cái câu ấy dường như trở thành khẩu hiệu, tiêu chí đầu tiên để chọn chồng. Thế hệ chúng tôi, trước các bạn trẻ bây giờ một chút, thời ấy cái khẩu hiệu đó không mạnh mẽ như bây giờ. Nhưng tôi nghĩ, làm phụ nữa ai cũng muốn mình có một bến đỗ bình yên cho cuộc đời. Bến đỗ đó, không phải là một cuộc sống nằm trên tiền bạc và danh vọng, mà thứ người phụ nữa ai cũng muốn là được bao bọc bởi hạnh phúc, và cảm giác an toàn bên người đàn ông của đời mình.
Nhưng đừng nói chỉ có đàn ông giàu mới có thể làm cho người đàn bà hạnh phúc. Có những người đàn ông giàu có nhưng vẫn khiến người đàn bà của đời họ bất hạnh. Tất nhiên, người đàn ông nghèo mãi cũng chính là nỗi bất hạnh cho người đàn bà ở bên họ. Tôi nghĩ cái khả năng làm cho người đàn bà của đời mình hạnh phúc không hẳn nằm ở tiền bạc mà là nằm ở con người, ở phẩm chất của người đàn ông.
Tôi không phải là không thích đàn ông giàu, nhưng nếu như không thể lấy được một người đàn ông có mọi thứ mình muốn, thì ít nhất, người ấy phải là người có được cái cốt lõi mình muốn. Cái tôi muốn ở một người đàn ông đó chính là khí chất, là đầu óc của anh ta. Tôi ghét nhất đàn ông bất tài. Một người đàn ông bất tài thì không thể là một người đàn ông có khả năng làm một người đàn bà hạnh phúc và biến cuộc đời họ trở thành hạnh phúc được. Mà hạnh phúc ở đây là cả trên mặt vật chất và tình cảm.
Nhưng tuyệt đối, tôi không sợ đàn ông nghèo!
***
Nhiều người nhìn vào không hiểu tại sao Nhi lại lăn lên lộn xuống vì một chàng trai tỉnh lẻ nghèo như Vũ. Nếu nói về vẻ ngoài của Vũ thì không ai có thể chê trách điều gì, nhưng để một Cô gái như Nhi phải khổ sở thì thật không cam lòng.
Một người đàn ông bất tài thì không thể là một người đàn ông có khả năng làm một người đàn bà hạnh phúc và biến cuộc đời họ trở thành hạnh phúc được. (ảnh minh họa)
Nhưng ngay lần đầu gặp ngỡ, Nhi đã cảm nhận được sự tự tin mạnh mẽ toát ra từ người đàn ông này. Nó khiến cho người ta không còn nhớ tới anh ấy bao nhiêu tuổi, sinh ra ở đâu, mà chỉ khiến người ta nhận ra rằng, người đàn ông này thực sự cuốn hút, cuốn hút chính bởi sự hiểu biết sâu rộng của mình trong lĩnh vực mà anh ta đang nói tới. Không chỉ có thế, Vũ còn khiến những người đối thoại cùng anh cảm thấy mình thật sự là trung tâm của câu truyện và được tôn trọng vô cùng. Cái khí chất đó không phải là người đàn ông nào cũng có.
Nhưng ở đời không phải ông trời khi nào cũng ưu ái cho người khác tất cả mọi thứ. Nếu như trong công việc Vũ năng động, nhạy bén bao nhiêu thì trong tình yêu anh kín kẽ và lạnh lùng bấy nhiêu. Vũ gặp và yêu Nhi hoàn toàn là do Nhi chủ động. Tất nhiên, Nhi cũng không phải là một cô gái tầm thường. Nhi lớn lên trong một gi đình giàu có ở tỉnh lẻ, lớn lên trong nhung lụa. Nhưng ngay khi gặp Vũ năm cuối trong trường đại học, Nhi đã quyết tâm sẽ trở thành một nửa của người đàn ông này.
Khi biết chuyện mẹ Nhi phản đối, bà cho rằng Vũ không môn đăng hộ đối, không xứng với gia đình Nhi, sau này lấy nhau, sẽ xảy ra nhiều chuyện không hay. Nhi nhìn mẹ:
Mẹ đã lấy một người đàn ông không có gì ngoài tài năng đó thôi. Và bây giờ mẹ có mọi thứ. Tại sao mẹ lại ngăn con lấy một người đàn ông như thế?
Video đang HOT
Con có thể chịu được khổ cực như mẹ để người đàn ông của mình có thể có được thành công như ngày hôm nay không? Con có thể làm được, mẹ sẽ đồng ý cho con với Vũ lấy nhau. Nhưng sau này, tuyệt nhiên không được kêu ca nửa lời!
Nhi gật đầu đồng ý. Sau bốn năm lấy nhau, bây giờ Vũ đã là giám đốc một công ty nhỏ, ăn lên làm ra. Có những khi, công việc khó khăn tới mức, hai vợ chồng phải cầm cố căn nhà đang ở và bán hết toàn bộ số nữ trang và Nhi có để trả nợ và lấy vốn làm lại. Nhưng khi nào, Vũ cũng khiến Nhi không thể từ bỏ cái cảm giác tin tưởng tuyệt đối vào anh. Dù giữa con giông bão, Nhi vẫn thấy ấm áp khi dựa vào đôi vai của người đàn ông ấy.
Người đàn bà thành công không phải là người đàn bà lấy được một đống tiền từ người đàn ông của mình mà là người giúp người đàn ông của mình kiếm ra một đống tiền cho mình. (ảnh minh họa)
Có lần nói chuyện với mẹ, bà nhìn Nhi cười:
Ngay từ đầu bố mẹ nàng đã rất ưng Vũ, cái nhìn của những con người từng trải thì không thể nào sai được. Nhưng mẹ sợ con là con gái quen được chiều chuộng sẽ không biết trân trọng Vũ nên mới ra mặt phản đối và thách thức con như thế!
Nhi nhìn mẹ mỉm cười:
Là mẹ không tin tưởng vào con mắt của con gái mẹ rồi!
Mẹ không lo con gái mẹ không biết nhìn người, nhưng mẹ lo là tuổi trẻ nông nổi.
***
Quả thật, đằng sau một người đàn ông thành công luôn luôn có một người đàn bà mềm mại đứng sau họ, nhưng là thứ mềm mại dẻo dai và kiên cường. Không phải ai cũng có cái dũng cảm đặt niềm tin của đời mình vào một người đàn ông có tài nhưng còn nghèo. Và không phải người đàn ông có tài nào cũng có thể trở nên giàu có cho nên:
Người đàn bà thành công không phải là người đàn bà lấy được một đống tiền từ người đàn ông của mình mà là người giúp người đàn ông của mình kiếm ra một đống tiền cho mình.
Người đàn bà thành công không phải là người đàn bà lấy được một người chồng giàu có mà là người có thể biến người đàn ông của mình thành một người giàu có.
Người đàn bà thành công, không phải là người đàn bà nhìn thấy ví tiền dày cộp của một người đàn ông mà là người thấy được ví tiền của người đàn ông nào sẽ dày hơn lên theo thời gian…
Thứ gì cùng nhau đi lên, cùng nhau tạo dựng và cùng nhau giàu có vẫn tốt hơn là những thứ có sẵn và không mất gì. Điều này giải thích cho việc, tại sao có những người đàn ông giàu có, quyền lực có thể cặp với rất nhiều cô gái chân dài khác ngoài vợ mình, nhưng chỉ duy nhất có một người đàn bà có thể danh chính ngôn thuận ở bên họ mà thôi, đó là vợ họ.
Vì thế, có thể lấy đàn ông nghèo, nhưng tuyệt đối không thể lấy đàn ông bất tài. Đừng dại dột mà chỉ chăm chăm vào một khẩu hiệu và mục tiêu là phải “chén” được ngay một anh chàng giàu có để mang vào đời mình mà hưởng thụ. Cái đó khiến cho người phụ nữ luôn không thoát khỏi hình bóng của cây tầm gửi trong tư tưởng của chính người đàn ông của họ.
Theo VNE
Nghèo nhưng chồng sĩ diện quá đà
Chồng mình vừa nghèo lại vừa sĩ, không có xu nào dính túi nhưng rất thích thể hiện, 'chém gió' cho bằng anh, bằng em.
Người ta có tiền, giàu có thì người ta mới sĩ, vì nay tiêu hết mai lại kiếm ra ngay. Đằng này chồng mình vừa nghèo lại vừa sĩ, không có xu nào dính túi nhưng rất thích thể hiện, chém gió cho bằng anh, bằng em. Nhiều khi đi bên cạnh mà người làm vợ như tôi chẳng nói được câu gì, nói ra thì bóc mẽ chồng, không nói ra thì chỉ biết ngồi lặng thinh, chém thêm vào thì người ta bảo vợ chồng nhà này bị bệnh hoang tưởng. Đúng là mệt với chồng sĩ diện.
Khổ cái là cái sự mình nghèo ai chẳng biết, toàn là mấy an hem bạn bè chơi cùng nhau chứ có phải người nào xa lạ, sang trọng gì đâu mà &'bắn tỉa'. Nhắc chồng bao nhiêu lần rồi mà chồng còn mắng lại vợ, bảo là tôi lắm chuyện, không biết gì thì ngồi im, đó là chiến lược giao tiếp, làm ăn của vợ. Thế mới nản...
Nhớ ngày yêu nhau, hai đứa mới ra trường, chỉ đi làm tạm bợ, kiếm công việc với ít vốn kinh nghiệm để có đồng ra đồng vào, sống trụ ở thành phố. Vì yêu nhau từ hồi đi học nên hai đứa đã xác định ra trường sẽ dọn ra sống chung cho tiết kiệm. Sống thử thì có thể chăm sóc nhau, tiền nhà, tiền ăn cũng bớt được phần nào. Hai đứa cố gắng đi làm, tiêu tiền chắt chiu để hi vọng sau này có thể có chút lo lắng cho cuộc sống tương lai. Sống thử với nhau được hai năm, chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân. Cuộc sống còn nhiều khó khăn, công việc chưa ổn định nhưng mà cứ đợi đến lúc lương lậu cao thì biết đến bao giờ.
Nhớ ngày yêu nhau, hai đứa mới ra trường, chỉ đi làm tạm bợ, kiếm công việc với ít vốn kinh nghiệm để có đồng ra đồng vào, sống trụ ở thành phố. (ảnh minh họa)
Hai đứa thuê một căn phòng rộng hơn khi đã cưới nhau để đảm bảo cuộc sống vợ chồng. Ít ra cũng phải sắm một ít đồ dùng cá nhân nên ở phòng cũ tạm bợ, quá chật chội. Được một thời gian thì tôi mang bầu. Vì sinh con nên cuộc sống càng khó hơn, chúng tôi cũng cố gắng.
Chồng tôi có tính hoang phí, lúc nào tôi cũng dặn anh phải chi tiêu cẩn thận, đừng vung tay quá trán, đến khi không còn đồng nào thì khổ. Vợ thì mang bầu, không có tiền tẩm bổ nên phải có ý thức tiêu tiền. Hàng tháng vợ đưa cho tôi một ít rồi giữ lại làm chi phí cho mình. Tôi không càu nhàu chuyện tiền bạc với chồng, chỉ dặn dò anh mà thôi...
Chồng có một đám bạn hay chơi, đó là những người học cùng đại học. Chẳng hiểu thế nào, mỗi lần đi chơi với tụi ấy, chồng đều là người chủ động trả tiền. Có hôm thì vài trăm, hôm thì tiền triệu, đến cả chuyện uống trà đã vài chục bạc cũng đến lượt chồng trả. Mà lạ thay, mấy người bạn ấy cứ bảo là, thay nhau trả, nay người này thì mai người kia nhưng mà cứ đến lượt họ thì họ bảo quên không mang tiền hoặc là bơ đi. Có người thì vì tính toán mà cố tình không trả. Không thì cũng là quá lâu không gặp nhau nên bạn bè quên mất, chẳng nhớ được là lần trước người nào trả.
Bảo góp thì chồng bảo ngại, vì có vài đồng lại hô hào nhau góp, rồi có người còn nghèo không có tiền. Tôi bực quát lên &'vài đồng gì mà vài đồng, tiền triệu đấy chứ. Anh giàu nhỉ, anh bảo họ nghèo không có tiền nhưng em thấy anh còn nghèo nhất trong đám này'. Thật ra, tôi bực vì chồng hay sĩ diện chứ còn tôi cũng không phải người ki bo, tính toán gì. Lòng buồn rười rượi vì chồng, vì những người bạn kém ý thức của chồng. Một vài lần còn được chứ chục lần như thế thì tiền đâu ra, bạn bè mà làm gì khi chỉ lợi dụng nhau?
Bảo góp thì chồng bảo ngại, vì có vài đồng lại hô hào nhau góp, rồi có người còn nghèo không có tiền. (ảnh minh họa)
Hoang phí sĩ diện tiền bạc là một chuyện, sĩ diện mồm lại là chuyện khác. Có nhiều lần tôi nhắc nhở chồng, không muốn anh &'chém gió' trước mặt người khác, ngay cả người thân của tôi. Vì nói như anh người ta lại tưởng anh làm ăn được lắm, nhiều tiền.
Khổ, vợ chồng ở cái phòng trọ chật hẹp, bé tí lại không có không gian riêng gì, thế mà mỗi lần đi đâu anh cũng khoe là ở chung cư, thuê chung cư. Nhiều khi anh còn &'chém': &'Muốn mua nhà nhưng mà chưa chọn được cái nào ưng ý nên thuê tạm cái chung cư ở, sau này tính sau'. Tiền thuê một ngôi nhà to rộng cũng không có nói gì mua nhà, tại sao chồng phải làm thế? Tôi ái ngại về cách nói chuyện của chồng, có khi chính tôi cũng ghê sợ người chồng của mình vì khả năng &'chém gió'.
Ai cũng tưởng vợ chồng tôi làm ăn được lắm, có ai biết rằng, tôi còn phải lo từng đồng. Tôi bảo chồng nói thế làm gì thì anh bảo, mình đi làm kinh doanh, mình phải tỏ ra là người sang trọng thì mới câu kéo được khách hàng. Đúng, đó cũng là một chiêu trò nhưng nhìn vào cái xe cà tàng của chồng thì ai nghĩ, anh có đầy tiền để mua cái chung cư? Họ tinh ý là nhận ra ngay vì thực sự nếu anh quan tâm hình thức cho công việc của mình thì ngay đến cái xe, anh cũng phải sang trọng, đằng này...
Đi với mấy người bạn cùng cơ quan của em, toàn người lạ nên anh được thể &'chém' tơi bời. Anh khoe nhà anh rộng rãi thoáng mát, khi họ nói muốn tới nhà chơi thì anh ừ ngay. Vài hôm sau, anh lại lấy lý do nhà đang sửa sang nên không tiếp khách được mời mọi người ra ngoài ăn uống. Thế là tự nhiên mất mấy triệu cho nhà hàng. Xong trận ấy thì lại không có một xu, rồi vợ chồng lại lo từng đồng...
Khổ, vợ chồng ở cái phòng trọ chật hẹp, bé tí lại không có không gian riêng gì, thế mà mỗi lần đi đâu anh cũng khoe là ở chung cư, thuê chung cư. (ảnh minh họa)
Nghĩ lại thấy chồng mình thật sĩ. Tiếc của, có hôm tôi không ngủ được vì không biết ngày mai sẽ ra sao. Tính chồng như vậy thì làm sao tôi yên tâm được. Có khi anh cũng không muốn chi nhưng đến gần bạn bè, tính sĩ lại bốc lên và lại làm chuyện dại dột.
Đi với mấy ông cốp to, anh tha hò chém gió, trên trời dưới biển, giống như chuyện gì anh cũng biết. Anh toàn nói chuyện tiền tỉ, tiền trăm tỉ với các ông ấy, mà thật sự, vài triệu bạc cũng khó khăn chứ đừng nói là tiền vài trăm triệu. Tôi cảm thấy phiền lòng vì chồng, mệt mỏi vô cùng...
Nhà thì không có cái gì, còn đi thuê nhà trọ, vợ đang bầu bí còn khổ sở vì không có tiền tiết kiệm, vậy mà chồng cứ nói như thật, cảm thấy phiền lòng vô cùng. Mấy lần góp ý với chồng, chồng cau có khó chịu, chồng bảo việc đó là việc của chồng nên không cần can thiệp. Chồng bảo mình bỏ ra tí tiền mà lấy được lòng người khác có thêm quan hệ còn hơn là ki bo rồi chẳng ai chơi. Nói thật, tiền có thì mới như thế chứ không có mà cứ mang tiền ra lấy lòng thì lấy đâu ra? Tiền bạc có phải dễ kiếm đâu, đến lúc có con cái, một xu không có thì lúc đó mới hối... Nhờ ai được. Với lại, bạn bè toàn là người ăn không, có bao giờ có ý thức đâu, có sĩ diện cũng phải tùy người chứ. Nếu như chồng thì mang tiền cho cả thiên hạ cho xong... Mệt mỏi, chán nản, đó là cảm giác của tôi lúc chồng &'chém gió'. Tôi không biết nên làm thế nào, hãy cho tôi lời khuyên &'trị' người chồng hay chém này... Chán vì chồng sĩ diện hão.
Theo VNE
'Đừng để nước hoa đàn bà vương trên áo, chồng ạ!' "Anh làm gì thì cũng đừng để nước hoa đàn bà vương trên áo, chồng ạ! Chiếc áo xanh lam hôm qua anh mặc rất đẹp, nhưng em đã bỏ đi vì mùi nước hoa làm em dị ứng". Nhà anh nghèo, nhà chị không khá giả nên ngay năm đầu học đại học trên thành phố, anh chị đã phải nỗ lực...