Đám cưới của chồng cũ và cô bạn thân
Cầm trên tay món quà mừng cưới là một bộ áo dài, vợ cũ của Tuấn rạo rực, háo hức đến chia vui cùng cô bạn thân.
Cảm giác tức giận lẫn hận thù bản thân, cô đã bỏ chạy trước sự ngỡ ngàng của bao nhiêu người (Ảnh minh họa)
Hương làm thợ phụ cho một quán cắt tóc ở quận Hoàng Mai. Ban đầu vợ chồng ông chủ chỉ coi cô như một thợ phụ không hơn chẳng kém. Dần dần Hương chiếm được cảm tình đặc biệt với vợ chồng ông chủ. Nói là ông bà chủ nhưng thực ra hai vợ chồng họ còn kém Hương đến vài tuổi. Tuổi tác gần ngang nhau nên giữa ba người sớm tìm được điểm chung. Khi Hương đã chiếm trọn tình cảm vợ ông chủ thì cũng là lúc ông chủ bắt đầu chú ý đến cô.
Hôn nhân vốn xây dựng trên nền tảng ép buộc nên Tuấn – ông chủ tiệm tóc không vắt nổi giọt tình với vợ sau gần bốn năm sống tình chồng vợ. Từ ngày có Hương anh ta thấy vui đến kỳ lạ, anh thích đến tiệm tóc hơn là ở nhà, đi ăn ở đâu đều lấy cớ cả tiệm cùng đi để được gần Hương.
Trực giác của người đàn bà không còn trẻ đã mách bảo Hương ông chủ có tình cảm “lạ” với mình, thay cho việc lẩn tránh, Hương càng tiếp cận gần hơn với Tuấn. Như được “bật đèn xanh”, Tuấn tiến sát Hương hơn. Mối tình vụng trộm của hai người bắt đầu nảy nở. Hương kể cho Tuấn nghe cô đã từng sống với một người chồng chẳng có gì hạnh phúc, anh thường đánh đập Hương, và cuộc hôn nhân đó kết thúc khi cô tròn 20 tuổi. Những giọt nước mắt của “bóng kiều” làm mềm lòng quân tử. Tuấn càng mê đắm, thì Hương càng nhõng nhẻo. Để tránh sự nghi ngờ của vợ, trước mặt vợ, Tuấn và Hương tỏ ra khoảng cách, nhưng chỉ cần có thời gian hay cơ hội là Tuấn lại chăm sóc Hương như tận tay gội đầu, sấy tóc… cho cô.
Tuấn còn chia lịch 2, 4, 6 dành cho vợ; 3,5, 7 dành cho Hương. Tất nhiên những ngày Tuấn đi với Hương anh ta đều nói dối là đi trà đá hoặc cà phê, còn những ngày là lịch hẹn của vợ thì Tuấn bảo vợ rủ Hương đi cho vui. Vợ Tuấn vẫn ngây thơ cho lời chồng nói là hợp lý, bởi tính Hương sôi nổi, có Hương chắc chắn cuộc vui của hai vợ chồng sẽ không buồn tẻ.
Video đang HOT
Biết chồng không yêu thương nên khi đã thân thiết, vợ Tuấn tâm sự hết với Hương. Thậm chí cô còn rủ Hương đi đánh ghen cùng khi biết Tuấn đang tằng tịu với cô sinh viên khác. Với vợ Tuấn, Hương không còn là người thợ phụ nữa mà đã là người bạn thân thiết. Gần đây, Tuấn đi qua đêm liên tục, cô nhắn tin cầu cứu Hương, Hương cầm máy nhắn lại trong vòng tay ấm áp của Tuấn. Cô cười khểnh thương hại cho cô vợ ngốc nghếch.Một thời gian khi Hương đã cứng tay nghề, có ít vốn nhỏ nhỏ và có tình cảm trọn vẹn của Tuấn thì Hương giục anh nên cắt đứt quan hệ với vợ. Để chứng minh tình cảm của mình, anh đã về làm đơn ly hôn với vợ. Trước khi chia tay, vợ anh muốn biết lý do và được toại nguyện.
-Tôi chưa từng yêu cô và bây giờ tôi đã tìm thấy cái thứ gọi là tình yêu, là người đàn bà làm tôi hạnh phúc.
-Người đó là ai?
Tuấn không trả lời, bởi anh ta thấy chưa phải lúc vì anh nghĩ cho Hương. Khi bút ly hôn chưa ráo mực, anh đã vội vàng thu dọn đến ở với Hương. Trong nỗi đau tột cùng, vợ Tuấn lại nhắn tin chia sẻ với Hương. Hương vẫn đóng vai một người bạn tâm sự với người vợ khốn khổ đó thâu đêm suốt sáng.
Ngày cưới của Hương đã định và cô mời vợ Tuấn đến dự. Cầm trên tay món quà mừng cưới là một bộ áo dài, vợ cũ của Tuấn rạo rực, háo hức đến chia vui cùng cô bạn thân. Đến nơi, nhìn thấy ảnh cưới Hương sánh vai với Tuấn, món quà trên tay rơi xuống và những giọt nước mắt chảy dài trên gò má hốc hác của cô. Cảm giác tức giận lẫn hận thù bản thân, cô đã bỏ chạy trước sự ngỡ ngàng của bao nhiêu người.Đêm tân hôn của Hương và chồng cũ, cô đã nhắn tin đến vừa để chúc mừng, vừa cảnh báo Hương: “Chúc bạn và chồng tôi hạnh phúc, tôi mong bạn sẽ giữ chân được người đàn ông đó và mong bạn tìm được nhiều người bạn cả tin như tôi”.
Theo Afamily
Bạn trai không muốn công khai mối quan hệ với tôi
Trên Facebook anh chưa bao giờ đăng hình tôi chứ đừng nói hình tôi và anh chụp chung. Đi đâu, anh đều nói chưa có người yêu.
ảnh minh họa
Chúng tôi 23 tuổi, yêu anh được 5 năm, cả hai đều là mối tình đầu của nhau. Trong khoảng thời gian đó có nhiều chuyện xảy ra, hạnh phúc, vui buồn, đau khổ tổn thương đều có. Nói chung chứa đủ các cung bậc cảm xúc.
Ngày quyết định là người yêu của anh, tôi đã phải vượt bao nhiêu khó khăn và rào cản: địa vị, học thức, khoảng cách về địa lý. Tôi không có gì đặc biệt hay nổi trội, còn anh thông minh, lanh lợi, có tinh thần cầu tiến cao. Bởi thế, anh đã tạo cho tôi có niềm tin, chỗ dựa vững chắc cho cuộc đời.
Tình yêu ban đầu của chúng tôi cũng giống như bao người khác, thật đẹp, hạnh phúc, lãng mạn và ngọt ngào. Tình yêu lúc đó với tôi toàn thấy một màu hồng dày đặc, tôi luôn mơ mộng về "ngôi nhà và những đứa trẻ" cùng anh. Cho đến một ngày, tôi nhận ra giữa hai đứa có quá nhiều khác biệt, khó hòa hợp. Vậy mà chẳng bao giờ tôi có thể rời xa bởi trái tim thuộc về anh rồi, quá yêu anh đến mức mù quáng.
Nhiều lần, tôi và anh cùng nhau nói ra quan điểm của mình và tự hứa sẽ vun đắp, xây dựng, sửa chữa bản thân cho phù hợp nhau, nhưng nào có dễ dàng gì. Chuyện gì đến cũng đến, một ngày tôi vô tình vào Facebook của anh, được biết trong 3 năm đầu yêu nhau, anh cũng có tình cảm với người học cùng trường đại học (đã có người yêu), cô ấy cũng có một chút xao lòng với anh. Thật sự tôi rất sốc dẫu biết phải thông cảm, tin tưởng lẫn nhau.
Không giữ được bình tĩnh nên tôi đã xóa tất cả tin nhắn giữa anh và người đó nên không có bằng chứng gì để nói với anh. Rồi mọi chuyện cũng nguôi ngoai, tôi không đề cập đến nữa, trong lòng vẫn có cảm giác gì đó không yên, giống như bao cô gái khác, tôi nhận ra mình đã biết ghen. Ngày tháng về sau, với tôi toàn là nước mắt.
Tôi cố gắng lấy bằng cử nhân loại giỏi để nhanh chóng lên Sài Gòn gần anh, vậy mà anh nào hiểu, lại cho rằng tôi vào đó không phải vì yêu anh, chỉ để kiểm soát anh thôi. Anh nói vì ghen tuông vớ vẩn nên tôi như vậy. Đúng là tôi cũng ghen, sợ mất anh thật, nhưng mục đích chính tôi lên để hai đứa gần nhau, xóa đi rào cản "xa mặt cách lòng" chứ nào dám nghĩ sẽ kiểm soát anh.
Quyết định là làm, tôi đặt chân lên Sài Gòn và kiếm việc. Những ngày sống tại đất khách quê người, mỗi lần anh đi học về thường ghé qua thăm tôi tí xíu rồi về nhà. Nhưng tình yêu ngọt ngào khi xưa nay tôi không thấy nữa. Những trận cãi cứ thế diễn ra nhiều hơn khi sự đồng cảm, chia sẻ nay không còn. Với tôi, một nụ hôn, một vòng tay ôm sao xa vời quá. Ngay cả khi tôi khóc trước mặt anh, anh như người vô hình, không lau nước mắt cho tôi nữa mà ngược lại chỉ biết la mắng, trách móc tôi.
Yêu nhau mấy năm trời, ngoài những đứa bạn phổ thông lớp anh ra, không còn ai biết anh đang quen tôi. Ngay cả trên Facebook anh chưa bao giờ đăng hình tôi chứ đừng nói hình tôi và anh chụp chung. Đi đâu, anh đều nói chưa có người yêu. Chưa bao giờ anh dẫn tôi đi chung hay giới thiệu tôi với bạn bè, ngoài bạn học phổ thông. Chưa bao giờ anh dẫn tôi về nhà chơi hay giới thiệu tôi với gia đình.
Có lần hỏi vui anh khi nào cưới tôi, không biết thật hay đùa, anh bảo "Không cưới" hay "30 tuổi mới cưới, chưa có sự nghiệp ổn định thì cưới gì". Anh bảo không thích chuyện riêng tư phơi bày trước bàn dân thiên hạ, không muốn bị nhận xét này nọ trong khi tôi biết anh vẫn chọc ghẹo những người khác. Liệu đó có phải sự thật không?
Mọi chuyện thật sự là như thế nào đây, tôi rối trí lắm, còn yêu anh rất nhiều mà không thể xa anh được. Với tôi giờ chỉ có anh, không thể yêu được ai nữa. Nếu giờ anh bỏ rơi, tôi không biết mình sẽ làm sao, cũng không dám suy nghĩ đến việc đó. Thật sự tôi rất cần lời khuyên của các bạn. Cảm ơn rất nhiều.
Theo VNE
Mưu cao trị nhân tình của chồng khóc thét Chồng tôi cặp kè với một cô gái trẻ (mới lấy chồng), làm cùng tòa nhà với anh. Bạn tôi còn mách rằng họ hay đi ăn sáng, ăn trưa với nhau. Có hôm đi cả buổi trưa đến đầu giờ chiều mới về. ảnh minh họa Tôi lấy chồng đã được 7 năm. Chúng tôi cũng như bao bạn trẻ khác, quen...