Đại gia trả tiền tỷ để tìm chồng cho con
Tôi tin rằng, mọi việc Minh làm đều là để trả thù tôi. Con gái vẫn chưa quên được chuyện của 5 năm về trước và cháu tìm mọi cách đế khiến tôi đau lòng, và vô tình, cháu làm đau chính bản thân mình…
Tôi nghĩ đến việc viết câu chuyện của mình và gửi đi như một lời cấu cứu ngay khi tôi nghe phong thanh rằng có tỷ phú nọ trả 65 triệu đô để kén chồng cho con gái. Tỷ phú đó là một người cha gặp hoàn cảnh tương tự như tôi, và vì thế, tôi tin, ở phần nào đó trong cảm xúc, chúng tôi có cùng một nỗi niềm. Tôi năm nay 62 tuổi, vợ tôi đã mất gần 20 năm nay. Tôi chỉ có một cô con gái duy nhất tên Minh, cháu nay nay 32 tuổi.
Cháu chưa có gia đình và khăng khăng tự nhận mình là người đồng tính. Tôi không kỳ thị người đồng tính, cũng không coi tình yêu giữa họ là thứ tình yêu bệnh hoạn nhưng khi nghe con gái tuyên bố như vậy, tôi là người làm cha, tất nhiên không tránh khỏi việc bị sốc. Minh không trực tiếp nói với tôi điều đó mà tôi nghe qua người ngoài. Khi ấy, con gái tôi đang du học tại Hà Lan.
Minh là một đứa trẻ rất thân thiện và cởi mở. Đó là tính cách cháu có được từ người mẹ đã khuất của mình. Vợ tôi bị bệnh tim, việc sinh con vốn rất nguy hiểm tới tính mạng. Tôi không nặng nề chuyện con cái, nói với vợ rằng chúng tôi hoàn toàn có thể nhận con nuôi nhưng cô không đồng ý. Cô nhất quyết phải sinh được cho tôi một đứa con. Việc Minh ra đời và vợ tôi vẫn có thể sống thêm gần 10 năm nữa có thể nói đó là kì tích mà cô tạo ra, và đó cũng là kì tích của đời tôi. Vợ chồng tôi không đặt nhiều áp lực cho con gái mà để cháu lớn lên tự nhiên, như những đứa trẻ bình thường.
Tôi cho con đi học ở trường bình thường, có những niềm vui trẻ thơ theo kiểu mỗi buổi ngồi nhà đợi mẹ đi chợ về sẽ có vài món ăn vặt hay hớn hở với tấm áo mới mẹ đan… Tôi không muốn con gái nghĩ mình là con nhà giàu và có thái độ kênh kiệu, đối xử phân biệt trên dưới với những người xung quanh.
Năm Minh lên 8, vợ tôi thực hiện một cuộc phẫu thuật nhằm kéo dài sự sống. Vợ tôi nói, con gái còn nhỏ quá, cô không muốn để con phải mồ côi mẹ quá sớm. Khả năng thành công của ca mổ này là rất ít nhưng cô vẫn muốn thử. May mắn không đến với gia đình tôi, vợ tôi sống đời thực vật 2 năm trước khi cô mất. Đó là quãng thời gian rất buồn mà tôi không hề muốn nhớ lại. Minh là một đứa bé hiểu chuyện. Con bé hiểu chuyện gì đang xảy ra với mẹ mình. Nhưng thay vì buồn phiền và rầu rĩ cả ngày như tôi, Minh chọn cách vui vẻ và đối xử với người mẹ nằm im trên giường với chằng chịt đủ loại dây, như thể mẹ vẫn nghe được hết những điều cháu nói và sẽ trả lời tất cả những gì cháu hỏi.
Video đang HOT
Ngoài giờ học trên lớp và giờ tự học ở nhà, phần lớn thời gian Minh dành để ngồi đọc truyện, hát, múa và cả khóc bên mẹ. Những yêu thương ấy của con gái dành cho mẹ đã tạo nên điều kì diệu cho vợ tôi trước khi cô mất. Trước khi mất khoảng 1 tuần, vợ tôi biết động đậy tay chân mỗi khi nghe Minh kể chuyện. Chúng tôi mừng rỡ đón nhận tin tốt lành. Không ai nghĩ chỉ sau đó vài ngày, cái chết đột ngột ập đến. Cái chết của vợ tôi khiến cha con tôi xa nhau. Con gái và tôi vốn rất thân thiết bỗng dưng thấy chẳng thể chia sẻ với nhau như trước được nữa. Có một sự thật là chúng tôi sợ cả hai sẽ vô tình nhắc tới người đã khuất. Cả hai đều không dám đối diện với việc người thân yêu nhất của chúng tôi không còn nữa.
Minh vẫn học rất giỏi. Có điều, thay vì vui chơi ngoài vườn với những khóm hoa và những người trong nhà sau giờ học, Minh luôn giấu mình trong phòng và ít khi giao tiếp với mọi người. Vào năm đại học thứ ba, con gái tôi đưa một chàng trai trẻ về ra mắt. Tôi rất không ưng ý chàng này ngay từ lần gặp đầu tiên. Cái dáng lấm lét, không đàng hoàng của cậu khiến tôi nghi ngờ và thấy không thể tin tưởng cậu ta. Sau buổi gặp mặt, tôi gọi con gái vào phòng làm việc để nói chuyện và bày tỏ quan điểm của mình. Minh kiên quyết không đồng ý chia tay, thậm chí con bé còn nói về một đám cưới trong tương lai không xa.
Đó là chuyện của Minh. Con bé cứ việc mơ mộng và ao ước, còn tôi âm thầm, sắp xếp trường cho con và ép con gái đi du học. Chàng trai kia sau vài biện pháp cưỡng chế có phần mạnh tay của tôi cũng dứt hẳn tình yêu với Minh và mọi chuyện được giải quyết êm xuôi. Tuy nhiên, nó chỉ êm xuôi vì tôi nghĩ thế. Năm đầu tiên, Minh không chịu học hành và đã 3 lần trốn về nước. Tôi thuê người quản lý con gái và cô ta báo cáo cho tôi biết những gì Minh làm trong ngày. 3 năm tiếp theo, Minh tập trung vào việc học hơn, cô quản lý kia cũng không cần nữa. Tôi mừng rỡ vì ngỡ con gái mình đã nhận thức được vấn đề và hiểu được vì sao tôi phải đối xử nghiêm khắc với cháu như thế.
Nhưng rồi, khi tôi tạm thở phào với con gái thì tôi lại được nghe một tin động trời: Minh đang yêu một cô bạn người nước ngoài và cả hai đã dọn về sống với nhau như vợ chồng. Thậm chí, chúng còn có một đám cưới nho nhỏ với sự chứng kiến của bạn bè thân thiết. Nhìn ảnh, thấy con mình ăn vận như con trai và cô gái kia e thẹn nép vào ngực nó cười đầy hạnh phúc, tôi không dám tin đó là sự thật. Ngay lập tức, tôi gọi Minh về.
Việc học chưa kết thúc cũng không sao.
Con gái tôi đã từng yêu và từng đòi cưới một người đàn ông. Điều đó có nghĩa giới tính của cháu hoàn toàn bình thường. Chẳng có lý nào giờ cháu lại trở thành một đứa đồng tính và yêu thẳm thiết một cô gái như vậy? Tôi nghĩ mãi và tin rằng, lí do chính là để trả thù. Con gái tôi đang trả thù bố, vì năm xưa, tôi ngăn cản tình yêu của cháu. Bằng chứng là sau khi bị tôi đưa về nước, Minh cũng không liên lạc lại với cô gái kia nữa. Thế nhưng, cháu từ chối mọi cuộc hẹn hò mà tôi cố ý sắp đặt. Những đám tôi ưng ý đều từ chối khi tôi ngỏ ý muốn làm thông gia. Họ đã biết được tin đồn đồng tính của con gái tôi, và vì thế, Minh bị các phu nhân gạch khỏi danh sách con dâu đáng mơ ước.
Không yêu đương, con gái tôi chăm chú với công việc ở công ty và vùi đầu vào việc làm vườn. Lắm lúc nhìn Minh cặm cụi xới đất trong khu vườn nhỏ, tôi thầm nghĩ con gái tôi nữ tính đến nhường ấy, tại sao không một ai có thể yêu con hết mình và làm cho con rung động? Tôi đã đưa Minh đến gặp lại tình yêu cũ, gặp người đàn ông mà năm xưa con đòi lấy làm chồng. Anh ta đã có một gia đình hạnh phúc với hai con gái. Minh hững hờ nhìn cảnh đó rồi nói: “Bố cho con về”. Tôi không biết và không hiểu con bé nghĩ gì. Nó từ chối mọi lời đề nghị hai bố con nói chuyện của tôi. Ngay cả vào ngày giỗ vợ tôi, đi thăm mộ mẹ, Minh cũng đi một mình mà không hề đợi tôi theo. Tình cảm giữa hai bố con tôi ngày càng có khoảng cách lớn. Điều đó khiến tôi rất đau lòng.
Tuy nhiên, tôi còn việc quan trọng hơn cần phải quan tâm là tìm cho con gái một người yêu thương con và có thể hết lòng chăm lo cho con. Tôi phải tìm chồng cho con. Tôi chỉ có một cô con gái, tất cả tài sản của tôi sau này sẽ được chia một nửa cho con gái và một nửa cho con rể. Con rể của tôi nhất định phải là người tốt bụng, nhiệt thành và nhân hậu. Tôi đánh giá cao một chàng trai nhân hậu và tôi cực kì thích một chàng trai như vậy.
Thật khó để miêu tả về con gái tôi là một người như thế nào, vì kì thực, tôi không hề hiểu con gái. Minh không cho tôi cơ hội để làm điều đó. Nhưng tôi biết, cháu sẽ không đồng ý với việc tôi tìm chồng cho cháu. Bố con tôi cũng có thể sẽ vì chuyện này mà nảy sinh mẫu thuẫn, nhưng nỗi lòng của một người cha, có mấy ai hiểu được, nhất là những đứa trẻ vẫn còn giữ ý nghĩ trả thù con trẻ trong lòng như con gái Minh của tôi?
Theo VNE
Tự sự ngày sắp cưới
Nhiều bạn thân thiết, cả người đã có gia đình cũng tò mò muốn biết cảm giác và suy nghĩ của em khi ngày cưới cận kề. Hôm nay em sẽ kể hết, những niềm vui kèm cả sự lo lắng, hồi hộp không biết ngày mai ra sao.
Gia đình anh ấy giống nhà em và đương nhiên về cơ bản là tốt. Dù ở đó hơi khác nơi em đã từng sống nhưng với em đây là chốn yên bình, tĩnh lặng. Vài cái bị "kênh" em sẽ gắng tìm hiểu và thích nghi dần dần.
Em cũng thấy mến mẹ anh, một người phụ nữ chịu khó, đã rất tận tâm, kỳ công nuôi dưỡng anh nên người, anh được như ngày nay, để dành cho em hoàn hảo như bây giờ, công lớn thuộc về mẹ. Chưa một lần nói cảm ơn mẹ điều này, nhưng sự thực trong tim em luôn biết ơn, chắc chắn em sẽ răn mình thường xuyên, phải suy nghĩ và hành động thật chín chắn, không để mẹ buồn hay tủi thân.
Nói thật, giờ chúng em nghèo, nhà chồng cũng thế, nên khi sắm đủ chăn ga gối đệm về, còn thiếu cái màn em định mua cái vừa tiền thôi, nhưng mẹ đã ngỏ ý tặng hai vợ chồng cái màn khung như của công chúa mà em rất thích, cho đủ bộ. Hôm đó em xấu hổ pha lẫn với cảm động và thương mẹ như thương mẹ em vậy. Mẹ vất hơn mẹ em nhiều, sáng sáng khi em còn trong chăn ấm thì mẹ đã đội sương gió ra đồng trồng rau, chăm lúa, trong khi em còn chưa biết ruộng nhà chồng ở đâu, từ bé em chưa xuống ruộng bao giờ...
Em sẽ luôn nuôi trong mình cảm giác gần gũi, thích thú mỗi khi theo anh về quê, tối tối được nằm bên mẹ chồng thủ thỉ nghe kể chuyện, hệt như hồi bé mẹ em kể em nghe câu chuyện cổ tích về công chúa, hoàng tử. Giờ mẹ chồng hay kể về hoàng tử của lòng em. Chồng em ngày bé cũng hiếu động ra trò, cũng có vài cô bạn xinh xắn thầm thương trộm nhớ anh chàng chăm chỉ nhất làng, em biết hết. Nên mỗi lần về đó em lại thấy tự tin và thêm yêu ông xã mình.
Những ngày em bận không thể về, anh lại cặm cụi một mình đi đến thăm ông bà nội ngoại kể lể, phân trần, để được thông cảm. Giúp em bớt áy náy khi lần sau về mọi người quan tâm, hỏi han.
Em không biết sau này vật đổi sao dời thì lòng người có đổi thay, nhưng em sẽ luôn nhắc mình đối xử với gia đình mới, trước sau như một, em tin mọi người cũng sẽ vẫn yêu quý em như bây giờ. Mình biết ý biết điều, bố mẹ sẽ chẳng ghét bỏ đâu.
Em sẽ gắng để tâm gìn giữ những xúc cảm tươi đẹp về gia đình chồng, luôn tự làm mới và gắng chau chuốt cho mình hoàn thiện hơn để đẹp lòng người thân, bố mẹ em ở nhà cũng được yên tâm.
Do điều kiện công tác chúng em không ở gần bố mẹ chồng, nên mâu thuẫn chắc cũng khó xảy ra, quan trọng là vào những dịp lễ tết, ngày cuối tuần về nghỉ mình cư xử ra sao thôi, cái này ở nhà mẹ dạy dỗ em nhiều lắm, đây sẽ là năm đầu tiên em thực hành tại căn nhà thứ hai, nơi sẽ gắn bó với em cho đến... rất lâu sau.
Em đang lên dây cót, chuẩn bị tinh thần... vì đã xác định buổi ban đầu khó khăn, sẽ phải cố gắng rất nhiều. Và em nghĩ, tình yêu đưa hai đứa đến với nhau thì ắt sẽ dẫn lối cho chúng em đi đúng hướng.
Theo VNE
Đường cong chết người "Anh hy vọng mình không quá sỗ sàng", anh chàng đang hò hẹn với tôi tối nay mở lời, mắt vẫn dán chặt vào ngực tôi, "nhưng anh cược rằng trên giường ngủ em rất tuyệt". "Thư giãn đi, chàng hổ" - tôi nói, kéo ly rượu về phía mình rồi thay đổi chủ đề. Có lẽ tôi nên để ly rượu chắn...