Đại gia vé số “đốt” 10 giải độc đắc vào đỏ đen
Từ một người lái xe bì nghèo kiết xác, anh Huỳnh Văn Thông (45 tuổi), phường Phước Long B, quận 9, TP.HCM bỗng trở thành đại gia nhờ sấp 10 vé số trúng độc đắc. Nhưng rồi, chính anh cũng không ngờ được, có ngày bản thân phải sống trong cảnh “bám váy” vợ, khi tiền tỷ trúng số lần lượt theo tay ném vào cờ bạc, đỏ đen.
Khi anh lái xe bò bỗng thành tỷ phú
Trước khi vận may bất ngờ “gõ cửa”, người đàn ông tuổi ngoài 40 này chỉ ước mong duy nhất là có sức khỏe để đi đánh xe bò kéo thuê, kiếm đủ tiền rau cháo. Những ngày ấy, cuộc sống tuy vất vả, khó khăn, nhưng anh Thông lúc nào cũng lạc quan, được bà con lối xóm quý mến. Tại mỗi cuộc hội họp hay văn nghệ quần chúng của khu vực, nhờ giọng hát trời phú, anh vẫn thường tham gia góp vui bằng những câu hát ngân nga. Cũng vì yêu âm nhạc, có lần, anh vất vả nhận chở cả xe gỗ lớn vượt hàng chục km từ quận 9 xuống huyện Bình Chánh vào giữa đêm chỉ để tích đủ tiền mua một… cây đàn guitar.
Nhưng kinh tế phát triển lên, nghề lái xe bò kéo của anh không còn “đất dụng võ”. Để kiếm miếng cơm, anh Thông phải bán tất cả tiền theo bạn bè đi buôn nông sản. Ban đầu, nhờ chăm chỉ tiết kiệm, những chuyến đi buôn liên tỉnh giúp anh tích cóp được kha khá tiền. Song vừa dư dả, Thông lại đua đòi bạn bè “nướng” hết cả tiền kiếm được lẫn vốn liếng buôn bán vào bài bạc. Chẳng bao lâu, anh rơi vào cảnh khánh kiệt.
Trở về nhà với hai bàn tay trắng, không nghề nghiệp, anh lái xe bò thuở nào càng thêm túng quẫn. Nhưng ngay trong bước đường cùng, thay vì tìm cho mình một công việc lao động chân chính để mưu sinh, Thông lại đi vay nặng lãi, tối ngày vùi mình trên chiếu bạc hy vọng đổi đời. Vận may chưa thấy đâu mà số nợ “treo” lơ lửng trên đầu ngày một lớn. Nhiều lần, hàng xóm láng giềng thấy vợ chồng anh cãi vã căng thẳng. Cuộc sống gia đình vốn đã khó khăn, bởi thế càng thêm ngột ngạt.
Bỗng trở thành tỷ phú sau khi sấp 10 tờ vé số trúng độc đắc (Ảnh minh họa)
Một điều lạ là tuy mang trong mình “máu đỏ đen”, anh Thông trước khi trúng số lại chưa bao giờ bỏ tiền ra một đống mua xổ số. Nhưng số phận run rủi, “cay mũi” vì lời thách thức của một người bạn trong bữa nhậu, Thông rút ví mua liền một lúc 20 tờ vé số.
Sau này tâm sự, anh bảo: “Bận ấy, tui cứ nghĩ mua để thể hiện cho bạn bè thấy mình là dân chơi thứ thiệt, chứ thực tâm chẳng dám mơ mình sẽ trúng”. Thực tế, vì không có niềm tin, Thông còn vứt cả sấp vé số đã mua vào góc nhà, không buồn tra kết quả. Mãi đến chiều tối hôm sau, chợt nhìn thấy một người bán vé số dạo đi qua, anh mới nhớ tới “đống của nợ” mình đã mua trong cơn say. “Không thể ngờ, cái “đống của nợ” ấy đã làm tôi như chết đi sống lại. Vừa so kết quả, tôi hét lớn: “Trúng rồi!” mà không thể kìm nén cảm xúc của mình”, anh Thông kể. Hôm ấy, trong bộ 20 vé số, anh trúng liền 10 giải độc đắc (thời điểm đó, một tờ độc đắc trị giá 125 triệu đồng). Nghĩ mình hoa mắt, Thông còn ba bốn lần ra giếng rửa mặt rồi đóng kín cửa, bật đèn ngồi so đi so lại. Cầm có chục tờ vé số mà tay anh run lên bần bật.
Đang trong sự lâng lâng khó tả, thấy vợ đi chợ về anh Thông mừng mừng tủi tủi gọi giật bà xã lại thông báo mình trúng số. Ban đầu, chị Nga (vợ anh – PV) nhất quyết không tin, thậm chí còn mắng anh là đồ “ăn no rửng mỡ”. Nhưng thấy chồng quả quyết, chị miễn cưỡng cầm xấp vé số lên coi. Thế rồi, chính chị cũng phát cuồng vì không thể tin vào sự thật trước mắt. Trong đêm trúng vé số, hai vợ chồng anh trằn trọc không sao ngủ được, nằm tưởng tượng ra những cảnh huy hoàng sắp tới rồi nghĩ đủ mọi chuyện làm ăn trên trời dưới biển. Vậy là bỗng chốc, từ kẻ “nợ như chúa chổm”, Huỳnh Thông trở thành đại gia ở vùng ngoại ô Sài thành.
Video đang HOT
Từ đại gia thành kẻ “bám váy vợ”
Chuyện Thông trúng số độc đắc cả tỷ bạc chỉ một ngày sau đã làn truyền khắp khu phố. Đi tới đâu, người ta cũng bàn tán về sự may mắn của anh lái xe bò nghèo kiết xác thuở nào. Mọi người còn ví von anh là “đại gia xe bò lốp”. Thấy mọi người ngưỡng mộ mình, Thông tỏ ra huênh hoang, vung tiền như rác để chứng tỏ độ chơi. Trong thâm tâm, Thông vẫn tin “vận” của mình đã đến. Nghĩ thế nên cầm hơn 1 tỷ đồng trong tay, sau khi trả nợ lắt nhắt, Thông bàn với vợ mua một mảnh đất rộng cất nhà cửa đàng hoàng, xây thêm dãy trọ cho những người nhập cư thuê. Chị Nga nghe chồng bàn tính hợp lý thì gật đầu đồng ý ngay. Bởi chị nghĩ, tiền bạc đầu tư đúng chỗ sẽ giúp gia đình từ nay có cuộc sống sung túc.
Thế nhưng, cuộc đời chẳng mấy ai biết được chữ ngờ. Chính trong khoảng thời gian sống vương giả nhất, “máu đỏ đen” của Thông lại càng trỗi dậy. Sẵn tiền trong tay, Thông tối ngày vùi mình trên các chiếu bạc mà quên bẵng bi kịch mình từng phải hứng chịu năm xưa. Để thể hiện vị thế đại gia, anh đáp ứng hết mọi yêu cầu của nhóm bạn chí cốt. Bất cứ ai mở miệng xin tiền, anh đều cười khoái trá rồi cho họ và không cần phải đếm. Và để bù đắp cho những ngày cùng cực trước kia, Thông tự thưởng cho mình cái đặc quyền mặc sức ăn chơi hoang tàn. Sau mỗi cuộc ăn chơi như vậy, anh lại cùng đám bạn quây bàn tròn sát phạt. Đến khi rũ chiếu, Thông lại ra về không còn một xu dính túi, có hôm thua ít thì 5 – 10 triệu đồng, hôm nhiều lên đến 50 – 60 triệu đồng.
Một thời gian chán cờ bạc, Thông lại quay sang nghiên cứu xổ số hòng tìm kiếm vận may lần nữa. Bao nhiêu tiền thu được từ dãy trọ cứ thế dần dần vơi cạn. Chìn đắm trong khát vọng trở thành tỷ phú nhờ xổ số thêm lần nữa, Thông bán cả dãy trọ, rồi vườn tược, nhà cửa. Đến khi đại gia vé số sực tỉnh thì mọi chuyện không còn cứu vãn được nữa. “Lúc đó, máu đỏ đen trong người không biết tại sao lại mạnh tới vậy. Nhiều lúc, mình muốn dừng lại nhưng không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà cứ nhìn đâu có số à mình đánh con đó. Giờ trong túi một đồng bạc cắc cũng không có, muốn mua điếu thuốc cũng phải ngửa tay xin vợ”, anh Thông chua chát nói.
Sau quãng thời gian “huy hoàng”, giờ đây anh lái xe bò lực lưỡng ngày nào trở thành kẻ thân tàn ma dại đáng thương. Nhiều đêm, anh không ngủ nổi vì ân hận đã bỏ phí cơ hội đổi đời mà ông trời ban cho. Sống từng ngày trong những dằn vặt của lương tâm, sự đàm tiếu của mọi người, Thông thậm chí ngại bước chân ra khỏi nhà, tự nhốt mình giữa bốn bức tường và chấp nhận “bám váy” vợ. Khi nhớ về những ngày xưa cũ ấy, anh thở dài thườn thượt: “Giờ mình là đồ bỏ đi rồi! Ngày ấy sao mà ngu quá, cầm cả đống tiền trong tay mà chả lo làm ăn gì hết. Cứ suốt ngày lao đầu vào số đề đỏ đen, rồi chọi gà độ, không cái trò đỏ đen gì là không biết. Giờ đây, không có công việc ổn định, chỉ ở nhà phụ thuộc vợ. Hối hận thì đã muộn rồi. Tôi chỉ mong cho các con học tập nên người để không đi vào vết xe đổ của mình”. Hiện tại, ngoài việc trông nhà, nấu ăn thì anh Thông thường lui tới chùa làm công quả, mong sao cho cuộc sống gia đình được hạnh phúc, ấm êm.
Ông Thái Công Thuận, một người hàng xóm của anh Thông cũng lắc đầu ngao ngán: “Tôi biết Thông từ nhỏ, trước đâu nó nghèo lắm, suốt ngày theo tôi đi làm xe bò. Ngày đó, nó ngoan ngoãn chịu khó làm việc, đi làm về chỉ quanh quẩn trong xóm. Vậy mà từ khi theo bạn bè đi xem buôn bán nông sản gì đó, nó sa vào cờ bạc, lô đề tới sạt nghiệp. Khi trúng số cả hơn tỷ bạc, số tiền ấ có thể mua cả chục mảnh đất đẹp thời điểm ấy. Vậy mà chỉ một thời gian ngắn, nó “đốt” hết, phải dọn về ở nhờ nhà ngoại cùng vợ”.
Ám ảnh con số may mắn Giờ đây khi trong tay không còn một cắc bạc, “đại gia” Huỳnh Thông vẫn luôn mơ mộng thêm một lần đổi đời nhờ vé số. Điều đặc biệt, anh chỉ mua công ty xổ số kiến thiết Bình Dương, mà không phải số cuối là 32 hợp với vận mạng của mình. Trước đó, 10 tờ vé số độc đắc anh trúng cũng là của công ty xổ số kiến thiết tỉnh Bình Dương và dãy số trúng thưởng là 028932.
*Tên nhân vật đã được thay đổi
Theo Minh Tuấn
Tan cửa nát nhà vì bạc tỷ... "rớt trúng đầu"
Gia đình nghèo ấy đã chạm tay đến ước mơ khi vận may chợt đến nhờ vé số. Thế nhưng họ không thể ngờ, khoản bạc tỷ bỗng nhiên "rơi xuống đầu" kia lại trở thành điềm báo một tai họa. Từ chỗ sống cảnh ấm êm, chăm chỉ làm ăn, con cái trong gia đình thành ra tranh giành, từ mặt nhau chỉ vì cho rằng cha mẹ phân phát không sòng phẳng khoản "lộc Trời".
Sướng như nhà nghèo...trúng số
Quá nửa cuộc đời dầm sương dãi nắng trên những thửa ruộng chìm ngập suốt mùa nước lũ, đôi vợ chồng nghèo ngoài 60 tuổi ở thị trấn H., huyện Cần Giuộc, tỉnh Long An chẳng bao giờ dám mơ màng nghĩ đến một ngày mình sẽ được "lên đời".
Trong tâm niệm của ông L., thì dường như số phận đã lựa chọn ông làm "điểm nhấn" cho cuộc sống đói khổ. Lấy vợ rồi sinh một lèo bảy đứa con, nhưng toàn bộ chi phí sinh hoạt, ông L. chỉ biết trông vào mấy sào ruộng đắp đổi. Cuộc sống nghèo nàn, túng bấn, mấy đứa con ông cũng lần lượt vứt bỏ ước mơ con chữ để chạy theo bám đuôi đám trâu bò. Rồi lớn lên, mấy người con cũng dựng vợ gả chồng, đứa bám ruộng nương, đứa thoát ly lên thành phố làm thuê, phụ hồ.
Ở chung với cậu con út, ông L. đinh ninh cuộc đời mình chắc chẳng bao giờ được nếm cảm giác cầm mấy chục triệu đồng trong tay. Vậy mà, trong lúc cuộc sống tưởng chừng bế tắc nhất, thì gia cảnh đại gia đình khốn khổ bỗng chốc thay đổi đến chóng mặt.
Một buổi chiều tháng 6, cách đây hơn 4 năm, trong lúc trở về nhà sau một chầu nhậu say túy lúy, "ma xui quỷ khiến" thế nào, ông L. lại khật khưỡng chạy theo bà bán vé số dạo đòi mua mấy tờ cho bằng được.
Ông L kể lại chuyện buồn đã qua
Sau này nhớ lại, ông bảo: "Lúc ấy, cơn say dẫn lối nên đột nhiên thích mua cho vui vậy chứ chẳng mơ mộng gì trúng giải". Không ngờ sáng hôm sau tỉnh cơn say, nhớ lại mấy tờ vé số, ông lấy cho con cháu dò thử thì phát hiện trúng giải đặc biệt. "Lúc ấy, thằng con trai hét toáng lên làm tui cũng sướng lây. Vợ tui từ ngoài nghe tiếng chạy vô nhà xem thực hư rồi mắng vốn: "Đã nghèo rồi còn cứ đùa cà chớn không à (?). Hai cha con nằm mơ hả (?)". Nghe thế, tui bèn nói bà ấy là mình trúng lớn rồi, giàu lắm rồi, được những hơn 2 tỷ đồng lận". Vừa nói, ông L. vừa chìa tờ kết quả ra cho vợ xem. Hết dụi mắt rồi lại vốc nước rửa mặt cho tỉnh táo vì sợ "mình đang mơ", bà vợ cầm mấy tờ vé số lên rồi bật khóc nức nở. Giây phút ấy, bà thầm cảm ơn trời đã thấu niềm mong ước tâm can, ban ơn cho số kiếp nghèo hèn của hai vợ chồng.
Khi cảm xúc vui sướng tột độ qua đi, ông L. bèn gọi điện cho hai người con trai lớn cùng mình đi lĩnh thưởng. Mấy đứa con còn lại, dù chưa được thông báo, cũng lập tức đổ về nhà cha mẹ chờ đợi. Suốt một buổi sáng, hơn chục con người trong đại gia đình không cười nói, trong lòng xốn xang, hết đứng lại ngồi chờ đợi.
Mãi đến giữa trưa, lúc ba cha con ông L. trở về, mặt còn ướt đẫm mồ hôi, kèm theo đó là chiếc ba lô nặng trịch, bên trong chứa tiền thưởng, mọi người mới đồng loạt thở phào. Nhớ lại khoảnh khắc đó, ông L. bảo, lúc ba lô tiền về đến nhà cũng là lần đầu tiên, vợ con ông nở nụ cười mãn nguyện. Bên mâm cơm làm lễ "rửa lộc", ông nhìn những món ngon mà bản thân trước tới giờ dù có thèm đến mấy cũng không dám ăn, nước mắt lăn dài mừng tủi. "Thấy đó mà nuốt không trôi. Nhìn các con, cháu say sưa ăn uống, tui hạnh phúc vô chừng", ông L. nói.
Đêm đó, ông không tài nào chợp mắt nổi. Giữa đêm khuya khoắt, cả hai vợ chồng còn dậy kiểm tra chốt cửa rồi chong đèn run run ngồi... đếm tiền. Đếm tới tận khi gà gáy, vợ chồng mệt quá lại vơ vội tiền nhét vào ba lô, tính đủ thứ chuyện như làm lại căn nhà dột nát, tiền để dành dụm lúc tuổi già ốm đau bệnh tật, tiền cho các con có vốn làm ăn... Bàn tính đủ chuyện nhưng ông lại quên nghĩ đến câu "người tính không bằng trời tính (!)".
Đau như nhà giàu... hết tình
Cả đời mơ ước được thoát ra khỏi cảnh chật vật lo ăn buổi sáng lại thiếu đói buổi chiều, ông cứ ngỡ khi được cầm tiền tỷ trong tay, hậu vận của mình sẽ đỡ cực nhọc. Nhưng ông không ngờ, tiền nhiều lên thì tình nghĩa giữa những người thân trong gia đình cũng vơi đi.
Cho đến tận bây giờ, ông vẫn chưa thể tin vào sự thật đó, khi mấy đứa con chỉ vì "lộc trời" mà tan đàn xẻ nghé, thậm chí từ mặt nhau. Trò chuyện với người viết, ông luôn miệng thở dài: "Muốn trách thì cũng phải nhìn lại chính bản thân mình. Bài học lớn nhất của tui là không giáo dục con cái ngay từ đầu. Bài học nữa là do trước đây quá nghèo nên lúc tiền nhiều quá, không biết cách để kìm hãm được lòng tham của các con. Chuyện xảy ra, tui cũng không muốn chình ình mặt ra để thiên hạ cười chê, chỉ mong những ai đó nếu có lỡ trúng vé số thì sẽ có cách quản lý, chi tiêu đồng tiền hợp lý, thấu đáo thì mới giữ trọn vận may, còn không thì tai họa rình rập".
Theo lời ông, sau bận trúng vé số tiền tỉ, cả gia đình có ngồi họp lại và lên kế hoạch chia tiền rồi còn tính kế sửa sang nhà cửa, mua sắm vật dụng trong nhà. Tuy nhiên, mọi rắc rối cũng bắt đầu xuất phát từ đây. Bảy người con của ông, khi nhắc đến chuyện tiền thì "mắt cứ sáng rực như đèn pha ô tô", đứa nào cũng đòi phải được phần hơn. Ngồi trước mặt cha mẹ, có đứa còn ngồi kể chi li việc cho ba mượn mấy chục ngàn đi đám giỗ; đứa thì kể lể chuyện mua giúp má mấy con cá, mớ rau; đứa thì chen ngang lớn giọng bảo cho ba vay mấy trăm ngàn, rồi tiền triệu... Cứ thế, các con ông ngồi thao thao bất tuyệt, lớn tiếng trình bày tuốt tuồn tuột "công trạng" ra nhằm được ba má ưu ái chia thêm tiền. Cũng từ đây, đồng tiền "đè" luôn tình cảm của mấy người con ông.
Nghe đến đó, ông L. bực quá gắt giọng bảo: "Tiền ba má chia đều, đứa nào cũng như nhau hết trơn. Giờ ba tính thế này, trước hết để vợ chồng già dựng lại căn nhà che mưa tránh nắng, còn lại chút vốn phòng thân. Đứa nào không đồng ý thì cũng không được nhận tiền luôn".
Thấy ba làm căng, các con ông đành miễn cưỡng nhận tiền nhưng trong bụng vẫn ấm ức. Thậm chí, từ con gái tới con trai đều ngấm ngầm theo dõi xem ba má có lén lút cho đứa này, đứa kia hơn không. Từ đó, tình cảm anh em ruột thịt cũng dần tan vỡ. Đáng trách hơn nữa, các con ông khi có tiền lại vung tay quá trán, mua sắm xe ga, đồ hiệu, vòng vàng trang sức đeo lủng lẳng khắp người thể hiện... mình giàu và chẳng còn chí thú làm ăn. Nhìn thấy cảnh đó, người cha càng đau lòng. Ông không thể tin nổi, chính mấy tờ vé số mình vô tình may mắn trúng thưởng lại là tác nhân làm hại con cái, dẫn đến bi kịch gia đình.
Ông càng buồn hơn nữa, bởi lúc cất được căn nhà khang trang, sắm được chiếc xe máy đàng hoàng và ít vật dụng như tủ lạnh, tivi màn hình phẳng, bếp ga thì số tiền còn lại cũng chẳng dư được bao nhiêu. Nhưng cứ dăm bữa nửa tháng, mấy người con của ông lại tìm đến tỉ tê, nài nỉ xin ông thêm chút tiền mua sữa, tiền đóng học phí, tiền đổ xăng... Lúc ông kêu hết tiền, mấy người con lại quay sang lườm nguýt, xỉa xói. Riêng người con trai út ở cùng vợ chồng ông, trước kia được xem là "ngoan nhất nhà" thì nay có tiền vào bỗng dưng thay đổi tâm tính.
Hàng ngày, cậu con trai này trở thành khách quen của mấy quán nhậu, mấy điểm đánh bida độ, mát-xa, bài bạc và chiều nào cũng mua vài lốc vé số chờ vận may. Ăn chơi bạt mạng, đến khi hết tiền, túng quá, cậu lấy luôn sổ đỏ của ba đi cầm cố, rồi xe máy, tivi cũng lần lượt "đội nón ra đi". Ấm ức, cay đắng nhưng ông đành cắn răng cùng vợ... đi ở ké người quen. "Coi như số tui không có phúc nên mới ra nông nỗi này. Đó cũng là bài học để mọi người đúc rút kinh nghiệm khi "giàu đột xuất"", ông nói.
Giờ cuộc sống của vợ chồng ông cũng đang rơi vào bi kịch với cảnh túng thiếu triền miên. Con cái ông khi thấy ba mẹ hết tiền cũng chẳng màng ngó thăm, chỉ mạnh ai người đó lo phận. Tuy không nói ra, nhưng hàng xóm ai cũng bảo, các con ông sau giai đoạn "lên đời" thì đã quay trở về kiếp nghèo vì thói vung tiền.
Mua chịu vé số chờ vận may Bà K., một người từng bán vé số cho ông L. kể với người viết rằng: "Lúc trúng vé số, ông L. cũng biết điều dữ lắm. Sau này nghe nói con cái tranh giành nhiều quá khiến ông mới sinh ra vậy. Mấy hôm trước, ông còn đến quầy vé số của tui mua chịu vài tờ, thấy thương tình nên tui cũng để. Mua thì vậy thôi, chứ trúng thêm lần nữa chắc khó quá. Trời đã thương mà không biết giữ thì chắc gì đã còn có cơ duyên".
Theo Dương Kiết (Đời sống & Hôn nhân)
Bay 2 tỷ trúng số vì... mua mì trúng thưởng Ít ai nghĩ, tỷ phú Trần Kim Hùng lại rơi vào bi kịch thảm hại đến vậy. Đến tận bây giờ, nhiều người không thể lý giải được chuyện Hùng khi đã bỗng chốc giàu sụ lại có thú vui bỏ ra cả đống tiền ra chỉ để mua mì tôm về, tìm thẻ cào hy vọng trúng... chiếc xe máy khuyến mại....