Đám cưới bạn thân tôi nằm viện nên gửi 10 triệu mừng, tin nhắn hồi đáp khiến tôi ngất lịm
Mở ra xem là tin nhắn của Thúy, nó cảm ơn tôi nhưng bức ảnh đi kèm khiến tôi đa.u đớ.n đến quặn thắt ruột gan chỉ muốn ngất đi.
Tôi có cô bạn thân tên Thúy, là người cùng quê. Hai đứa chơi với nhau từ khi học đại học, sau này ra trường đi làm, rồi kết hôn thì vẫn thân thiết. Cách đây 2 năm Thúy l.y hô.n vì chồng nó ngoạ.i tìn.h. Một mình nó nuôi cậu con trai nhỏ.
Sáng nay, khi tôi vẫn đang nằm điều trị trong bệnh viện thì đột ngột Thúy gọi điện thông báo tái hôn. Tôi hỏi ngày nào, lại càng phải kinh ngạc khi nó nói rằng chính là ngày hôm nay luôn. Nó đang ở quê bên gia đình để đón nhà trai tới rồi.
- Tao với anh ấy không làm rộng rãi, làm vài mâm cơm mời bố mẹ, anh em ruột đôi bên thôi. Chỉ mang tính thông báo với gia đình tao một câu, để mọi người biết mặt con rể tương lai. Vì tao tái hôn mà chứ có phải lấy chồng lần đầu nữa đâu. Anh ấy thì cũng một đời vợ rồi…
Cách đây 1 tuần, khi tôi đang nằm điều trị trong bệnh viện thì đột ngột Thúy gọi điện thông báo tái hôn. (Ảnh minh họa)
Dù có chút buồn và giận cô bạn thân khi đến ngày chính thức rồi mới gọi báo cho mình, đường như nó cũng không định mời tôi đến chung vui thì phải. Bởi tôi nhập viện bất ngờ từ hôm kia, bữa tiệc này hẳn nó phải có dự định từ trước, mà mấy ngày qua nó đâu đả động gì với tôi. Song tôi vẫn lấy điện thoại bắ.n 10 triệu mừng cưới Thúy, chúc nó hạnh phúc.
Video đang HOT
Để điện thoại lên tủ đầu giường, tôi mệt mỏi nằm xuống thì bỗng thấy có tin nhắn đến. Mở ra xem là tin nhắn của Thúy, nó cảm ơn tôi nhưng bức ảnh đi kèm khiến tôi đa.u đớ.n đến quặn thắt ruột gan chỉ muốn ngất đi.
Hôm qua chồng tôi thông báo là ngày hôm nay sẽ không vào viện thăm vợ được. Tôi gật đầu thông cảm cho chồng. Sức khỏe tôi đã khá hơn và còn có mẹ đẻ chăm sóc. Song tôi làm sao biết được ngày hôm nay anh về quê ra mắt gia đình Thúy với tư cách con rể! Bức ảnh Thúy gửi, nó ngồi sát sạt chồng tôi, hai người cười vui vẻ hạnh phúc và một bên tay Thúy đặt lên bụng mình. Nó đã mang thai rồi.
Tôi gửi lại bức ảnh đó cho chồng. “Anh xin lỗi, anh không định lừa dối em nhưng tình thế bắt buộc, em cũng hiểu mà… Anh sẽ không l.y hô.n, cô ấy chỉ là phòng nhì thôi, Thúy cũng chấp nhận điều đó rồi. Nhưng vẫn phải có buổi gặp gỡ hai gia đình để Thúy có danh phận chính thức, là cô ấy muốn vậy vì sợ quyền lợi của mình không được đảm bảo. Tuy nhiên em sẽ mãi là vợ anh, anh sẽ luôn yêu thương và có trách nhiệm với em”.
Đó là lời đáp của chồng tôi còn Thúy thì biện minh: “Bố mẹ tao nghèo, một mình tao đi làm nuôi con, lo cho bố mẹ, thực sự khó khăn lắm. Mày chưa trải qua cảm giác đó nên không hiểu vì mày sung sướng từ bé lại được chồng chiều chuộng. Tao chỉ sinh con cho anh ấy, còn anh ấy làm chỗ dựa cho tao mà thôi, tao sẽ không cướp chồng mày đâu”.
Hôm qua chồng tôi thông báo là ngày hôm nay sẽ không vào viện thăm vợ được. (Ảnh minh họa)
Nhà chồng có điều kiện, nhà tôi cũng khá giả, bản thân tôi vừa xinh xắn lại có công việc tốt nhưng 5 năm rồi vợ chồng tôi chưa thể sinh con. Nguyên nhân là do tôi. Chúng tôi không thiếu tiề.n để nhờ cậy đến biện pháp khoa học hiện đại song hai lần thụ tinh ống nghiệm đều thất bại. Lần này tôi nằm viện cũng là vì thế. Chồng đã hết kiên nhẫn, nhà chồng sốt ruột mong có cháu bế lắm rồi…
Chúng tôi đến với nhau bằng tình yêu, tôi với Thúy thân nhau nhiều năm, vậy mà bây giờ… Tôi nên làm gì? Ở lại giữ cái danh chính thất, không cho Thúy toại nguyện, vì giờ tôi l.y hô.n thì Thúy sẽ nghiễm nhiên thay thế vị trí của tôi? Hay là l.y hô.n rồi đoạn tuyệt với những con người đó cho nhẹ lòng, yên bình…
Đang ngủ thì bị ôm hôn, tôi hoảng loạn bật điện lên và thất kinh khi thấy người đàn ông đang ghì chặt lấy mình
Tôi cố vùng vẫy nhưng không thể thoát ra được vòng tay đang ghì chặt lấy mình. Giận quá, tôi đành "tung chiêu cuối" để thoát thân.
Chồng tôi và Trung là bạn thân với nhau. Hai người thân đến mức như anh em ruột trong nhà. Mỗi khi Trung gặp chuyện gì không may, chồng tôi sẽ chìa tay ra giúp đỡ. Nhưng cứ như thế mãi, tôi cảm thấy Trung chẳng khác nào đang dựa dẫm vào mình. 33 tuổ.i, anh ta vẫn mải mê đổi việc, chuyển công ty. Lần nào thất nghiệp cũng nhờ vả chồng tôi "nuôi hộ" vài ngày, khi thì 2-3 tháng trời. Mỗi tháng, chồng sẽ đưa tôi 2/3 số tiề.n lương, phần còn lại, anh làm gì, tôi không quản được. Cũng may anh làm lương cao, nếu không, có lẽ tình cảm vợ chồng tôi sẽ bị rạ.n nứ.t vì Trung mà thôi.
Một tuần nay, Trung qua nhà tôi ở nhờ. Dù sống nhờ nhưng anh ta vô tư lắm. Trong nhà, anh ta cởi trần, mặc mỗi cái quần đùi đi qua đi lại trước mặt tôi. Ngại quá, tôi phải quay mặc đi chỗ khác hoặc trốn trong phòng, chỉ ra ngoài những lúc cần thiết như nấu ăn, dọn dẹp.
Chồng tôi và Trung còn hay nhậu nhẹt. Có khi, họ nhậu say đến mức nôn mửa rồi nằm ngủ tại chỗ, để tôi phải nai lưng lau dọn. Tôi chưa có con nhỏ, nếu không, tôi cũng không hiểu mình có chịu đựng nổi không nữa.
Tranh minh họa.
Đêm qua, khi đang ngủ thì có vòng tay ôm chặt lấy mình. Tôi nghĩ là chồng nên cũng chẳng phản ứng. Cho đến khi người đàn ông đó hôn mình, tôi mới giật mình vì khác lạ.
Tôi vội bật điện lên thì sốc nặng khi thấy người đang ôm mình là Trung. Hoảng quá, tôi lấy hết sức đẩy anh ta ra nhưng không được. Vùng vẫy không xong, tôi gọi chồng, anh cũng không nghe vì quá say. Cực chẳng đã, tôi đành phải "tung chiêu cuối", chụp lấy cái bình hoa để trên bàn đậ.p vào lưng Trung để thoát thân.
Bị đau, Trung vội buông tôi ra. Chớp lấy cơ hội, tôi vội vùng chạy ra khỏi phòng. Thấy chồng nằm gục giữa bãi chiến trường toàn lon bia, mồi nhậu, ti vi vẫn mở âm lượng to oang oang dù đã hơn 12 giờ đêm, nước mắt tôi cứ trào ra.
Tôi lấy xô nước, dội thẳng vào người chồng. Anh tỉnh dậy, nghe tôi kể mọi chuyện nhưng lại giận dữ đổ lỗi do tôi không chốt cửa cẩn thận trước khi đi ngủ. Trung say rượu nên không biết mình đang làm gì, không trách cậu ta được. Nghe chồng nói mà tôi càng uất ức hơn.
Hiện giờ, tôi đã bỏ về nhà mẹ đẻ. Còn chồng và Trung vẫn sống trong nhà. Trung có nhắn tin xin lỗi tôi và nói do say quá nên vào nhầm phòng. Nhưng tôi thật sự mệt mỏi rồi. Tôi có nên l.y hô.n để giải thoát cho mình không? Hay có cách nào để Trung tự biến mất khỏi nhà tôi không?
(vinguyen...@gmail.com)
Sống chung với gia đình anh hàng xóm, cứ nửa đêm tôi bị tr.a tấ.n đến nỗi ám ảnh Những ngày đầu sống chung hai gia đình rất thoải mái nhưng rồi tôi phát hiện ra sự thật phũ phàng không chấp nhận nổi. Vợ chồng tôi mới lấy nhau, chưa có con, cả hai cùng làm công nhân. Hiện chúng tôi đang phải thuê phòng trọ. Trong dãy trọ, vợ chồng tôi sống thân thiết với gia đình anh Kiên, người...