Đám cưới đồng tính của tôi
Trên con đường xa lắc về nhà, tôi không một tiếng cười hay vui. Chúng tôi kết hôn giữa lúc tình yêu chưa đủ lớn, giữa những ngổn ngang của vất vả và bôn ba cuộc đời, giữa những ngày nợ nần và những con người nặng ơn nghĩa.
ảnh minh họa
Một câu chuyện về hai đứa con trai hôm nay tôi xin chậm rãi viết lại.
Tôi kết hôn cách đây nhiều năm với một người con trai, sau thời gian dài gần gũi, chung sống, ngày ấy cũng đến. Đám cưới diễn ra giữa lúc chúng tôi không dư giả, không có quá nhiều tiền để làm tiệc ở một nơi thật sự sang trọng. Tôi chưa có ý định cưới, nhưng với người ấy, đó là điều mơ ước và mong mỏi nhất, ý nghĩ đó sẽ là một bước ngoặt lớn trong cuộc sống cả hai, để yêu thương nhau hơn và cùng vun đắp nhiều thứ lâu dài.
Bữa tiệc ấy chỉ có một bàn với vài người bạn, tôi tin chắc một trong số bạn bè đó sẽ đọc được những dòng này. Có một chiếc bánh kem mà bạn tôi đặt gần đó, nó thật sự không đẹp lắm dưới con mắt của tôi dù mọi người ai cũng trầm trồ khen ngợi, căn phòng không được sạch sẽ, thiếu ánh điện, chúng tôi quây quần để chuẩn bị cho bữa tiệc. Hai chúng tôi mặc áo sơ-mi trắng, thắt nơ, có một người chị họ hàng của người ấy đến dự với món quà là chiếc hộp Chocolate còn nồng nặc mùi hôi dầu và kiến bu chi chít.
Người bạn đời của tôi nói đôi ba lời, rồi có một cặp nhẫn cưới bằng bạc ở cuối bữa tiệc tôi mới biết mượn tiền bạn bè để mua cho ngày đặc biệt ấy. Chúng tôi được chụp ảnh, trao nhẫn, hôn nhau và vài lời chúc phúc quen thuộc. Trên con đường xa lắc về nhà, tôi không một tiếng cười hay vui. Tôi đã làm gì thế này, người ấy đã làm gì? Chúng tôi kết hôn giữa lúc tình yêu chưa đủ lớn, giữa những ngổn ngang của vất vả và bôn ba cuộc đời, giữa những ngày nợ nần và những con người nặng ơn nghĩa.
Video đang HOT
Qua rồi nhiều năm, tôi bỏ đi nhiều kỷ vật, thứ duy nhất luôn cất giấu trong ngăn tủ mà ngày nào cũng nhìn thấy chính là chiếc nhẫn bạc ngày xưa ấy, đó là vật duy nhất làm tôi hạnh phúc với những gì đã qua. Nó làm tôi hoài niệm nhiều thứ tốt đẹp và cố gắng sống tốt cho bản thân.
Trong câu chuyện tình cảm hạnh phúc mang tên “Vô tận” ngày xưa đó, tôi thừa nhận phần lỗi về mình, tôi ngao ngán trách nhiệm, bổn phận và chán những gì vây quanh. Không phải tình cảm người ấy dành cho tôi không đủ lớn mà do cảm xúc không đủ lớn để vượt qua những ham muốn xác thịt mà thế giới ngoài kia cứ kề cạnh. Chia tay nhau, người ấy đau đớn nhất, nhưng sẽ thật tốt khi có ai đó sẽ xứng đáng hơn, và rồi đã có người như thế.
Với tôi, bấy nhiêu năm tháng kỷ niệm xưa là quá đủ, tôi nhận được hơn những gì mình cho đi. Thượng đế đã trừng phạt tôi bằng cách ban phát những ký ức tốt đẹp trong tâm trí tôi mỗi ngày: con đường trước công ty người ấy làm việc mỗi ngày tôi đi qua, cái tủ lạnh còn dán hình những ước mơ bằng giấy, những lần tôi lên xe mà không một lần phải tự tay mở gác chân, căn phòng cả hai biết bao vui buồn hờn giận. Bên kia đại dương, mọi thứ tuy xa lạ nhưng cũng dần tốt đẹp, nơi này quê nhà chỉ còn là ký ức thôi.
Những ai muốn đi đến quyết định như tôi ngày xưa hãy cân nhắc, hạnh phúc không đến từ việc cưới nhau, tình cảm không đến từ việc được ai công nhận, mà do chính hai con người cùng đồng lòng, đồng dạ, tin tưởng và gây dựng. Cưới xin chẳng có ý nghĩa gì ngoài một bữa tiệc và cả hai tự khoác lên cho mình một danh phận. Như tôi, yêu, cưới rồi xa nhau.
Chúc cho những ai đang hạnh phúc, nồng nàn hãy mãi giữ lửa cho nhau như thế, đến khi nào là thời khắc tốt đẹp nhất hãy trao cho nhau một danh phận mang tên vợ chồng.
Theo VNE
Llăng nhăng với hàng xóm
Ngày yêu nhau, tôi chưa biết chồng có tính trăng hoa, lăng nhăng. Vì khi đó, trong mắt anh, chỉ có tôi là nhất.
Anh chinh phục tôi, được tôi yêu nên làm mọi cách lấy lòng tôi. Thế nên, chuyện đi đường mà liếc gái là không thể.
Chỉ sau này khi lấy nhau, tôi mới phát hiện ra anh là gã chơi gái chuyên nghiệp. Người yêu cũ của anh lên tới cả tá, ai anh cũng quen, cũng chào hỏi. Nghe người ta nói, trước đây anh thay người yêu như thay áo. Khi anh quyết định lấy tôi, nhiều người ngạc nhiên. Nhưng họ lại cho rằng, có lẽ anh đã chơi bời chán, thấy tôi ngoan nên anh có ý muốn cưới xin thực sự. Và chúng tôi đã là vợ chồng.
Chúng tôi lấy nhau rồi đi tuần trăng mật ở Đà Lạt. Những ngày tháng ấy là những ngày hạnh phúc nhất trong đời tôi. Có lẽ, tình cảm vợ chồng cũng chỉ được như vậy vì ngay sau đó, tôi phát hiện ra anh còn lằng nhằng với cô người yêu cũ. Nghe người ta nói, anh cũng định cưới cô ấy, nhưng vì gặp tôi, vừa là con nhà khá giả lại là cô gái ngoan ngoãn, nên anh tính chuyện lấy tôi, và bỏ cô gái kia. Người ta còn bảo, anh yêu tôi cũng chỉ vì gia cảnh tôi tốt hơn người kia mà thôi. Nhưng chắc chắn sau này lấy nhau, người anh yêu vẫn là những cô gái trước đó chứ không thể toàn tâm toàn ý với tôi. Và chuyện chồng ngoại tình, lừa dối vợ, rất dễ xảy ra.
Chúng tôi lấy nhau rồi đi tuần trăng mật ở Đà Lạt. Những ngày tháng ấy là những ngày hạnh phúc nhất trong đời tôi. (Ảnh minh họa)
Ban đầu tôi có vẻ không tin, nghĩ rằng họ ghen ăn tức ở với gia đình tôi nên nói vậy. Vì lúc nào tôi cũng thấy anh ân cần, chăm sóc tôi. Nhưng sau nhiều lần đi chơi cùng anh tôi mới biết, anh ân cần với tất cả mọi người, chỉ cần đó là con gái. Có lần đi sinh nhật bạn anh, trong buổi tiệc ấy, tôi cũng được mời và có rất nhiều các cô gái khác. Mặc dù có vợ ở đó nhưng thi thoảng, anh lại đứng lên và sang chỗ các cô gái khác bắt chuyện. Anh nói chuyện và cười đùa vui vẻ như không có tôi ở đó. Anh ga lăng tới nỗi, bật nước rót cho họ uống, hỏi hết người này, người kia uống gì thì anh gọi. Có cô kêu lạnh, anh còn cho họ áo để mặc. Tôi nhìn mà nóng mắt không chịu được.
Nhiều lần tôi nói với anh về chuyện đó, anh bảo, mình hồ hởi thân thiện có mất gì. Cứ làm như thế người ta lại ưng mình, rồi sau này còn quan hệ làm ăn. Anh bảo tôi thiển cận, suy nghĩ lung tung. Tôi nói với anh rất nhiều nhưng anh bảo, lần sau anh không thế nữa. Vậy mà, anh vẫn cứ tiếp tục như vậy, mặc kệ tôi, rồi về lại ra vẻ hối hận.
Lần đây thì lộ nhất là chuyện, anh đong đưa với cô hàng xóm. Cô ấy đã có chồng, hai vợ chồng mới mua căn hộ chung cư ngay cạnh nhà tôi. Anh không ngần ngại sang giúp đỡ cô ta khi chồng cô ta vắng nhà. Nghe nói, chồng cô ấy làm ăn xa, đi hàng tháng mới về nhà một lần, thế nên, cô ta thường xuyên đi chơi tới khuya mới về. Vì mới chuyển nhà đến đây nên cô ta cũng chẳng ngại bị người khác dị nghị, có ai quen ai đâu.
Chồng tôi thấy cô hàng xóm đẹp nên thường xuyên tiếp xúc, giao lưu. Có hôm tôi đi làm về, gọi mãi không thấy chồng đâu, thì thấy chồng đi ra từ cửa nhà cô ta. Chồng bảo, sang nhà hàng xóm giờ sửa cái bóng điện. Cái chuyện bóng đèn, bóng điện tôi đã chán lắm rồi, đầy rẫy những cuộc ngoại tình vụng trộm ra đấy. Tôi đã cảnh cáo chồng, bảo anh đừng có mà vớ vẩn, không thì tôi sẽ làm um lên. Anh cứ bảo tôi nói linh tinh, hứa hẹn đủ điều nhưng cuối cùng, vào một ngày, tôi phát hiện ra anh ngoại tình với cô hàng xóm.
Nếu hôm ấy, không phải tôi quên giấy tờ ở nhà và tình cờ về nhà lấy thì tôi đã không phát hiện ra sự thật này. Về tới nhà, tôi có linh cảm lạ, nhìn sang nhà bên hàng xóm, tôi thấy đôi giầy đàn ông rất giống của anh ở ngoài cửa. Thật lạ, sáng anh đã nói với tôi là có việc nên đi làm sớm, vậy giờ anh về nhà làm gì mà lại ở bên phòng cô ta.
Tôi ghé tai vào sát cửa thì nghe tiếng họ thủ thỉ, đúng là anh rồi, giọng nói ấy không lạc vào đâu được. Tôi bấm chuông cửa loạn lên thì mãi mới có người ra mở. Cô ta nhìn thấy tôi lúng túng, hỏi tôi có việc gì, tôi đùng đùng không trả lời, lao vào nhà và bắt tại trận, anh đang nằm trên giường của cô ta. Thấy tôi vào, anh hốt hoảng quá, nhảy vội xuống giường mà quên mặt quần áo. Tôi nói cho anh rằng, anh không nên lừa dối tôi như thế. Nếu anh thích cô ta, về ly hôn ngay, tôi không níu kéo.
Hôm ấy, tôi đã về nhà và viết đơn ly hôn. Tôi yêu cầu anh ta kí, còn tôi đã kí rồi. Anh ta quỳ xuống cầu xin tôi, van nài tôi. Nhưng tôi biết với người chồng như thế này, chắc chắn đây không phải là lần đầu, và còn rất nhiều lần như thế nữa. Tôi nói cho anh ta biết, tôi không muốn anh ta này kia, nên với tính cách của anh, cấm cũng không được. Người đàn bà kia còn ở đây thì anh còn ngoại tình, gần thế sao dứt được nhau, chỉ làm cho tôi khó chịu thêm.
Tôi không biết mình quyết định như vậy đúng hay sai, nhưng có quá nhiều chuyện không thể làm tôi nhịn được nữa. Từ trước tới giờ, xâu chuỗi các sự kiện và thái độ của anh, tôi thấy anh không xứng đáng là người chồng của tôi. Một người chồng ngoại tình thì không xứng đáng có được tình yêu cũng như sự chăm sóc của tôi.
Theo VNE
Chồng chưa... "cai sữa mẹ" Được mẹ chiều từ bé, chăm bẵm từ chân tơ kẽ tóc, thế nên, giờ đã 3 chục tuổi đầu và có gia đình riêng nhưng anh vẫn nhất quyết không chịu... cai sữa. Anh Chiến - chồng chị Thìn (Quận 4, TP HCM) tuy ngoại hình bình thường nhưng được cái ăn nói khéo léo, không cờ bạc, rượu chè, trai gái,...