Đại gia vứt bỏ tôi như chính tôi từng vứt bỏ người yêu mình
Vô tâm đán.h đổi tình yêu để lấy cuộc sống vật chất sa hoa. Và rồi, chính những thứ tiề.n tài vật chất ấy đã đẩy tôi vào những ngày tháng tủ.i nhụ.c ê chề.
Học xong cấp ba, tôi đậu vào một trường đại học. Xách balo lên thành phố, vừa bỡ ngỡ, vừa choáng ngợp trước vẻ hào nhoáng của mảnh đất mới nhưng bằng vẻ ngoài xinh đẹp, tôi nhanh chóng chiếm được tình cảm và nhận được sự giúp đỡ của nhiều chàng trai.
Sau những đêm ăn chơi thá.c loạ.n đến tận sáng, những lần dâng hiến thể xác cho người tình… Tôi cảm thấy ô nhục, thấy tủi hờn (Ảnh minh họa)
Tôi đã chọn cho mình một mối tình sinh viên đẹp đẽ với một anh chàng lớn hơn 2 tuổ.i, người cùng quê. Quen anh ấy hơn một năm, giữa lúc tình cảm đang tiến triển rất tốt tôi lại ra quyết định chia tay. Anh ấy chẳng hiểu lý do gì nhưng vì tôi đã quyết nên anh ấy cũng không thể níu kéo.
Lý do của tôi để chia tay người yêu của mình chính là được một “đại gia” tán tỉnh. Người đàn ông trung niên, giàu có đã đán.h đổ tôi bởi những thứ vật chất mà anh ta mang lại. Cũng từ đây tôi gần như trở thành một con người khác, tôi trở nên sành điệu hơn, “ăn chơi” hơn… và đã vô tâm đán.h đổi những thứ vật chất ấy với tình yêu của chính mình.
Anh ta thường xuyên dẫn tôi đi mua sắm, những món đồ đắt tiề.n, ăn uống ở những nơi sang trọng. Tôi theo anh thường xuyên lui tới những vũ trường sôi động, lâu dần thành quen và tôi đã xem những nơi như thế này làm niềm vui. Tôi trở thành “gái hư” lúc nào chẳng hay.
Sau những đêm ăn chơi thá.c loạ.n đến tận sáng, trong những lúc say khướt, những lần dâng hiến thể xác cho người tình… Tôi tự cảm thấy ô nhục, thấy tủi hờn, nhưng đôi chân đã vướng vào thì khó mà rút ra. Nhiều lúc tôi như phó mặc cho số phận. Những tưởng anh đến với tôi thật lòng, những tưởng tôi cứ mãi sống trong sung túc ăn chơi và hưởng thụ. Sau hơn 8 tháng mặn nồng đắm say, tôi đã bị anh ta trở mặt, coi như món hàng đã hết hạn sử dụng.
Video đang HOT
Tôi không còn được phép đi chung với anh ta bởi một lý do rất đơn anh đã tìm được một cô gái xinh đẹp khác. Tôi đã giằng co với anh và kết quả là một cái bạt tai cùng câu nói “tôi đã chán cô rồi”. Tôi không còn sức để chống cự, trong đầu cũng không còn ý nghĩ có thể tiếp tục với cuộc tình này, tôi chỉ biết khóc vì sự thật nhụ.c nh.ã này.
Tôi tự giam mình trong căn phòng và không ngừng suy nghĩ, chỉ biết đổ lỗi cho chính mình. Tình yêu với tôi đã là sự đổi chác, đổi tình yêu lấy vật chất, đổi niềm tin để nuôi hy vọng một cuộc sống xa hoa.
Và cái kết tôi nhận được là bị “đại gia” vứt bỏ như chính tôi từng vứt bỏ người yêu mình, để giờ đây phải sống trong những ngày tháng tủ.i nhụ.c… Đó cũng là một bài học cuộc đời, một sai lầm mà không bao giờ được phép lặp lại.
Theo VNE
Vừa chia tay tôi, em đã đi nhà nghỉ cùng với người khác
Đi theo Lâm, người tôi nghi ngờ có gì đó với em, tôi thấy hai người hẹn nhau ở nhà nghỉ. Định bụng gọi điện cho chồng em, nhưng thấy thế hèn quá nên thôi.
ảnh minh họa
Tôi 34 tuổ.i, có gia đình và một con trai 4 tuổ.i. Cuộc sống gia đình không hạnh phúc do vợ chồng không hợp nhau, đã hơn 3 năm vợ chồng không gần gũi, ngủ riêng. Vì những biến cố của gia đình trong quá khứ từ trước khi lấy vợ mà có thời gian tôi ăn chay trường, vì điều đó mà ham muốn chuyện đó với tôi không nhiều. Rồi có những việc hai vợ chồng không đồng quan điểm, ngày càng thiếu sự chia sẻ nên khoảng cách mỗi ngày một lớn.
Tôi biết như vậy một phần cũng là lỗi của mình. Xác định sống vì con nên dù có chuyện gì vợ chồng cũng không bao giờ to tiếng, ngầm thoả thuận sẽ không can thiệp vào việc riêng của nhau. Có thể vợ tôi cũng có những quan hệ khác nhưng vì khoảng cách ngày một xa nên tôi không suy nghĩ nhiều, cô ấy cũng không quan tâm xem tôi đi đâu, làm gì. Nhìn bề ngoài gia đình tôi vẫn hạnh phúc như bao gia đình khác nhưng bên trong không phải như vậy.
Tôi đã sống như vậy hơn 2 năm, không có bất kỳ mối quan hệ ngoài luồng nào mặc dù môi trường công việc khá phức tạp, bạn bè có người còn nói vui có lẽ tôi có vấn đề gì đó không bình thường. Rồi một ngày tôi gặp Hạnh, người đã viết bài tâm sự: Chồng nhiều lần đưa gái về nhà ngủ. Tôi và em bằng tuổ.i nhau, làm chung một công ty lớn, tôi làm quản lý một bộ phận còn em làm nhân viên bộ phận khác.
Ban đầu là những chuyện xã giao bình thường, rồi em tâm sự chuyện gia đình, mọi chuyện diễn ra hết sức tự nhiên, ngày nào tôi cũng nói chuyện với em đến khoảng một tháng sau nhận ra có điều gì đó không bình thường, tôi thấy nhớ em nếu như một ngày không gặp. Để tránh những điều không hay tôi đã đề nghị thẳng thắn từ bây giờ em đừng nói chuyện với tôi nữa, nếu như gặp em cũng đừng chào tôi.
Em tỏ ra rất ngạc nhiên vì những đề nghị bất ngờ đó. Nói như vậy nhưng thực sự trong lòng tôi lại nhớ em nhiều hơn, tôi đã hết sức cố gắng bằng cách ăn chay, có nhiều hôm không chịu đựng được tôi không đi làm để đi chùa cầu xin thoát khỏi những điều đang xảy ra, tự nhốt mình trong ngôi nhà ở ngoại thành để đấu tranh với bản thân. Mọi cố gắng đều không thắng nổi bản thân, chúng tôi đã yêu nhau.
Bản năng đàn ông của tôi bùng lên khủng khiếp khi gặp em, một tháng chúng tôi dành ít nhất 2 ngày cho nhau. Mặc dù tình cảm tôi dành cho em rất nhiều, tôi cũng biết gia đình mình có lẽ không thể tồn tại mãi như thế này được nhưng vì thương con nên mọi việc diễn ra bình thường. Thời gian yêu nhau tôi luôn chia sẻ, giúp đỡ, động viên em học tập để đạt được những vị trí tốt hơn trong công ty.
Chúng tôi yêu nhau được 9 tháng, em nói con cần có gia đình và sẽ quay về với chồng. Tôi rất đau lòng, cũng biết đó là sự ích kỷ của một con người đang yêu nhưng vẫn nói em hãy quay về nếu thấy tốt cho con. Chắc vì em rất sợ quay về ngôi nhà đó nên lần lữa mãi không về, thời gian đó tôi không gặp cũng không hỏi tình hình thế nào.
Rồi em quyết tâm l.y hô.n, nói hãy cho em thêm thời gian nữa để giải quyết việc riêng rồi em sẽ là của tôi mãi mãi, chúng tôi lại dành cho nhau thời gian, tình cảm yêu thương như trước. Trong một lần gặp nhau, em có cuộc gọi của Lâm, bảo vệ công ty (vì em làm thu ngân nên luôn có nhân viên bảo vệ đứng kèm nên gần như thời gian đi làm em đều làm việc cùng Lâm). Lâm gọi nhiều nên tôi bảo cứ nghe đi.
Tôi nghe thấy những lời ngọt ngào, nũng nịu mà em nói chuyện với Lâm, sau khi em nói chuyện xong, tôi hỏi sao lại nói như vậy, em nói thử xem tôi có yêu em không, nếu yêu anh phải ghen chứ. Tôi không nói gì nhưng từ đó có một cảm giác không thực sự tin tưởng em nữa.
Cho đến một ngày tôi có việc rẽ vào chơi và gặp bố mẹ em, nhìn các cụ già gần 80 tuổ.i bất giác tôi thấy đa.u xó.t và có lỗi vô cùng. Tôi nói với em sẽ không gặp riêng nhau nữa cho đến khi giải quyết xong việc nhà, có thể đàng hoàng lo cho em được. Em đồng ý như vậy. Trong thời gian đó chồng em sau khi bỏ công ty đi cũng được nhận lại, bố trí công việc ở bộ phận sản xuất. Cuộc sống cứ thế trôi qua, vợ tôi đi công tác nhiều hơn, hai bố con tự chăm sóc nhau có khi cả tháng. Tình cảm tôi dành cho con vô cùng lớn.
Cách đây mấy tháng em nói phải có gia đình, không chấp nhận như thế này mãi và tôi phải b.ỏ v.ợ nếu như muốn tiếp tục với em. Tôi suy nghĩ nhiều, yêu em nhưng cũng yêu thương con dù sống với vợ giờ chỉ vì nghĩa. Tôi xin thêm thời gian để có thể l.y hô.n mà vẫn nuôi con được. Em không chấp nhận, nhất định chấm dứt với tôi. Dù đau nhưng tôi biết mình không thể ích kỷ như vậy được vì đòi hỏi của em là chính đáng.
Thời gian này việc l.y hô.n của em vẫn chưa xong, em bảo sẽ quay về với chồng. Việc sẽ không có gì nếu như một buổi đầu giờ chiều, tôi đang ngồi cùng lãnh đạo bộ phận em thì biết em gọi điện xin phép nghỉ chiều. Một lúc sau tôi có việc phải đi ra ngoài, qua bãi gửi xe công cộng thấy Lâm gửi xe vào bãi rồi bắt xe ôm đi với dáng điệu vội vã. Nghi ngờ lý do chiều nay em xin nghỉ, nghĩ đây cũng là cơ hội để có thể giải đáp những suy nghĩ của mình, biết hành động theo dõi người khác là không tốt đẹp gì nhưng tôi vẫn bám theo.
Lâm xuống xe ôm và đi bộ vào một nhà nghỉ trong xóm khuất. Đợi một lát sau tôi cũng thấy em vào nhà nghỉ đó. Lúc đó tôi không còn tin vào mắt mình nữa, một cảm giác hụt hẫng chưa từng có xảy ra với mình. Tôi chợt nghĩ nhắn tin cho chồng em đến nhưng rồi thấy hành động như vậy hèn quá nên lại thôi. Tôi ra về với tâm trạng thực sự khủng hoảng.
Hôm sau tôi gặp em, tôi nói đến việc chiều hôm trước, thật bất ngờ em bình tĩnh nói đã chấm dứt với tôi, đi với ai là chuyện của em. Tôi hỏi em nói về với chồng mà sao còn làm như vậy, em trả lời thiên hạ rất nhiều người có vợ có chồng vẫn đi đấy thôi, như anh chẳng hạn. Nói đến đấy thực sự tôi không còn tin vào tai mình nữa, lại một cú sốc lớn.
Đúng, em nói đúng quá rồi. Dù xuyên suốt câu chuyện tôi biết việc mình làm là sai, không bao biện gì nhưng tình cảm có nhưng lý lẽ riêng của nó. Dù va chạm với xã hội khá nhiều nhưng va chạm về tình cảm đối với tôi gần như không có gì nên cảm giác mới như vậy. Vì tình yêu dành cho em rất nhiều, tinh thần tôi khủng hoảng, hụt hẫng vì cảm giác bị lừa dối. Những ngày này đối với tôi thực sự khó khăn. Rất mong được sự chia sẻ chân thành, thẳng thắn từ mọi người. Xin cảm ơn!
Theo VNE
Biết chồng cặp bồ mà không thể ngăn cản Qua bạn bè, tôi biết chồng và cô kia rất sâu đậm, biết bao áp lực từ tôi và gia đình anh trong hai năm qua mà họ vẫn không hề xa nhau. ảnh minh họa Tôi 31 tuổ.i, làm nhân viên trong một ngân hàng, có 2 bé, một trai một gái. Cuộc sống vật chất không có gì phàn nàn, nhưng...