Dại – khôn, không bằng… hiểu chuyện
Trên các trang mạng đang “cháy rừng rực” (đọc vào thấy muốn reo lên: nước ta đa nguyên ý kiến thật rồi). Bà xã liền “điểm tin” tổng hợp lại như sau (cô ấy kèm thêm câu: “Em phản ánh khách quan những gì diễn ra, không đứng phe nào, không phỉ báng ai nhé. Không tin cứ lên mạng mà kiểm tra”):
Chuyện ngoại tình của mấy tay nhà giàu “t.iền bao la, gái bao vây” coi như là chuyện tất nhiên. Những con quỷ tận dụng sắc đẹp, tiếng tăm (dù rởm) để câu đại gia nhưng hiên ngang mắng xã hội, đó là chuyện riêng tư, quyền yêu đương, nhà kia đang r.ạn n.ứt, tất nhiên cú đến nhòm nhà bệnh… Một xã hội thờ t.iền thì phải vậy. Chuyện gái bao vây nhưng đâu phải gái chung chung nhà nghèo quê mùa có tấm lòng chân thật. Gái này phải là chân dài, không ca sĩ cũng người mẫu, diễn viên. Thành ra các chị các mẹ bỏ cả chuyện chăm lo gia đình, tối ngày rình Phây để… làm quan tòa và chuyên gia tâm lý.
Nam thanh nữ tú bỏ cả học hành, lao vào săn tin. Đã thích ăn thuốc độc thì “đây” có bán ngay – đúng đặc trưng kinh tế thị trường. Truyền thông làm việc rào rào, “nhu cầu bạn đọc hẳn hoi nhé”. Nên các loại thuốc độc thuốc mê bày ra ngay, săn từ tấm hình hé lộ đi chơi mua sắm nước ngoài ngày Tình nhân. Hình ảnh cặp đôi ôm hôn trong bóng tối, hình đen xì bà con cố căng mắt mà tưởng tượng thêm. Nào là cô vợ chịu thua đồng ý nhường chồng, nào là cô ca sĩ vắng mặt trong sự kiện âm nhạc, nhà chồng cũ đã gạch tên cô ta rồi…
Người thì hả hê chê đại gia (chẳng biết giàu từ bao giờ, làm lợi cho đất nước cách nào không nghe tên, chỉ biết đến khi… ngoại tình).
Quy luật thị trường có mua thì có bán mà. Thích thuốc độc thì có ngay thuốc cực độc cho mà ăn.
Video đang HOT
Rồi dân mạng lý sự là, có chồng giàu mà vợ không biết giữ (chẳng hiểu giữ thế nào, cất vào tủ khóa chăng?) thì chắc chắn phải rơi vào con chân dài. Thế là bao câu hay ho dạy người vợ. Trả lời phỏng vấn, triết lý cứ như triết gia: “Không ai có thể làm người thứ ba bước vào một gia đình mà hai vợ chồng vẫn hướng về nhau…”. Đúng sái cổ cấm cãi, tại vợ chồng không ra gì, người thứ ba mới bước vô.
Thế sao không ai lên án đại gia mà cứ nhằm vào cô vợ để đổ lỗi? Cô vợ nào không tối mặt mày lo sinh nở nuôi con, có phải lúc nào cũng son phấn lụa là dưới ánh đèn của sân khấu dễ cho trai ăn quả lừa (ra ngoài mặt mộc xấu hoắc không chừng)? Cô vợ lo cho con bữa ăn giấc ngủ, tắm táp vệ sinh, bạc mặt chở con đi học, chứ có là ca sĩ đâu mà có ông bầu, có người đại diện, người phụ tá, người lo chuyện nhà, người PR cho. Vợ chồng nhà nào toàn chuyện suôn sẻ, thử giơ tay coi nào, cho nên cứ nói thẳng ra, lỗi tại thằng chồng “tư cách phò” con ca sĩ “phò” cho dễ hiểu. Nói nhanh cho nó vuông!
Người thì lôi pháp lý ra biện hộ, “tình yêu là chuyện cá nhân, miễn là không vi phạm luật pháp” (Ối cha mẹ ôi, luật nào bao trùm ngăn chặn cho hết các hành vi của đám âm mưu? Bao nhiêu điều luật pháp không cấm nhưng về đạo đức người ta không được phép làm).
Bà xã kể một mạch muốn đứt hơi vì nhiều thông tin quá. Rồi cô ấy tự làm bài “xã luận”: Một chuyện xưa như trái đất mà rùm beng phát sốt, c.hửi nhau trên mạng. Ai dại ai khôn, nhiều lý lẽ tùy theo trình độ và tâm mỗi người, nhưng bây giờ người ta có chữ hay lắm này: Reasonable! Ai giỏi tiếng Anh thì chuyển ngữ câu chữ cho chuẩn thử coi, còn bà xã tự dịch là “ hiểu chuyện”, người biết câu chuyện thực chất, khoa học, hợp lý. Thì chẳng cần cãi nhau với đám “trẻ trâu”.
Người hiểu chuyện thấy được đạo lý không cần nhiều vỏ bọc câu chữ. Thần tượng thì phải sống cho tốt, đừng xả rác ra xã hội, người ta khinh ghét lắm. Người vợ người chồng thì phải sống cho hạnh phúc và lo cho con cái. Không sống được nữa thì giải quyết cho đàng hoàng… Là ví dụ vậy thôi. Chuyện xưa như trái đất. Công thức sống văn minh có cả rồi.
Đọc xong câu chuyện, nghe đủ các bên. Một xã hội tưởng là nhiều người giỏi giang, dùng đồ công nghệ cao, đi xe xịn, áo quần model, lý sự ào ào c.hém gió phần phật, k.iếm t.iền như nước, sống rất tinh tướng, mà hóa ra vẫn cứ có nhiều thứ… tệ không tưởng được.
Quảng Yên (DNSGCT)
10 năm yêu thương nhau không bằng 1 đêm “ăn nằm” đúng lúc
Tôi đã khóc bao nhiêu đêm, tôi chẳng còn nhớ nữa. Chỉ biết là đến một ngày khi thấy mặt trời ló rạng qua khe cửa, cảm giác duy nhất tồn tại trong tôi là trống rỗng.
Ngày hôm nay, tôi khoác lên mình bộ váy xanh dương dịu dàng, trang điểm thật đẹp, bắt một chuyến taxi để đến dự đám cưới mà tôi đã từng mơ về nó rất nhiều, chỉ có điều trong mơ tôi là cô dâu còn ngoài đời, tôi chỉ là một vị khách.
Tôi bắt đầu yêu anh từ cách đây tròn 10 năm. Mối tình đầu thời học trò chẳng mấy ai nghĩ sẽ đậm sâu đến thế nhưng tôi và anh đã thực sự yêu thương nhau hết mình, cùng nhau trưởng thành và bước qua những gian khó đầu đời. Anh là người đàn ông ít nói, dáng vẻ lạnh lùng nhưng lại nồng nhiệt và chân thành hơn bất cứ ai tôi từng gặp. Ở bên anh tôi luôn cảm thấy an toàn và yên bình.
Chúng tôi đã nghĩ đến đám cưới, ai quen biết chúng tôi cũng đã sẵn sàng nhận thiệp mừng. Ấy vậy mà chuyện chẳng ai ngờ...
10 năm yêu nhau, chúng tôi chưa bao giờ đi qua giới hạn. Tôi không muốn chuyện đó xảy ra trước đám cưới. Nhiều lần anh bày tỏ muốn "vượt rào" nhưng tôi khăng khăng cự tuyệt. Tôi khóc và nói rằng "Nếu anh yêu em thì anh phải giữ gìn cho em chứ!". Dù không thể hiện ra, tôi nghĩ anh đã thất vọng rất nhiều. Đó là lý do khi có người con gái khác tình nguyện dâng hiến cho anh, anh đã ngã vào lòng cô ta nhanh chóng. Họ vụng trộm với nhau bắt đầu từ một chuyến công tác dài ngày ở nước ngoài. Mối quan hệ cứ thế tiếp diễn trong thầm lặng vì cô gái đó cũng đã có bạn trai.
Từ ngày có cô ấy, anh không còn mặn mà với tôi nữa. Mặc cho tôi tìm mọi cách níu kéo anh thì anh vẫn xa tôi dần dần. Tôi thấy anh đau khổ khi cô gái đó còn dùng dằng chưa muốn chia tay người yêu để toàn tâm toàn ý đến với anh. Tôi thấy anh trong cơn say thì thầm gọi tên cô ấy. Tôi thấy anh ngay cả khi đi bên tôi mắt vẫn cứ lơ đễnh đến hình bóng khác. Tôi hiểu rằng tôi mất anh thật rồi.
Tôi đã khóc bao nhiêu đêm, tôi chẳng còn nhớ nữa. Chỉ biết là đến một ngày khi thấy mặt trời ló rạng qua khe cửa, cảm giác duy nhất tồn tại trong tôi là trống rỗng.
Tôi nghĩ: "Thôi được, nếu anh đã muốn cô ấy đến thế, để tôi tác thành cho 2 người.". Tôi chủ động tìm đến anh bạn trai kia, chủ động tán tỉnh, mời gọi và "cái ngàn vàng" tôi luôn giữ gìn đó, tôi trao cho người tôi chẳng hề yêu thương. Cái kết cho chuyện tình 10 năm của chúng tôi là gì? Là cả hai đều "ăn nằm" với người khác.
Sau khi biết chuyện anh bạn trai lên giường với tôi, cô gái kia chia tay ngay lập tức. Anh hạnh phúc vì có được cô ấy mà chẳng biết tới câu chuyện phía sau. Tôi thì bắt đầu lao đến những chuyện tình một đêm. Nằm trong vòng tay một kẻ xa lạ mới quen, tôi chỉ biết rơi nước mắt.
Và hôm nay là ngày anh lấy cô gái ấy. Tôi không biết có nên chúc phúc cho 2 người họ hay không? Là anh sai vì quá yếu lòng hay là tôi sai vì quá khuôn mẫu? 10 năm yêu nhau không bằng một lần lên giường đúng lúc.
Theo mot the gioi
5 mẫu con gái chàng trai nào cũng ao ước phải yêu được 1 lần Lỡ yêu một cô nàng được nhiều người theo đuổi đúng là chuyện rất đau đầu phải không? Nhưng nếu được nàng đồng ý thì lại là một niềm vui không ai sánh bằng. 1. Cô nàng học giỏi Nàng là một cô nàng thông minh và chăm chỉ có tiếng. Suốt những tháng ngày học cùng nhau, nàng chẳng bao giờ bị...