Đã xác định sẽ cưới, vậy mà tôi chung thủy yêu anh còn anh liên tục phản bội
Tôi chung thủy yêu anh nhưng sao anh lại luôn lừa dối tôi?
Tôi 27 tuổi, có công việc ổn định. Cách đây gần 3 năm, tôi gặp và quen anh. Lúc đó, anh đang công tác ở gần nhà tôi, còn tôi đang chờ thi công chức. Yêu nhau được 6 tháng, tôi thi đậu và được cử đi làm việc ở một huyện khác. Tình yêu của chúng tôi bình lặng, cũng thi thoảng giận hờn, cãi nhau như bao cặp đôi khác.
Nhưng có một số chuyện cứ lặp đi lặp lại, tôi đã tha thứ nhiều lần nhưng sau đó một thời gian anh lại tái diễn khiến tôi mệt mỏi và mất hết niềm tin. Tết Đinh Dậu gần đến mà tôi thấy vô cùng trống trải, bế tắc, không biết phải giải quyết thế nào. Vì vậy, hôm nay tôi viết bài lên mục tâm sự, mong quý độc giả cho tôi lời khuyên.
Ảnh minh họa.
Sau khi yêu nhau được một năm, xác định không thể lấy nhau vì đặc thù của ngành tôi là hai vợ chồng không được công tác trong cùng một cơ quan, tôi quyết định chia tay anh. Bởi nếu một trong hai người chuyển về một huyện gần nhau thì cũng mất ít nhất 30 phút đi xe mô tô, trong khi anh lại không muốn như thế.
Lúc đó anh đã khóc rất nhiều, nói rằng anh rất yêu tôi, nhưng do điều kiện công tác, lại sợ làm mất tuổi thanh xuân của tôi nếu cứ yêu anh nên anh chấp nhận để tôi ra đi. Lúc đó tôi đã nghĩ, chẳng qua anh đang ngụy biện, nếu yêu tôi thật lòng, anh đã chẳng dễ dàng buông bỏ đến thế.
10 ngày sau đó, tôi phát hiện anh nhắn tin tán tỉnh người con gái khác trên mạng xã hội (do lúc trước anh cho tôi tài khoản và mật khẩu). Thời điểm đó, tôi khóc như điên dại và đau đớn thật nhiều vì nghĩ sao anh nhanh quên tôi đến vậy. Lúc chia tay còn khóc lóc mà giờ đã nhắn tin tán người khác như chưa có chuyện gì. Tôi gọi anh nói chuyện. Anh quanh co không thừa nhận vì nghĩ tôi không biết. Tôi đã gửi hết tin nhắn anh gửi cho người ta để anh đọc.
Anh giải thích vì buồn quá nên nhắn tin chơi thôi chứ không có gì. Vì quá yêu anh nên vào thời điểm đó tôi nghĩ: cứ yêu anh, đến đâu thì đến, chứ chia tay đau khổ quá nên tôi đề nghị quay lại, đồng thời yêu cầu anh phải chấm dứt với người con gái kia. Anh nói: “Nếu em muốn quay lại cũng được nhưng anh vẫn sẽ nhắn tin với em ấy. Nếu được thì tiếp tục, nếu không thì chấm hết”.
Video đang HOT
Tôi đồng ý nhưng lên kế hoạch là sẽ bắt cá hai tay, tìm được người phù hợp tôi sẽ đá anh để trả thù. Với bản tính chung thủy, yêu ai yêu hết lòng nên tôi chẳng thể làm được, còn anh thì tiếp tục nhắn tin với người con gái kia để tôi không đọc được.Một tháng sau đó, kiểm tra tin nhắn trên mạng xã hội ở điện thoại của anh, tôi phát hiện anh đi uống cà phê với một người con gái khác nữa.
Tôi hỏi anh: “Đến thời điểm bây giờ, anh muốn chọn ai trong 3 người?” thì anh nói chọn tôi. Nói rõ hơn, trong 3 người chỉ có tôi là người có công việc ổn định và kinh tế gia đình hơn hẳn 2 người con gái trên rất nhiều. Tôi mù mờ cho qua với điều kiện là anh phải chấm dứt với hai người con gái trên. Sau đó, anh dứt hẳn.
Sau những sự việc trên, chúng tôi yêu nhau và quan tâm nhau nhiều hơn vào hai năm sau đó, thậm chí anh xác định sẽ lấy tôi khi tôi 29 tuổi, hứa sẽ chung thủy không lừa dối tôi, không để ý tán tỉnh ai nữa. Anh thường xuyên vào nhà tôi chơi, quan tâm đến gia đình tôi cả những việc nhỏ nhất. Tôi vui và tin anh.
Đến năm thứ ba yêu anh, vào khoảng tháng 8, tôi đọc được tin nhắn của một người con gái rủ anh đến nhà chơi. Lúc đó, tôi đã nhắn tin lại: “Mình đang chơi ở nhà người yêu, xin lỗi bạn nhé”. Tôi hỏi thì được anh giải thích, người này anh gặp khi đi công tác bên Đoàn thanh niên, họ thích anh nhưng anh chỉ xem là bạn.
Hơn nửa tháng sau, tôi lại thấy người này nhắn tin cho anh với nội dung trách anh sao lại thích thì nhắn tin, không thích thì chặn. Tôi đã tự nhắn tin lại nói rõ mình là người yêu của anh, vì tôi về nên anh mới chặn tin nhắn, sau đó tôi đề nghị chia tay với anh. Anh giải thích anh chỉ yêu tôi và không thể để mất tôi.
Còn người đó anh chỉ nhắn tin bạn bè bình thường, mới đi ăn chè một lần vì nể người ta đã giúp anh. Người đó công việc không ổn định, lại thua tôi về mọi mặt, hơn nữa anh không hề có tình cảm với người ta. Tôi bỏ qua cho anh. Sau đó, anh không hề nhắn tin hay gặp mặt người này.
Đến dịp gần Tết, tôi thấy anh lại nhắn tin tán tỉnh với một người con gái làm giáo viên cấp 3 nhưng cứ nghĩ tôi không biết (tôi vô tình mở được mật khẩu trang cá nhân của anh) nên anh tiếp tục thề thốt với tôi bằng cả tính mạng của anh, bố mẹ anh và cả dòng họ anh nếu nhắn tin với ai khác ngoài tôi. Tôi đã thử lòng anh bằng cách xin mật khẩu trang cá nhân nhưng anh nhất định không cho vì lý do tôi hay ghen. Tôi đã nói rõ cho anh biết những tin nhắn anh nhắn với người đó tôi đọc được hết rồi và đề nghị chia tay. Anh nói đã sai và tùy tôi quyết định.
Tôi là người hiểu chuyện, chẳng ghen vô cớ bao giờ. Anh cứ như thế, hỏi sao tôi không tin và không ghen. Muốn người ta tin thì mình phải thành thật, đằng này anh cứ liên tục lừa dối tôi. Tôi chung thủy yêu anh nhưng sao anh lại luôn lừa dối tôi? Xác định lấy tôi nhưng sao anh vẫn nhắn tin tán tỉnh người khác? Phải chăng anh đang đi tìm một người thích hợp hơn? Tôi có quá ngu ngốc khi cứ yêu anh như vậy không? Xin độc giả cho tôi khuyên hữu ích chứ đừng ném đá hay chỉ trích tôi. Chân thành cảm ơn.
Theo phununews
Sững sờ khi nghe những lời bạn thân của chồng nói kín đáo với tôi
Anh bạn thân của chồng khuyên tôi nếu nghĩ cho anh thì đồng ý ly hôn đi, để anh cảm thấy thoải mái trong lòng hơn.
Còn chưa kịp tận hưởng cuộc sống hôn nhân mà bấy lâu chúng tôi luôn ao ước thì tai hoạ đã ập xuống đầu anh. Giờ đây tôi thực sự suy sụp và chẳng còn suy nghĩ được gì nữa.
Tôi và anh yêu nhau 7 năm và mới kết hôn được hơn 2 tháng. Tình yêu của chúng tôi trải qua bao nhiêu sóng gió mới đi đến được với nhau. Chúng tôi yêu nhau từ ngày học đại học, sau đó anh ra trường và tập trung cho sự nghiệp. Bây giờ khi đã có chút của ăn của để thì mọi việc lại xảy ra như thế này.
Gia đình chúng tôi đều nghèo cả, anh là một người có chí tiến thủ và biết nỗ lực phấn đấu. Yêu anh lâu năm nhưng tôi chưa một lần phải phàn nàn về sự chung thuỷ. Ngày cưới chúng tôi đã có chút cơ ngơi cho riêng mình đó là một căn hộ chung cư.
Năm nay chúng tôi đã có nhà ở thành phố nên quyết định đón mẹ chồng từ quê lên ăn Tết. Tháng trước trong lúc chồng tôi ra bến xe đón mẹ lên thành phố ăn Tết thì không may bị tai nạn giữa đường. Tôi biết được tin và vội vàng đến viện thì lúc ấy anh đã nằm trong phòng cấp cứu.
Tình yêu của chúng tôi trải qua bao nhiêu sóng gió mới đi đến được với nhau. (Ảnh minh họa)
Lúc anh đang nguy kịch, mẹ chồng tôi cứ đấm vào ngực mình tự trách vì bà mà anh mới ra cơ sự như vậy. Nhìn đồ đòn mẹ mang lên ăn Tết cùng 2 vợ chồng tôi để ngổn ngang ở dãy ghế phòng cấp cứu mà tôi đau xé lòng.
Sau 6 tiếng trong phòng phẫu thuật, anh được đưa ra và bác sĩ nói anh đã qua cơn nguy kịch. Lúc ấy tôi đã thở phào nhẹ nhõm, nhưng bác sĩ lại yêu cầu gặp riêng tôi. Ông nói chồng tôi bị liệt thân dưới hoàn toàn. Cả đời anh sẽ không còn khả năng đi lại được nữa.
Tôi nghe đến đó mà tai ù đi. Lúc bước ra ngoài phòng bác sĩ mà tôi thẫn thờ như người vô hồn. Chẳng biết tại sao chuyện này lại giáng lên đầu những người lương thiện như chúng tôi? Mẹ chồng tôi nghe tin thì ngất lên ngất xuống mà kêu trời đất.
Khi chồng tôi tỉnh lại, anh vẫn không hề hay biết bệnh tình của mình. Cho đến khi bác sĩ thông báo thì anh hét lên và đòi về nhà. Bác sĩ phải tiêm thuốc an thần cho anh, anh mới bình tĩnh lại được. Một thời gian sau thì anh ra viện. Nhưng anh trở nên lầm lì khác hẳn trước. Nhiều đêm tôi thấy anh trằn trọc không ngủ được, lúc dậy anh liên tục đấm vào đôi chân không còn cảm giác ấy. Anh cũng bắt đầu hút thuốc nhiều hơn, chỉ sau một khoảng thời gian mà chồng tôi già đi trông thấy.
Thời gian gần đây anh hay cáu bẳn với tôi, anh chê tôi nấu ăn dở và chửi tôi thậm tệ. Tôi biết anh mệt mỏi nên nuốt nước mắt cố chăm sóc cho anh. Nhiều lần khi thấy tôi, anh còn đuổi tôi đi ra ngoài. Tôi chỉ biết khóc một mình mà không dám trách anh nửa lời vì tôi biết những gì anh đang gánh chịu còn đau đớn hơn thế gấp trăm lần.
Hôm qua khi tôi mang thức ăn vào anh đã lật tung bàn thức ăn và chửi tôi. Sau đó anh ném cho tôi một tờ đơn ly hôn mà anh đã ký sẵn. Tôi bàng hoàng lắm, hỏi nguyên nhân thì anh nói tôi không biết chăm chồng ốm, anh nói tôi có người đàn ông khác. Tôi vừa khóc vừa thanh minh với anh mà không được, anh còn nói nếu tôi không ký thì anh sẽ ra toà một mình.
Những ngày sau anh liên tục hành hạ tôi, thậm chí anh còn tát tôi. Nhưng tôi vẫn tin anh không phải người như thế. Tối qua tôi nhận được một cuộc gọi từ người bạn thân của anh. Chúng tôi hẹn gặp nhau để nói chuyện.
Anh ấy nói chồng tôi vì sợ tôi sẽ chôn chân với một phế nhân như anh mà làm hỏng tương lai của mình. Chồng tôi cũng không còn khả năng sinh con, trong khi đó anh biết tôi luôn khao khát được làm mẹ nên anh muốn ly hôn để giải thoát cho tôi. Anh bạn thân khuyên tôi nếu nghĩ cho anh thì đồng ý ly hôn đi, để anh cảm thấy thoải mái trong lòng hơn.
Tôi chỉ nghe đến đó rồi chào anh bạn ấy và quay về nhà. Vào phòng tôi thấy anh đang hút thuốc, tôi chạy đến ôm chầm lấy anh mà khóc nức nở. Tôi đã cầu xin anh đừng bỏ tôi, tôi cầu xin anh hãy để tôi chăm sóc cho anh như anh đã ở bên tôi những ngày tôi suy sụp. Anh cũng khóc nấc lên và nói anh không chăm sóc được cho tôi, tôi hãy đi tìm tự do của mình, mặc kệ anh.
Tại sao chuyện này lại xảy ra với chúng tôi khi mà một đứa con chúng tôi cũng chưa có với nhau? Tôi thương anh, thương mẹ chồng tôi lầm lũi nuôi con khôn lớn để giờ ra nông nỗi này. Tôi lại càng thương mình vì giờ đây tôi đã làm trụ cột trong gia đình. Tôi bàn bạc với anh xin con nuôi để nhà cửa khỏi hiu quạnh. Nhưng anh vẫn khăng khăng quyết định sẽ ly hôn. Tôi phải làm sao để anh không còn suy nghĩ đó?
Theo L.B /Phununews
Không phải vì em 'nhơ nhớp', mà bởi anh không thể trao thứ tình yêu thương hại Kiên say mèm. Lại một đêm nữa hay trở về nhà trong trạng thái không kiểm soát. Kiên còn chẳng nhớ ai đã đưa hắn về nhà... Lần nào cũng vậy. Đặt Kiên nằm lên giường, Nhung kéo chiếc chăn đắp lên cho Kiên khỏi lạnh rồi lặng lẽ trở vào khu bếp bắc nồi nấu cháo. Nhung cũng chẳng rõ bao giờ...