Đã về chung sống với nhau lại đang mang bầu mà vợ vẫn đòi tổ chức đám cưới làm hai bên gia đình xích mích với nhau
Tôi thật không hiểu vợ và cả bố mẹ vợ nữa. Đang mang thai thì lo dưỡng thai để sinh đẻ đi chứ, đằng này lại còn bày vẽ chuyện cưới xin.
Dốc hết trái tim – Tổng đài “lắng nghe và giải đáp” tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu – hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình… Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài – Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Chào Hướng Dương,
Mong chị tư vấn giúp tôi chuyện này. Vợ chồng tôi vừa dọn về sống chung 3 tháng nay. Theo kế hoạch thì lẽ ra chúng tôi đã tổ chức đám cưới hồi tháng 2 âm lịch rồi, nhưng phải tạm hoãn do diễn biến dịch covid-19 và tính toán cưới vào tháng 8 tới. Chúng tôi đã đăng ký kết hôn, hai bên gia đình thì công nhận là con cái trong nhà rồi. Chỉ thiếu đúng 1 đám cưới ra mắt toàn bộ họ hàng làng xóm và bạn bè thôi.
Nhưng giờ vợ tôi mang thai 2 tháng và nếu tháng 8 tới cưới thì bụng cô ấy không thể mặc vừa váy cưới nữa. Vì thế tôi có ý định bỏ đám cưới đi và nói với vợ dùng tiền đó dưỡng thai và sinh đẻ dịch vụ. Đến khi con cứng cáp hơn, thì có thể tổ chức đám cưới. Song vợ tôi không chịu. Cô ấy nhất quyết muốn tổ chức vào tháng 8 tới. Cô ấy nói không thể để “mất giá” được, dù bụng to cũng sẽ mặc váy cưới. Chúng tôi nói về chuyện này rất nhiều và cũng hỏi qua ý kiến của hai bên gia đình.
Bố mẹ tôi thì đồng tình với tôi, bỏ đám cưới đi thì chi phí đó sử dụng cho việc sinh đẻ hợp lý hơn. Còn bố mẹ vợ thì lại đòi phải có đám cưới, không thể để con gái theo chồng đơn giản “như cho không” thế được. Hai bên gia đình cũng vì việc này mà xích mích với nhau.
Video đang HOT
Tôi thật không hiểu nữa chị ạ, bụng to, đẻ đến nơi thì cưới xin làm cái gì? Sao cô ấy không nghĩ tới chuyện dưỡng thai và sinh con đi, lại cứ lăn tăn mãi chuyện mặc váy cưới? Mà nhà vợ nữa, sao không ngăn cản lại đồng tình với suy nghĩ viển vông của cô ấy? Hi vọng chị có thể giải đáp những thắc mắc này của tôi! Xin cảm ơn! (phulu…@icloud.com)
Chào bạn,
Trong trường hợp này, cả bạn và vợ bạn đều có lý do chính đáng để theo đuổi suy nghĩ của mình.
Bạn đúng khi lo lắng vợ bạn mệt mỏi nếu tổ chức đám cưới khi bụng bầu đã to. Huống chi số tiền đó có thể tiết kiệm để trang trải cho những chi phí sắp tới được dư dả, thoải mái hơn.
Nhưng vợ bạn cũng đúng. Đời người con gái, ai chẳng mong một lần được mặc váy cưới, được rạng rỡ trong ngày trọng đại đó. Bạn có hứa là 2-3 năm sau có thể tổ chức lại, nhưng liệu khi cuộc sống bận rộn, rồi con cái và những kế hoạch khác liên tiếp kéo tới, đến lúc đó bạn có còn muốn tổ chức đám cưới nữa không hay cảm thấy nó quá phiền phức và không còn quan trọng nữa? Và dù có tổ chức đi chăng nữa thì tâm trạng của cô dâu lúc đó chắc chắn sẽ khác với bây giờ.
Bởi bạn và vợ bạn đều có lý do của riêng mình nên tình huống này chỉ có thể giải quyết khi 1 trong 2 người lùi bước, nhường nhịn người kia. Và từ giờ tới tháng 8, còn khá nhiều thời gian để cả hai cùng đưa ra được quyết định chung.
Đứng trên lập trường là một người con trai, một người chồng và sắp tới là một người cha, bạn cảm thấy mình có nên chiều chuộng vợ và đồng ý với mong muốn của cô ấy không?
Bạn cảm thấy tại sao vợ bạn muốn tổ chức đám cưới? Ngoài bản thân cô ấy ra thì còn vì muốn để bố mẹ được mát mặt với thiên hạ, muốn để mọi người xa gần đều biết cô ấy lấy chồng và được nhà chồng đón rước đàng hoàng chứ không phải ký tên lên tờ đăng ký kết hôn là xong.
Giờ cô ấy lại đang mang thai, sự nhạy cảm gần như gấp đôi trước kia, rất cần những lời động viên thương yêu từ bạn và nhà chồng. Đừng để cô ấy cảm thấy tủi thân mà ảnh hưởng tới bào thai nhé! Hãy làm những gì tốt nhất cho vợ bạn để cô ấy cảm thấy xứng đáng vì đã yêu và ở bên bạn!
Chúc hai bạn luôn hạnh phúc và vui vẻ!
Hướng Dương.
Hai lần bị vợ phản bội
Tôi 35 tuổi, vợ 30 tuổi, đến với nhau sau một năm tìm hiểu. Chúng tôi cưới được gần 7 năm, có một bé gái xinh xắn 5 tuổi.
Vợ là mối tình đầu của tôi, từ khi trưởng thành tôi đã xác định đã yêu ai là xác định lập gia đình, ở cùng trọn đời. Gia đình vợ rất nề nếp. Bố mẹ vợ thương yêu và quý trọng tôi. Tôi cũng coi bố mẹ vợ như bố mẹ mình.
Bố mất khi tôi còn bé, mình mẹ làm ruộng vất vả nuôi tôi ăn học. Bước chân vào đại học, tôi gần như tự chủ được cuộc sống, giành được xuất học bổng toàn phần, học đại học ở nước ngoài. Vợ được bố mẹ chiều từ bé, đến khi ra trường vẫn được lo lắng.
Với cuộc sống vợ chồng, tôi là người hiểu chuyện, làm việc nhà cùng vợ. Hàng ngày tôi phải về sớm đón con, vợ nấu cơm thì tôi giặt phơi quần áo, rửa bát, trừ khi mệt mỏi tôi mới không làm. Tôi không hề có các thói hư tật xấu, sức khỏe hoàn toàn bình thường. Tôi nghĩ mình không hoàn hảo nhưng đủ tự tin là người chồng, người cha tốt. Vợ là người biết trước sau, chăm sóc gia đình hai bên nội ngoại. Cô ấy được mọi người nhận xét tốt, biết đối xử. Nhà cửa gần như do chúng tôi xây dựng nên, nhu cầu sinh hoạt đủ, không phải vay mượn gì. 2 năm gần đây, khi nhà cửa ổn định, tôi giao hết tiền cho vợ tự lo chi tiêu, chỉ lấy vài đồng xăng xe, giữ tiền bạc chẳng để làm gì, có sức khỏe là tốt rồi, gia đình hạnh phúc là đủ.
Hơn 2 tháng trước tôi phát hiện vợ ngoại tình với người cùng công ty. Chuyện này diễn ra hơn một năm trước. Đọc tin nhắn, email, tôi biết cô ấy cố gắng chấm dứt nhưng người kia cứ nhắn tin hàng ngày đến khi tôi phát hiện. Vợ của anh ta cũng nói chuyện với chồng và vợ tôi từ cách đây hơn năm, chỉ tôi không biết. Sau khi tôi biết chuyện, cô ấy thú nhận tất cả, họ đã vào nhà nghỉ một lần theo lời vợ nói. Tôi đã nói chuyện với vợ chồng người kia, nói cả với anh trai vợ. Tôi nhận thấy sự hối lỗi của cô ấy và đã chấp nhận tha thứ. Từ đó đến nay tôi không hề trách móc hay nói lại chuyện cũ, luôn dành thời gian để an ủi, động viên và mong chờ vợ sớm quên. Cô ấy đã nghỉ việc ngay sau khi tôi biết chuyện.
Vợ tôi đã chuyển sang công việc mới được nửa tháng. Cách đây mấy hôm, tôi phát hiện trong cốp xe có điện thoại lạ. Tôi hỏi thì cô ấy nói của người công ty mới, có lẽ họ bỏ quên (do điện thoại cài mật khẩu). Sau khi tôi lấy được lịch sử cuộc gọi, vợ đã thú nhận vẫn tiếp tục với người kia. Họ đã gọi điện cho nhau và đi ăn một lần, giờ muốn trả lại điện thoại. Vợ thú nhận đã nhận điện thoại trong vô thức sau vài lần kẻ kia đứng chờ đợi. Tôi tự hỏi, sao vợ lại ngu ngốc và thiếu suy nghĩ như thế, không hiểu cô ấy nghĩ gì. Sự việc lần này, bố mẹ vợ đã biết, họ rất đau lòng.
Tôi không biết tâm trạng mình ra sao nữa, thương cảm cho bố mẹ vợ không biết chuyện ly hôn của chúng tôi, ông bà mà có chuyện gì tôi cũng cảm thấy day dứt trong lòng sau này. Họ không có lỗi trong chuyện này mà phải nhận kết cục đau buồn do con cái gây ra. Tôi hoàn toàn có thể chăm sóc cho con gái tốt, cũng nghĩ không phải không có mẹ thì bé không thể phát triển bình thường, bé sẽ hiểu tình cảm của cha dành cho.
Vợ cầu xin cơ hội lần cuối cùng để chuộc lại lỗi lầm. Mẹ vợ cũng mong tôi tha thứ. Nhiều lúc tôi nghĩ cho vợ cơ hội nhưng không dám chắc cô ấy có tái phạm không, có đủ mạnh mẽ đứng lên không? Nếu tha thứ mà lại có lần tiếp theo, tôi phải làm sao?
Khang
Tôi mất gia đình vì bị bồ trẻ phá hoại Tôi 32 tuổi, vừa bước qua ngày sinh nhật trong sự chán chường ở một căn phòng cô quạnh. Tôi là nhân viên pháp lý của một doanh nghiệp lớn tại Hà Nội, mức lương tạm ổn, lập gia đình từ đầu năm 2016. Vợ tôi là luật sư, quen và đến với nhau từ những ngày đầu tiên học đại học. Bố...