Đại gia hào hoa sững sờ trước hành động của vợ sau khi trở về từ chuyến du lịch
Anh luôn nghĩ, vẫn đối xử tốt với vợ con, không bỏ vợ, bảo toàn cái vị trí “vợ đại gia” cho chị Ngọc, thế là anh vẫn có tình có nghĩa. Vậy tại sao đang yên đang lành, chị lại đưa ra quyết định đột ngột như vậy?
Ảnh minh hoạ
Anh Thạch nhìn chằm chằm vào tờ giấy mỏng manh vợ vừa đưa, lắp bắp nói không nên lời: “Em… đùa anh à?”. Anh tin chắc vợ mình không vì ngoại tình mà muốn bỏ chồng, vậy thì rất có thể đây là một phút giận dỗi của chị.
Ngờ đâu chị Ngọc – vợ anh chỉ lắc đầu: “Em đã suy nghĩ rất kĩ rồi, điều em mong muốn anh không thể cho em, vậy chúng ta hãy yên bình chia tay nhau, sau này vẫn có thể làm bạn cùng nuôi dạy các con”.
“Em thật sự muốn như thế?”, anh Thạch thấy vợ vô cùng bình tĩnh thì thẹn hóa quá giận. Chị Ngọc gật đầu kiên quyết không do dự. Anh lập tức rút bút kí vào đơn. Dù thật lòng anh không muốn nhưng đã bị vợ đập đơn ly hôn vào mặt, lòng sĩ diện đàn ông không cho phép anh xuống nước cầu xin vợ, nhất là khi một kẻ có tiền như anh xung quanh còn vô khối phụ nữ trẻ đẹp muốn lấy lòng.
Ném trả vợ lá đơn, anh Thạch mang theo tâm trạng bực bội tới công ty. Anh và vợ kết hôn tới nay đã 11 năm, 2 con trai gái đủ cả nếp tẻ. Cơ nghiệp hiện tại đều do anh tay trắng làm nên, có sự động viên sát cánh hết lòng của vợ. Nhưng thói đời, đàn ông lúc nghèo khó không sao, một khi có tiền trong tay chẳng thể tránh được chuyện trăng gió bên ngoài.
Anh luôn nghĩ, vẫn đối xử tốt với vợ con, không bỏ vợ, bảo toàn cái vị trí “vợ đại gia” cho chị Ngọc, thế là anh vẫn có tình có nghĩa. Anh biết, chị muốn anh toàn tâm toàn ý với vợ, nhưng anh sao có thể làm được, họa chăng đó là chuyện của 15-20 năm sau.
Anh Thạch càng nghĩ càng phẫn nộ. Đang yên đang lành, sao chị lại có quyết định đột ngột như vậy? À, anh nhớ ra chị mới đi du lịch một mình 10 ngày về. Chuyến đi này của chị cũng là có nguyên do. Cô bồ nhí mà anh đang hết mực cưng chiều, được lòng anh mà sinh kiêu ngạo, chẳng biết thế nào lại tìm đến gặp chị, 2 người cãi vã sau đó cô ta giận dữ tát chị Ngọc một cái.
Anh Thạch tất nhiên không thể dung túng hành động đó của cô ta, dù tình cảm vợ chồng đã nhạt đi nhiều nhưng anh vẫn tôn trọng vợ, vì thế lập tức dứt khoát chia tay bồ nhí để tỏ lòng xin lỗi vợ. Về chuyện đó, chị Ngọc không có thái độ gì rõ rệt, chỉ nói sẽ đi nghỉ một thời gian, anh Thạch áy náy với vợ nên đồng ý không do dự.
Anh cứ nghĩ, đi chơi cho khuây khỏa xong, lúc về mọi việc sẽ lại đâu vào đấy. Cùng lắm là anh “ngoan” một thời gian để bù đắp cho chị là được. Chẳng ngờ, sau chuyến du lịch trở về, chị lại thẳng tay đưa cho anh đơn ly hôn, sao có thể không khiến anh sững sờ cho được?
Anh Thạch đâu biết, để duy trì cái cuộc sống “đang yên đang lành” mà anh nói, chị Ngọc đã phải ngậm đắng nuốt cay, đóng băng tất cả những cảm xúc trong tim, biến bản thân thành một người phụ nữ vô cảm. Chị phải không ngừng nghĩ đến con, đến gia đình 2 bên để gắng gượng tinh thần chống đỡ. Còn tình yêu chị dành cho anh, đã cạn kiệt không còn chút nào theo những cô nhân tình trẻ trung của anh rồi.
Có lẽ chị sẽ vẫn sống như thế, nhưng chính cái tát của cô ả kia đã cảnh tỉnh chị phần nào. Những chuyện kiểu này sẽ vẫn còn tiếp diễn. Chị là vợ anh, là người cùng anh vượt qua bao khó khăn gian nan, nhưng đến giờ cái chị có được cũng chỉ là tiền bạc, vật chất. Còn anh Thạch, trên danh nghĩa chị vẫn là vợ anh song thực chất chị đã mất chồng rồi, chẳng những thế còn bị bồ nhí của chồng nhục nhã.
Video đang HOT
Suy nghĩ đầu tiên của chị là muốn trốn chạy sự thực quá mức đau thương, phũ phàng ấy. Nhưng khi ở nơi chẳng ai quen biết kia, bỏ lại hết khổ sở sau lưng, chị mới nhận ra, thì ra thoát khỏi cái vòng trói buộc hôn nhân, dù chỉ là tạm thời, cũng đủ khiến chị thấy nhẹ nhõm và thoải mái hơn nhiều.
Có một lúc, nhớ lại những kỉ niệm xưa cũ, chị ngồi trên bờ biển rơi nước mắt. “Cô đang buồn à?”, bỗng một giọng nói ấm áp vang lên ngay bên cạnh khiến chị giật mình quay lại. Chủ nhân của câu nói kia là một người đàn ông đang nhìn chị cười dịu dàng. Chị thảng thốt không nói nên lời. Từ bao giờ rồi, chị không được ai đó hỏi những câu đơn giản: “Em thế nào, em có vui không?”. Chồng chị đâu quan tâm tới cảm xúc của chị, anh Thạch luôn chẳng cần biết chị vui hay buồn. Chị đã bị bỏ rơi vào quên lãng quá lâu rồi.
Chị cứ nhìn người đàn ông đó mãi, rồi lại càng khóc to hơn, khóc nức nở ngon lành như một đứa trẻ, khiến anh ta luống cuống dỗ dành chị một lúc lâu. Khóc xong, tâm trạng chị cũng tốt hơn nhiều, tất cả là nhờ có người đàn ông xa lạ ấy.
Đêm ấy, chị không ngủ được mà nằm thừ người nghĩ miên man. Chị sống dư dả vật chất, nhưng để làm gì, khi nụ cười nào cũng là diễn kịch? Chị có chồng thành đạt, nhưng để làm gì, khi lúc chị cần vòng tay ấm áp của anh nhất, thì anh lại đang vùi mình trong những cuộc vui bên ngoài? Chị sẽ ngày một già đi và héo mòn trong nỗi cô đơn. Chị cam chịu chôn vùi phần đời còn lại ở cuộc hôn nhân chỉ còn vỏ bọc này? Chị không có quyền được hạnh phúc, được yêu thương và nâng niu ư? Chẳng có ai biết, trong lòng chị khát khao những điều đó như thế nào.
Chị đứng trước cửa sổ ngắm vầng trăng tròn vành vạnh, sau khi hạ quyết tâm, chị đã lấy giấy bút, chậm rãi viết những dòng đầu tiên: Đơn xin ly hôn…
Theo Afamily
Nghĩ chồng liệt không thể tân hôn, tôi yên tâm chờ bạn trai gọi điện bỏ trốn
Cô giật bắn mình tay vồ ngay lấy cái điện thoại vì sợ chồng tỉnh giấc phát hiện ra. Để rồi vừa tắt chuông xong thì cũng là lúc cô thấy "cái đó" của chồng động đậy dữ dội khiến cô sững sờ.
ảnh minh họa
- Mẹ không thương con hay sao mà bắt con phải lấy 1 người đàn ông nằm liệt giường vậy mẹ??
- Xin con hãy hiểu cho mẹ, chỉ là đường cùng thôi con ơi. Giờ nếu con không lấy con trai bà ấy thì bà ấy sẽ kiện bố con vào tù mất. Bố con mà dính vào đường tù tội thì coi như cả gia đình ta tan nát, 2 đứa em con tương lai rồi sẽ ra sao??
Bố Hạ là lái xe cho gia đình bà Hoa, nhưng đợt vừa rồi do bạn bè xấu xúi giục bảo ông bán xe hàng của bà ấy đi để lấy tiền rồi giả vờ là bị cướp. Ai ngờ bà ấy điều tra ra và dọa sẽ nhờ công an can thiệp để cho bố Hạ và tù. Mẹ hạ nghe tin ấy thì vội vàng tới nhà bà chủ quỳ lạy van xin khẩn thiết:
- Bà ơi bà làm ơn làm phước, chồng tôi sai rồi nhưng xin bà đừng để ông ấy vào tù. Ông ấy mà vào đó thì coi như nhà tôi tan cửa nát nhà, con tôi bơ vơ bà ơi.
- Thế lúc ông ta cấu kết với lũ kia ông ta có nghĩ tới cảnh đó không?? Giờ nếu bà muốn xin tha cho chồng thì bà phải chấp nhận làm 1 chuyện.
- Chuyện gì xin bà cứ nói, dù có phải làm trâu làm ngựa cho nhà bà tôi cũng sẵn lòng.
- Bà hãy gả đứa con gái lớn mới 18 tuổi của bà cho đứa con trai nằm liệt 5 năm nay của tôi. Tôi chỉ có nó là con trai duy nhất và muốn có đứa cháu nối dõi tông đường, tôi sẽ nhờ bác sĩ hỗ trợ.
Bà ơi bà làm ơn làm phước, chồng tôi sai rồi nhưng xin bà đừng để ông ấy vào tù. (Ảnh minh họa)
- Tôi...
- Bà cứ suy nghĩ kĩ đi, tôi cho bà 2 ngày để quyết định.
Thấy mẹ cả đêm nằm khóc Hạ thương mẹ vô cùng. Cả đời bà lam lũ vất vả, gánh hết mọi việc gia đình. Bố cô là lái xe đi quanh năm, mà lái xe thì ai cũng biết cái việc bồ bịch là chuyện thường. Nhưng mẹ cô lại chưa một lần ghen tuông hay làm loạn lên, mà bà chỉ nín nhịn trong lòng vì thương các con. Bà không muốn ly hôn để các con bơ vơ rồi sau này lớn lên sẽ có cái nhìn không hay về bố mẹ.
Giờ ông mắc trọng tội, bà lại là người đứng ra cầu xin bà chủ tha thứ cho chồng mình. Đường cùng bà mới yêu cầu con gái làm cái chuyện đó để cứu bố, thậm chí bà còn bảo Hạ cứ chấp nhận về đó làm dâu 1-2 năm rồi sau đó bà sẽ tìm cách cứu con gái ra để con làm lại cuộc đời.
Thương mẹ, thương bố, cuối cùng Hạ chấp nhận cưới người con trai bị liệt của bà chủ làm chồng. Tuy nhiên lúc này cô đã có bạn trai và 2 người đã từng tính tới chuyện đám cưới trong tương lai. Đêm trước ngày cưới anh đã tới tìm Hạ:
- Chúng mình bỏ trốn đi em, anh không thể đứng nhìn em phải làm vợ gã đàn ông liệt đó được.
- Nhưng nếu bỏ trốn bố em sẽ phải vào tù anh ơi. Em xin lỗi...
- Anh sẽ đi vay tiền cho mẹ em lo lót nếu phải ra tòa, em yên tâm không sao đâu. Tối mai anh đợi em ở bên ngoài, nhớ trốn ra đi với anh rồi mình gửi tiền về cho mẹ lo mọi chuyện em nhé.
Cả đêm ấy Hạ không ngủ được, cô không dám bỏ trốn vì sợ không chỉ bố phải vào tù mà mẹ cô cũng sẽ khổ cả đời. Đám cưới diễn ra mà không có mặt của chú rể vì chồng cô nằm bất động. Hạ nước mắt ngắn dài theo mẹ chồng về nhà chồng. Đêm tân hôn, nhìn thấy chồng nằm im trên giường thì Hạ đã chán nản cùng cực.
Cô quyết định nhắn tin cho bạn trai và nói ý định muốn bỏ trốn cùng anh. Anh nhắn lại cho cô bảo: "Em đợi anh chuẩn bị, đêm nay khi nào anh nháy máy thì em mở cửa trốn ra ngoài rồi trèo tường nhé, anh đợi sẵn ở đó rồi mình cùng đi. Không phải cầm theo gì cả".
Quay vào giường chồng Hạ vẫn nằm im bất động như vậy. Nghĩ anh ta liệt thế này sẽ chẳng làm ăn được gì nên Hạ yên tâm nằm xuống bên cạnh chồng đợi người yêu gọi điện để bỏ trốn. Do đợi lâu nên cơn buồn ngủ kéo đến nên cô thiếp đi lúc nào không hay.
Đang lúc mơ màng thì bất ngờ điện thoại của cô rung chuông. Cô giật bắn mình tay vồ ngay lấy cái điện thoại vì sợ chồng tỉnh giấc phát hiện ra. Để rồi vừa tắt chuông xong thì cũng là lúc cô thấy đôi chân của chồng động đậy dữ dội khiến cô sững sờ. Chồng cô cũng đã tỉnh giấc lúc nào không biết. Hạ ú ớ:
- Chỗ đó của anh động đậy kìa, chẳng phải anh liệt hay sao??
- Đúng là anh liệt thật, nhưng chân anh có thể cử động được 1 tháng nay rồi. Anh đang cố gắng 1 mình tập luyện để đi được, anh chưa nói với mẹ vì muốn làm bà bất ngờ. Em tắt chuông đi đừng để ai làm phiền nữa, đêm nay là đêm tân hôn của chúng ta mà.
- Ơ, anh...
Hạ ú ớ nhưng chẳng thể nào làm gì được nữa khi chồng cứ ghé sát vào cô, yêu cầu cô cởi áo. Thậm chí tay anh cũng đã có thể giơ lên được dù còn hơn run run. Hạ chẳng biết người yêu đã gọi vào máy cô bao nhiêu cuộc vì điện thoại đã bị tắt chuông, còn cô thì phải làm đúng nghĩa của một người vợ trong đêm tân hôn. Xong việc Hạ lao vội lấy cái điện thoại thì chồng cô cất tiếng:
- Em đừng nhắn lại, để anh ta về đi. Em đã là vợ anh rồi mà. Anh hứa sẽ lo cho em cả đời này, bố em sẽ không bao giờ phải vào tù đâu em yên tâm, đừng bỏ anh em nhé.
- Em...
Thực sự Hạ không thể ngờ cô lại rơi vào hoàn cảnh này. Một sự cố đêm tân hôn mà cô chưa từng nghĩ tới. Chồng cô đã biết việc cô định bỏ trốn với người yêu cũ, giờ cô mà cứ cố bỏ trốn thì khó thoát lắm. Với lại anh ấy lại cũng là người đàn ông tử tế, bệnh lại đang có tín hiệu hồi phục nên có lẽ cô bằng lòng với duyên phận ông trời xếp đặt thế này thôi. Hạ gật đầu ôm lấy chồng: "Em sẽ không bỏ đi nữa đâu".
Theo blogtamsu
Ngày nào chồng cũng chạy mấy vòng công viên rồi về nhà tắm Ngày nào chồng cũng chạy mấy vòng công viên rồi về nhà tắm Nhìn thấy Hân có vẻ như có chuyện gì khó nói nên Chi cũng vội bước vào trong phòng nói chuyện với cô thì sững sờ khi nghe bạn kể, hóa ra, mọi chuyện lại là như vậy. - Tao nói với người ngoài là sức khỏe tao yếu nên...