Đàn bà 40: Bình yên bên gia đình và con cái, mặc kệ thiên hạ ngoài kia
Đàn bà 40 đạp lên trên miệng lưỡi thiên hạ mà sống. Họ hiểu rằng chỉ cần mình sống tốt, không thẹn với lòng thì chẳng cần phải bận lòng với những gì người khác nói về mình.
Phụ nữ chúng ta, dù ở lứa tuổi nào vẫn luôn tự hỏi: Một người đàn bà thành công cần đạt được những gì? Ở những độ tuổi khác nhau, khái niệm về thành công của đàn bà cũng khác.
20 tuổi, phụ nữ đang rực rỡ thanh xuân và nhiệt huyết sục sôi. Họ khao khát muốn chinh phục và muốn có nhiều thứ trong cuộc đời. Thành công là phải có sự nghiệp to lớn, người đàn ông lý tưởng và bản thân mình phải luôn hoàn hảo trong mắt người khác. Phụ nữ càng trẻ lại càng dễ bị thiên hạ tác động và dễ tổn thương. Họ vui sướng khi thiên hạ khen ngợi mình, đồng thời lại suy nghĩ, dằn vặt khi bị chỉ trích, nói xấu.
Phụ nữ càng trẻ, càng dễ bị lời nói của thiên hạ tác động – Ảnh minh họa: Internet
Đàn bà 40 tuổi, không còn vẻ đẹp rực rỡ xuân thì nhưng họ có bản lĩnh và sự chín chắn. Chặng đường đời đã đi qua không quá dài nhưng họ cũng kịp gặp nhiều hạng người, nếm đủ lọc lừa, gặp bao biến cố, sóng gió. Họ đã không còn nhìn cuộc đời bằng một màu hồng, không còn lý tưởng hóa người đàn ông và biết yêu thương, trân trọng chính mình.
Người đời rất hay phán xét phụ nữ. Phụ nữ càng khác biệt, càng cá tính lại càng dễ là đối tượng của những lời phán xét. Phụ nữ đơn điệu sẽ bị cho là nhàm chán, son phấn sẽ bị cho là chưng diện. Phụ nữ sống cho mình, coi trọng sự nghiệp sẽ bị thiên hạ cho là ích kỷ, chỉ biết sống cho mình. Còn phụ nữ ở nhà nội trợ, chăm lo gia đình sẽ bị mặc định là ăn bám… Cứ như thế, người phụ nữ chẳng bao giờ có thể làm hài lòng được miệng lưỡi người đời.
Video đang HOT
Phụ nữ trẻ, đôi khi vì sợ miệng lưỡi người đời mà đã sống khác đi những gì mình mong ước – Ảnh minh họa: Internet
Cái thiếu sót của phụ nữ trẻ chính là để những lời nói của thiên hạ ảnh hưởng đến cuộc đời mình. Phụ nữ đôi khi vì sợ miệng lưỡi của thiên hạ mà sống khác đi những gì mình mong muốn. Họ bận tâm, dằn vặt, họ thay đổi mình cho phù hợp với số đông. Họ thường tự trách bản thân mình không tốt khi gây ra lỗi lầm gì.
Nhưng phụ nữ 40, đạp lên trên miệng lưỡi thiên hạ mà sống. Họ hiểu rằng chỉ cần mình sống tốt, không thẹn với lòng thì chẳng cần phải bận lòng nhiều về những gì người khác nói về mình. Họ hiểu rằng, có những chuyện không cần thanh minh, giải thích. Bởi người tin mình thì không cần giải thích, kẻ không tin thì giải thích cũng bằng thừa.
Đàn bà 40, hiểu rằng bình yên đến từ chính con người mình – Ảnh minh họa: Internet
Đàn bà 40 hiểu rằng hạnh phúc và sự bình an đến từ chính mình chứ không phải do thiên hạ ngoài kia. Đàn bà đến độ tuổi này hiểu rằng thành công là không cần quá nhiều tiền, của cải, chỉ cần lòng mình bình yên là đủ. Họ trân trọng, giữ gìn những mối quan hệ tốt đẹp. Còn kẻ không xứng đáng thì bỏ đi không tiếc dù là đồng nghiệp, bạn bè hay là cả người đàn ông họ từng yêu sâu nặng.
Ở tuổi 40, đàn bà hạnh phúc với những điều giản dị. Họ sống cho con, cho gia đình. Thiên hạ ngoài kia sóng gió, sân si, tị hiềm cũng chẳng còn quan trọng nữa.
Theo phunusuckhoe.vn/
Lưỡi sắc lắm, coi chừng tự làm mình rướm máu
Ngày còn trẻ trâu, tôi cũng sân si lắm. Thấy kẻ mình ghét gặp chuyện, lòng hả hê lắm lắm. Nhưng năm tháng trôi qua, trải qua nhiều biến cố cuộc đời, lúc mình gặp họa, hẳn sẽ có nhiều người đâu đó cũng hả hê lắm.
Hãy suy nghĩ kỹ trước khi nói- Ảnh minh họa.
Cuộc đời là vậy, chẳng ai nắm tay được cả ngày. Hôm qua cười người hôm nay người cười. Hôm qua mình ném vào ai đó những cười cợt, chế giễu thì ngày mai đâu đó cũng sẽ có người cười cợt, chế giễu lại mình thôi, nhanh lắm.
Hôm qua, mình nói xấu ai đó, hôm nay, sẽ lại có kẻ nói xấu mình. Chúng ta cứ ngụy biện rằng thứ chúng ta cười cợt, chế giễu là đúng, thứ kẻ khác cười cợt chế giễu ta là sai. Hay việc mình nói xấu, hạ bệ một ai đó là vì họ xấu thật. Nhưng sao khi ta bị nói xấu, ta lại coi đó là kẻ xấu?
Trước, tôi đi ăn nhà hàng. Có nhiều lúc là do thời tiết ảnh hưởng cảm xúc, nhân viên lóng ngóng tí, đồ ăn bị vụng tí, là lại chăm chăm lôi điện thoại ra chụp hình đăng phây tố chủ nhà hàng, cho sao xấu. Nhưng, khi làm chủ rồi mới thấy đau ở tim. Nghĩ về những chủ nhà hàng mình đã chê ẩu dạo trước mà thấy nó như một quả báo. Hồi đó, tôi trở lại Facebook của mình lặng lẽ xóa đi những đánh giá xấu. Thậm chí cho họ 5*. Mà cho đến giờ vẫn chưa ngoai nguôi lại nỗi ân hận hồi trẻ trâu đó.
Chúng ta luôn cho rằng mình có quyền đánh giá, phán xét người khác. Vì họ sai. Vì họ trông như dở hơi ấy. Vì họ tệ. Vì họ... không giống ta. Vậy sao lại không cho người khác đánh giá, phán xét mình? Vậy sao lại tức giận khi họ dùng chính những lời lẽ của ta để ném lại vào ta?
Tôi không biết mọi người khi buông ra những lời khẩu nghiệp có khi nào tự đặt mình vào vị trí của người bị nói đó không? Tôi ngờ là không! Thậm chí có nhiều người còn nghĩ mãi, nghĩ mãi để ra được những câu đau nhất, kinh khủng nhất, có sức sát thương khủng khiếp nhất vào đối tượng họ căm ghét thì thời gian đâu mà tự đặt địa vị mình vào họ nữa kia chứ?
Tôi tin vào nghiệp báo. Không phải chỉ là mình khẩu nghiệp với ai thì mình sẽ bị trả nghiệp mai này cũng bằng khẩu nghiệp. Tôi nghĩ nó còn khủng khiếp hơn nhiều. Đôi khi nghiệp báo vào nơi yếu mềm nhất, mong manh nhất của chúng ta. Như vào chính con cái mình. Như vào chính những người thân của mình. Mà nào phải cao siêu hay thần bí kiểu bà Yến Ba Vàng đâu. Có đôi khi nó chỉ là đứa con của bạn bị bạn bè trong lớp tẩy chay không chơi.
"Vì mẹ của cái X lên mạng chửi bới kinh lắm" hay một mối thân tình trong thành phố bé bằng bàn tay này, ai đó vì đã từng bị bạn giễu cợt, châm chọc mà chồng họ lại là sếp của chồng bạn. Cơ hội thăng tiến của chồng bạn vì thế mất đi. Nó cứ như cái đập cánh trong một hiệu ứng cánh bướm vậy. Một lời khẩu nghiệp tưởng mồm nói tai nghe thôi mà thành tan hoang cả một cơ nghiệp mai này. Bởi cái ác độc, cái xấu xí luôn thích trừng phạt người khác một cách tàn nhẫn chứ không giống như điều thiện, sự tốt lành- lây lan và lan tỏa.
Lưỡi sắc lắm! Một lời nói ra nhằm sát thương ai đó cũng sẽ làm rướm máu miệng mình. Kiểu ném bùn bẩn vào người khác thì tay bạn lấm bẩn vậy. Thứ chúng ta nói ra, ném ra, bung ra mỗi ngày sẽ thành những nét vẽ lên con người của bạn. Chân dung đó lấm lem hay đẹp đẽ vốn bắt đầu từ những gì bạn đang nói ra hôm nay. Tôi không tin vào cái gọi là Khẩu Xà Tâm Phật. Chỉ có những kẻ Khẩu Phật Tâm Xà chứ làm gì có những kẻ Khẩu Xà Tâm Phật.
Tôi không tin vào những lời chửi tục các kiểu lại thuộc về người tốt bụng, tử tế, tâm phật cả. Nên tôi thậm ghét những bài viết bốc phét kiểu anh xăm trổ mở miệng là chửi mà lại yêu thương vợ con hết mình. Đó là sự bịa tạc. Những kẻ văng tục thành rãnh trên miệng, tử tế mấy vẫn cứ là xả rác, vô ý thức, bất lịch sự. Làm gì có người nào nói yêu thương động vật mà nhăn mặt kinh sợ với những con vật thương tật, xấu xí?
Cuối cùng, tôi chẳng mong gì hơn vào việc mọi người có thể dừng lại một chút mỗi khi định nói ra câu nói ác độc nào. Chậm lại một chút trước khi định làm tổn thương ai đó bằng câu nói. Giảm đi những tội nghiệt từ lưỡi mà ra... Lưỡi sắc lắm, coi chừng tự làm mình rướm máu.
Theo ĐSPL
Khi đã không còn chung hướng: Ly hôn đâu chỉ là màu xám Dù đôi khi thật khó để chấp nhận chia ly, đổ vỡ nhưng với 6 lý do này thì ly hôn dẫu có tệ mấy cũng vẫn tốt hơn sống cùng nhau về sau. Ly hôn tốt hay xấu cũng không quan trọng bằng câu hỏi "bạn có hạnh phúc không?". Khi kết hôn, ai cũng chắc chắn rằng bản thân đã tìm...