Dại thì mất chồng là chuyện đương nhiên!
Nghĩ vợ nói phải, ban đầu anh Thắng rất tuân thủ mọi bài giảng của vợ, nhưng dần dần nó chỉ làm anh thấy mệt mỏi, sợ cả về nhà.
Mệt mỏi vì vợ “lên lớp”
Từ ngày anh Thắng (Thanh Xuân, Hà Nội) lên chức trưởng nhóm, mỗi ngày chị Hương – vợ anh lại “rót” vào tai chồng những lời chỉ dạy tỉ mỉ từ chuyện ăn mặc, nói năng đến… ra oai.
Chị dặn dò: “Lên trưởng nhóm rồi anh phải ăn mặc sao cho đàng hoàng thì đối tác, đồng nghiệp mới nể”. Thế là cứ cuối tuần chị lại lăng xăng đi “tân trang” cho chồng. Cứ thế, tủ quần áo của anh mỗi ngày càng chật ních.
Rồi chị dặn anh phải học cách lấy lòng, nịnh nọt sếp: “Giờ anh là sếp rồi mà sếp thì phải thét ra lửa thì quân mới nghe chứ kiểu úi xùi như anh thì chẳng bao giờ khá lên được”.
Sau một thời gian lên chức, nhân viên trong phòng được phen há hốc mồm khi thấy anh Thắng hiền hiền, tâm lý dạo nào nay thay đổi đến chóng mặt. Anh luôn cố tỏ ra quan trọng hóa vấn đề kể cả những việc bé xíu như con kiến. Rồi anh còn khoe khoang những kiến thức về hàng hiệu, những nơi chỉ có &’quý tộc’ mới tới, cách cầm muỗng, cách nói năng,… với ngay cả với cậu sinh viên trẻ mới xin vào phòng thực tập.
Nghĩ vợ nói phải, ban đầu anh Thắng rất tuân thủ mọi bài giảng của vợ, nhưng dần dần nó chỉ làm anh thấy mệt mỏi, sợ cả về nhà.
Anh Thái (Nghĩa Dũng, Hà Nội) cũng rơi vào cảnh chá.n v.ợ đến cùng cực. Chị Khánh vợ anh là người đàn bà khá ưa nhìn, thân hình bé nhỏ khiến chị càng ngày càng trẻ hơn so với chồng, thêm vào đó chị lại là người xởi lởi, tháo vát, nhanh nhẹn. Nhiều người bạn còn trêu anh phải cẩn thận giữ vợ không lại khổ.
Chỉ mình anh Thái thấm cái cảm giác mệt mỏi mỗi khi vợ dạy: “Anh mở to mắt mà coi anh Sang hàng xóm kia kìa. Chồng người ta bằng tuổ.i anh đấy. Có chồng thế bảo sao cô vợ mới mơn mởn, nhởn nhơ chứ đâu như em. Em thì việc gì cũng phải nghĩ, cái gì cũng đến tay. Chồng người ta có 2, 3 công ty, tính thét ra lửa, thằng lính nào cũng phải sợ, đằng này…”.
Nếu ai từng gặp anh Thái cũng thấy anh là người đàn ông đích thực. Đúng là nhìn lên thì anh không giàu có bằng người nhưng anh cũng là trưởng phòng công nghệ của một công ty truyền thông. Dưới anh có cả chục người nhưng anh lại xởi lởi quá nên ai cũng thân mật như anh em chứ chẳng nghĩ là sếp.
Ngoài công việc, anh luôn chu đáo với vợ con. Nhưng với chị thế vẫn chưa đủ. Nhiều khi chị bắt được tin nhắn xin nghỉ “trời ơi” của đồng nghiệp anh trong điện thoại mà chị thấy bực mình.
Chị lại làm ầm lên: “Có ai đời sếp mà chẳng có uy như anh không?” Những lúc như thế chị lại đem thần tượng của mình ra khen lấy khen để.
Video đang HOT
Anh Thái quá mệt mỏi vì bị vợ liên tục”lên lớp”
“Dạy nhiều không thông thì bỏ”
Suốt ngày nghe vợ kêu ca, than vãn rồi so sánh, một lần không chịu đựng được, anh Thái bực mình hét ầm lên: “Tôi thế đấy, bây giờ cô muốn gì?”
Thấy anh chồng bình thường hiền lành bỗng nóng giận, chị càng được nước lấn tới: “Dạy nhiều mà không thông nổi thì biến đi. Anh không chịu nghe tôi thì đời anh ra bã”.
Anh sầm sập vào phòng đóng chặt cửa lại. Như những lần khác chị nghĩ chắc chồng chỉ “giận lẫy” chút thôi. Ai dè, lúc chị đang nấu cơm, anh bình thản đi ra với chiếc đơn xin l.y hô.n trên tay.
Trường hợp anh Thắng, chị Hương cũng chẳng khá hơn gì.
Thấy anh chẳng nói chẳng rằng, chị chắc mẩm anh đang nghiên cứu các phương án chị vừa gợi ý nhưng ai dè, anh đem hết những cái bức xúc trong lòng ra để tỏ bày với cô nhân viên cấp dưới.
Một lần tình cờ chị phát hiện ra chồng có tình cảm trên mức tình bạn với cô gái đó chị mới biết cách dạy chồng của mình hoàn toàn sai lầm. Chị vặn hỏi anh: “Bây giờ anh muốn gì? Tại sao anh nỡ đối xử như vậy với em?”
Anh Thắng thở dài nói: “Giờ em mới hỏi anh ư? Trước đây em có cho anh được nói với em điều gì đâu. Toàn em bắt anh phải làm thế này, thế khác. Ở bên cạnh cô ấy, anh thấy mình được là chính mình”.
Sau một cuộc nói chuyện kéo dài trong nước mắt, anh vẫn nhất nhất đòi l.y hô.n vợ.
Mọi sự so sánh đều khập khiễng
Trả lời về vấn đề này, chuyên gia tâm lý Đoàn Thúy Hương (Trung tâm tư vấn Tình yêu Tìn.h dụ.c thành phố Hà Nội) cho biết, “dạy chồng” bằng việc “lên án”, so sánh là việc làm hoàn toàn không nên, dễ phản tác dụng. Khi đã làm vợ thì bạn nên chấp nhận những ưu và khuyết điểm của người mà mình đang gắn bó.
Đúng là việc chấp nhận ưu điểm của người bạn đời thì quá dễ, nhưng khuyết điểm thì ít ai “nuốt trôi”. Chính vì thế, lời khuyên trên nói dễ, làm mới khó, nhất là khi người vợ nhìn thấy quanh chồng ai cũng ổn.
Người phụ nữ có thể “nêu gương” với chồng nhưng phải kiềm chế “bệnh” so sánh và dạy khôn chồng vì làm như vậy là châm mồi cho mâu thuẫn. Đàn ông không chịu nổi cảm giác nhụ.c nh.ã khi vợ lải nhải suốt ngày về hình ảnh người đàn ông khác để đán.h gục mình.
Theo Afamily
Chồng “cuỗm” sạch tiề.n nuôi con để đi với bồ
Con chưa đầy tháng, chồng đã lấy hết số tiề.n chị dành dụm bỏ đi theo bồ. Không còn cách nào khác, chị đành bế con đi tìm chồng...
Bế con đi tìm chồng
Mấy hôm nay, chị Lê (Từ Liêm, Hà Nội) vô cùng hoảng loạn vì chồng chị tự dưng mất tích. Gọi điện cho tất cả bạn bè nhưng không ai biết anh đang ở đâu. Chị càng bàng hoàng hơn khi số tiề.n hơn 10 triệu mà chị dành dụm để chi tiêu trong thời gian sinh đẻ cũng không cánh mà bay.
Hôm nay, nghe được tin có người thấy chồng chị đi cùng với một người bạn, chị mang con sang gửi cho tôi rồi vội vàng phóng xe đi tìm. Chưa đầy một tiếng sau, chị đã trở về nhà với bộ dạng phờ phạc, mặt đầy nước mắt.
Dựng vội chiếc xe ngoài sân, chị nhào vào ôm con khóc nức nở: "Họ nói anh ấy có bồ, anh ấy bỏ rơi mẹ con chị. Nhưng chị không tin, anh ấy rất yêu chị, chị đã vì anh ấy mà bị bố mẹ cấm cửa, anh ấy không thể bỏ rơi chị và con được".
Ôm con khóc một lúc, chị nhờ tôi chở hai mẹ quay lại nhà anh bạn kia: "Thấy con chị còn bé thế này, chắc anh ta sẽ mủi lòng chỉ cho chị biết chỗ ở của chồng chị. Chị không thể mất anh ấy được".
Đến được xóm trọ của anh bạn, hơn 2 tiếng dật dờ chờ ngoài cổng, anh bạn của chồng chị mới trở về. Thấy chúng tôi, anh dửng dưng: "Cô lại đến nữa à, vô ích thôi".
Năn nỉ không được, chị ôm con qu.ỳ gố.i cầu khẩn: "Em xin anh, anh chỉ chỗ anh ấy cho em. Em không thể để con em vừa ra đời đã không có bố. Anh ấy muốn bỏ rơi mẹ con em cũng phải có một lời, không thể cứ thế mà phủi sạch trách nhiệm được. Hơn 10 triệu tiề.n em dành dụm nuôi con, anh ấy cũng lấy đi rồi. Em phải làm sao bây giờ?"
Chỉ đến khi đứa con bé bỏng chị ôm trong lòng khóc ré lên thì anh bạn kia mới chịu nói. Lần theo địa chỉ có được, chúng tôi tìm đến một căn nhà nhỏ nằm sâu trong ngõ Bùi Xương Trạch. Thấy cửa khóa ngoài, hai chị em nghĩ đã mất công vô ích nhưng vừa quay xe trở ra thì chị sững sờ nhìn chồng đang tay trong tay, vừa nói, vừa cười với một cô gái trẻ ở đầu ngõ đi về.
Cứ tưởng chị sẽ xông vào chử.i bới rồi làm ầm ĩ lên cho hả giận, cho bẽ mặt hai con người kia. Nhưng không, chị từ từ bế con đến trước mặt anh nhỏ nhẹ: "Mấy hôm nay anh đi đâu không về? Con và em nhớ anh!"
Chị sững sờ khi thấy chồng đang tay trong tay với một cô gái trẻ (Ảnh minh họa).
Hạnh phúc có còn nguyên vẹn?Anh tái mặt, vội vã ôm lấy con và kéo chị về nhà. Sau hôm ấy, chị không hỏi thêm lời nào về vụ bồ bịch của chồng. Anh thì suốt ngày quanh quẩn bên con, lúc lại phụ chị cơm nước, giặt giũ. Tôi cứ thắc mắc sao chị có thể mềm mỏng và dễ dàng tha thứ như vậy, chị cười buồn: "Có thế mới kéo được đàn ông về em ạ".
Nhưng từ trong sâu thẳm, chị biết chiếc gương hạnh phúc của gia đình chị đã một lần vụn vỡ thì cố gắng mấy, nó cũng chẳng thể vẹn nguyên được.
Chị không thể nào quên việc anh đã lấy hết số tiề.n chị để dành nuôi con đi vui vẻ với người tình, ngay trong thời gian chị ở cữ. Nhưng có lẽ, cái mất mát lớn nhất của chị là lòng tin dành cho anh, lòng tin về một tương lai hạnh phúc mà bấy lâu nay chị vun đắp đã không còn.
Chị tốt nghiệp đại học, là kế toán cho một công ty dược, còn anh, bố mẹ mất sớm, không có anh chị em, một mình lên Hà Nội làm công nhân xây dựng, công việc bấp bênh. Ở cùng xóm trọ, thỉnh thoảng được anh giúp đóng cái đinh, sửa cái vòi nước, chị yêu anh lúc nào không hay.
Ngày chị đưa anh về ra mắt, bố mẹ chị nhất quyết phản đối. Thậm chí, nhà chị còn tuyên bố nếu lấy anh thì chị "đừng bao giờ bước chân vào căn nhà này nữa". Yêu anh, chị bất chấp tất cả dọn về ở cùng anh. Cuộc sống dù khó khăn nhưng hai người rất hạnh phúc.
Chị vẫn tin rằng, đến một ngày nào đó, chị sẽ đem niềm hạnh phúc lớn lao của hai vợ chồng về để minh chứng cho bố mẹ thấy sự lựa chọn của chị là đúng đắn.
Nhưng sự đời đã không như chị tưởng tượng. Anh không chỉ phản bội chị mà còn dập tắt cả niềm tin vào cuộc sống của chị. Tha thứ cho anh vì chị còn yêu anh và không muốn con mình lớn lên thiếu vắng bố, nhưng chị luôn tự dằn vặt mình: "Phải chăng, sự lựa chọn trước đây của chị là sai lầm?"
Theo Afamily
Cười người chớ có cười lâu! Giờ giải lao mấy chị em đang quây quần gọt hoa quả ăn uống vui vẻ, thân mật, thì bỗng cái Tuyết hét lên: "Chị Lan, chị về "ken" ngay cái bụng vào đi, kẻo chồng chán nó ruồng bỏ, khóc cũng không ai thương đâu". Chị Lan nghe ức lắm, vừa sinh đứa thứ hai xong, hớt hơ hớt hải chăm chúng...