Đã yêu là đừng bao giờ hối tiếc
Gặp nhau, biết nhau rồi yêu nhau đã là duyên nhưng nếu được cùng nhau đi hết con đường thì phải trông chờ vào chữ nợ…
Tôi và anh quen biết nhau qua công việc nhưng cũng thỉnh thoảng chứ không thường xuyên gặp nhau lắm. Tình yêu mà đâu ai có thể nói trước được chứ, sau một đôi lần đi uống nước trò chuyện với nhau, anh đã ngỏ lời yêu tôi. Tôi cũng thật sự bị bất ngờ, tôi không nghĩ là nhanh như thế. Lúc đầu tôi cũng đắn đo bởi khi anh nói “yêu anh nhé”, anh cũng đã thành thật “khai báo” trước đây anh từng là người như thế nào, nói chung là quậy phá, ăn chơi, thiếu suy nghĩ chính chắn luôn làm cho ba mẹ lo lắng.
Khoảng hai năm trở lại đây anh biết lo làm, công việc cũng khá ổn định và anh còn đi học thêm buổi tối, anh không có nhiều thời gian rảnh. Anh cũng xác định là khi nào có sự nghiệp ổn định hơn anh mới tính tới chuyện yêu đương. Nhưng không hiểu tại sao nữa anh lại chọn và yêu tôi, anh đã nói rất nhiều về con người anh cho tôi nghe. Một điều quan trọng anh định không nói ra nhưng anh nghĩ nếu tôi biết tôi sẽ buồn, anh nhỏ tuổi hơn tôi, tôi nghe mà như đứng người. Tôi không nghĩ thế và cũng chưa bao giờ nghĩ như thế, anh trưởng thành và chững chạc rất nhiều trong lời nói và hành động… và anh nói “anh sẽ chờ”, anh biết tôi sẽ không dễ dàng chấp nhận ngay nhưng anh thì đã suy nghĩ kỹ lắm rồi mới nói lời yêu tôi.
Những ngày sau đó tôi và anh không gặp nhau nhưng tối nào hai đứa cũng nhắn tin cho nhau, bình thường và vui vẻ. Một tuần tôi và anh có hai ngày gặp nhau vì anh rất bận, mọi việc vẫn thế diễn ra một tháng hai tháng… và tôi cũng như anh nhận ra là rất cần nhau, tối nào mà không nhắn tin thì cảm thấy rất khó chịu trong lòng. Tôi và anh đã quen với việc phải nhắn tin vào mỗi buổi tối cho dù có gặp nhau hay không (yêu mà nói bao giờ cho hết chuyện chứ).
Nói điều này tôi chợt nhớ, quen anh khi còn làm việc chung tôi biết anh vốn là người rất lạnh lùng và nghiêm khắc trong công việc (chính điều này làm tôi từng ngưỡng mộ anh). Anh nói với tôi, tính anh ít nói nhưng không hiểu tại sao gặp em anh lại nói nhiều “ghê”. Tôi không nói nhưng cũng cảm thấy vui vui vì tôi giữ một phần quan trọng trong lòng anh. Không biết tại sao khi nói với ai về anh tôi lại nói nhiều nhiều lắm, tuy anh nhỏ tuổi hơn tôi nhưng bên anh tôi như được che chở, bảo vệ và anh đã làm rất nhiều điều cho tôi vì thế tôi sinh ra thói quen ỷ lại, làm gì tôi cũng đợi anh sang làm hết.
Yêu một người nào đó đã là khó, giữ được người đó bên mình thì càng khó hơn… (Ảnh minh họa)
Tết đến tôi tạm xa anh về quê và anh cũng về quê anh. Không ai biết được chữ ngờ, lần xa về quê lúc ấy cũng là lần chia tay anh sau những tháng ngày yêu nhau. Vẫn đón tết bình thường tôi và anh vẫn thường xuyên liên lạc với nhau cho đến ngày mùng sáu tết, ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên. Tôi lên thành phố trong tâm trạng háo hức chờ ngày anh vào, cả ngày hôm đó điện thoại anh không mở, tôi vừa lo vừa giận. Tối đến tôi nhận được tin nhắn mở ra tim tôi như nghẹn lại “anh là thắng vô tích sự, anh không bảo vệ được tình yêu vì chữ hiếu”. Đọc tin nhắn mà tôi như vô hồn, lúc đó tôi không biết nói sao nữa. Trước khi về quê tôi có nói với anh, anh về hỏi ba mẹ anh xem thế nào, anh từng nói quê anh có thành kiến với mấy cô gái Miền Tây. Do đó tôi đã đoán ra được chuyện gì nhưng tôi nghĩ chắc không nghiêm trọng lắm. Chuông điện thoại reo giọng anh nấc lên trong từng lời, anh nói rất nhiều về chuyện xảy ra. Hôm đó anh bỏ nhà đi, tôi cũng không biết tối đó anh ở đâu, cả đêm tôi không sao chợp mắt mong trời sáng, thật sự mong vậy nhưng tôi cũng không để làm gì nữa.
Một ngày… hai ngày… đến ngày anh vào thành phố, anh gặp tôi và nói lời chia tay với lý do “anh không thích em nữa, anh có người khác rồi”, “chúc em sau này hạnh phúc”.
Video đang HOT
Kể từ hôm đó anh không còn liên lạc gì với tôi nữa, mặc cho tôi gọi điện hay nhắn tin anh điều lạnh lùng không đáp trả. Mệt mỏi có lúc tưởng chừng như tôi gục ngã nhưng tôi biết chuyện gì nên và không nên làm, quan trọng là không để gia đình tôi phải lo lắng, tôi đã lớn rồi. Tôi không biết tôi lại yêu anh nhiều đến như thế, anh không phải là mối tình đầu của tôi, tôi đã từng yêu rồi chia tay sau mấy năm yêu nhau nhưng tôi cũng không như bây giờ. Có lẽ anh đã cho tôi quá nhiều niềm tin và tôi đã tin một cách tuyệt đối mà không hề suy tính. Nếu hận anh được một lần thì có thể tôi đã không đến nỗi đau khổ như thế này. Bạn bè tôi biết chuyện, ai cũng khuyên tôi người như thế không đáng để yêu, để buồn. Có thể không ai hiểu anh và cho rằng tôi bị anh lừa dối, chỉ có tôi mới hiểu về anh và đó là lý do tôi yêu anh sau ngần ấy năm trái tim dường như băng giá kể từ khi chia tay mối tình đầu.
Nhớ anh nhớ những kỷ niệm đẹp về anh, tôi không biết chính xác lý do tại sao anh chia tay tôi nhưng chắc anh có nỗi khổ không thể nói. Chia tay anh tôi lại đi tìm một sự bắt đầu, bắt đầu quên một người và cũng bắt đầu bước đi một mình để tìm một bắt đầu mới…
Không ai lý giải được vì sao mình yêu một người, nhưng chia tay thì có vô vàn lý do, tôi đang muốn đi tìm một trong những lý do cho cuộc chia tay này.
Yêu một người nào đó đã là khó, giữ được người đó bên mình thì càng khó hơn…
Theo VNE
Tiếc hận vì "đá" người yêu tốt, rước phải "gái" trá hình
"Tao tưởng mày bỏ người yêu tình nghĩa bao lâu để chạy theo con đàn bà nào tốt đẹp hơn cơ đấy. Hóa ra cái của nợ mày rước về cũng chỉ là... gái trá hình mà thôi!" - thằng bạn thân gầm gừ vào mặt gã.
Gã là một người đàn ông cao to, tương tá rất ngon, mặt mũi sáng sủa lại có công việc ổn định. Gã có một người yêu lâu năm ngoan hiền, tốt nết, dịu dàng, chu đáo. Gã và nàng đã tính đến chuyện đám cưới để chính thức cùng nhau xây dựng gia đình.
Công ty hắn có một em nhân viên mới - xinh đẹp, trẻ trung và rất mực ngoan hiền. Em ấy vừa vào làm chưa được mấy tháng mà vệ tinh đã vây quanh kín mít. Nhưng dường như em ấy chỉ quan tâm đến mỗi mình gã, luôn dành cho gã những ánh mắt dịu dàng tình tứ hay những cái động chạm rất ngẫu nhiên.
Tự dưng được một cô nàng ngon lành cành đào lại ngoan hiền nhảy vào tán tỉnh, bật đèn xanh, thử hỏi ai mà không rung rinh cho được. Gã vẫn bảo gã đã có người yêu sắp cưới rồi nhưng cô nàng vẫn kiên trì không bỏ cuộc và luôn bày tỏ niềm yêu thương thiết tha với gã. Gã không có ý định yêu đương gì với cô ta đâu nhưng cái hư danh trong lòng gã cũng đã được thỏa mãn.
Gã không có ý định yêu đương gì với cô ta đâu nhưng cái hư danh trong lòng gã cũng đã được thỏa mãn (Anh minh hoa)
Ban đầu chỉ là bạn bè, anh em đồng nghiệp nhưng rồi gã dần lún sâu vào mối quan hệ với em ấy lúc nào không hay. Và chuyện gì đến đã phải đến, trước một cô gái hừng hực sức trẻ lại duyên dáng, quyến rũ, ăn nói khéo léo đầy sức hấp dẫn như thế, gã đã không kiềm chế được mình mà ngã vào vòng tay cô nàng.
Khi chính thức thiết lập mối quan hệ với cô nàng, gã đã tự đặt mình vào tình thế phải lựa chọn một trong hai : người yêu sắp cưới hay người yêu mới "tậu". Gã đã nhiều đêm đặt 2 người lên bàn cân để định tính định lượng sao cho đưa ra được quyết định đúng đắn nhất. Cuối cùng hắn nhận định, người yêu lâu năm của mình chỉ hơn được mỗi cái là... lâu năm, tình nghĩa gắn bó dài hơn mà thôi, còn lại đều thua kém cô nàng kia hết.
Này nhé, ngoại hình thua đứt, già hơn và kém sắc hơn, độ khéo léo duyên dáng cũng chẳng bằng, sức quyến rũ hấp dẫn, cách chiều chuộng gã cũng thua một bậc. Còn phương diện ngoan hiền thì 2 người là như nhau. Như vậy thì thằng ngu cũng hiểu cán cân đang nghiêng lệch về phía nào. Gã lại không hề ngu, gã rất khôn là đằng khác! Và gã đã "đá" người yêu lâu năm.
Người yêu lâu năm của gã dùng tuổi thanh xuân và một tình yêu chân thành để bên gã 5 năm từ lúc gã mới lơ ngơ trường kiếm việc làm đến khi đạt được những thành công hiện tại. Cuối cùng nhận lại chỉ là một lời chia tay phũ phàng vì hết yêu, không thể nói hết những cay đắng và đau đớn mà cô ấy phải chịu. Nhưng người con gái ấy vẫn im lặng chấp nhận không một sự trả đũa. Và gã rất hài lòng về điều đó, chứ lại bám dai như đỉa thì gã có lẽ cũng phải đến mệt mới cắt đứt được.
Ba tháng sau, gã đã dắt tay vợ trẻ vào lễ đường làm đám cưới. Thực ra gã chưa muốn gấp gáp thế đâu nhưng vì cô nàng đã có bầu rồi, không cưới sao được chứ! Gã tặc lưỡi, thôi thì có trước còn hơn lấy về mà "tịt".
Nhưng khi thằng bạn thân của gã từ nước ngoài công tác trở về biết gã đã bỏ người yêu và cưới ngay một cô nàng khác thì liền chửi thẳng vào mặt gã: "Tao không cần biết mày lấy được hoa hậu hay thiên tài gì nhưng đánh mất đi một thứ tốt đẹp thực sự mày đã kiểm chứng qua thời gian dài như thế là quá dại dột!". Sau hôm đó, thằng bạn thân ấy giận gã đến cả mấy tháng không thèm nói chuyện.
Một dịp có cả thằng bạn thân của gã và đám bạn cũng đến dự, gã đưa vợ bụng bầu to đùng đi cùng. Khi đám bạn kia nhìn thấy vợ gã thì liền thể hiện một thái độ rất không bình thường, còn thằng bạn thân lâu ngày mới gặp được mà nó nhìn gã như thể muốn ăn tươi nuốt sống. Đám ấy chụm đầu thì thầm với nhau điều gì đó rồi thằng bạn thân của gã lao lên kéo cổ gã ra ngoài cửa đấm cho gã một cú như trời giáng.
Nó gầm gừ vào mặt gã: "Tao tưởng mày bỏ người yêu tình nghĩa bao lâu để chạy theo con đàn bà nào tốt đẹp hơn cơ đấy. Hóa ra cái của nợ mày rước về cũng chỉ là... gái trá hình mà thôi!".
Sau đó từ mồm nó thì gã đã biết được một sự thật vô cùng chua chát. Gã cứ ngỡ vợ hắn ngoan, hiền, tốt đẹp lắm mà đâu có biết quá khứ cô ta đã cặp với bao thằng đàn ông. Giờ chán chê rồi muốn hoàn lương, vớ được gã hiền lành, tử tế thì chả xông vào trói vội. Không những thế còn cố làm đứa con để bắt gã cưới sớm kẻo đêm dài lắm mộng. Mấy thằng bạn ăn chơi của thằng bạn thân gã đã khẳng định điều đó.
Gã có hối hận không? Thực sự là gã quá tiếc hận. Nhưng gã đâu có phép màu nào cho thời gian có thể quay ngược trở lại... (Anh minh hoa)
Tàn tiệc ra về mà những lời nói của thằng bạn vẫn còn văng vẳng bên tai, ám ảnh gã không yên: "Mày điên thật rồi! Kiếm một con bồ sexy để &'chơi' thì dễ ợt, kiếm một con bé xinh xắn để yêu đương thì có khó gì. Có tiền là xong ngay, hay cùng lắm dẻo mỏ, đẹp trai, chai mặt là được. Nhưng một đứa con gái trung thành bên mày bao năm, chấp nhận hy sinh, biết vun vén cho gia đình, bảo ban mày những lúc sa chân lỡ bước quên lối về thì hiếm có khó tìm lắm! Mày có bị chậm phát triển trí tuệ hay não ngắn không mà đi &'đá' người vợ tiềm năng như thế để rước &'gái' trá hình về làm vợ hả?".
Gã nhớ lại có lần gã bắt gặp một tin nhắn đến máy vợ: "Dạo này em vớ được chồng ngon rồi nên định tuyệt giao với anh đấy hả?". Lúc ấy vợ hắn khăng khăng họ nhắn nhầm, gã cũng tin xái cổ. Nhưng giờ thì gã đã biết rồi, tin nhắn đó không hề nhầm địa chỉ đâu...
Gã có hối hận không? Thực sự là gã quá tiếc hận. Nhưng gã đâu có phép màu nào cho thời gian có thể quay ngược trở lại...
Theo VNE
Để tình yêu mới của bạn bắt đầu hoàn hảo Bạn vừa trải qua một mối tình với những nỗi đau không gì hàn gắn nổi. Như "con chim sợ cành cong", bạn không dám bắt đầu một tình yêu mới, nhưng chẳng lẽ cả đời sống cô độc một mình. Phải làm sao đây? Sống đơn độc chắc chắn không phải là một sự lựa chọn tốt. Đau đớn dằn vặt về...