Đám cưới náo loạn vì dàn người yêu cũ của chú rể tới đúng lúc…
Mọi người ra về ai cũng hỉ hả, cười phớ lớ vì chưa bao giờ được dự một đám cưới hài hước tới như thế. Hà nhăn mặt nhăn mũi, nhưng chồng cô lại cười khì: “Hôm nay em sướng nhá, chả phải làm gì có…
Chồng là mối tình đầu của Hà, nhưng cô lại là mối tình thứ n của anh. Tuy nhiên điều đó không khiến Hà buồn mà ngược lại cô còn tự hào vì cô là người được anh yêu thương, chọn lựa và là người được khoác lên mình chiếc v.áy cưới sánh bước bên anh chứ không phải là bất kì cô gái nào trong danh sách hàng tá người tình của chồng.
Hà phải thừa nhận rằng chồng cô là người đàn ông đào hoa, song tử tế. Yêu ai anh yêu hết mình, nhưng khi không còn tình cảm với nhau nữa anh cũng nói lời chia tay rất rõ ràng chứ không có chuyện một lúc bắt cá nhiều tay.
Cũng có lẽ vì thế mà trong ngày cưới của vợ chồng Hà, hội người yêu cũ của chồng cô đã có mặt đầy đủ. Có người là do còn số điện thoại nên anh mời, có người là nghe tin thì đến…Hôm đó đám cưới của họ được một phen náo loạn nhưng không phải vì đánh ghen, giật chồng mà nó trở thành sân khấu diễn hài làm mọi người đến dự được một trận cười nghiêng ngả.
Chuyện xảy ra đã nửa năm rồi nhưng có lẽ tất cả mọi người trong xóm vẫn chưa quên được. Mỗi lần thấy 2 vợ chồng Hà dắt nhau ra đường, mọi người lại cười rồi trêu. Người lớn thì bảo: “Đám cưới của mày tốn nước, tốn thuốc nhất làng” còn trẻ con thì hí hửng: “Có mỗi chú Thành là chú rể còn lại toàn là cô dâu”.
Hôm ấy hôn lễ được tổ chức ngay tại gia đình nhà chồng Hà. Tất nhiên là ở quê thì không có phù dâu, phù rể như ở thành phố. Hai nhà cũng không cách nhau xa nên đón dâu bằng xe máy, và đến con đường dẫn vào nhà trai dài khoảng chừng 20 m, tất cả xuống xe đi bộ cho đám cưới thêm phần lãng mạn. Cô dâu nào chẳng muốn mình được mọi người nhìn ngắm trong tà áo cưới thật lâu.
Thế nhưng, có nằm mơ Hà cũng không ngờ được, đúng lúc mọi người xuống đi bộ ấy thì dàn người yêu của chồng cô bất ngờ xuất hiện, họ cùng mặc đồng phục dành cho phù dâu. Họ xin phép mọi người nhường chỗ cho mình để đi sát ngay sau cô dâu chú rể, 2 người còn tự nguyện nhận nhiệm vụ xách váy cho cô dâu.
Chồng Hà cũng ngớ người nhưng anh bình tĩnh nhanh hơn Hà, anh quay lại cười chào với tập thể người yêu cũ và tiếp tục khoác tay dắt cô dâu về cổng nhà mình. Thấy chồng bình tĩnh như thế Hà cũng thêm phần tự tin, nghĩ rằng dù sao họ cũng chỉ làm nền cho mình mà thôi. Ở cả cái xã này, liệu đã có đám cưới nào có nhiều phù dâu như thế này đâu. Nhưng cô đâu có ngờ…
Khi Hà tiến vào giữa đám cưới, 2 cô phụ trách tung cánh hoa như ném vào mặt…
Video đang HOT
Khi Hà tiến vào giữa đám cưới, 2 cô phụ trách tung cánh hoa như ném vào mặt cô. 2 cô nâng v.áy thì cố tình kéo ra sau khiến mấy lần Hà suýt ngã. Khi chú rể định đỡ vợ thì 2 cô khác lại vờ vịt giữ tay nhưng thực tế là có ý ngăn cản anh giúp vợ… Cả đám cưới được trận cười nghiêng ngả. Dù giận lắm, nhưng Hà vẫn cười bỏ qua, vì nếu cô tức thì đã rơi vào bẫy của họ rồi. Các cô ấy lại nhiệt tình mời nước mọi người tới mức đám cưới mới được nửa chừng mà nước mấy nồi nước chè xanh đã cạn.
Tới lúc chủ hôn giới thiệu nhà trai nhà gái lên phát biểu. Khi đại diện nhà trai vừa mới dứt lời thì một cô nhao lên mượn míc và ngay lập tức gửi tới cô dâu chú rể và cả hội cưới bài hát: “Chồng người ta”. Vừa hát vừa rơm rớm nước mắt nhìn chồng Hà như thể đau khổ lắm vậy. Thử hỏi như vậy có ai chịu nổi? Thế mà cô vẫn phải nghiến răng bỏ qua.
Gần cuối tiệc cưới ở làng Hà bao giờ cũng có tiết mục tất cả thanh niên trong làng (kể cả trai lần gái) lên nhảy tập thể. Và tất nhiên, các cô ấy cũng không bỏ qua cơ hội này, tất cả cùng xông lên một lúc. Nhưng thật bất ngờ, màn nhảy ấy khiến mọi người không thể rời mắt, chẳng ai muốn đứng dậy ra về dù cô dâu chú rể đã đứng sẵn mời thuốc ở cổng.
Chỉ tới khi tiếng nhạc dừng lại, màn nhảy kết thúc thì mọi người mới lục đục đứng dậy. Mấy cô ấy nhanh nhảu tới mức xếp hàng ngay ngắn bên cạnh cô dâu chú rể để tiễn khách và tiếp thuốc lúc khách ra về. Họ đon đả chào khách còn hơn cô dâu, nhiệt tình chào từng người và kèm theo câu: “Lần sau lại đến bác nhé!”. Rồi mỗi người được họ nhét vào tay dăm bảy điếu thuốc, có người cả bao một lúc bất kể nam hay nữ: “Bác cầm về cho bác trai hút/ Chú cầm về hút dần ạ”.
Mọi nười ra về ai cũng hỉ hả, cười phớ lớ vì chưa bao giờ được dự một đám cưới hài hước tới như thế. Hà nhăn mặt nhăn mũi, nhưng chồng cô lại cười khì: “Hôm nay em sướng nhá, chả phải làm gì có người làm hết cho rồi. Em thấy chồng em giá trị chưa”. Hà tức điên người nhưng cũng đành phì cười theo chồng. Mọi người về hết, các cô ấy cũng ra về, không quên chào tạm biệt chồng Hà bằng câu hát: “Giờ anh đã là chồng người ta…”.
Theo Phununews
Nếu không có vụ tai nạn đêm đó, chắc giờ đây tôi đã bỏ vợ và là thằng ăn mày!
Tôi say mê Thư, ở em, cái gì cũng khiến tôi cảm thấy phấn khích. Chẳng giống với vợ tôi, chỉ nhìn cô ấy thôi tôi đã thấy chán ngán. Vợ tôi khi nào cũng giữ khuôn mặt rầu rầu, đau khổ.
Có cảm giác như sống với cô ấy thật khổ sở vậy. Còn Thư thì khác, những buổi tôi mệt mỏi với công việc, quay trở về bên em thì dường như mọi thứ lại trở nên tươi mới lại từ đầu. Đó cũng là lý do khiến tôi thường xuyên bỏ nhà đi ngủ với Thư.
Thực ra, tôi lấy vợ vì tình yêu, nhưng sau khi sống chung vài năm Loan - vợ tôi dường như trở thành một người phụ nữ hoàn toàn khác hẳn. Loan không còn tâm lý như trước nữa, tôi cảm giác rằng mình thật khó mà chia sẻ mọi thứ với em. Nhất là sau khi Loan sinh con, tôi giống như bị ra rìa. Mối quan tâm lúc đó của Loan chỉ là con. Hơn nữa, tôi cũng cảm thấy chán vợ. Loan cứ béo ục ịch, chẳng chịu cải thiện vóc dáng, ăn mặc thì quê, cứ như đẻ xong thì cô ấy trở thành một con người hoàn toàn khác vậy.
Thế nn tôi gặp Thư một cái thì yêu luôn. Ở Thư, mọi cái đều nhẹ nhàng. Tôi đến nhà em chỉ để nằm dài trên đi văng, nghe nhạc và đợi em bưng ra những món ăn ngon còn nghi ngút khói. Nếu như khi đó tôi về nhà, Loan sẽ bảo tôi pha mỳ tôm ăn vì lúc đó con sẽ đòi ăn, cô ấy không có thời gian dành cho tôi.
Yêu Thư được 2 năm thì tôi đi đến một quyết định quan trọng, tôi muốn bỏ vợ để toàn tâm toàn ý lo cho Thư. Tôi vẫn sẽ chu cấp hàng tháng để nuôi con, nhưng tôi không muốn sống cạnh một người phụ nữ mà mình không còn yêu nữa. Đêm đó, sau khi bàn bạc kỹ với Thư, em ghé tai tôi nói:
- Em muốn ở căn nhà mà anh đang ở, anh có thể cho mẹ con chị ấy căn nhà khác không?
- Nếu em muốn, anh sẽ mua một căn hộ nhỏ hơn để cho Loan ở.
Thư dịu dàng nép vào vai tôi. Đến 11h hơn, tôi lái xe ra về, lòng phơi phới. Nhưng đến ngã tư, một chiếc xe ô tô khác bất ngờ vượt đèn đỏ khiến tôi trở tay không kịp. Tôi ngất đi, không biết gì nữa, chỉ đến khi tỉnh dậy, tôi mới thấy mình năm trong bệnh viện, đôi chân được băng bó trắng toát. Bên g.iường, Loan đang khóc nấc lên từng chặp.
- Anh tỉnh rồi sao ? Cảm ơn trời phật!
- Sao anh lại nằm đây?
- Anh bị tai nạn đêm qua, may mà có người mang anh vào bệnh viện. Em không biết sẽ như thế nào nếu anh không ở lại với mẹ con em.
Nhìn gương mặt hốc hác, đầy nước mắt của vợ, tôi bỗng thấy áy náy. Tôi chỉ xuống chân hỏi:
- Chân anh bị sao vậy?
- Bác sỹ bảo anh ... chắc anh sẽ phải ngồi xe lăn.
Câu nói của vợ khiến tôi choáng váng. Thế là từ đây tôi không thể đi lại ư?
Những ngày sau đó, tôi như sống trong địa ngục. Tôi gọi cho Thư, thông báo tình hình của mình cho em, Thư bảo rằng hiện em bận quá, sẽ đến thăm tôi sớm. Nhưng rồi đợi mãi, đợi mãi, tôi vẫn không thấy sự xuất hiện của Thư. Tôi nhớ em da diết, nhưng em thì vẫn biệt tăm. 1 tháng sau, tôi nhờ tài xế chở đến tìm em thì Thư bảo rằng, tôi hãy quên em đi, với lại, em cũng không thể sống với một người tàn tật như tôi được.
Giấc mộng của tôi vỡ vụn. Thế mà trước đây, Thư cứ một hai thề non hẹn biển với tôi. Sau lần đó, tôi buồn lắm, Loan thì nghĩ tôi buồn vì đôi chân tật nguyền nên tận tình chăm sóc tôi. Nhìn vợ đầu tắt mặt tối chăm tôi hằng ngày, tôi vừa buồn vừa thương cô ấy.
Sau một thời gian, tôi cũng phải bằng lòng với tình trạng của mình. Lúc đó, tôi lại nhận được cú điện thoại của thằng bạn thân. Nó nói giọng hốt hoảng: "Mày ơi, biết tin gì chưa? Cái Thư nó khiến cho 2 thằng vỡ nợ rồi đó. Trước tao khuyên mày đừng dính vào nó mãi mà mày không nghe. Giờ hai thằng kia phải ra đường ăn xin rồi đó. Nghe bảo vỡ nợ 50 tỷ".
Tôi nghe xong câu chuyện của bạn mà điếng người. Nghe bảo Thư cũng diễn lại vởkịch như đã từng làm với tôi. Sau đó, Thư thuê người hô biến tài sản của người tình khiến họ lâm vào tình cảnh lao đao.
Lúc này, tôi mới thấy mình may mắn. Nếu như tôi không bị tai nạn thì có lẽ, Thư đã cho tôi vào tròng không thương tiếc, và có lẽ lúc này tôi đã bỏ vợ và thành ăn mày như hai chàng trai xấu số kia rồi. Tôi nhìn Loan, lòng thầm cảm ơn vợ. Quả thật, đàn ông luôn bị những cơn say nắng làm mờ mắt nhưng đúng là chỉ có vợ mới sẵn sàng ở lại và hy sinh vì họ.
Theo Phununews
'Nếu cô không sinh được con trai cho nhà này, cứ để chồng cho cô ta' Về phía mẹ chồng, bà cũng nói với tôi rằng: "Nếu cô không sinh được con trai cho nhà này, thì cứ để chồng cho cô ta". Giờ đây, mỗi lần nghĩ lại quãng thời gian đau đớn ấy tôi chỉ muốn chết quách đi cho xong. Tôi đã cố quên, nhưng trong mỗi giấc mơ hình ảnh anh ta - chồng cũ...